Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1812: Khó mà tin nổi (1)




Tuy bọn họ đối với Diệp Huyền tràn ngập tự tin, nhưng Độc Cô Đan Đế triển lộ ra trình độ khống hỏa thực sự quá mức kinh người, trong lúc nhất thời, thậm chí ngay cả bọn họ cũng cảm thấy, Diệp thiếu thật có thể ở phương diện khống hỏa thắng Độc Cô Đan Đế sao?

Trong phút chốc, ánh mắt của mọi người, đều ngưng tụ ở trên người Diệp Huyền.

Diệp Huyền trở thành tiêu điểm duy nhất.

- Xì!

Trong miệng Diệp Huyền, đột nhiên xì cười một tiếng, tâm ý xem thường kia, để tất cả mọi người sững sờ.

- Chút thực lực khống hỏa ấy, cũng dám lấy ra khoe, chỉ có thể dọa chút người không hiểu việc, ở trong mắt người hiểu việc, trình độ của ngươi chỉ là cấp thấp đến đáng thương, không đủ tư cách lấy ra xem mà thôi.

Diệp Huyền cười lạnh nói.

Mọi người trợn mắt ngoác mồm, tên này lại còn nói Độc Cô Đan Đế khống hỏa là ngoạn ý không đủ tư cách, điều này cũng quá cuồng vọng đi?

Ở trong đám người vây xem, cũng không có thiếu Luyện Dược Sư, một tên Luyện Dược Sư bát giai trong đó ở Huyền Vực vẫn tính có tiếng, trên người ngay lập tức ngưng tụ vô số ánh mắt.

Bọn họ đều muốn biết, Diệp Huyền nói đến tột cùng là ngông cuồng, hay xác thực có việc này.

- Khặc khặc, kỹ thuật khống hỏa của Độc Cô Đan Đế đại nhân, lão hủ bái phục chịu thua.

Luyện Dược Sư kia bị mọi người nhìn chằm chằm, chỉ cảm thấy như có gai ở sau lưng, trán chảy ra mồ hôi lạnh, ngượng ngùng nói:

- Lão hủ đem hết toàn lực, e là cũng chỉ có thể nghĩ hóa ra một phần mười của Độc Cô Đan Đế đại nhân... Không, không, một phần trăm.

Lão giả kia khẳng định nói.

Hắn nói, cũng dẫn tới Luyện Dược Sư khác ở đây dồn dập gật đầu.

Coi như là ở trong Luyện Dược Sư, hiện tại Độc Cô Đan Đế triển lộ kỹ thuật khống hỏa, cũng đã có thể nói thần tích.

- Mạnh miệng ai cũng biết nói, có bản lĩnh lấy ra đi, nếu không, coi như ngươi thua.

Độc Cô Đan Đế xì cười một tiếng, căn bản không để ý tới Diệp Huyền, dưới cái nhìn của hắn, Diệp Huyền ăn nói linh tinh, chỉ là làm giãy dụa cuối cùng.

- Vậy các ngươi liền xem kỹ.

Khóe miệng Diệp Huyền phác hoạ lên một nụ cười lạnh lùng, chỉ thấy hắn chậm rãi đi tới lối vào cửa hàng, hơi đứng lại.

- Hô!

Sau một khắc, một ngọn lửa màu tím, từ trong cơ thể hắn đột nhiên bắn mạnh ra, như bầu trời đầy sao rơi xuống mặt đất.

Một luồng khí tức hỏa diễm hoàn toàn không kém Độc Cô Đan Đế, trong nháy mắt tràn ngập ra.

Ngọn lửa này...

Tất cả mọi người đều ánh mắt ngưng lại, bọn họ có thể cảm nhận được từ trong ngọn lửa màu tím bên người Diệp Huyền kia lan truyền ra lực lượng đáng sợ hơn.

- Đây là...

Ánh mắt của Độc Cô Đan Đế cũng bỗng dưng trầm xuống.

- Khí tức hỏa diễm thật mạnh.

- Loại màu sắc này, là Địa Hỏa bảng xếp thứ mười ba Tử Thương Viêm.

Có vài tên Luyện Dược Sư bật thốt lên, vẻ mặt kinh hãi.

Mọi người ở đây, tất cả đều sững sờ, lại là một loại Địa Hỏa, hơn nữa còn là Tử Thương Viêm xếp thứ mười ba.

Tuy xếp thứ mười ba cùng xếp thứ năm, có chênh lệch rõ ràng, nhưng có thể ở trên Địa Hỏa bảng xếp thứ mười ba, tuyệt đối không phải hỏa diễm phổ thông, đủ khiến bất kỳ một tên Luyện Dược Sư Đế cấp nào cũng vì đó động lòng.

Trong lòng mọi người hơi lên tinh thần, bọn họ đột nhiên có loại cảm giác, trình độ của Diệp Huyền, e là cũng không có đơn giản như bọn họ tưởng tượng.

- Nhìn kỹ.

Lúc này Diệp Huyền lệ quát một tiếng, chỉ thấy ngọn lửa quanh người hắn, cấp tốc lan tràn ra.

Một ngọn lửa màu tím cực kỳ hi bạc, phảng phất như trong suốt, bao phủ lại quanh thân Diệp Huyền, giống như một mảnh đại dương màu tím.

- Đây là tình huống thế nào? Diễn hóa ra một mảnh hải dương sao?

Tất cả mọi người sững sờ, ngưng thần quan sát.

Chỉ thấy vô số ngọn lửa màu tím rải rác, đột nhiên cấp tốc lan tràn lên.

Một mảnh san hô từ từ hình thành, hải tảo cấp tốc lớn lên, ở dưới dòng nước không ngừng chập chờn, mạch lạc trên rong cùng hoa văn trên san hô, cũng có thể thấy rõ ràng, cực kỳ chân thực.

Sau đó, từng bầy từng bầy hải ngư ở trong đại dương xuất hiện, những hải ngư này không ngừng bơi lội, lít nha lít nhít, xa hoa, dưới ánh mặt trời, sóng nước lấp loáng, mỗi một cái vảy cũng rõ ràng nhìn thấy.

- Hí!

Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, loại độ khó này, nhìn qua tuyệt không kém Độc Cô Đan Đế.

Diệp Huyền khống hỏa còn chưa kết thúc, chỉ thấy trong đại dương ngoại trừ rất nhiều bầy cá, các loại tôm giải bạng sò… đều từng cái hiện lên, dần dần, thậm chí xuất hiện các loại Hải Yêu tỏa ra khí thế khủng bố.

- Đây là cái gì?

Đột nhiên có người kinh ngạc thốt lên.

Mọi người dồn dập dọc theo ánh mắt người kia nhìn, chỉ thấy trong biển, một đội chiến sĩ hình người tuần tra mà qua, những chiến sĩ này, từng cái từng cái đầu tôm càng cua, tay cầm trường kích trường thương, còn có đong đưa đuôi cá, qua lại tuần tra.

- Là Hải tộc.

- Đây là Hải tộc.

Đoàn người truyền đến thốt lên kinh ngạc.

Hải tộc cách Huyền Vực thực sự quá xa, đại lục bây giờ, Hải tộc đã mấy chục ngàn năm chưa từng xuất hiện, vì lẽ đó dẫn đến mọi người ở đây sửng sốt chỉ chốc lát, mới dồn dập tỉnh ngộ.

Thế nhưng Diệp Huyền diễn biến còn chưa kết thúc, sau chiến sĩ Hải tộc đi tuần, một toà cung điện nổi lên, xuyên thấu qua cung điện, mọi người có thể nhìn thấy bên trong tựa hồ có mấy mỹ nữ Hải tộc đang uyển chuyển nhảy múa, trên bàn, một ít cường giả Hải tộc đang uống rượu mua vui, tư thái tùy tiện.

- Trời ạ.

Mọi người che miệng, chỉ là các loại sinh vật Hải tộc cùng Hải Yêu, liền có thể đạt đến trình độ của Độc Cô Đan Đế, không nghĩ tới Huyền Quang Các Luyện Dược Sư này còn diễn hóa ra cung điện cùng cường giả Hải tộc, đồng thời đem Hải tộc tùy tiện cùng bừa bãi, biểu hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn.

Thời điểm mọi người ở đây cho rằng đây chính là kết thúc, ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, chỉ thấy trên đại dương kia, một hòn đảo đột nhiên chậm rãi hiện ra.

Trên đảo, vô số núi rừng nham thạch hiện lên, tuy cực nhỏ, nhưng nhìn kỹ lại, những núi rừng kia mỗi một mảnh lá cây đều cực kỳ rõ ràng, căn bản không kém Độc Cô Đan Đế diễn biến núi rừng.

Cái này còn chưa tính, tiếp theo một toà thành trì Nhân loại hiện lên ở trên hòn đảo, từng toà từng toà kiến trúc, vụt lên từ mặt đất, từng người đi đường, võ giả xuất hiện ở trong thành trì, thậm chí ở trong hư không còn mơ hồ truyền đến các loại thanh âm, thật một bức cảnh tượng phố xá sầm uất phồn hoa.

Thời khắc này, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, há to mồm, con ngươi trừng tròn xoe.