Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1846: Đại lục xoá tên




Vài tên Thái Thượng Nguyên Lão kia liếc nhìn nhau, trong bóng tối giao lưu, liền lan truyền tin tức cho Vô Lượng Sơn Nghiêm Vương Sơn Chủ.

Vị trí Nghiêm Vương Sơn Chủ bế quan, ở vào một không gian khác, chuyện xảy ra ở Vô Lượng Sơn, hắn bình thường rất khó phát hiện, chỉ có thông qua thủ đoạn đưa tin đặc thù, mới có thể truyền tới trong tai của hắn.

Diệp Huyền đối với cử động trong bóng tối của vài tên Thái Thượng Nguyên Lão không chút để ý, hắn lạnh lùng nhìn rất nhiều cường giả trước mặt, khóe miệng phác hoạ lên một tia trào phúng:

- Các ngươi chính là gốc gác của Vô Lượng Sơn sao? Ba tên Vũ Đế tam trọng, đường đường Vô Lượng Sơn, cũng chỉ còn dư lại ngần ấy lực lượng.

Diệp Huyền khẽ lắc đầu.

Trên thực tế, thực lực bực này, đã hoàn toàn vượt qua thế lực nhất lưu phổ thông, chỉ tiếc ở trước mặt đám người Diệp Huyền, còn căn bản không đáng chú ý.

- Ha ha ha, thật nhiều cường giả a, chà chà, thôn phệ linh hồn những người này, tu vi của Bổn tôn chủ chắc chắn tăng lên một đoạn, ha ha ha.

Một bên, trong lòng Chiến Thương hưng phấn không ngớt, thực lực đối phương càng mạnh, đại biểu cường độ linh hồn càng cao, hấp thu lên hiệu quả tự nhiên cũng càng tốt.

Mà xa xa, ngoài dãy núi của Vô Lượng Sơn, rất nhiều võ giả Huyền Vực nhận được tin tức đều tới quan sát, vẻ mặt chấn động.

Bọn họ cũng không nghĩ tới, Huyền Quang Các dĩ nhiên gan lớn đến mức độ này, dám trực tiếp công lên tổng bộ của Vô Lượng Sơn.

Ở dưới bọn hắn đưa tin, rất nhiều thế lực hàng đầu của Huyền Vực, cũng đang dồn dập tới, chứng kiến một màn kinh người này.

- Nếu mọi người đều đến, như vậy tốt nhất.

Diệp Huyền từ trong đám người lướt ra, đứng ngạo nghễ phía chân trời, lạnh lùng nhìn kỹ toàn bộ Vô Lượng Sơn, cùng với rất nhiều thành viên của Vô Lượng Sơn phía dưới.

Trong dãy núi, mỗi một cung điện, vô số đệ tử của Vô Lượng Sơn, tất cả đều sợ hãi ngẩng đầu, trong bọn họ, có Vũ Tôn, có Vũ Vương, cũng có Vũ Hoàng.

Một đám người như vậy, đều là nhân tài mới xuất hiện của Vô Lượng Sơn, dĩ vãng ở mỗi địa phương của Huyền Vực, đều hung hăng càn quấy, đắc ý quên hình, tùy ý giết chóc, căn bản không người nào dám gây sự với bọn họ.

Chỉ là bây giờ, bọn họ đều sợ hãi ngẩng đầu, phảng phất như giun dế bị Tử thần nhìn chăm chú, là mong manh như vậy, yếu đuối không thể tả.

- Người Vô Lượng Sơn nghe, ta chính là Huyền Quang Các Các chủ Huyền Diệp, Bổn các chủ ở đây tuyên bố, từ hôm nay trở đi, Vô Lượng Sơn liền xoá tên khỏi Thiên Huyền đại lục, tất cả mọi người ở đây, chỉ cần cởi trang phục của Vô Lượng Sơn, phun lên ba ngụm nước bọt, giẫm trên ba cước, liền có thể bình yên rời đi, cái khác không làm, đều trở thành kẻ địch của Huyền Quang Các ta, giết chết không cần luận tội.

Thanh âm của Diệp Huyền ầm ầm vang vọng ở trên bầu trời của Vô Lượng Sơn, truyền khắp mấy ngàn dặm, như sấm sét rung động.

- Hiện tại cho các ngươi mười tức thời gian.

Diệp Huyền đứng ngạo nghễ phía chân trời, mặt không hề cảm xúc.

- Tiểu tử thúi, ngươi nói nhăng gì đó, muốn diệt Vô Lượng Sơn ta, chỉ bằng mấy người các ngươi, đó là mơ hão.

Mấy đại Thái Thượng Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn giận tím mặt, từng cái từng cái phẫn nộ đến hai mắt sắp phun ra lửa, cả người đằng đằng sát khí, chỉ là không một người dám động thủ, chỉ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền.

- Một!

- Hai!

- Ba!

Diệp Huyền mặt không hề cảm xúc, chỉ lạnh lùng đếm, đối với đệ tử bình thường của Vô Lượng Sơn, hắn không muốn quá tạo sát nghiệt, vì lẽ đó cho mọi người một cơ hội, liền nhìn bọn họ lựa chọn như thế nào.

Phía dưới, vô số đệ tử Vô Lượng Sơn nhất thời rối loạn, những người này, trên mặt đều mang theo kinh sợ, nhưng không có một người dựa theo Diệp Huyền nói làm.

- Ta nhổ vào, các ngươi một đám gia hỏa này cũng muốn diệt Vô Lượng Sơn ta, đó là nằm mơ.

- Ha ha ha, để bọn họ trước tiên hung hăng, sơn chủ cùng Thái Thượng Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn ta, tuyệt đối sẽ chém đám người kia thành muôn mảnh, hết thảy giết chết.

- Không chỉ bọn họ, còn có hết thảy thành viên của Huyền Quang Các, bao quát thân nhân của bọn họ, bằng hữu của bọn họ, hết thảy đều phải chết.

Còn có một chút đệ tử của Vô Lượng Sơn, càng tùy tiện gầm lên, tức giận mắng liên tục.

Diệp Huyền không có bất kỳ biểu lộ gì, chỉ điểm số, cuối cùng chữ “mười” hạ xuống, ngoại trừ mấy kẻ nhát gan ở trong bóng tối rời đi, tuy đệ tử Vô Lượng Sơn khác hoảng sợ, nhưng tất cả đều hung hăng tùy tiện, chỗ vỡ tức giận mắng.

Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lẽo, hắn đã cho tất cả mọi người cơ hội, còn bọn họ không muốn nắm, thì không nên trách ai.

- Giết đi, xoá tên Vô Lượng Sơn khỏi đại lục này.

Diệp Huyền vung tay lên, trong ánh mắt lãnh đạm, bắn ra một đạo sát cơ ác liệt.

- Vâng!

Phía sau Diệp Huyền, rất nhiều cường giả của Huyền Quang Các đều động.

- Vô Lượng Sơn, năm đó ngươi diệt Đông Lăng Hạ gia ta, hôm nay chính là thời điểm các ngươi nợ máu trả bằng máu.

Hạ Vũ Tôn tức giận hét lớn, hống, trên đỉnh đầu của hắn, trong nháy mắt xuất hiện một con Chân Long hư ảnh, Chân Long kia ngao du Cửu Thiên, giống như Thần Long giáng lâm nhân gian, mang theo một luồng lực lượng không gì địch nổi, trong nháy mắt đánh úp về phía mấy đại Thái Thượng Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn.

- Ha ha ha, lưu mấy cái cho Bổn tôn chủ.

Chiến Thương không cam lòng lạc hậu, cười một tiếng, Ma khí ngập trời, mang theo lệ mang âm lãnh yêu dị, trấn áp mà xuống.

Mà Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế, cũng thuận theo bay lượn ra, đều tự tìm đối thủ của mình.

Ngoài ra, Huyết Kiếm Vũ Đế, Hoàng Phủ Tú Minh, cùng với cường giả của Nguyệt Thần cung ở phía sau Diệp Huyền, dồn dập từ trong đám người lướt ra, lĩnh vực đáng sợ tỏ khắp, thả ra công kích khủng bố.

Mấy đại Thái Thượng Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn thấy thế, sắc mặt nhất thời đại biến, liền giận dữ hét:

- Tất cả mọi người nghe lệnh, lưu thủ Vô Lượng Sơn, khởi động đại trận hộ sơn.

Trong tiếng gầm rống tức giận, ba người Dịch Hàn Vũ Đế dồn dập ra tay phòng ngự.

Ầm ầm!

Song phương giao thủ ở trong chớp mắt va chạm.

Một tên Vũ Đế tam trọng cùng Hạ Vũ Tôn chiến đấu, tên là Hỏa Vũ Vũ Đế, trong tay hắn hiện ra một luồng khí tức hỏa diễm kinh người, một hư ảnh chim loan to lớn, ở trên đỉnh đầu của hắn hí dài, hình thành một cột sáng hỏa diễm xuyên qua Cửu Thiên, cùng Chân Long của Hạ Vũ Tôn va chạm.

Chỉ nghe ầm một tiếng, nổ vang rung trời, Chân Long khí của Hạ Vũ Tôn trực tiếp nát tan hỏa diễm thanh loan của hắn, trong tiếng kêu thảm thiết thê lương, hỏa loan trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, hóa thành hỏa diễm nổ tan.