Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn

Chương 86: Mặc đồ (18+)




3 tháng sau!

Thời gian này bên trong rừng rậm cùng ở phía ngôi làng có khá nhiều động tỉnh. Kể từ lúc quân đội đế quốc tiến đến cùng dựng trại ở bên ngoài một thời gian dài, tới nay cũng đã nhận biết được dáu hiệu có những đội quân khác đang tiến đến. Cách đây hơn 10 ngày có một nhóm quân đội tự xưng là quân của quốc gia gần đây nhất, nhận lệnh đi điều tra Hung Thú.

May mắn được nhóm người Mạc Bính Thiên giải thích tình hình cùng cung cấp một ít thông tin thì họ nhanh chóng rời đi. Vì là an nguy quốc gia nên hai đội quân này không có bất kỳ một cái xung đột nào. Vì là hai thế lực gần kề nhau nên việc giao hảo rất được chú trọng.

Thời gian này trong làng cũng có một ít thay đổi. Mặc dù chỉ mới một thời gian ngắn nhưng thực lực đám người đã được gia tăng một bước lớn, có hai người vừa đột phá Đấu Sư cảnh cùng ba người Đấu Sư cảnh đệ cửu trọng chỉ thiếu một chút liền có thể đột phá. Đây được xem như một món quà lớn họ đang chuẩn bị cho Phong Thần, kể từ lúc hắn tới đây đã khiến họ thay đổi một cách đáng kinh ngạc, đó là một bước tiến lớn trong lịch sử.

Việc đột phá đối với họ cũng chỉ nằm trong tầm tay nhưng rất kín đáo tránh để bên phía quân đội khác nhận biết, nhằm tránh những phiền phức không đáng có. Số lượng chỉ khoảng 500 người nhưng thực lực của họ lại không hề thua kém một tên quân sỉ nào, thậm chí còn mạnh mẻ hơn nhiều. Mạc Bính Thiên thực lực được xem là mạnh nhất nhưng bị Thuấn Thiên Thành hạ gục một cách rất nhanh chóng. Chưa kể, thực lực của những người được xem là trưởng lảo khác có mạnh mẻ như vậy. Chính vì thế mà đã có rất nhiều lần họ nhận được lời mời từ đế quốc.

Lời mời được xem như rất thuận lợi với những người trong làng nhưng vẫn chưa thể quyết định, đợi đại trưởng lão trở về rồi hẳng tính.

Phía xa, trong rừng rậm!

Bóng dáng người với mái tóc trắng rủ dài trên lưng cùng tà áo trắng mờ ảo ngồi trên lưng một loài nào đó to lớn. Thân hình nó hòa lẩn vào trong bóng tối, nhìn qua cứ nghĩ người đó đang ngồi ở trên không trung.

Trời tối, màn đêm bao phủ toàn bộ khu rừng, không một ánh đèn, chỉ có ánh trăng mập mớ chiếu rọi xuống xuyên qua từng tán lá cây xuống dưới nền đất. Người mang áo trắng vẫn thản nhiên ngồi trên lưng vật cưởi như đang hưởng thụ sắc trời.

Hướng đi ra phía gần trung tâm khu rừng, một nơi được xem là nguy hiểm bậc nhất tại nơi này. Nơi mà Hung Thú tập trung một lượng lớn cùng sức mạnh của chúng thì khỏi phải bàn cải, thực lực đều thuộc hàng đầu. Đó là nơi mà người kia đi qua.

Phong Thần cưởi trên lưng Tiểu Đầu Tử tản bộ một cách chậm rải về phía xa tìm một nơi nào đó. Rời khỏi hang động đã một thời gian nhưng cả hai không có một điểm tu luyện, gần 2 ngày kể từ lúc rời khỏi, hắn cứ như là một người khác, sắc mặt có chút hời hợt cùng hai con ngươi màu đỏ máu phát ra tinh quang trong đêm tối trông rất đáng sợ.

Đích đến của hắn lúc này chỉ có một nơi mà lúc trước Tiểu Đầu Tử đã ghé qua, một nơi khác rất đặc biệt. Phía bên dưới, nó như rất vui vẻ, bưới chân to lớn nhẹ nhàng thản bước tung tăng như một đứa trẻ nhận được bánh kẹo. Thần thái của nó quả thật khác biệt, kể từ lúc sản sinh ra linh trí đây là lần thứ hai mà nó vui mừng tới như vậy.

Băng qua từng cây đại thụ dưới ánh trăng mờ ảo cùng tận hưởng không khí nơi này, thật thoải mái cùng dễ chịu. Từng làn gió thổi tới mang cảm giác mát mẻ, xung quanh mọi thứ đều rất yên ắng không một tiếng động dù chỉ là nhỏ nhất, chỉ có tiếng tán lá rung lắc theo gió phát ra mà thôi. Bên dưới nến đất, từng bước chân lớn trải dài băng qua, trên lưng hắn hai mắt nhắm chằm tỉnh dưởng.

Không biết đi tới bao lâu mới có thể tới nơi.

Ngay tại phía xa, ẩn ẩn trong rừng rậm có một khe nước chảy tới từ một nơi xa hun hut chưa có người đặt chân tới. Dưới ánh trăng soi sáng như lổ lộ toàn bộ, bề mặt nước trong vắt nhìn sâu tới đáy cùng ánh sáng yếu ớt phản chiếu. Bề mặt không quá rộng, chỉ khoảng gần 20m cùng sâu hơn 1m tại vị trí gần phía hai bên bờ cùng chính giữa trung tâm cảm giác như sâu hơn ước chừng khoảng 5m.

Cùng với dòng nước chảy róc rách thanh âm, có một bóng dáng như hòa lẩn vào từng làn nước. Một thân thể tuyệt hảo không một mảnh vải che thân. Dưới ánh trăng sáng lộ rõ mồn một từng chi tiết trên cơ thể, làn da trắng sáng hồng hào nhìn thấy rõ ràng, cơ thể căng mọng sáng lạng. Cặp đồi núi to lớn săn chắc cùng cặp nhủ hoa hồng hào chớm nở điểm lên nét đẹp phía trên cơ thể. Vòng eo thon gọn tới cực điểm, hai tay nhỏ nhắn cùng bờ lưng thanh tao đường cong phía trên gò mông có hai vùng da thịt lỏm venus trông rất gợi cảm.

Tiếp đến, bờ mông nàng ta căng tròn tới cực điểm rất cân xứng cùng vòng ngực, thấp hơn một chút là vùng quan trọng nhất của nử giới, thân thể nàng rất phát triển nhưng nơi này còn có một chút non nớt. Xung quanh chỉ lún phún từng sợi lông vừa mới chớm nở cùng màu sắc hồng hào tô điểm, hai gò xung quanh gò lên tạo thành một khe sâu điểm lên một hạt le nhỏ nhắn hồng hào trông rất múp máp, nhìn thấy là chỉ muốn đổ gục. Phía dưới là hai cái đùi thon thả kéo dài xuống tới bàn chân. Thân thể nàng ta với đường cong hình chử S rất rỏ rệt cùng cao khoảng chừng 1m7 với mái tóc đen óng ả xỏa xuống như thác chạm tới bờ mông.

Hai tay rủ xuống sâu khỏi mặt nước, nhanh chóng hất lên mang theo một lượng nước gột rửa lên thân thể. Thân thể được phủ một lớp nước mỏng đủ để làm ướt, hai tay đưa tới từng bộ phận cơ thể cọ rửa từng vết bụi bẩn bám trên da thịt. Từng cử động của nàng rất chậm rải cùng với đó toát lên một vẻ rất quý phái của người có địa vị, chí ít có thể đoán được thân thế của nàng không hề đơn giản.

Phía trong rừng rậm, cách đó không xa. Bước chân Tiểu Đầu Tử đang dần dần hướng tới mà không hề biết phía trên con suối đang có người đang tắm rửa. Thân thể uyển chuyển theo từng bước chân trải dài trên nền đất, liên tiếp băng qua từng cây đại thụ, dần dần thu hẹp khoảng cách.

Ngay từ lúc bước ra khỏi lùm cây, thân thể nó dừng lại lộ rõ dưới ánh trăng.

Nàng ta dường như cũng phát hiện được sự xuất hiện của nó, tiếng xột xoạt bước chân phát ra một cách rõ ràng. Ánh mắt nàng hướng tới phía trước nhìn thấy một đầu Hung Thú thân thể cao gần 4m cùng chiều dài gần 7m với bộ lông đen tuyền bao phủ toàn thân, bên trên điểm từng đường màu vàng nhỏ như từng sợi gân máu phân bố không đều trên khắp thân thể, ánh mắt nó màu vàng kim sắc bén nhìn chằm chằm lấy nàng.

Đại não nàng bị dọa sợ tới mức không còn suy nghĩ được thứ gì, thân thể căng cứng hết toàn bộ không thể nhúc nhích run lên liên hồi khuấy động mặt nước, chính giữa hai chân có một dòng nước nhàn nhạt chảy xuống hòa lẩn với làn nước suối. Hai mắt nàng mở to tới cực điểm nhìn chằm chằm Tiểu Đầu Tử mà không có một lần nháy mắt. Đứng tại một hồi lâu liền ngả đổ ra sau chìm vào dòng nước phát ra thanh âm.

Chủm!

Trên lưng, Phong Thần như nghe thấy tiếng động lạ liền mở hai mắt ra nhìn về phía trước, nhận thấy thân thể một nữ nhân đang dần chìm vào trong dòng nước. Hai chân điểm nhẹ một cái liền đẩy thân thể nhảy lên tiến gần tới phía nàng. Hai chân đứng tại trên mặt nước không một điểm chạm, khom lưng về phía trước rồi đưa hai tay ra kéo lấy thân thể nàng lên khỏi mặt nước, làm lộ ra khuôn ngực đầy đặn. Một tay vòng ra phía trước qua nách nàng ta chạm tới một phần da thịt mềm mịn mát mẻ, tay còn lại vòng qua phía dưới đầu gối nhấc bổng thân thể lên không trung.

Động tác hắn làm quá mức nhanh nhạy, nhanh chóng đạp trên mặt nước nhẹ nhàng một cái liền nhảy lên phía trên lưng Tiểu Đầu Tử rồi đặt cơ thể nàng nằm ngay ngắn. Phong Thần nhanh chóng đưa tay lên mũi kiểm tra xem nàng hơi thở còn ổn định hay không, nhận thấy hơi thở nàng rất bình thường nhưng có một chút rất là gay gắt, nhanh chóng hạ tay xuống phía dưới tĩnh mạch phần cổ kiểm tra mạch đập. Cuối cùng chỉ còn một nơi mà hắn phải kiểm tra, hạ đầu xuống thấp áp tai lên phía trên ngực nàng kiềm tra nhịp tim, không phải nhịp tim của một người bình thường mà nó đập nhanh một cách khác thường, lúc này mới biết được một phần lý do nàng ta chìm vào dòng nước, chắc chắn bị bộ dáng của Tiểu Đầu Tử dọa sợ.

Nhận thấy nàng ta không có chuyện gì liền đứng dậy hướng ánh mắt nhìn về phía hai bên bờ tìm kiếm lấy áo quần của nàng, nữ nhân xinh đẹp mà khỏa thân trước mặt nam nhân quả thật không hay. Phía bờ bên kia có từng lớp vải được treo lên, hai chân đạp mạnh đẩy thân thể bay nhanh về phía trước nhặt lấy.

Trở lại trên lưng Tiểu Đầu Tử, từ trong kho đồ lấy ra một cái khăn nhỏ lau toàn bộ thân thể nàng tránh bị cảm lạnh. Từng ngóc ngách trên thân thể nàng đều bị hắn nhìn qua cùng đưa tay qua hết từng vị trí, thân thể nàng như có phản ứng liền run lên mấy cái đẩy thân thể lên phía trên cùng thanh âm “ư ử” phát ra nhỏ nhẹ, đứng kế bên hắn nghe thấy rất rõ ràng.

Đưa tay ra lấy bộ áo quần nhanh chóng mặc vào, trên tay cái quần tam giác màu trắng nhỏ nhắn liền lắc đầu ngán ngẩm. “Đó là một cái quần tam giác lọt khe”. Không suy nghĩ gì thêm, hai tay đưa cao hai chân nàng lên nhanh chóng mang vào, tiếp đến cái áo ngực trắng bốc như ôm gọn lấy toàn bộ cặp đồi núi, đưa tay luồn qua chỉnh sửa lại vị trí, trong lòng bàn tay liền cảm nhận được hai đầu nhủ hoa đang căng cứng hẳn lên đâm thẳng tới. Chỉnh sửa toàn bộ để tránh nàng ta gặp phải khó chịu khi ngủ, cuối cùng chỉ còn mảnh áo với cái váy ngắn ngang đùi nữa mà thôi.

Nhận thấy sắc trời cũng đả tối muộn nên hắn đưa tay hướng Tiểu Đầu Tử tìm đến một cái hang động nào đó gần nhất để tiện lợi cho việc ngủ qua đêm, tránh bị lớp sương mai phủ xuống.