Huyền Giới Chi Môn

Chương 872: Truy đuổi thi hài (1)




- Tiểu tử không biết trời cao đất dày! Hôm nay chính là ngày chết của ngươi!

Đại hán tóc vàng thét lớn, vươn người nhào tới, cặp chiến thương trên tay tỏa sáng hào quang, hóa thành hai con trường long phủ đầy kim quang, công kích Thạch Mục.

Thạch Mục cũng hét lên, Như Ý Tấn Thiết Côn huyễn hóa thành từng vòng côn ảnh, hung hăng va chạm với kim quang trường long.

Phụt!

Miệng Thạch Mục điên cuồng phun ra máu tươi, thân thể như như diều đứt dây, bay ngược về sau.

- Chết đi!

Đại hán tóc vàng thét dài, vung đoản thương trong tay tạo thành hai đạo kim quang chém vào người Thạch Mục, mắt thấy đã sắp đến nơi.

Nhưng tại thời khắc này, kiếm danh đen như mực dìa chừng trăm trượng từ đằng xa bay đến, như tia chớp rạch phá bầu trời đêm tĩnh mịch, tàn bảo đánh vào tên đại hán tóc vàng.

Thân hình gã chấn động mãnh liệt, sau đó nhanh chóng bị đánh bay, máu tươi phun ra như suối.

Kiếm quang màu đen lóe lên, quét ngang bốn phía, tạo thành một tòa núi kiếm khổng lồ.

Chung quanh, mấy tên tộc Hắc Ma, Cổ Man tránh không kịp nhanh chóng bị luồng hắc sắc kiếm quang cắn nuột, đập vỡ thành bột mịn, trong đó có cả hai tên Thánh giai.

Biến cố đột nhiên phát sinh, Thạch Mục vô cùng mừng rỡ, thân hình nhoáng lên xuất hiện ngay quả trứng khổng lồ bảy màu, nhìn chăm chú vào phương hướng kiếm quang.

Bóng đen lóe lên, thân ảnh cao lớn xuất hiện, tản mát ra khí thế bễ nghễ thiên hạ vô cùng kiêu ngạo, không ai khác ngoài Thích Vô Nhai.

Tay hắn đang cầm thanh trường kiếm màu đen tỏa ra hơi thở cổ xưa, phía trên kiếm quang óng ánh phun ra nuốt vào, tản mát ra khí tức sắc bén.

Tên đại hán tóc vàng mặc dù trong tình cảnh nghìn cân treo sợi tóc vẫn có thể dùng đoản thương ngăn cản hơn phân nửa kiếm khí, tuy bị thương nặng nhưng không ảnh hưởng đến tính mạng.

Thân thể hắn vừa ổn định, sắc mặt đã lộ vẻ hoảng sợ kinh khủng.

- Thích Vô Nhai! Sao ngươi có thể đến nhanh thế được?

Thạch Mục cũng vô cùng kinh ngạc, thế nhưng nửa mừng nửa lo.

- Thạch tiểu tử, đa tạ!

Thích Vô Nhai liếc nhìn Thạch Mục, gật đầu bày tỏ lòng cảm kích của mình.

Hắn vừa dứt lời, đám mây đen kịt ở xa xa nhanh chóng bay đến, trong chớp mắt đã đến gần đây.

Hắc vân tiêu tán, lộ ra một đám thân ảnh, dẫn đầu là Vân Lý và Chuyên Vũ.

Phía sau hai người bọn họ là hơn trăm tên Hắc Ma tộc, một phần ba trong số đó là cường giả Thánh giai, những người còn lại là Thiên Vị hậu kỳ, hậu kỳ đỉnh phong, Cưu Thập La cũng ở bên trong.

Những người này Thạch Mục cũng lờ mờ nhận ra, đó là lực lượng tinh nhuệ còn lại của tộc Tu La, Hắc Yểm.

Chứng kiến cảnh này, Thạch Mục buông được tảng đá trong lòng, nhẹ nhõm trở lại, tên đại hán tóc vàng kia mang theo nét mặt thay đổi nhanh chóng, lộ ra tia sợ hãi muốn chạy trốn.

Bên kia, Hoắc Ba thấy đám người Thích Vô Nhai, sắc mặt vô cùng khó coi.

Trước mặt ba tồn tại Thần Cảnh, cho dù với sự dũng mảnh của hắn cũng chỉ là trò cười không hơn.

Trên mặt Minh La vô cùng vui mừng, lúc này mới bình ổn tinh thần, hào quang đen kịt tỏa ra, vô số lôi cầu màu đen từ trong hắc quang tuôn ra, sau đó nổ mạnh, phá vỡ một khe hở trên đám xiềng xích màu tím bao vây nàng.

Thân thể thoáng cái giãy giạu thoát khỏi tử sắc tỏa liên, sau đó lắc lư bay về bên cạnh Thạch Mục, chắn phía trước thất thải cự đản.

Mấy tên Thánh giai tộc Cổ Man, bao gồm Hoắc Ba không dám đuổi theo, đều tu tập thành một đám.

- Kỳ thật, ngươi và Bảo Hoa đại nhân vừa tiến vào Hắc Ma Tinh Vực, ta cùng Vân Lý đã dẫn tộc nhân trở về, sau đó gặp Chuyên Vũ và Cưu Thập La, mới biết được sự tình hôm nay.

Thích Vô Nhai nhân tiện giải thích rõ ràng.

- Thì ra là thế.

Thạch Mục âm thầm hô may mắn.

Thích Vô Nhai ngẩng đầu nhìn về phía quả trứng bảy màu khổng lồ, cảm nhận được khí tức Yên La nhanh chóng mạnh mẽ lên, gương mặt lộ rõ sự vui mừng.

Hắn lập tức xoay chuyển tầm mắt, nhìn về phía tên đại hán tóc vàng kia, hận ý tràn ngập.

- Tay sai Thiên Đình! Đi chết hết đi!

Thích Vô Nhai hét lớn, trường kiếm màu đen trong tay chém ra kiếm khí hơn mười trượng, trực tiếp tấn công gã ta.

Gã tóc vàng Cổ Man tộc hoảng sợ, nhanh chóng lui về sau, vội vã thúc giục hai đoản thương hóa thành hai con kim long, vội vàng ngăn cản công kích.

- Bắt đầu phản công!

Vân Lý quét ánh mắt qua nhìn xung quanh, liền đại khái đoán được những chuyện vừa phát sau, vung tay lay, thân thể hắn bay ra.

Sau lưng hắn, tộc nhân tộc Tu La, Hắc Yểm lập tức ra tay, tấn công đám người kia.

- Được thôi, được thôi!

Chuyên Vũ không tình nguyện lầm bầm vài tiếng, nhưng vẫn nhấc tay lên, từ lòng bàn tay phát ra ánh sáng màu đó cực thịnh, ngưng tụ thành hồng sắc cự chưởng, đánh về phía tộc Cổ Man.

Với sự gia nhập của ba tộn tại Thần Cảnh như Thích Vô Nhai, lại thêm số lượng Thánh giai, Thiên Vị cũng không ít hơn phe địch, phần thấn liền nhanh chóng lệch sang một bênh, rất nhanh chóng đàn áp bọn Cổ Man tộc cùng Hắc Ma tộc quy hàng Thiên Đình.

Thạch Mục và Minh La đều không ra tay, thủ hộ bên cạnh Yên La.

Hai tay hắn đều cầm một khối cực phẩm linh thạch, nhanh chóng thúc giục sức mạnh hệ Mộc, nhanh chóng chữa thương

Vào thời khắc này, toàn bộ Ma Giác Đảo cách chiến trường không xa đột nhiên hơi run lên, ma khí dạo động từ sâu bên trong hòn đảo truyền ra, tuy rằng không quá mạnh mẽ, nhưng vẫn chứa một tia cảm giác đặc thù.

Cỗ khí tức khá yếu ớt, nhưng Thạch Mục và Minh La đều cảm ứng được, hai người nhìn về phía Ma Giác Đảo.

- Trên đảo xảy ra chuyện gì?