Huyền Thiên

Chương 273: Đột biến





Bất quá lúc này Dương Thiên Lôi trái lại không có chút cảm giác lo lắng nào. Đương nhiên, hắn lại càng không có ý định đuổi thiếu nữ này đi. Đuổi nàng ta đi, không nghi ngờ, sẽ có nhiều người tu luyện khác chôn vùi trong tay nàng ta. Đây là lần đầu tiên, tuy rằng Dương Thiên Lôi không là người quá ngạo mạn, muốn làm đại hiệp vì dân trừ hại. Nhưng nếu hắn đã thấy được, sẽ không thể để yêu nghiệt này tiếp tục làm nguy hại cho nhân gian. Đương nhiên, một điểm quan trọng hơn là, bản thân hắn không muốn buông tha đan dược và tài phú tới tay. Trên vạn viên Thuần Dương đan, và còn có Ngưng Huyết Đan, tuy rằng vật này tà ác nhưng lại có giá trị cũng tuyệt đối vô giá, cùng với tinh thạch màu trắng phẩm chất tuyệt hảo.

- Sư phụ, người để nàng cùng đi theo chúng ta đi. Thật đáng thương. Ma Vực nguy hiểm như vậy, nếu như không có ai chiếu ứng, nói không chừng...

Vẻ mặt Trương Tử Hàm đầy đồng tình nói.

- Đúng vậy, sư phụ, để nàng gia nhập đi. Dù sao thêm nàng cũng chỉ nhiều thêm một người, cũng sẽ không ảnh hưởng tới việc tu luyện của chúng ta.

Những người khác cũng đều nói.

Dương Thiên Lôi lại không nói một lời, khóe miệng chỉ mang theo một nụ cười hèn mọn, đánh giá yêu nghiệt trước mắt.

Trương Tử Hàm nhìn thấy Dương Thiên Lôi mỉm cười như vậy, nàng rất rõ tính cách của người này, còn tưởng rằng Dương Thiên Lôi lại động lòng, có ý nghĩ xấu xa ý, tay nhỏ liền lén lút ở phía sau lưng Dương Thiên Lôi, gắt gao cấu một cái.

Dương Thiên Lôi lại nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Trương Tử Hàm, cố sức giữ lại. Nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi người thiếu nữ.

Tuy rằng Trương Tử Hàm bất mãn, nhưng cũng chỉ có thể làm vậy thôi. Trong thời gian một năm qua, thông qua Sở Hương Hương và đám người ở chung, Trương Tử Hàm thông minh băng tuyết như vậy, từ lâu đã cảm nhận được địa vị của Dương Thiên Lôi trong lòng các nàng. Sở Hương Hương thì không cần phải nói, đã là con rận trên đầu trọc. Ngoài ra, còn có Mộc Tử Vi vừa là búp bê thân yêu vừa là tiểu tức phụ đã định trước của Dương Thiên Lôi. Tuy rằng hai người vẫn như là oan gia, nhưng tương lai sẽ ra sao, Trương Tử Hàm cũng biết rất rõ ràng. Mà Lục Thanh Âm, cũng tương tự. Bởi vì Dương Thiên Lôi mới có thể cùng tụ tập với mọi người ở một chỗ, tương lai sẽ ra sao?

Trương Tử Hàm hiểu rất rõ. Sau này, có lẽ nàng sẽ phải đối mặt càng nhiều với những chuyện như vậy. Điều này có quan hệ rất lớn đến tính cách của Dương Thiên Lôi, nhưng điều trọng yếu nhất chính là, thành tựu, tâm tính của bản thân hắn đều là trời cho, đối với bất kỳ thiếu nữ nào mà nói, đều khó có thể chống lại được sự mê hoặc của hắn.

- Được rồi, Nhược Thủy phải không? Vậy ngươi cứ đi theo chúng ta đi. Lần sau nghìn vạn lần không nên một mình tiến vào Ma Vực nữa.

Vân Dao ôn nhu nói.

- Đa tạ tiền bối. Đa tạ các vị tỷ tỷ, đa tạ... Ca ca.

Trên mặt Thiếu nữ tràn ngập vẻ cảm kích, vội vàng khom người hành lễ với mọi người, nói.

Trong nháy mắt, khi thiếu nữ hành lễ trước Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi liền nắm lấy cơ hội này, mi tâm bỗng tản mát ra thần quang năm màu bàng bạc, chụp về phía thiếu nữ.

Giờ phút này, Dương Thiên Lôi không có chút kiêng nể nào. Tuy rằng, sự tồn tại của bình ngọc lưu ly thanh tĩnh là cực kỳ biến thái, Dương Thiên Lôi cũng rất muốn chơi đùa cùng với thiếu nữ này, Nhưng dù muốn đùa giỡn cái gì đi nữa, nhưng không thể lấy tính mệnh của Vân Dao và đám người Trương Tử Hàm ra giỡn. Bởi vì hắn biết rõ, thiếu nữ trước mắt này mạnh hơn rất nhiều so với bốn con yêu nhiệt kia. Từ dao động của bình ngọc lưu ly thanh tĩnh, hắn liền có thể cảm ứng điều điều đó.

Thế nhưng, điều khiến Dương Thiên Lôi khiếp sợ chính là, lần nào bình ngọc lưu ly thanh tĩnh cũng đúng lúc xuất hiện, lần này tự nhiên lại ngoài ý muốn.

Khi thần quang năm màu phát ra, trong nháy mắt, thiếu nữ kia bỗng nhiên kêu lên một tiếng kinh hãi. Ngay lập tức, thân ảnh liền biến mất, thối lui đến hơn trăm mét. Vẻ mặt nàng ta đầy khiếp sợ địa nhìn Dương Thiên Lôi, dường như thấy được điều gì đó cực kỳ khủng khiếp vậy.

- Muốn chạy?

Dương Thiên Lôi gầm lên một tiếng, thân hình liền như bóng với hình, nhanh như chớp tiến về phía thiếu nữ. Cùng lúc đó, năng lượng bàng phát ra từ trên người hắn, như Thiên La Địa Võng biến hoá thành một đạo lưu quang, từ trên trời giáng xuống

Nhất thời, thiếu nữ kia khiếp sợ, tâm niệm thay đổi rất nhanh. Nàng ta không rõ vì sao Dương Thiên Lôi lại ra tay đối với nàng ta. Hơn nữa, vừa rồi, trong nháy mắt, mi tâm Dương Thiên Lôi tản mát ra ra khí tức vô cùng kinh khủng. Tự nhiên khiến ở sâu trong nội tâm nàng sản sinh ra một cảm giác sợ hãi.

Nàng cũng không cho rằng Dương Thiên Lôi có thể khám phá bản thể của nàng. Trong Ma Vực, chỉ cần không ngưng tụ nê hoàn thượng đan, đạt được tam đan cùng tồn tại, đã tấn cấp đến Phá Đan Thành Anh, cao thủ Tiên Thiên cấp chín, tuyệt đối không thể cảm thụ được khí tức Thiên Ma trên người nàng ta.

Bất quá nàng lại có thể khẳng định, chắc chắn Dương Thiên Lôi đã phát hiện được điều gì. Vừa nghĩ đến đây, Dương Thiên Lôi cũng vừa tới, đôi mắt của nàng bỗng nhiên co rút lại, lẽ nào hắn thấy mình xuất thủ ở chỗ khác rồi?

Nghĩ tới đây, nàng cũng không dám do dự nữa. Quanh thân bỗng nhiên tản mát ra năng lượng bàng bạc, hướng về phía Thiên La Địa Võng.

- Thiên Lôi, ngươi làm gì vậy?

Cùng lúc đó, Vân Dao mang theo một sự khó hiểu thoáng tức giận hỏi, đồng thời, hai tay của nàng rất nhanh kết xuất thành một đạo pháp quyết, pháp lực bàng bạc, lập tức xuất hiện ngăn trở Thiên La Địa Võng của Dương Thiên Lôi.

Dương Thiên Lôi thầm hô không xong, cũng ngay ngay lúc này, thiếu nữ nắm cơ hội, bỗng nhiên mở một đạo kiếm quang, chạy nhanh như chớp.

Ngự Kiếm phi hành, tốc độ của Dương Thiên Lôi có nhanh hơn nữa, cũng không cho rằng mình có thể đuổi theo yêu nghiệt kia.

Tất cả mọi người, bao gồm cả Vân Dao, mở to hai mắt nhìn, Vân Dao nhất thời cũng hiểu rõ, mình nhìn nhầm người.

Tuy rằng không biết thiếu nữ thực sự có vấn đề gì, nhưng nếu nàng ta có thể dùng Ngự Kiếm phi hành, chí ít cũng nói rõ một điểm, Dương Thiên Lôi hẳn đã phát hiện ra điều gì mới ra tay. Hơn nữa nàng ta chỉ là Tiên Thiên cấp bốn, hiển nhiên là đã che giấu tu vi.

- Sư phụ, thiếu nữ này là yêu nghiệt mau đuổi theo. Nguồn: http://truyenfull.vn

Dương Thiên Lôi hét lớn một tiếng, thân hình nhoáng lên bỗng nhiên đi tới bên người Vân Dao, trực tiếp nắm lấy tay Vân Dao. Như vậy rõ ràng là muốn Vân Dao dùng Ngự Kiếm phi hành, mang hắn đuổi theo.

Thế nhưng Vân Dao lại không lập tức khởi động, ngược lại nhìn Dương Thiên Lôi hỏi:

- Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?