Huyễn Thần

Chương 102: Chương 102: Cạnh tuyển diễn giảng.






HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 102: Cạnh tuyển diễn giảng.

Dịch: Teppii
Biên dịch & biên tập: blackcat132
Nguồn: tangthuvien


Nhìn qua vẻ mặt âm trầm của bốn người tham gia ứng cử chức trưởng thôn, Lý Dật không khỏi nhếch miệng cười cười, âm trầm nói: “Vốn, tuyển cử trưởng thôn cùng ta không có bất cứ quan hệ gì, bất quá… Bằng hữu của ta là Du Du lại phi thường quan tâm đến chuyện này cho nên đành vậy thôi, ta sẽ giúp nàng chủ trì một chút!”

Nói tới đây, hắn lạnh lẽo nhìn chung quanh một vòng, sau đó bình thản nói: “Thế nào? Đối với ta đây là người bên ngoài tham dự, mọi người không có ý kiến gì chứ?”

Cả sân rộng im ắng, không có bất luận kẻ nào dám nói một chữ, hết thảy đã nằm trong dự đoán trước đó của hắn. Trong lúc nói chuyện tay Lý Dật đã đặt lên đốc kiếm, rõ ràng đây là tư thế áp bức, ở vào tình huống này mọi ngươi ngay cả thở mạnh cũng không dám!

Gật đầu hài lòng, Lý Dật cười nói: “Ân… Nếu tất cả mọi người không có ý kiến gì, như vậy tiếp tục sẽ do ta chủ trì tuyển cử lần này!”


Nói tới đây, Lý Dật khinh bỉ liếc mắt nhìn bốn người ứng cử, thản nhiên nói: “Nếu các ngươi muốn cạnh tranh chức vị trưởng thôn, tự nhiên là cho rằng chính mình thích hợp nhất để làm trưởng thôn. Nếu đã như vậy, tiếp theo sẽ từ bên trái bắt đầu, các ngươi đều diễn giảng một chút, ta nghĩ… Tất cả các thôn dân đều muốn biết, các ngươi sẽ làm thế nào để cả thôn trở nên tốt hơn!”

Xoay người lại, hắn xem tất cả các thôn dân, lớn tiếng hô: “Ta nói có đúng hay không a, mọi người có phải hay không đều muốn biết, bọn họ sẽ làm thế nào để cả thôn trở nên tốt hơn?”

Muốn! Muốn! Muốn…

Đối với vấn đề hắn đặt ra, tất cả các thôn dân đều điên cuồng hô lên, vốn là… Nào có thôn dân không quan tâm tới trưởng thôn chuẩn bị cho tương lai của họ, phải biết rằng… Trưởng thôn chính là “vương” của cả thôn, quyết định của bọn họ sẽ quan hệ trực tiếp đến cuộc sống của tất cả thôn dân!”

Hết thảy mọi thứ tự nhiên đều nằm trong kế hoạch của Lý Dật, dân chúng đang rất kích động. Chỉ cần nói ra điều trong lòng bọn họ muốn, làm được chuyện trong lòng họ muốn làm, thay bọn họ giải khai đáp án, như vậy bọn họ sẽ bầu cho ngươi. Kì thật điểm này cũng không quá phức tạp, chỉ cần nắm bắt tâm tư của quần chúng, như vậy trước mặt công chúng ngươi sẽ không gặp phải bất cứ khó khăn gì!

Mỉm cười gật đầu, Lý Dật hướng người thứ nhất bên trái đi đến, thản nhiên nói: “Tốt lắm, sẽ bắt đầu từ ngươi đi. Ngươi cũng thấy rồi đấy, tất cả mọi người đều muốn biết, nếu như người ngồi vào vị trưởng thôn, ngươi sẽ làm như thế nào, hiện tại… Ngươi đứng lên trước một chút đi!”

Nghe xong lời của Lý Dật, người béo lùn ứng cử vào vị trí trưởng thôn sắc mặt không khỏi xanh mét lại. Đứng ra hơn nửa ngày, ngay cả một câu cũng không nói được, gã nghĩ rằng vị trí trưởng thôn là chỗ tốt chứ có bao giờ nghĩ đến làm trưởng thôn thế nào cho tốt đâu!

Cười khổ lắc đầu, Lý Dật cười nói: “Tất cả mọi người đều thấy không? Cái này tự nhận là có thể đảm nhiệm tân trưởng thôn sao? Đại khái chỉ nghĩ là vị trí trưởng thôn rất tốt, hoàn toàn không nghĩ đến thế nào để trở thành một trưởng thôn tốt, như thế nào dẫn mọi người trở nên phồn vinh cùng phú cường, các ngươi cho rằng… Người như vậy thật sự có tư cách tham gia tuyển cử chức vị trưởng thôn này sao?”


Không có ai trả lời Lý Dật, tất cả các ánh mắt đều tràn ngập vẻ phẫn nộ, đối với bọn họ mà nói, trưởng thôn chính là quốc vương của bọn họ, nhưng là… Nếu như một người quốc vương như vậy, chỉ nghĩ đến hưởng thị quyền lợi, hoàn toàn không để ý tới sống chết của mọi người, như vậy rất là kinh khủng, mọi người đều sẽ trở thành nô lệ của gã mà thôi!”

Mặc dù chưa có ai nói chuyện nhưng là ánh mắt của mọi người đã làm cho cái tên béo đần độn ứng cử trưởng thôn kia hoàn toàn ngây người, hơn nửa ngày… Sau khi hô to lên một tiếng, gã nhanh chóng quay đầu chạy điên cuồng. Chỉ sợ dưới tình huống này, gã mà lưu lại sẽ bị ánh mắt phẫn nộ của mọi người giết chết mất thôi.

Tựa như hoàn toàn không chứng kiến tên béo kia chạy mất, Lý Dật tiếp tục hướng tới người ứng cử tiếp theo nói: “Tốt lắm, hiện tại tới phiên ngươi. Mới vừa rồi cái tên kia đã làm ọi người thất vọng, hy vọng ngươi có thể làm ọi người hài lòng!”

Khẩn trương đứng dậy, người thứ hai ứng cử trưởng thôn có vóc người cao gầy khó khăn nuốt nước bọt, nói không nên lời: “Ta… Ta nghĩ qua, ta muốn dẫn thôn dân làm sản xuất, cố gắng lao động, vì thôn sáng tạo sản xuất ra càng nhiều tài phú!”

Có chút nhíu mày, Lý Dật bất mãn nói: “Ngươi nói ra những lời này thật không rõ ràng, ngươi muốn như thế nào dẫn dắt mọi người làm sản xuất? Sản xuất những thứ gì? Như thế nào để tạo ra tài phú? Phải biết rằng… Mọi chuyện trên thế giới này, không thể ngươi muốn là có thể làm được, nếu như không có biện pháp hành động cụ thể, như vậy tất cả chỉ là nằm mơ mà thôi!”
nguồn (.)
Này…

Chần chờ nhìn Lý Dật, người cao gầy ứng cử trưởng thôn không nói nên lời, hơn nửa ngày rốt cuộc mặt đầy mồ hôi nói: “Ta chỉ muốn dẫn mọi người đi trên con đường giàu có, về phần hành động như thế nào bây giờ còn chưa nghĩ qua, bất quá… Chờ ta lên làm trưởng thôn, nhất định sẽ nghĩ ra biện pháp cụ thể!”


Ha ha ha ha…

Nghe xong người cao gầy ứng cử trưởng thôn nói, Lý Dật không khỏi ngửa cổ phá lên cười, một bên cười, một bên hắn thở hổn hển nói: “Ngươi thật biết đùa, người mặc dù so với tên vừa nãy có hơn một chút, biết rằng phải dẫn mọi người đi tới phú cường, bất quá… Ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể nghĩ được ra biện pháp nào sao?”

Lắc đầu, Lý Dật thở dài nói: “Hơn nữa buồn cười chính là câu nói cuối cùng của ngươi. Ta thật sự muốn hỏi ngươi, chờ ngươi lên làm trưởng thôn nhưng lại không đưa ra được một cái phương án cụ thể nào, tới lúc đó, ai dám chất vấn ngươi nữa? Nói suông mà không làm thì ai cũng nói được, muốn làm trưởng thôn ngươi phải xuất ra bản lãnh thật sự mới được!”

Nói tới đây, vẻ mặt của hắn trở nên lạnh lùng nói: “Tốt lắm, ta đại biểu ọi người loại bỏ ngươi, hiện tại ngươi có thể rời đi được rồi, tiếp theo nào!”

Nghe xong lời nói của Lý Dật, người cao gầy ứng cử trưởng thôn không khỏi cúi đầu ủ rũ rời khỏi sân, yên lặng hướng trong thôn đi tới. Muốn dẫn dắt toàn bộ thôn dân tới phú cường, nào có dễ dàng như vậy? Nếu như có thể làm được như nói, sợ rằng mọi người sớm đã làm rồi, nào còn phải đợi tới ngày hôm nay chứ!

Không ai để ý tới người ứng cử vừa rời đi, ánh mặt mọi người đều chuyển hướng về phía người tiếp theo tham gia ứng cử. Một người thoạt nhìn rất nghiêm túc, rất nghiêm cẩn, một trung niên có uy vọng rất cao, Lý Dật biết tên gã, đó chính là La Tạp!

Du Du từng cho hắn tư liệu về người này, gã chính là người có khả năng nhất cạnh tranh chức vị trưởng thôn. Với vẻ mặt hung ác nham hiểm rất hợp với tính cách, đó chính là người có khả năng cạnh tranh chức trưởng thôn nhất!

Ngang nhiên đứng ở trước mặt mọi người, La Tạp uy nghiêm quét mắt một vòng, sau đó… Ngang nhiên nói: “Trước khi ta giảng giải, ta có một câu rất muốn hỏi mọi người, hy vọng mọi người trả lời thành thật với ta!”

Nói tới đây, La Tạp có một chút dừng lại, sau đó tiếp tục nói: “Ta muốn hỏi mọi người một chút, ai hiểu rõ nhất Huyễn Thạch thôn? Ai hiểu rõ nhất hết thảy? Ai hiểu rõ nhất tình huống hiện tại của các hộ gia đình trong thôn?”

La Tạp vừa nói xong đám thôn dân không hẹn mà cùng nhìn về phía La Tạp, không chút do dự nói: “La Tạp! Là La Tạp tiên sinh!”


Tốt! Tốt lắm…

La Tạp hài lòng gật đầu, hai tay duỗi về phía trước có chút ép xuống, sau đó uy nghiêm nói: “Ta cho rằng, chỉ có người hiểu rõ nhất nơi này mới có thể căng cứ vào tình huống thực tế của mọi người mà chế định ra một phương hướng thích hợp nhất cho thôn chúng ta phát triển, tiếp sau… Ta nói đơn giản một chút, ta đối với chính mình sau khi lên làm trưởng thôn đã có sự chuẩn bị!”

Sau đó, La Tạp bắt đầu diễn giảng đến hơn nửa giờ mới kết thúc. Than thở nhìn La Tạp tài giỏi có thừa đang diễn giảng, Lý Dật không khỏi âm thầm kêu khổ, người này thật sự là một nhân tài, rất hiểu biết về Huyễn Thạch thôn. Suy nghĩ về phương hướng phát triển cũng phi thường ổn thoả, thật sự rất thích hợp với thực tế tình huống của Huyễn Thạch thôn bây giờ. Duy nhất quá mức bảo thủ đó là đánh giá tình hình khủng hoảng của thôn lúc này, quá cầu toàn, cứ như vậy, tốc độ phát triển của cả thôn sẽ phi thường chậm.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ thì La Tạp đã kết thúc bài diễn giảng của mình, mỉm cười với mọi người nói: “Tốt lắm, bài diễn giảng của ta đến đây là kết thúc. Ta cuối cùng chỉ nói một câu, ta không phải nhất định làm trưởng thôn, bởi vì đối với ta mà nói đây thật sự là một sự khổ cực, bất quá… Vì dẫn mọi người bước đi đến giàu có, La Tạp ta nguyện ý vì tập thể hi sinh hết thảy!”

Ba ba ba…

Sau khi gã phát biểu xong, tất cả các thôn dân đều nhiệt liệt vỗ tay. Đối với phương hướng phát triển vừa rồi của La Tạp, hắn có thể chỉ ra rất nhiều điểm hạn chế, mặc dù bây giờ nói ra sợ rằng khó được mọi người đồng ý và bị mọi người coi là bới lông tìm vết, đó không phải là điều mà Lý Dật muốn chứng kiến vào lúc này!

Tiểu Dật!

Phía sau, Du Du lo lắng nhìn ta kêu lên một tiếng, mỉm cười nhìn nàng lắc đầu làm cho nàng bớt lo lắng, hết thảy đều nằm trong bàn tay Lý Dật, cứ cho họ đắc ý một hồi đi!

--------------------------------------------------------------------------------------------