Hy Lạp Động Kinh Thần Thoại

Chương 32: Tâm sự của vương




Nghe được lời nói của thần vương, Apollo đón Hermes về nhà, hai người dắt tay nhau vào phòng ngủ, cũng không tránh được một phen thân thiết.

Phòng Apollo mang phong thái rộng lớn, toàn bộ căn phòng đều là kim điêu ngọc mài tỏa ra ánh sáng lóa mắt.

Chiếc giường trong nhà lại lớn đến lạ thường, bảy tám người cùng một lúc nằm lên cũng không thành vấn đề, vật liệu gỗ đàn hương to lớn tỏa ra mùi hương mê người, khảm vàng đính bảo thạch, màn giường lua mỏng buông xuống, trong mông lung lại lộ ra hai bóng dáng đang quấn lấy nhau cùng một chỗ, kịch liệt lên xuống đến mức chiếc giường cứng cáp cũng phải “bang bang” rung động, màn giường mỏng như cánh ve cũng run lên nhè nhẹ, cứ như mặt hồ gợn sóng khi có làn gió thổi qua.

“Aha… A… A… A!”

Sau một tiếng kêu mê người, cuối cùng cũng trút ngã xuống, động tác điên cuồng đột nhiên ngừng lại, trong bóng tối yên tĩnh, chỉ còn lại hai tiếng hít thở trầm thấp dồn dập.

Hermes ngửa đầu ra, từng ngụm từng ngụm mà hô hấp, chỉ cảm thấy tinh lực toàn thân đều bị hắn làm thoát hết ra ngoài, tứ chi xương cốt bủn rủn vô lực.

Apollo phát giác vừa rồi mình dùng sức quá mức, thương tiếc cúi đầu, hôn nhẹ lên khóe miệng Hermes: “Ngươi có khỏe không?”

“Ân…”

Chờ hơi thở của Hermes hơi chậm lại, Apollo mới ôm lấy y đi vào phòng tắm, cẩn thận tẩy đi tinh dịch trên người y, sau đó ôm y trở về giường.

Hai người ôm lấy nhau, hưởng thụ da thịt chi thân.

Hermes gối đầu lên hõm vai Apollo, gần kề lòng ngực to lớn của hắn, cảm thụ hơi ấm do nơi đó truyền đến.

Apollo nhẹ vỗ về mái tóc ngắn của người thương, ra vẻ vô ý hỏi y: “Ngươi gần đây bề bộn rất nhiều việc sao?”

“Ân, bởi vì ban ngày quá mệt mỏi chạy đi ngủ, rất nhiều chuyện đều phải làm trong ban đêm. Gần đây cũng không có thời gian cùng ngươi, thực xin lỗi…”

Hermes cảm thấy có lỗi hôn lên hai má người yêu, “Ta sẽ nói một câu với Zeus , làm hắn an bài hợp lí công việc của ta.”

Apollo cúi đầu hôn lên trán y, nhưng trong lòng lại không khỏi lo lắng, nhớ lại khi Hermes bị Hades cướp đi, Zeus không nói hai lời liền đem “Lôi đình thần trượng” biểu tượng của quyền lực giao cho mình. Còn nói thà rằng bỏ rơi Pesephone, cũng phải cứu được Hermes…

Zeus sủng ái Hermes, sớm đã vượt qua các nữ nhân khác, kỳ thật ông không phải một phụ thân hiền hậu gì, ít nhất trong trí nhớ , ông cũng chưa từng ôm lấy mình, nhưng đối với Hermes, ông cũng không bao giờ keo kiệt, lại vừa hôn vừa ôm, thật sự là làm người ta chướng mắt!

Lần này đem Hermes giữ lại vài hôm liên tiếp, chỉ sợ cũng là do ông ta ngấm ngầm làm khó dễ!

“Hermes, có thể từ bỏ công việc thần sứ giả hay không?”

Hermes kinh ngạc nhìn Apollo: “Vì sao đột nhiên làm như vậy?”

“Ta sợ ngươi quá mệt mỏi …”

“Ha ha, đứa ngốc.”

Hermes sờ sờ gương mặt của người yêu, “Ta thích công việc này a, mặc dù có chút mệt mỏi, nhưng ta thích cảm giác tự do bay lượn trên bầu trời.”

“Không phải thần sứ giả, ngươi cũng có thể bay a.”

“Nhưng không giống, ta cũng thích làm công việc vì Zeus a.”

“Vì cái gì?”

Apollo nhíu mày, “Chẳng lẽ ngươi ngại phiền toái mà phụ thân mang đến cho ngươi còn không đủ lớn sao?”

“Ân, quả thật phiền toái, cả ngày phải thay hắn đi giải quyết nợ phong lưu, còn phải lo lắng đề phòng Hera… nhưng mà, đó cũng là một phần công việc a. Tất cả những gì của ta đều do Zeus ban cho: sinh mệnh, địa vị, bản lĩnh, còn có… Tình yêu thương của cha.”

Đúng, là tình thương yêu của cha, đời trước vẫn khát vọng mà cả khi mất cũng chưa lần nào được hưởng qua.

Tuy Zeus là một lão háo sắc, trừ điểm này ra, những thứ khác thật sự tốt hơn rất nhiều so với lão già tửu quỷ đời trước.

Y thích Zeus xoa đầu bảo y phải giữ vững tinh thần. Y thích Zeus một bên gọi y là “Đứa nhỏ ngu ngốc”, một bên lại giúp y thu dọn cục diện rối rắm. Y thích cùng Zeus không phân biệt trên dưới vui thì cười tức giận thì mắng, cũng thích khí thế khi Zeus nghiêm trang đứng lên uy hiếp chúng thần. Y nhớ rõ ngày Zeus phong cho y chức vị thần sứ giả, tâm tình của y lúc đó hưng phấn nhảy nhót đến cỡ nào…

Hermes tràn ngập cảm kích đối với Zeus, tình cảm của bọn họ giống phụ tử, giống thầy trò, giống bằng hữu, lại giống hai tên trộm ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. . .

Nếu không có Zeus, y cũng không có cái gì, y thật không có khả năng rời xa Zeus.

“Cho nên nha, đó cũng không phải công việc đơn giản. Hơn nữa, cho dù ta muốn từ chức, Zeus có thể đồng ý sao?”

Lúc Hermes nói chuyện, chính là nghiêng đầu dán vào lòng ngực của Apollo, vì vậy cũng không nhìn thấy sắc mặt hắn bắt đầu sa sầm.

“Ân, ta chỉ nói thế thôi.”

“Lúc này không còn sớm, ” Hermes đánh ngáp thật dài, “Ngủ đi.”

Y thật sự mệt mỏi, cơn buồn ngủ nhanh chóng xâm nhập vào người. Nằm trong lòng ngực Apollo chìm vào giấc ngủ say sưa.

Apollo cúi đầu nhìn người yêu đang ngủ, tâm tình không cách nào bình tĩnh được.

Hermes thông minh a, vì sao trong chuyện tình yêu, ngươi lại mơ hồ như vậy hả?

Ngươi đối với ông ta chỉ có sự tôn kính đối với phụ thân, nhưng ông ấy chưa hẳn lại xem ngươi là con mình. Ánh mắt khi ông ta nhìn chằm chằm vào ngươi, là mang theo dục vọng…

Ông ta thân là vua của chúng thần, nếu có một ngày thật sự nhịn không được có ác ý với ngươi, ta phải bảo hộ ngươi bằng cách nào đây?

Apollo nhịn không được ôm chặt Hermes vào lòng…

Xem ra cái kế hoạch kia, phải tăng tốc tiến hành rồi.

……………………………….

Một ngày nghỉ mà Zeus phê chuẩn qua đi rất nhanh. Lần nghỉ ngơi này của Hermes thật sự không tồi, rốt cuộc cũng khôi phục lại thần thái ngày xưa.

Zeus thấy y thập phần cao hứng, lại sai việc y ngày càng nhiều hơn, rất nhiều chuyện ban đầu không do Hermes cai quản, cũng đều cho y đi làm, mỹ kỳ danh thì bảo là rèn luyện.

Hermes trong lòng nghiến răng nghiến lợi, nhưng thân là thuộc hạ, cũng không có khả năng mà cò kè mặc cả, sau khi tức giận, chuyện tình phải làm cũng phải đi lo liệu.

Zeus cười tủm tỉm nhìn Hermes lo trong lo ngoài vô cùng bận rộn, bộ dạng tức giận lại không dám phát hỏa thật sự rất đáng yêu.

Từ khi tiểu gia hỏa này ở một chỗ cùng Apollo, trên người liền nhiễm một loại hương vị của người khác, làm hắn vô cùng khó chịu, nhưng chuyện bọn họ lưỡng tình tương duyệt ai ai cũng biết, chính mình cho dù không muốn, cũng không có lý do gì chia rẽ bọn họ.

Ai, tiểu gia hỏa này, thật sự trưởng thành.

Nhớ năm đó khi vừa Olympia, cái đầu kia mới cao đến bả vai bả vai của mình, mở to đôi mắt tròn xoe vô cùng lanh lợi, mình vừa nhìn thấy đã vô cùng yêu thích.

Thời gian trôi đi thật sự mau a, thiếu niên nho nhỏ ban đầu, hiện tại cũng đã lớn lên lại có có bộ dạng duyên dáng yêu kiều , nguyên do đại khái chắc có lẽ là mùi vị thường xuyên hoan ái đem lại, sự ngây ngô ban đầu giảm đi vài phần, cảm thấy có một phần tao nhã thành thục, trong lúc lơ đãng lại lộ ra một tia quyến rũ nhè nhẹ. . .

“Zeus, ngươi có đang nghe ta nói không… Zeus!”

“A? Cái gì?”

Hermes đang báo cáo công việc, thấy thế liền tức giận đến nghiến răng: “Ngươi lại suy nghĩ đến cô nương nhà nào? Làm ơn, ngươi nghiêm túc một chút cho ta!”

“Chậc chậc chậc, ngươi đứa nhỏ ngu ngốc này dùng giọng điệu gì để nói chuyện với ta vậy! Rốt cuộc ai mới là lão Đại đây!”

Hừ, nếu không xem ngươi là lão Đại, lão tử đã sớm phản!

Zeus thấy mặt y đen lại, môi cong lên, liền thay đổi khuôn mặt cười ha ha dỗ dành y: “Tốt lắm tốt lắm, biết ngươi gần đây vất vả, như vậy đi, đêm nay mang ngươi đến một nơi thật tốt khoái hoạt nhé.”

“Địa phương nào?”

“Thành Troy.”

Zeus đắc ý dào dạt nói, “Quốc vương nơi đó cử hành cho ta một lễ hiến tế long trọng, các loại tế phẩm cái gì cần có đều có, ngươi muốn cái gì đều có thể lấy.”

“Ta không đi.”

“Cái gì?”

Zeus kinh ngạc hỏi, “Ngươi không phải thích nhất là đi theo ta, tham gia các buổi hiến tế để chiếm tiện nghi sao?”

“Đó là trước kia.”

Hermes miệng lẩm bẩm , “Cũng phải cấp chút thời gian cho con của ngươi nói chút chuyện thương yêu a, ta đã ba bốn ngày không trở về rồi…”

Zeus vừa nghe đã xụ mặt xuống: “Apollo tốt như vậy sao?”

Hermes nở nụ cười: “Con của ngài, ngài cũng không biết sao?”

Zeus thâm trầm gật gật đầu: “Đúng vậy a, con của ta, ta làm sao lại không biết chứ?”

“Kia… Ý của ngài là..”

“Đi đi đi đi, ” Zeus hướng y khoát tay áo, “Cuộc hiến tế của thành Troy có dự hay không là chuyện của ngươi.”

Hermes lúc này mới tươi cười rạng rỡ: “Cám ơn phụ vương, ngài tốt nhất !”

“Hừ, có chuyện thì kêu phụ vương, không có chuyện thì lại kêu Zeus! Tiểu tử ngu ngốc ngươi!”

“Vậy ta đi trước nha.”, Hermes hướng hắn làm mặt quỷ, “Ngài cũng chơi đùa vui vẻ nhé!”

Sau đó liền vui vẻ chạy khỏi lôi thần điện, cứ như một khắc cũng không nguyện nán lại.

Nụ cười trên mặt Zeus cũng rời đi theo y, dần dần mà thu lại.

Như bị lấy đi một bảo bối tâm can, tâm tình nhất thời trống rỗng như lôi thần điện lúc này.

Đứa nhỏ này, từ trước đến nay là thân nhất với mình, mà mình, sủng ái y cũng nhiều hơn những đứa con khác.

Đối với những đứa nhỏ khác, hắn luôn ít nhiều giữ một khoảng cách, bởi vì hắn không chỉ là phụ thân của bọn nó, mà cũng là vua của bọn nó, cái loại uy nghiêm này cho dù trong lòng bọn nó có kính ngưỡng đến đâu, cũng không dám tùy tiện mà tới gần.

Nhưng khi nhìn Hermes, lại có một loại thân thiết khó hiểu, tiểu tử thông minh kia luôn làm tri kỷ với hắn, khi hắn phiền não làm cho hắn giải sầu, khi hắn tức giận đùa làm hắn cười, không mở miệng liền biết hắn muốn làm gì, luôn đem sự tình làm thật cẩn thận, làm cho hắn không còn lo phiền.

Xuất phát từ một loại tín nhiệm tự nhiên, hắn cũng nguyện ý giao cả trái tim để nói cho tiểu tử kia tất cả, chuyện này cho dù là Hera, hắn cũng chưa bao giờ thổ lộ tình cảm nhiều như vậy.

Mà tiểu tử kia cũng vô cùng hiểu chuyện, không đem chuyện nghe được nói với người khác.

Cũng bởi vì tiểu tử kia biết rõ tất cả chuyện của hắn, nên mỗi khi ở bên cạnh nhau, cũng chẳng hề giữ chút lễ nghi quy củ nào, tiểu bảo bối kia không chút ngượng ngùng hô thẳng: “Zeus, Zeus”, lại ngẫu nhiên dùng danh nghĩa của hắn tráng tráng thanh thế trước mặt các đại thần, gây họa liền xám xịt mà trở về làm nũng với mình, khi bị Hera khinh bỉ cũng ngấm ngầm chửi mình mấy câu…

Y suy nghĩ cẩn thận tính tình hẹp hòi, không hiểu sao lại làm cho bản thân mình vô cùng vui vẻ. Trước mặt y, mình có thể biết được cái gì là lạc thú khi làm phụ thân.

Ai, cũng chỉ là “Phụ thân” mà thôi.

Vật nhỏ này quả thật khác với các vị thần khác, tư tưởng bảo thủ, tình cảm kiên trung. Đối với tình yêu đồng tính vô cùng ngạc nhiên. Qua thật nhiều năm rốt cuộc mới tiếp nhận tình cảm của huynh đệ mình, Apollo. Còn muốn đối phương phải trung thành với tình yêu như mình…

Đối với nơi tràn ngập tình yêu như Olympia này mà nói, y quả đúng là người quái gở.

Nhưng cũng chính vì vậy, mới đáng làm cho người khác quý trọng. . .

Nếu bắt y chấp nhận chính phụ thân của mình, nhất định sẽ sợ hãi mà bỏ đi…

Nói không chừng loại quan hệ thân mật khắng khít này chỉ cần mình quá lỗ mãng , sẽ bị vỡ vụn thành mảnh nhỏ … vật nhỏ kia nhất định sẽ nghĩ biện pháp trốn tránh che giấu, sẽ trở nên xa xa cách cách như những người khác…

Hắn tuyệt đối không muốn nhìn thấy tình cảnh này xảy ra, nếu đã như vậy, thôi thì mình cứ sắm vai “Phụ thân” này đi.

Ở bên cạnh bảo vệ y, tha thứ cho chút hẹp hòi của y, cùng nhau đi làm những chuyện xấu, cho y lấy danh nghĩa của chính mình đi khắp nơi chiếm chút tiện nghi…

Chỉ cần nụ cười của y có thể nở rộ vì mình, như vậy, cho dù không chiếm được y, đáy lòng cũng vô cùng khoái hoạt rồi…

Từ lúc chào đời đến nay, Zeus lần đầu tiên thầm nghĩ im lặng mà bảo hộ người mình yêu thương… vẫn không đành lòng vươn tay bắt lấy y…

Cứ như vậy mà, trong chiếc vòng sáng của “Phụ tử” này, bọn họ hạnh phúc vượt qua mấy trăm năm.

Bên cạnh mình, sớm đã quen với sự hiện hữu của y, chưa từng nghĩ có một ngày, y sẽ biến thành của người khác!

Apollo!

Cái tên làm cho hắn vừa yêu lại vừa hận!

Dũng cảm, quyết đoán, kiên nghị, tự tin. . .

Ưu điểm phải có ở một vị Đại thần, Apollo đều có được .

Không thể nghi ngờ, đứa con trai ưu tú như vậy, làm phụ thân như hắn, thật sự cảm thấy rất hãnh diện.

Hắn là một trong những đứa con giống mình nhất, không chỉ từ hình thể, tính cách, khí chất, ngữ khi khi nói chuyện, giơ chân nhấc tay, còn giống cả cá tình phong lưu của mình, thậm chí…

Thậm chí ngay cả ánh mắt đầy tự tin để lộ dã tâm bừng bừng kia, cũng tương tự như mình khi còn trẻ!

Mình cũng từng đứng ở vị trí của hắn, làm sao không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ gì?!

Đứa con mà mình một tay bồi dưỡng dần dần lớn lên, tựa như mặt trời mới mọc chậm rãi hướng lên phía trên, hào quang chói mắt kia cướp đi ánh mắt của mọi người, chắc cũng sắp bao phủ lấy bóng dáng của chính mình…

Vui mừng nhìn hắn lớn lên rất nhiều, nhưng có ẩn ẩn một chút lo lắng, thậm chí còn có sợ hãi.

Rốt cục mình cũng đã hiểu, năm đó phụ thân vì cái gì lại tàn nhẫn mà hãm hại chính những đứa con của bản thân, cứ nhìn bọn nhỏ đi từng bước từng bước một tiến tới ngai vàng của mình, trong lòng thật sự không có chút tư vị nào…

Nhưng mà, mình vẫn lựa chọn sẽ tha thứ tất cả.

Dù sao mình cũng không phải là Kronos, năm đó cái bi kịch gia đình ngươi chết thì ta sống kia, thật sự là không muốn tái diễn.

Chỉ cần Apollo còn trong vòng khống chế, liền không cần … Áp dụng thủ đoạn cực đoan.

Cứ như vậy, phân cho hắn năng lực, phân cho hắn địa vị, phân cho hắn tài phú, phân cho hắn vinh dự. . .

Hiện tại, hắn còn muốn chia cắt mình cùng Hermes!

Cái tên vô liêm sỉ này, đã cảnh cáo hắn bao nhiêu lần, không được ra tay với Hermes, đây là đường biên cuối cùng rồi!

Nhưng hắn vẫn tham lam mà vươn tay ra…

Hơn nữa đã thành công .

Hermes không còn thuộc về một mình mình nữa, thời gian của y đã phân một nửa cho Apollo, ngoài công việc ra, không bao giờ… còn cùng mình đi du ngoạn nữa.

Khi mình đang ở nơi này than thở, hai người bọn họ chắc đang cuồng nhiệt mây mưa rồi…

Đột nhiên lúc này, thập phần chán ghét cái vai diễn “Phụ thân” kia, nó làm cho mình cùng Hermes hết sức thân cận, nhưng cũng trở thành một lá chắn không cách nào vượt qua, ngăn cách quan hệ ở giữa bọn họ!

Apollo thậm chí là Hades, cũng có thể tự do theo đuổi y, mà mình, thân là một vị phụ thân từ ái, vĩnh viễn cũng không cách nào biểu đạt tình yêu với y! Vĩnh viễn….

Rõ ràng là người mà mình yêu thương, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn ngưới khác cướp đi, tựa như có người một đao chém vào tim của mình, liệt liệt mà đau a!

Mỗi khi chúng thần tán thưởng bọn họ có bao nhiêu xứng đôi, cảm thấy vô cùng chói tai!

Nghĩ tới đó, hận ý đối với Apollo sâu thêm vài phần, nắm tay không tự chủ được mà dần dần nắm chặt…