Huyền Giới Chi Môn

Chương 649: Một viên đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời (2)




Hai người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng thầm kêu một tiếng không tốt, tỏa ra hào quang chói mắt, lao ra khỏi tổng điện, lơ lửng trên cứ điểm Phù Không, quanh thân được một lồng ánh sáng bao lại.

Ầm ầm ầm...

Tiếng sụp đổ ầm ầm vang lên, hai tên trưởng lão Thánh giai nhìn về phía Trú Doanh sơn, sắc mặt lập tức đọng lại.

Chỉ thấy trong hư không trên Trú doanh sơn đột nhiên xuất hiện ra vài khe nứt đen kịt, từng luồng hào quang xám nhạt từ bên trong những khe nứt kia tràn ra, bay về Trú Doanh sơn ở phía dưới.

Mỗi một luồng khí xám chảy ra giống như một lưỡi búa khổng lồ chém vào Trú doanh sơn, bổ núi đá vỡ tan, đất đá từ trên núi lăn xuống cũng bị hút vào trong khe nứt kia.

Lúc này đệ tử trên Trú doanh sơn không nhiều, chủ yếu là mấy người bị thương ở lại lưu thủ, khi thấy cảnh tượng này, tất cả đều lập tức rời khỏi động phủ của mình, độn quang liên tiếp lóe lên.

Đệ tử ở khu biên giới còn tốt, vẫn có cơ hội thoát đi, còn những đệ tử ở gần vết nứt thì không có vận may như vậy, mấy chục người vừa bay ra khỏi động phủ đã bị các luồng ánh sáng xám quét trúng, không kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết thì thân thể đã lập tức vỡ vụn.

Không chờ hai tên trưởng lão Thánh giai xông tới, bốn phía hư không, thậm chí trong bốn phía tinh không mà mắt thường có thể nhìn thấy liên tiếp hiện lên những vết nứt không gian đen kịt, tuy rằng chỉ hình thành trong chớp mắt nhưng cảnh tượng này vẫn khiến người ta phải giật mình.

***

Nơi nào đó trong Phù Thạch tinh hải.

Màn sáng được ghép bởi những mảnh lục giác lớn chừng một trượng, kích cỡ vô cùng khổng lồ trôi nổi ở giữa không trung, tỏa ra ánh vàng ảm đạm.

Nếu nhìn kỹ bên dưới có thể phát hiện màn sáng hình cầu này đã bị phá ra một lỗ thủng, nhìn xuyên qua chỗ đó có thể nhìn thấy ở trung ương màn sáng là một vòng xoáy màu đen to cỡ trăm trượng, không ngừng chậm rãi xoay, bên trong có từng sợi ma khí màu đen tràn ra khiến cảnh tượng xung quanh trở nên mông lung.

Cách màn sáng hình cầu này không xa là một phù đảo màu đen khổng lồ đắm chìm trong ma vụ đen kịt, bên trên có một kiến trúc hình tháp khổng lồ, dáng vẻ quái dị.

Những kiến trúc kia quá nửa đều bị ma khí đen kịt bao phủ, chỉ có mười mấy tỏa tháp nổi trội, vươn ra ngoài ma khí, dáng vẻ quái lạ, dữ tợn.

Lúc này, bên trong biển sao mênh mông cách đó mấy dặm, tiếng nổ rền vang, tiếng chém giết vang lên không dứt, chấn thiên động địa.

Thứ đầu tiên đập vào mắt chính là hơn trăm chiếc chiến hạm khổng lòa màu vàng hoặc bạc, cửa động hai bên ở phía đầu chiếm hạm tỏa ra hào quang, thỉnh thoảng bắn ra một cột sáng vàng lóng lánh.

Đối lập với những chiếc chiến hạm khổng lồ này là từng đám mây đen lớn tới trăm trượng, bên trong thỉnh thoảng có từng luồng cột lửa màu đen phụt ra, bắn về phía chiến hạm.

Ánh sáng vàng và lửa đen va chạm giữa không trung, linh lực xung kích khổng lồ tỏa ra xung quanh, khiến vô số thiên thạch trôi nổi xung quanh bị nứt toác, vỡ vụn, hóa thành hư vô.

Trong đó thỉnh thoảng xuất hiện vài cột sáng màu vàng to lớn, có thể trực tiếp xuyên qua đám mây đen, từ trong bắn ra, đánh tới vị trí phù đảo màu đen.

Mỗi khi cột sáng màu vàng đi tới cách phù đảo màu đen một trăm trượng thì mặt ngoài phù đảo lập tức sáng lên một màn đen, một lồng sáng xuất hiện, bao phủ toàn bộ hòn đảo, chặn cột sáng kia ở bên ngoài.

Ầm một tiếng thật lớn, lại một cột sáng màu vàng gào thét đánh tới.

Rồi va chạm mãnh liệt lên lồng sáng màu đen kia, đột ngột nổ tung, thế nhưng không thể khiến lồng sáng này tổn thương một chút.

Khi chiến hạm và mây đen đang giằng co, phía trước những đám mây đen khổng lồ kia, hàng ngàn hàng vạn cường giả Hắc Ma tộc và tu sĩ liên minh đang chém giết lẫn nhau.

Trong thời điểm này, ma khí cuồn cuộn, hào quang rực rỡ, tiếng rít gào, tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên.

Chỗ này, mười mấy tên cường giả Hắc Ma tộc Thiên Vị hai đầu bốn tay múa ma khí, bắn ra từng luồng ma quang, vây giết hơn trăm tên tu sĩ Ly Trần tông ở bên trong, điện quang chớp giật, ma khí lượn lờ, tiếng kêu la vang lên không dứt.

Phía bên kia, mấy chục võ giả Trục Vân kiếm phái bắt kiếm quyết, điều khiển kiếm trận, dùng cơn lũ phi kiếm chém giết tiểu đội võ giả Hắc Ma tộc không còn manh giáp.

Mà ở ngoài biển sao cách chiến trường chém giết vài trăm dặm, mười mấy bóng người cao tới mười mấy trượng lơ lửng giữa không trung, tất cả không chút ngoại lệ, đều mọc ra ba đầu sáu tay, hiển nhiên là tồn tại Thánh giai của Ma tộc.

Bên trong mười mấy người này có người trong tay cầm pháp bảo quái dị, có người tay bấm pháp quyết kỳ lạ, đánh ra một đoàn ma diễm đen kịt to lớn.

Những ma diễm đen kịt này tụ tập với nhau, tạo thành một bức tường ma diễm to mấy trặm trượng, giống như bài sơn đảo hải, kéo tới phía liên minh.

Bên phía liên minh, đối lập với họ là mười mấy vị trưởng lão Thánh giai, trên người hào quang chói mắt, áo bào không gió tự bay, dưới chân bộ pháp di động, đứng vào các vị trí đặc biệt, mọi người tay bấm pháp quyết, miệng niệm chú ngữ huyền diệu.

Theo tiếng ngâm tụng vang lên, từng luồng khí tức mạnh mẽ từ trên người họ tỏa ra.

Ngay sau đó, mười mấy luồng linh quang hà vụ, kiếm quang đao mang màu sắc khác nhau che kín bầu trời, đón đỡ bức tường mà diễm kia. Nơi nó đi qua, hơn mười dặm xung quanh đều bị chấn động sinh ra gợn sóng, vẽ ra từng vết nứt không gian.