Huyền Giới Chi Môn

Chương 1589: Côn và đao hợp đánh (1)




Thạch Mục cũng đạp hư không, thi triển chu thiên huyễn ảnh bộ, cả người nhoáng lên biến mất, sau đó bỗng nhiên xuất hiện ở bên kia Cửu Thủ Thao Thiết như thuấn di vậy.

Toàn thân hắn nổi lên một tầng linh văn màu vàng, thân thể phồng lớn thật nhanh, trong nháy mắt biến thành nghìn trượng cao, Phiên Thiên côn trong tay kim quang đại thịnh, kim quang từ bên trong chen chúc phóng ra vô cùng vô tận.

Thạch Mục vung cánh tay lên, Phiên Thiên côn hóa thành một đạo kim quang, ầm ầm đánh hạ.

Toàn bộ linh văn nở rộ trên Phiên Thiên côn, nơi đi qua, toàn bộ hư không vặn vẹo, trong vòng phương viên mười mấy dặm phong vân biến sắc, không trung đột nhiên tối sầm lại.

Một phải, một trái, hai căn Kình Thiên cự côn màu vàng, gần như đồng thời đánh hạ Cửu Thủ Thao Thiết, lực lượng khổng lồ từ hai kiện trong Linh bảo tản ra, toàn bộ thiên địa đều chấn động, dường như ngày tận thế.

Cửu Thủ Thao Thiết thời khắc này mới chú ý tới Hai người Thạch Mục, giơ cái đầu màu đỏ thẫm lên, nhìn Phiên Thiên côn và Kim Cương dộng giữa không trung, khinh miệt bật cười.

Vèo!

Thân mình của nó hơi động, cái đuôi dài to lớn vòng quanh thân người đột nhiên biến mất.

Hư không trước mắt Thạch Mục dao động, một bóng đen mơ hồ càn quét đến, với lực mục của hắn lại không thấy rõ vật đánh tới ra sao, trong sự kinh hãi chợt đảo lộn Phiên Thiên côn trong tay, chắn trước người.

Một tiếng vang thật lớn!

Bóng đen hung hăng đánh vào Phiên Thiên côn, toàn thân Thạch Mục như một tinh cầu hung hăng va chạm, cả người mang côn bị đánh bay ra ngoài.

Kim Cương dộng cũng giống vậy, chưa rơi xuống, một đạo hắc ảnh lóe lên, trong tiếng nổ ầm ầm cực lớn, đánh bay ra ngoài.

Diệu Không biến sắc, một cổ mạc khả chống đỡ cự lực từ Kim Cương dộng truyền tới người của hắn, thân thể hắn bay ra ngoài như đạo thảo vậy.

Thạch Mục bay ra thật xa, quát khẽ một tiếng, toàn bộ lông khỉ màu vàng ngoài thân dựng đứng, toát ra vạn đạo kim quang, thân thể chợt ngừng lại, thần tình kinh hãi.

Từ khi hắn tu thành bàn vũ thần khu, lực lượng nhục thân tinh khiết gần như chưa bao giờ gặp địch thủ, ngày hôm nay vừa đối mặt bị người liên thông Phiên Thiên côn đánh bay ra ngoài!

Nhưng mà, hắn trải qua biết bao nhiêu sinh tử, tâm cảnh sớm đã củng cố như núi, lập tức liền khôi phục bình tĩnh, bước ra một bước, biến mất tại chỗ.

Sau đó, thân ảnh của Thạch Mục bỗng nhiên xuất hiện gần Cửu Thủ Thao Thiết, vừa mới đứng thẳng, hết thảy như không có gì xảy ra.

Tuy hắn bị đánh bay, nhưng độ cứng thân thể có thể so sánh với Linh bảo, còn có cảnh giới Bất Tử Chi Thân, không hề bị thương,

Bóng người bên cạnh Thạch Mục nhất hoa, thân ảnh của Diệu Không cũng hiện ra, sắc mặt như thường, hiển nhiên cũng không có đáng ngại.

- À, ta tưởng ai, thì ra lại là ngươi, gọi là thượng giới kính tuần sử, lần này còn mang đến một trợ thủ. Nếu như các ngươi tới sớm hai ba thiên, ta có thể kiêng kỵ một chút, bất quá bây giờ bổn tọa đã luyện thành phân nửa chân cực tiên khu, nếu các ngươi muốn chết, vậy bản tòa liền...

Cửu Thủ Thao Thiết liếc mắt nhìn Diệu Không và Thạch Mục, liên tục cười lạnh.

Không đợi nó nói xong, không trung đỉnh đầu có bóng người nhất hoa, thân ảnh của Thạch Mục đột nhiên xuất hiện, thần tình lạnh lùng, lười nghe Thao Thiết nhiều lời, trực tiếp động thủ.

Phiên Thiên côn trong tay hắn chẳng biết biến mất lúc nào, hai tay thành trảo mãnh địa hư ác.

Ông!

Hai tay của Thạch Mục đột nhiên toát ra hào quang hai màu vàng đỏ, chói mắt.

Vô số pháp tắc phù văn lớn có nhỏ có, nhảy lên trong hào quang hai màu, tích lưu lưu xoay tròn một trận điên cuồng, sau đó ngưng tụ thành hai quang cầu cự đại,một vàng, một đỏ, đường kính mấy trăm trượng

Quang mang trên bề mặt quang cầu lập lòe, vô cùng chói mắt, tản ra pháp tắc dao động vô cùng mãnh liệt.

Thạch Mục vung hai tay lên, ném đầu quang cầu vàng đỏ ra ngoài, đập xuống nơi Cửu Thủ Thao Thiết.

Lực pháp tắc vô cùng cường đại, rơi xuống như bài sơn đảo hải, hư không run rẩy.

Uy thế của hai viên quang cầu cự đại không kém gì Phiên Thiên côn và Kim Cương dộng hợp lại đánh một đòn.

Cửu Thủ Thao Thiết bị cắt lời, lập tức nổi giận, nhưng cảm nhận được uy lực của quang cầu vàng đỏ, thần tình lập tức ngưng tụ lại.

Cái đầu màu đỏ của nó chợt ngước lên, cái đầu màu vàng bên cạnh đang thôn phệ luyện hóa thì quang chi thủy cũng ngước lên.

Chín cái đầu của Cửu Thủ Thao Thiết, theo thứ tự là đỏ, vàng, xanh lá, lam, Kim, đen, trắng, tử, cái cuối cùng rõ ràng là đỏ như máu, từng cái tản ra khí tức hoàn toàn khác biệt.

Trong chín cái đầu, cái đầu màu đen chính giữa là khổng lồ nhất.

Trong miệng hai đầu Xích, Kim phun ra hắc khí, lập tức dừng lại, đầu màu đỏ há to miệng ra, phun ra mảng lớn ngọn lửa màu đỏ đen.

Ngọn lửa này nhiệt độ cực cao, nơi đi qua, hết thảy đều bị chưng phát.

Mi tâm trên cái đầu màu đỏ bắn ra một đạo hồng quang, rõ ràng là do vô số phù văn màu đỏ tạo thành, ngấm chìm vào trong ngọn lửa đỏ.

Hỏa diễm sôi trào sùng sục, ngưng tụ thành một hỏa cầu màu đỏ cự đại, đánh tới quang cầu màu đỏ giữa không trung.

Cửu Thủ Thao Thiết ngửa cái đầu màu vàng, phát ra một tiếng long ngâm, trong miệng phun ra một đạo kim quang vạn trượng, biến thành một thanh chiến kiếm màu vàng đầy răng cưa, từng đạo kim mang lập lòe trên kiếm nhận vô cùng lăng lệ ác liệt, chém quang cầu màu vàng.

Ầm ầm!

Quang cầu và hỏa cầu, quang cầu và kim kiếm hung hăng đụng vào nhau, phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa.

Quang cầu, hỏa cầu, kim kiếm bất ngờ đồng thời vỡ vụn, kịch liệt bính phát ra vô số Hỏa tinh, triệt tiêu nhau.

Diệu Không thấy Thạch Mục ngang nhiên xuất thủ, cũng lập tức động thủ.

Kim Cương dộng pháp bảo bắn ra, nhoáng lên biến thành một cây dộng to nghìn trượng, đánh xuống ầm ầm.

Bề mặt Kim Cương dộng nổi lên một tầng sương mù vàng mông mông, rơi xuống nhoáng lên, huyễn hóa ra mười mấy đạo dộng màu vàng to lớn giống nhau như đúc, đánh hạ chín cái đầu của Cửu Thủ Thao Thiết.

Sương mù màu vàng có tác dụng che giấu thần thức, mười mấy đạo dộng ảnh giống nhau như đúc, không thể nhận ra cái nào là thật.

Trong mắt Cửu Thủ Thao Thiết lóe lên sự phẫn hận.