Huyền Thiên

Chương 451: Tinh thần cửu biến, sát thần chi dực





Cổ Đức Nhân thì không sao, lúc Trương Tử Hàm tấn cấp thần đạo thì hắn liền từ bỏ âm mưu nhằm vào Trảm Không kiếm phái, chỉ cóthể đợi lần tranh tài tiếp theo, xử lý các môn phái khác. Thứ hắn muốn bất quá chỉ là quyền quyết định tuyệt đối trong bát đại môn phái mà thôi. Dù sao đi nữa thì các loại đại sự trong tu luyện giới, đa phần đều là do bỏ phiếu quyết định mà thôi. Chỉ cần Phách Đao Môn và Âm Dương Tông có thể vào được bát đại môn phái thì đócó nghĩa là, vô luận là có bỏ phiếu hay không, đều phải theo ý của hắn.

Nhưng Thương Huyền Không thì sẽ không thản nhiên như vậy được. Hắn giống như đã sớm ý thức được, trận chiến giữa Dương Thiên Lôi và Thương Huyền Bác, cho dù là Thương Huyền Bác thắng đi nữa thì Thương Huyền Phủ của bọn họ cũng sẽ tổn thất cực lớn…

Bồng Lai liên minh, Vu gia bảo, Tinh Diệu thương hội, Trảm Không kiếm phái, bốn đại thế lực chống đỡ, này nghĩa là gì? Hơn nữa ở sau lưng đều lộ ra sự ủng hộ tuyệt đối?

Nếu Thương Huyền Bác thua thì Thương Huyền Phủ càng không thể chấp nhận được…

Giờ khắc này, Thương Huyền Không thật sự hối hận vì xúc động nhất thời của ba năm trước.

Rất nhanh, bốc thăm của mười người đứng đầu liền xong, vẫn làngười thắng bốc số quyết định thứ tự trận đấu. Sau đó, người thua sẽ chọn từ những đối thủ mà mình chưa từng giao thủ qua.

Năm trận đấu, chia ra làm: Trận đầu, Phong Linh Nhi của Trảm Không kiếm phái đấu với Bách Lý Tình Không của Tạo Hóa Môn; trận thứ hai, Long Tĩnh của Long Tượng Cốc đấu với Lý Thuần Dương của Thiên Vũ Môn; Trận thứ ba, Dương Thiên Lôi của Trảm Không kiếm phái đấu với Thương Mang Tử của Thương Huyền Phủ; Trận thứ tư, blt của Tạo Hóa Môn đấu với Mộ Dung Tiễn của XạThương Tông; trận thứ năm, Thương Huyền Bác của Thương Huyền Phủ đấu với Trương Tử Hàm của Trảm Không kiếm phái!

Tiếng chuông thanh thúy của Phong Linh Nhi vang lên vài tiếng, trước sau chỉ dùng thời gian chưa tới ba phút, Bách Lý Tình Không liền bi kịch thảm bại lần hai.

Phong Linh Nhi ba trận thắng ba, dần đầu, thu được chín phần, biểu hiện càng lúc càng bưu hãn, người ủng hộ cũng nhanh chóng tăng vọt!

Trận thứ hai, Long Tĩnh lúc đấu với Trương Tử Hàm đã để lộ ra Long Tượng Thiên Hỏa Lô của hắn, cho nên lần này cũng không cần che giấu nữa, trực tiếp chiến thắng Lý Thuần Dương của Thiên Vũ Môn một cách dễ dàng, đạt được sáu phần.

Kết quả của hai trận đầu cơ bản đều giống với dự liệu của mọi người. cho nên, độ chờ mong không cao lắm.

Nhưng trận thứ ba, trận chiến của Dương Thiên Lôi và Thương Mang Tử của Thương Huyền Phủ, lúc trọng tài vừa mới tuyên bốtuyển thủ lên đài thì toàn bộ trường diễn võ liền lên cao trào lần nữa, hơn trăm vạn tu luyện giả, lúc trận đấu còn chưa bắt đầu màđã hưng phấn kêu la hò hét rộn cả lên, càng khiến cho Dương Thiên Lôi đắc ý chính là tiếng hét của mỹ nữ cư nhiên còn vang dội hơn cả mấy đại lão gia, kêu tới mức tâm tê liệt phế, hiển nhiên làcái tên bỉ ổi này đã bằng vào thực lực cường hãn và phong tao độc nhất vô nhị mà chinh phục được phương tâm của cả ngàn cả vạn thiếu nữ!

Đồng dạng, trong nháy mắt khi Dương Thiên Lôi lên đài, tiểu nha đầu Lâm Tâm Di vừa mới bước vào trong đám đệ tử Trảm Không kiếm phái cư nhiên không e sợ gì, trực tiếp đứng lên, hai tay đặt bên cái miệng anh đào nhỏ nhắn của mình, quay về phía lôi đài, dùng thanh âm lớn nhất, vang dội nhất của mình mà hô:

- Thúc thúc, a, thua đi! Thương Mang Tử thua chắc! Thiên Lôi ca ca cố lên!

Một tiếng thúc thúc của tiểu nha đầu vừa gọi ra, may là phản ứng nhanh, vội vàng đổi giọng nhanh chóng, che đậy không để lộ chút vết tích nào. Nhưng giấu được mấy người khác, nhưng không thểgạt được Nguyễn Hi Vũ, lúc gọi xong, liền vỗ vỗ ngực nhỏ của mình, đỏ mặt quay sang Nguyễn Hi Vũ, thè lưỡi nói:

- Hi Vũ tỷ tỷ… tại sao Thiên Lôi ca ca lại được hoan nghênh dữ vậy? Người xem mấy vị nữ đệ tử kia đi, nhiều người còn không biết xấu hổ mà gào lên ta yêu ngươi nữa…

- Tỷ tỷ cũng là lần đầu tiên xem hắn thi đấu, ngươi hỏi thử Hương Hương với Thiên Lệ đi…

Nguyễn Hi Vũ nhẹ giọng nói, ánh mắt vẫn không chuyển, nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Lôi mày mày hớn hở, mang theo nụcười tà, nghe thấy vì Dương Thiên Lôi mà gần cả trăm vạn tu luyện giả đều điên cuồng, trong lòng nàng lại xuất hiện một tia tình tựkhông rõ là gì, giống như một màn này nàng đã từng sớm nghĩ tới, cũng không cảm thấy ngạc nhiên chút nào, thì thầm tự nói:

- Vô luận là đi tới đâu, hắn đều trở thành tiêu điểm của sự chú ý, trở thành trung tâm của mọi người…

Trận đấu của Dương Thiên Lôi và Thương Mang Tử, kết quá cũng đã sớm được mọi người dự liệu, chỉ là, thứ mà trăm vạn tu luyện giả muốn xem không phải là kết quả mà là quá trình chiến đấu của Dương Thiên Lôi và Thương Mang Tử, bọn họ chờ mong Dương Thiên Lôi sẽ mang tới kỳ tích lần nữa!

Lần này sẽ là kỳ tích dạng nào đây? Hắn sẽ thi triển ra tuyệt học gì?

- Trận đấu bắt đầu!

Theo một tiếng hét lớn của trọng tài, trường diễn võ đang lao xao không ngớt đột nhiên đồng loạt an tĩnh lại, bao gồm cả mấy vịcường gia trên chủ tịch đài, ánh mắt mọi người đều lấp lánh nhìn vềphía Dương Thiên Lôi. Mỗi người đều muốn biết cái tên Dương Thiên Lôi biến thái này sẽ làm gì để đánh thắng Thương Mang Tử!

Thế nhưng, khiến mọi người ngạc nhiên chính là, sau khi thanh âm trận đấu bắt đầu của trọng tài vang lên xong, Dương Thiên Lôi lại nhìn chằm chằm vào Thương Mang Tử đang điên cuồng đề tụ năng lượng, không hề nhúc nhích, khóe miệng hơi nhếch lên, tạo thành một nụ cười tà khiến cho đám người Thương Huyền Không nhìn thấy liền ghét, nhưng lại khiến cho vô số thiếu nữ và người sùng bái hắn cảm thấy rất có mị lực!

- Oanh!

Lúc Thương Mang Tử đề thăng pháp lực tới cảnh giới đinh phong thì đột nhiên xuất ra công kích cường hãn nhất của mình!

Đùng lúc này, Dương Thiên Lôi rốt cuộc cũng động!

Cùng lúc đó, thanh âm đầy vẻ trêu tức của Dương Thiên Lôi đột nhiên vang lên:

- Tinh Thần cửu biến, ca vi tôn!

Lúc chữ tôn thốt ra, không hề có bất kỳ thủ ấn pháp quyết gì, nhưng trên hai vai của hắn đột nhiên truyền ra bốn tiếng thịch thật nặng nề, khiến cho mọi người khiếp sợ thiếu chút nữa tròng mắt cũng rớt ra ngoài chính là, hai vai của tên này cư nhiên lại mọc ra bốn cái cánh, phía trên là hai cánh cực lớn, còn lớn hơn cánh thiên sứ của Lý Thuần Dương gấp hai, mà phía dưới hai cánh lớn còn cóhai cái cánh nhỏ chồng lên một chỗ, càng tăng thêm vẻ uy mãnh, càng thêm kinh khủng, càng thêm trâu bò!

Sát thần bốn cánh!

Đúng vậy là sát thần, không phải thiên sứ!

Bởi vì bốn cánh này có màu đỏ tươi như màu máu, phát ra khí tức kinh khủng tới cực điểm!

Ngay cả khóe môi nhếch lên của Dương Thiên Lôi cũng bị nhiễm ánh hồng!

Chưởng giáo chí tôn của Thiên Vũ Môn quá sợ hãi tới mức đứng phắt dậy, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên Lôi tràn ngập không dám tin và sự khiếp sợ cường liệt!

- Oanh!

Một tiếng nổ vang trời đột nhiên phát ra!

Dương Thiên Lôi chỉ đơn thuần là quay sang Thương Mang Tử xuất ra một quyền, nhưng một quyền này lại giống như xé rách cả hưkhông, hóa thành một đường màu đỏ hồng, trực tiếp phá hủy hoàn toàn đòn công kích của Thương Mang Tử, đồng thời dư thế không giảm liền khiến Thương Mang Tử văng xa, hung hăng đánh thật mạnh vào trên bích chướng của kết giới, bốp một tiếng, rơi thẳng xuống đất giống như một con lợn chết, trực tiếp hôn mê!

Người anh em này chết thì chắc chắn là không chết được, nhưng nếu muốn tham gia trận tranh tài buổi chiều thì chỉ sợ là còn phải bỏ ra cái giá thật lớn để mời Dược Vương cốc xuất thủ rồi.

Một chiêu, vẫn là một chiêu như cũ, mặc dù là Dương Thiên Lôi hôlên là Tinh Thần Cửu Biến, nhưng tất cả mọi người đều biết thứ màhắn thi triển ra chính là Thiên Vũ Cửu Biến! Bất quá là cường hãn hơn Thiên Vũ cửu biến của Lý Thuần Dương rất nhiều mà thôi.

Mọi người đều ngơ ngác nhìn Dương Thiên Lôi chậm rãi đáp xuống mặt đất, đôi cánh lớn đỏ như máu kia chậm rãi biến mất….

- Yếu quá, may là ca chỉ dùng có ba thành công lực thôi, nếu không thì người anh em này đã tiêu rồi.

Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng.

- Dương Thiên Lôi của Trảm Không kiếm phái thắng!

Lúc Thương Mang Tử bị khiêng đi rồi, thanh âm của trọng tài nhất thời liền vang vọng khắp trường diễn võ. Trong nháy mắt, hơn trăm vạn tu luyện giả liền lâm vào điên cuồng lần nữa.

Dương Thiên Lôi đi trong vô số tiếng thét chói tai của các thiếu nữ, đắc ý đi về ghế tuyển thủ.

- Thúc thúc oách quá… a di, người ta thích thúc thúc chết mất…

Lâm Tâm Di kích động ôm lấy Nguyễn Hi Vũ, ghé vào tai của Nguyễn Hi Vũ mà nói.

- Nha đầu chết tiệt này, mau buông tay ra, tối nay rồi hãy ôm hắn.

Nguyễn Hi Vũ vội vàng đẩy Lâm Tâm Di ra, nhưng Lâm Tâm Di vẫn ghé vào tay của nàng, thấp giọng nói.

- Hì hì… tối nay người ta đương nhiên là muốn ôm thúc thúc rồi, không chỉ ôm thôi đâu … a di, người ta lại học được rất nhiều bản lĩnh đây….

Nghe Lâm Tâm Di nói vậy, Nguyễn Hi Vũ nhất thời đỏ mặt, nhịn không được lại nghĩ tới quang cảnh kiều diễm lúc ở cạnh Dương Thiên Lôi, nhất là dụng miệng… không phải là học theo tiểu nha đầu này sao? Nàng hiện tại lại học bản lĩnh gì nữa? cái tên Dương Thiên Lôi vô sỉ kia liệu có bắt mình học hay không?

Trận thứ tư, Bộ Kinh Thiên của Tạo Hóa Môn đấu với Mộ Dung Tiễn của Xạ Thương Tông, Không hề lo lắng, Bộ Kinh Thiên lại phôbày ra thực lực cường đại không gì sánh được của mình, chỉ trong vòng hai chiêu liền đánh bại Mộ Dung Tiễn!

Trận thứ tư, lúc trọng tài kêu tên của Thương Huyền Bác và Trương Tử Hàm, Trương Tử Hàm đang định bay lên trời thì lại bị Dương Thiên Lôi kéo lại.

- Làm sao vậy?

Trương Tử Hàm nghi hoặc hỏi.

- Chịu thua đi, cái tên vương bát đản đó, ca sợ hắn ngầm giở trò, ngươi tạm thời không phải đối thủ của hắn, ta cũng không cần phải lý giải thực lực của hắn, cho nên, cứ quyết đoán nhận thua đi!

Dương Thiên Lôi nhìn Thương Huyền Bác đã mất đi phong độ trước giờ, ánh mắt mang theo một tia âm độc, trực tiếp nói với Trương Tử Hàm.

- Ừ, được rồi.

Trương Tử Hàm nhất thời thu liễm khí tức của mình, nói.

Dương Thiên Lôi lại đột nhiên đứng lên, quay về phía trọng tài trên lôi đài, lớn tiếng nói:

- Trọng tài, sắc mặt của vị quân tử kia không dễ nhìn chút nào, trận này chúng ta chịu thua!

- Chịu thua?

Trọng tái giống như thoáng nghi hoặc, từ lúc bắt đầu trận chiến của mười người đứng đầu tới nay, mặc dù rất nhiều người biết rõ làđánh không lại nhưng cũng sẽ không chịu thua, dù sao đi nữa thìđây cũng coi như một lần tôi luyện. Hơn nữa, có nhiều vị cao thủquản chế, căn bản sẽ không xảy ra chuyện mất mạng, nhưng không ngỡ Trương Tử Hàm cư nhiên lại chịu thua. Thế nhưng, ngẫm kỹ lại lời Dương Thiên Lôi đã nói, lúc trọng tài nhìn thấy Thương Huyền Bác từ trước tới nay chỉ mang theo nụ cười thản nhên rất phong độ, vẻ mặt lúc này thật sự khác với lúc thường, nhất thời nghĩ tới trận chiến sinh tử của Dương Thiên Lôi và Thương Huyền Bác.

- Chịu thua hay lắm! Cái tên ngụy quân tử đó sẽ âm thầm giở tròđó!

Đúng lúc đó, đám người Phong Mã Ngưu và Vu Tiểu Ức cũng nhất thời lao nhao lên. Truyện Sắc Hiệp

- Được, trận thứ năm, Thương Huyền Bác của Thương Huyền Phủthắng!

Thương Huyền Bác tuy là không đánh mà thắng, nhưng thần tình trên mặt lại trở nên vô cùng khó coi, hắn không nghĩ tới Dương Thiên Lôi cư nhiên lại để ý tới như vậy, bất quá, hắn thật sự ôm dựđịnh sẽ đánh cho Trương Tử Hàm bị thương nặng để đả kích Dương Thiên Lôi, thế nhưng lại không thể làm được. Cho nên, giờkhắc này, vẻ phong đạm vân khinh, nhẹ nhàng thản nhiên của hắn đã sớm bị sự phẫn nộ thanh lý sạch sẽ, thoạt nhìn thật sự khiến cho người ta có cảm giác rất âm ngoan hiểm ác!

Nhất là vô số ánh mắt của các tu luyện giả ở dưới lôi đài nhìn vềhắn, cư nhiên đều mang theo một tia khinh bỉ lại càng khiến hắn thêm phẫn nộ, lúc này đây, dường như hắn đã biết rõ, mặt nạ giảnhân giả nghĩa mà hắn khổ tâm gầy dựng mấy nay, toàn bộ đều đãbị Dương Thiên Lôi vạch trần rồi!

- Hừ, Dương Thiên Lôi, ngươi chờ đó!

Thương Huyền Bác cũng bất chấp phong độ nữa, trực tiếp nhìn vềphía Dương Thiên Lôi, nói với vẻ đầy âm ngoan.

- Ta đợi ấy à? Ca đã sớm đợi không nổi rồi, bằng không chúng ta xin đánh sớm một trận đi? Sao hả? Sớm tiễn ngươi đi, ca cũng đỡ thấy nhìn thấy ngươi một lần thì nôn một lần, cái tên đê tiện nhưngươi sao không nhìn Long Tĩnh người ta đi? Chân thật như vậy mới là nam nhân, có biết không?

Dương Thiên Lôi nói với vẻ đầy khinh thường. Mỗi câu mỗi chữ đều là khiêu khích thẳng!

- Đánh đi! Đánh đi!

Nghe Dương Thiên Lôi nói vậy, trong nháy mắt, dưới lôi đài liền vang lên vô số tiếng hò hét.

- Ngươi…

Thương Huyền Bác tức giận, đang muốn xin đánh sớm một trận như Dương Thiên Lôi nói thì thanh âm của Thương Huyền Không liền trực tiếp truyền vào trong tai của hắn. Khiến hắn giống nhưmột con rùa đen rụt đầu, buông lại một câu mạnh miệng rồi ảo não rời khỏi lôi đài.

- Hư….

Dưới lôi đài nhất thời truyền tới vô số tiếng hư, trực tiếp tỏ vẻ khinh thường đối với Thương Huyền Bác.