Kế Hoạch Bồi Dưỡng Nhân Thê

Chương 2-2




Editor: Sắc Lang Hắc Diện

Beta: Cháp Cháp

Hôm nay là lần đầu tiên Trần Dự xin nghỉ, gác máy, y thở ra một hơi, đầu thật nặng, chỉ có thể trở lại nằm lên giường. Hạ thân dính dấp tạo nên cảm giác đầy chán ghét làm y lúng túng. Nhiều năm qua y đều thanh tâm quả dục, đối với việc kết hôn y chưa từng nghĩ đến cho nên y cấm dục rất lâu. Chắc do hôm qua uống hơi nhiều nên thân thể trở nên thật kỳ quái, cái lỗ thủng mà y cực kỳ chán ghét lại bắt đầu tác quái. Chuyện phiền phức không chỉ có nhiêu đó, Trần Dự nhịn xuống cảm giác đau đầu nhớ lại chuyện xảy ra tối hôm qua, nhưng cái gì cũng không nhớ nổi, mong là không nói những gì kỳ quái với đứa nhỏ kia đi. Đã chín giờ rồi, nếu không ra ngoài ăn cơm nhất định sẽ làm người khác cảm thấy kinh ngạc, Trần Dự nhịn xuống cảm giác kỳ quái giữa hai chân đi vào phòng tắm. Thời điểm cởi quần lót ra, Trần Dự liếc mắt nhìn liền chán ghét mà quăng quần lót vào thùng rác, chất lỏng trong suốt khô lại dính trên quần lót làm y sống hơn bốn mươi năm xấu hổ vô cùng
Trần Dự vừa thẹn vừa giận, chỉ muốn nhanh chóng rửa sạch chính mình, rửa sạch nơi bị Hạ Mạnh Phu khai phá. Dòng nước ấm chậm rãi chảy xuống hai chân làm chỗ nào đó liền mẫn cảm có chút đau lại ngứa. Trước kia chưa từng như vậy, Trần Dự không biết tối hôm qua mình bị khinh bạc nên chỉ cho là nơi đó có tật xấu khiến y vừa nhìn qua liền xấu hổ không thôi, trước kia ngoại trừ nghe bác sĩ kiểm tra miêu tả qua thì Trần Dự chưa từng muốn quan tâm đến hoa huy*t này. Nhưng thật sự rất kỳ quái, nơi đó ẩm ướt dính dấp không giống trước kia, y không hề biết nơi đó sau khi bị khai phá liền mẫn cảm bắt đầu động dục. Y vừa lo lắng vừa cởi xuống khăn quấn bên hông ngồi vào bồn tắm lớn bên cạnh, nhịn xuống xấu hổ mà mở hai chân ra nhìn qua, âm đế đỏ bừng, Trần Dự không có cách nào nhìn vào âm đ*o nên không thể làm gì khác hơn là vội vàng lấy khăn lau khô cơ thể.

Hạ Mạnh Phu ngồi ở trong phòng thông qua camera theo dõi, thời điểm nhìn Trần Dự đi vào phòng tắm liền đi đến trước cửa phòng Trần Dự, lặng lẽ mở cửa ra đi vào, bị cửa kính ma sa* ngăn cản nên không có cách nào nhìn thấy thân ảnh Trần Dự ở bên trong, Hạ Mạnh Phu liền tăng thêm tiếng bước chân đột nhiên đẩy ra cửa phòng tắm: "Trần thúc người ở bên trong sao?"

Hắn vào quá đột ngột, Trần Dự lập tức bị dọa sợ

"Bí mật không giữ được nữa, nếu hắn thấy dáng vẻ này của mình thì hắn sẽ đối xử với mình thế nào đây", suy nghĩ lung ta lung tung cứ đảo quanh trong đầu Trần Dự, cái gì y cũng không làm được, chỉ đành luống cuống nhìn Hạ Mạnh Phu từng bước từng bước đi về phía mình. Hạ Mạnh Phu ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng đẩy ra hai tay Trần Dự đang che đậy hạ thân.

"Trần thúc, người.... Thế nào lại có thêm một cái hoa huy*t của tiểu cô nương?" Hạ Mạnh Phu ngẩng đầu hỏi, ngón tay giống như xác nhận mà chọc vào miệng âm đ*o đầy d*m thủy, đưa đến bên miệng, ý vị thâm trường mút vào: "Đúng là hương vị của nữ nhân."

Trần Dự đỏ mặt, y muốn phản bác nhưng không cách nào phản bác được, y muốn lấy danh nghĩa trưởng bối không cho phép Hạ Mạnh Phu tiếp tục nhìn, dùng giọng điệu như ve vãn nói ra.

Hạ Mạnh Phu làm bộ như hiếu kỳ hỏi Trần Dự: "Trần thúc, người sẽ giống như nữ nhân tự an ủi như thế này sao?"

Trần Dự vội vàng phủ nhận: "Không có.... Bởi vì nơi đó có chút ngứa và hồng..... Thúc không biết chuyện gì xảy ra...."

Rõ ràng bị Hạ Mạnh Phu mạo phạm nhưng hắn biểu hiện quá mức chính trực, bị người khác phát hiện bí mật, Trần Dự hoàn toàn không biết phải làm thế nào.

"Thật sao? Cháu sẽ giúp thúc xem thử một chút."

Trần Dự còn chưa kịp từ chối liền bị Hạ Mạnh Phu nắm một chân nhấc lên, hoa huy*t hoàn toàn bại lộ ra bên ngoài, Hạ Mạnh Phu cầm lấy khăn nóng dùng sức chà xát miệng nhỏ đáng thương, eo Trần Dự mềm nhũn nằm sắp trên bả vai Hạ Mạnh Phu liên tục thở gấp.

Thân thể không cách nào tự mình khống chế, Trần Dự không muốn ở trước mặt vãn bối thất thố nhưng eo lại vừa mềm vừa ngứa, chỉ có thể tùy ý Hạ Mạnh Phu thao túng.

"Khăn đều không lau sạch, chúng ta dùng biện pháp khác." Hạ Mạnh Phu liếm môi một cái, cầm lấy vòi sen bên cạnh, điều chỉnh tốt nhiệt độ, mở chân Trần Dự rộng ra để nước ấm từ vòi sen lập tức đi vào bên trong thịt động.

"A.... A! Mạnh Phu.... Không được! Thật kỳ quái... Nước đều vào rồi..."

Trần Dự bị Hạ Mạnh Phu khống chế, ngoài miệng liên tục kêu thảm thiết, dưới đáy âm hộ chỉ có thể ngoan ngoãn mở rộng để dòng nước đi vào bên trong rửa sạch nhục đạo, Hạ Mạnh Phu nhìn lão nam nhân khóc nức nở mới đóng lại vòi sen, tha cho y lần này
Hạ Mạnh Phu ném vòi sen qua một bên, đầu chui vào hai chân chưa khép lại của Trần Dự ngửi một cái: "Ừm, không còn mùi vị khác."

Trần Dự xấu hổ không bì nổi, tựa ở trên người Hạ Mạnh Phu không biết nên nói gì cho phải