Huyễn Thần

Chương 109: Chương 109: Phán đoạn phân tích.






HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 109: Phán đoạn phân tích.

Dịch: bantaylua
Biên dịch & biên tập: blackcat132
Nguồn: tangthuvien


Mã Lý Áo không hổ là lão tặc đã thành tinh, Lý Dật mới vừa lộ ra một chút sát khí hắn liền cảm giác được. Lấy tâm cơ của lão, tự nhiên sẽ không thể không biết hắn tại sao lại lộ ra sát khí.

Nhìn vẻ mặt bất an của Mã Lý Áo, hắn quyết định nói thẳng ra. cùng lão già xảo quyệt này chơi đùa không phải tự mình tìm chết sao? Ở một khắc này, Lý Dật đã quyết định nếu như không thể thu phục lão như vậy phải diệt trừ. Tuyệt đối không thể vì chính mình mà “nuôi cáo trong nhà” được!

Thiền thần các hạ! Ta biết…


Lão gian hoạt Mã Lý Áo hiển nhiên nhìn ra ý nghĩ của Lý Dậy. Khúm núm hạ thấp người, khép nép mở miệng nói nhưng Lý Dật không có bị lão dụ hoặc, đưa tay cắt đứt lời lão.

Lạnh lùng nhìn Mã Lý Áo, hắn trầm giọng nói: “Hiện tại nơi này chỉ có ta và ngươi hai người, ngươi không cần dùng tư thái này với ta. Ngươi và ta đều minh bạch, ta cũng không phải thiên thần cái gì, cho nên… Nếu ngươi nghĩ muốn diễn trò đó vậy cũng không cần thiết!”

Nghe Lý Dật nói, Mã Lý Áo sắc mặt cũng không đổi mỉm cười, Mã Lý Áo mạnh mẽ đứng thằng dậy híp mắt nói: “Tốt! Nếu tất cả đều là người thông minh, này diễn trò lừa gạt trẻ con chúng ta đều bỏ đi! Lời thật nói thật, suy nghĩ của ngươi ta đều hiểu được, ý nghĩ của ta, ngươi cũng minh bạch, hiện tại… Chúng ta cũng nên nói chuyện!”

Tán thưởng nhìn Mã Lý Áo, lão không phủ nhận lời Lý Dật, quả thật làm cho hắn cảm thấy lão thật sự có chút thành tâm nói chuyện. Nếu như vậy, hắn cũng không đề phòng hảo hảo cũng lão nói chuyện, phải biết rằng… Người như vậy mặc dù rất có thể là đại tai hoạ nhưng nếu biết cách dùng người thì rất có thể trở thành một trợ thủ đắc lực.

Nghĩ tới đây, Lý Dật mỉm cười nói: “Kì thật chúng ta cũng không nhất định giương cung bạt kiếm như thế. Nghiêm túc mà nói, chúng ta trong lúc đó cũng không phải không có cách hoá giải mâu thuẫn. Nếu như ngươi thật sự muốn làm thôn trưởng thôn này, ta nguyện ý cho ngươi làm. Ta có thể tuỳ tiện tuyển người khác đảm đương chức thôn trưởng, ngươi hẳn là hiểu được!”

Nghe xong lời của hắn, Mã Lý Áo không khỏi nở nụ cười khổ, cầu khẩn nói: “Ta van ngươi, ta là chân thành muốn nói chuyện, ngươi cũng không cần đem điều đó ra thử ta nữa!”

Hừ!


Hừ lạnh một tiếng Lý Dật khinh thường nói: “Suy tính của ngươi ta thật sự không biết sao? Ngươi hiện tại đương nhiên là có thành ý nói chuyện, nhưng… Chỉ cần ta ổn định cục diện ở nơi này, khi đó… Ngươi tất nhiên sẽ ngầm thi triển âm mưu quỷ kế đem ta diệt trừ, sau đó ngươi tiếp tục là thôn trưởng, chẳng nhẽ ta nói không đúng sao?”

Này…

Nghe những lời này của Lý Dật, nét mặt già nua của Mã Lý Áo không khỏi trở nên trắng bệch, không sai… Lão đích thật là nghĩ như vậy, chỉ là lão cũng không ngờ rằng hài tử xem ra mới mười tám tuổi này dĩ nhiên có thể đạt tới trình độ như vậy!

Âm hiểm cười nhìn Mã Lý Áo, trên thực tế… Lý Dật bản thân cũng không có phức tạp như thế nhưng là không còn cách nào khác. Cái gọi là qua sông huỷ cầu, tá ma giết lừa, chuyện như vậy tại Trung Quốc cổ đại thật sự nhiều lắm. Trên TV mỗi ngày đều có một đoạn kịch ngắn như thế phát sóng, hắn không muốn biết cũng là rất khó!

Lạnh lùng nhìn Mã Lý Áo, Lý Dật nhàn nhã nói: “Nghiêm túc mà nói, hai ta đều là người giống nhau. Suy nghĩ của ngươi, chuẩn bị của ngươi, ta đều hiểu đuợc. Bởi vì ý nghĩ của ngươi, cũng là ý nghĩ của ta, ngươi suy nghĩ một chút… Thay ngươi là ta, ngươi có thể lưu lại uy hiếp đối với bản thân như thế này sao?”

Mồ hôi… Từng giọt từng giọt từ trên mặt Mã Lý Áo chảy xuống. Trong phút chốc ở trước mặt thiếu niên này, lão cảm giác chính mình như chiếu rọi bởi tinh quang, hết thảy đều phơi bày trước mặt người khác. Tất cả ý nghĩ của chính mình, đều bị đối phương hiểu được, người tuổi trẻ này, thật sự là thiên thần sao? Nhưng việc này sao có thể?

Để cho Mã Lý Áo lo lắng chính là nếu theo nhưng lời người thanh niên này nói, nếu đã đoán được tất cả ý nghĩ của mình, như vậy hắn có thể lưu lại một cái hoạ ngầm lớn như vậy cho bản thân sao? Nghĩ tới đây, Mã Lý Áo rốt cuộc hiểu được, sát ý của đối phương với lão mãnh liệt như thế nào, mà hiện tại… Lý Dật muốn giết lão cũng chỉ là chuyện động một ngón tay út mà thôi.


Chuyện tới nước này, Mã Lý Áo rốt cuộc hiểu được sự nhỏ yếu của mình. Gặp phải kẻ mưu kế không chút kém mình, thực lực lại là càng xa vượt xa bản thân lão, căn bản là không có tư cách hoàn thủ. Chỉ có thể chờ chết, không thể làm gì tốt hơn được nữa!

Nhìn nét mặt già nua vàng như đèn cầy của Mã Lý Áo, Lý Dật không khỏi cảm khái lắc đầu nói: “Mã Lý Áo, ngươi hẳn là biết, sinh cơ duy nhất của ngươi chính là làm sao cho ta tin tưởng ngươi là tuyệt đối trung thành, ngươi tuyệt đối sẽ không phản bội ta, ta mới có thể lưu lại ngươi. Nói cách khác, chẳng những là ngươi, ngay cả người thân trong gia đình ngươi, đều phải chết!”

Bùm……

Rốt cuộc trước uy hiếp của tử vong, lão gian hoạt Mã Lý Áo cũng không chịu nổi nữa ngã ngồi ở trên đất. Với tính cách của bản thân như thế nào có thể làm cho đối phương tin tưởng là mình vô hại chứ? Vấn đề lớn nhất chính là bản thân cũng không dám cam đoan rằng trong tương lai vĩnh viễn sẽ không nổi dã tâm!

Mã Lý Áo!

Nhìn bộ dáng đang kinh hoảng của Mã Lý Áo, Lý Dật biết đã đủ rồi! Mỉm cười nhìn lão, Lý Dật thản nhiên nói: “Ta biết dục vọng của ngươi, đơn giản chính là quyền lực cùng kim tiễn. Ngươi hiện tại hẳn hiểu được, năng lực của ngươi có thể cho ngươi rất nhiều tiền, nhưng lại không có thực lực nắm giữ một chút thế lực!”

Thản nhiên nhìn Mã Lý Áo, Lý Dật tiếp tục nói: “Đấy chính là sự thật, nếu nói ngươi theo đuổi chính là tiền bạc, lấy mưu kế của ngươi hẳn là không có vấn đề gì. Nhưng nếu nói ngươi muốn làm thôn trưởng, ngươi chẳng những không cách nào làm ra tiền, mà còn mất tất cả, điều này chẳng nhẽ ngươi còn không rõ sao!”

Nghe được những lời này của Lý Dật, Mã Lý Áo không khỏi ngơ ngác ngồi một chỗ, bất giác rơi vào trầm tư. Quyền lợi, kim tiễn, đây đều là sở thích của mỗi người, ai cũng đều muốn có được hai thứ đó, Mã Lý Áo cũng không ngoại lệ, nhưng… Cũng có rất ít người nghĩ tới, hai cái này đúng là xung đột!


Muốn làm một thương nhân thành công, chỉ cần tinh mắt cùng gan dạ là được, nhưng muốn làm một thủ lĩnh đoàn đội, như vậy phải có tài. Nếu chỉ như Mã Lý Áo trước đây, lão làm gian thương thật quá thích hợp, nhưng lão lại muốn làm trưởng thôn. Bản thân không có chút tài cán, chức trưởng thôn mặc dù rất nhỏ nhưng là không phải ai cũng có thể làm được!

Bình thản nhìn Mã Lý Áo, Lý Dật tiếp tục nói: “Ta mới vừa rồi đã nói qua, chúng ta lúc này kì thật cũng không phải không thể hoá giải mâu thuẫn. Lấy trí tuệ của ngươi hẳn là hiểu được, chúng ta lúc này, chẳng những không phải là đối địch, hoàn toàn trái ngược, chúng ta có thể hỗ trợ nhau. Không có bảo vệ của ta, tài phú của ngươi không cách nào bảo tồn, không có ý nghĩ kinh tế của ngươi, ta không thể đem Huyễn Thạch thôn phát triển tiến lên! Ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút, có phải hay không là như vậy?”

Sau khi nghe Lý Dật nói, Mã Lý Áo con mắt dần dần sáng lên, than thở ngẩng đầu nhìn hắn nói: “Không sai! Ta cuối cùng cũng nghĩ cẩn thận qua, cho dù Huyễn Thạch thôn tương lai cường đại rồi, nhưng nếu như không có một người anh minh quả cảm đầy dũng khí như ngươi lãnh đạo mà là do ta chủ trì. Ta hoàn toàn không biết nên đối kháng với xâm lược từ bên ngoài như thế nào. Nói cách khác, ta chỉ thích hợp làm kinh tế, làm một chút âm mưu quỷ kế, nhưng lại hoàn toàn không thích hợp làm người đứng đầu một thôn a!”

Cười tán thưởng với Mã Lý Áo, sau đó… Lý Dật chỉ vào chiếc ghế bên cạnh nói: “Tốt lắm, đừng ngồi dưới đất nữa, đến bên cạnh ta ngồi đi. Kế tiếp mới chính thức là thời gian chúng ta nói chuyện a!”

Không có chối từ, Mã Lý Áo từ trên đất bò lên, vỗ vỗ phủi bụi bám ở quần, cảm kích liếc mắt nhìn Lý Dật sau đó nhanh chóng ngồi ở bên cạnh hắn.

Nhìn Mã Lý Áo đối với bản thân đã có vài phần cung kính, Lý Dật biết lão với hi vọng trở thành trưởng thôn đã không còn nữa. Bọn họ đều là người thông minh, không thích hợp chính là không thích hợp. Lý Dật hiểu, Mã Lý Áo cũng hiểu như vậy là đủ. Bọn họ làm việc có lợi đối với bản thân như thế là đủ. (.

Đến lúc này, Lý Dật đã quyết định lưu lão lại. Với một người kinh nghiệm đầy mình cũng như gian trá xảo quyệt như lão, , phương diện kinh tế của Huyễn Thạch thôn Lý Dật đã nhẹ đi rất nhiều. Hơn nữa, La Tạp còn giúp hắn xây dựng kiến thiết đem Huyễn Thạch thôn phát triển đi lên chỉ là việc nước chảy thành sông mà thôi!

--------------------------------------------------------------------------------------------