Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 850: Dẫn tới chấn động (1)




- Điều này còn cần phải nói nữa sao? Gia hỏa Cuồng Chiến kia, hoàn toàn là người điên. Từ trên những chuyện hắn đã từng làm, cũng có thể thấy được. Theo ta thấy, không bằng âm thầm giao Huyền Diệp này cho Huyền Cơ Tông. Dù sao hắn là tội phạm bị Huyền Cơ Tông phát lệnh truy nã. Học viện Lam Quang chúng ta ngược lại cũng không tính là phá hỏng quy củ.

Một cường giả trung niên có mũi ưng, tùy ý lạnh lùng nói.

- Trình Quang lão sư, cũng không thể nói như vậy được. Dù sao Huyền Diệp này cũng là học viên của học viện Lam Quang chúng ta. Nếu như tùy ý giao hắn cho Huyền Cơ Tông, sau đó các thế lực lớn trên bình nguyên Mộng Cảnh, sẽ thấy học viện Lam Quang chúng ta như thế nào?

Một lão sư mái tóc thả tự nhiên, lạnh giọng nói.

- Vương Phong lão sư, học viện Lam Quang chúng ta làm việc, làm sao còn phải nhìn sắc mặt của người khác? Huống gì, Huyền Diệp này đã sớm bị Huyền Cơ Tông phát lệnh truy nã. Đó là sự thực không cần tranh cãi. Hắn một tội phạm bị phát lệnh truy nã, lại có thể tới tham gia sát hạch của học viện Lam Quang ta. Nói không chừng, hắn chính là ôm tâm tư trốn tránh tai họa. Nếu quả thật là như vậy, sau này tất cả phạm nhân trên bình nguyên Mộng Cảnh đều chạy tới học viện Lam Quang ta, học viện Lam Quang ta chẳng phải là thành nơi thu giữ những kẻ ác hay sao?

Trình Quang cười lạnh nói.

- Phạm nhân? Huyền Diệp này chẳng qua là bị Huyền Cơ Tông phát lệnh truy nã, cùng học viện Lam Quang chúng ta có quan hệ gì. Ở trong mắt học viện Lam Quang chúng ta, hắn chỉ là một học viên, căn bản không phải là phạm nhân nào đó.

Vương Phong phẫn nộ quát.

- Ha hả.

Trình Quang lạnh lùng cười:

- Được rồi. Bất luận hắn rốt cuộc là có phải là phạm nhân hay không, nhưng hắn mang đến phiền phức cho học viện Lam Quang chúng ta. Học viện Lam Quang chúng ta luôn luôn đứng ở bên ngoài, không hỏi tới thế sự. Lẽ nào vì một người học viên nho nhỏ này, chúng ta lại muốn cùng Huyền Cơ Tông xé rách mặt sao?

- Một người học viên? Lẽ nào trong mắt của Trình Quang đạo sư ngươi, Diệp Huyền người đứng đầu lần sát hạch nhập học này, lưu lại tên ở vị trí tám mươi tám thước trên bia lưu danh này, chẳng qua chỉ là một học viên thôi sao sao?

Trên mặt Vương Phong lộ ra vẻ trào phúng.

Trình Quang lắc đầu:

- Vương Phong đạo sư, không sai. Huyền Diệp này lưu lại tên ở trên vị trí tám mươi tám thước trên bia lưu danh. Nhưng như vậy thì thế nào? Bia lưu danh chỉ là một thứ có tác dụng tham khảo, cũng không phải tên càng cao, tương lai thành tựu lại nhất định càng cao. Chỉ cần trưởng thành không nổi, thiên tài vĩnh viễn chỉ là thiên tài, mà không phải là cường giả. Huống gì, học viện Lam Quang chúng ta chỉ là bồi dưỡng thiên tài. Đến lúc đó sau khi những thiên tài này trở thành cường giả, đều sẽ trở lại thế lực của từng người. Lại có bao nhiêu người sẽ ở lại học viện Lam Quang chúng ta. Hơn nữa tình hình của học viện gần đây, ta nghĩ các vị đều hiểu rất rõ. Đối địch với Huyền Cơ Tông, đúng là không khôn ngoan.

Không ít đạo sư nghe lời này, lặng lẽ gật đầu.

Thời gian gần đây nhất, tình cảnh của học viện Lam Quang, quả thực có chút không ổn.

- Được rồi, các ngươi không nên tranh cãi nữa.

Lão nhân dẫn đầu khoát tay áo. Hắn nhìn về phía một lão nhân bên tay trái:

- Đông lão, ngươi thấy thế nào?

Lão nhân kia, bộ dạng tuổi già sức yếu, nếp nhăn trên mặt giống như vỏ cây già hiện lên ngang dọc. Hai mắt hắn vẩn đục, khoát tay một cái nói:

- Cát phó viện trưởng, hiện tại chuyện lớn của học viện đều do ngươi tới chủ trì. Ta hệ luyện hồn, luôn luôn không tham dự vào sự vụ bên trong học viện. Vẫn do Cát phó viện trưởng ngươi tới định đoạt đi. Không quan tâm kết quả là thế nào, hệ luyện hồn ta đều ủng hộ quyết định của ngươi.

Cát phó viện trưởng vừa nhìn về phía một lão nhân bên tay phải:

- Dược lão, ngươi thấy thế nào?

- Ha hả.

Lão nhân kia một đầu tóc bạc, sắc mặt hồng nhuận, khẽ cười nói:

- Cát phó viện trưởng, cái nhìn của ta giống như Đông lão. Không quan tâm ngươi làm ra quyết định gì, hệ luyện dược chúng ta đều giơ hai tay ủng hộ.

Hai người này.

Cát phó viện trưởng biết hai người bọn họ luôn luôn thích vùi đầu khổ công ở trên lĩnh vực của mình. Đối với chuyện của học viện từ trước đến nay đều ngoảnh mặt làm ngơ. Bởi vậy hắn chỉ có thể lắc đầu.

- Thanh Phong, ngươi là quan chủ khảo của khóa lần này. Ngươi cảm thấy thế nào?

Cuối cùng, hắn nhìn về phía Thanh Phong.

- Ta cảm thấy Diệp Huyền này, nhất định thành người tài.

Thanh Phong trầm tư một lát, nói ra lời lẽ kinh người:

- Nếu như hắn không chết, tương lai nhất định có thể trở thành nhân vật quan trọng quyết định thế lực của bình nguyên Mộng Cảnh ta.

- Thanh Phong, lời này của ngươi cũng khó tránh khỏi quá khoa trương đi?

Trình Quang nhướng mày.

Những người khác cũng tập trung tinh thần nhìn lại.

Làm cao tầng của học viện Lam Quang, bọn họ đều hiểu rất rõ, cái gọi là nhân vật quan trọng có thể quyết định thế lực bình nguyên Mộng Cảnh, Võ Vương thất giai tuyệt đối không thể làm được. Vậy phải là... Vũ Hoàng bát giai.

Một thiếu niên hiện tại mới là Vũ Tông ngũ giai, cho dù là thiên tài đi nữa, Thanh Phong hiện tại lại kết luận sau này hắn có thể trở thành Vũ Hoàng bát giai. Điều này khiến cho tất cả mọi người vẫn có chút khó có thể tin nổi.

- Không quan tâm các ngươi tin hay không, đây là cảm giác của ta.

Thanh Phong lắc đầu, không nói thêm gì nữa.

- Cát phó viện trưởng, ngươi tới định đoạt đi.

Cuối cùng, tất cả mọi người đưa mắt rơi vào trên người Cát phó viện trưởng.

- Ta chỉ muốn nói có một câu. Tuy rằng học viện Lam Quang chúng ta gần đây có chút tình hình, nhưng ở trong lịch sử học viện Lam Quang ta, cũng từng gặp phải rất nhiều khó khăn, thậm chí từng xuống dốc. Nhưng chỉ có duy nhất một điều chưa bao giờ gặp... Là khuất phục!

- Hiện tại, cũng vạy.

Cốc cốc cốc!

Vừa lúc đó, cửa lớn của phòng hội nghị đột nhiên vang lên tiếng gõ.

Chân mày Cát phó viện trưởng không nhịn được nhíu lại một cái. Bọn họ mở hội nghị cao tầng, vô cùng quan trọng. Dưới tình hình chung, trừ khi có chuyện đặc biệt quan trọng, nếu không căn bản sẽ không bị quấy rầy.

Chẳng lẽ trong học viện xảy ra chuyện gì lớn hay sao?

- Tiến vào đi.

Lúc này Cát phó viện trưởng nhỏ giọng hô lên.

Một nhân viên công tác vội vã đi đến, không ngừng nói:

- Cát phó viện trưởng, các vị đạo sư, tại hạ mạo muội đến đây, là có chuyện quan trọng muốn bẩm báo. Vừa rồi, có không ít học viên mới ở tháp thí luyện tiến hành sát hạch. Kết quả lại xuất hiện hai thành tích vô cùng nghịch thiên.