Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 665: Mất hứng bỏ về




Tề Tiểu Tô nghe lời này liền biết hôm nay người ta sẽ không tha cho cô rồi. Dù sao trước đó cô cũng mới làm mất mặt người ta mà.

Mà vì câu này của Biên Hải Vi, ánh mắt Đường phu nhân nhìn Tề Tiểu Tô cũng không được vui lắm.

Bên trái là Vân Tễ của Chương gia, bên phải còn có một cậu chàng đẹp trai nữa, là sao đây? Bà ấy ghét nhất là mấy loại thanh nhiên một chân đạp hai thuyền hoặc là ỡm ờ gì đó này.

Tề Tiểu Tô thấy thế cũng chẳng buồn giải thích, dù sao thì đối với cô đối phương cũng là người xa lạ, cô không rảnh mà giải thích với người lạ, lúc này nếu như bà Chương và Chương Vân Tễ thật sự muốn tốt cho cô, suy nghĩ cho cô thì sẽ chủ động nói là mời cô và Đồng Xán tới, như vậy thì sẽ chẳng có chuyện gì cả.

Nhưng rất hiển nhiên, bà Chương rất hy vọng cô có thể nói là cô theo Chương Vân Tễ đến đây, nhưng làm sao Tề Tiểu Tô có thể nói như vậy được. Vì vậy cô dịch hai bước về phía Đồng Xán, im lặng kéo rõ khoảng cách với Chương Vân Tễ.

Mặt bà Chương lập tức có chút không kìm được.

Bà ta cảm thấy ở đây cũng không có mấy ai quen Tề Tiểu Tô, hơn nữa biết cô có chồng chưa cưới cõ lẽ chỉ có anh em Biên gia, mặc dù rõ ràng bọn họ muốn vạch lá tìm sâu, nhưng tin là nếu tự mình đứng ra, ít nhiều anh em Biên gia sẽ cho bà ta chút mặt mũi, sẽ không vạch trần mình, cho nên bà ta nói: “Vị này là anh Đồng, là vệ sĩ riêng của Tiểu Tô, đúng rồi, vẫn luôn không có cơ hội công bố, thật ra Tiểu Tô chính là vợ chưa cưới của Vân Tễ nhà tôi…”

Anh em Biên gia lập tức trợn to hai mắt, nhưng đúng như bà Chương tưởng tượng, Biên gia bọn họ không kết thù kết oán gì với Chương gia, tội gì vì Tề Tiểu Tô mà dây vào.

Cho nên, anh em Biên gia chỉ nhìn Chương Vân Tễ châm biếm.

Vợ chưa cưới?

Vậy thì, vị ở thành phố D kia coi là cái gì chứ?

Còn nữa, Lợi Nam lại là nhân vật thế nào nữa đây?

Theo Biên Hải Vi thấy, thủ đoạn của Tề Tiểu Tô đúng là quá cao siêu rồi, một người chồng chưa cưới ở thành phố D, còn đăng báo để lộ hai tay và chiếc nhẫn đá quý, sau đó lại một người chồng chưa cưới ở thủ đô, trực tiếp dẫn đến trước mặt vợ chồng Đường thị. Còn có Lợi Nam, con trai độc nhất của Sở trưởng Lợi nữa.

Biên Hải Vi đang thì thầm bên tai Nguyễn Dật Quân, còn đùa nói: “Anh Dật Quân, anh nói xem liệu có khả năng ngày nào đó anh cũng không cưỡng lại được mị lực và sắc đẹp của Tề Tiểu Tô, khuất phục dưới váy cô ta không?”

“Nói linh tinh cái gì đấy.” Nguyễn Dật Quân cau mày, nói: “Đừng có nghĩ vớ vẩn.” Nói rồi, hắn nắm lấy tay cô ta, kéo đi.

Cảm nhận được lực độ và nhiệt độ bàn tay hắn, Biên Hải Vi ngọt ngào trong lòng, ngẩng đầu lên cười xinh đẹp với hắn. Cô ta biết, bất kể người khác như thế nào, trong lòng anh Dật Quân của cô ta vĩnh viễn chỉ có cô ta thôi!

Tề Tiểu Tô giơ tay phải lên, chiếc nhẫn lớn trên tay toả ra hào quang lấp lánh mê người. “Đúng là tôi đã đính hôn rồi, nhưng chồng chưa cưới của tôi là người khác, tôi nghĩ Chương phu nhân nói đùa rồi.”

Bà Chương không ngờ Tề Tiểu Tô thật sự không nể mặt bà ta chút nào như vậy, mặt bà ta giống như lập tức rách ra. Anh em Biên gia còn không mở miệng, cô lại mở miệng phủ nhận!

“Xem đứa nhỏ này nói kìa, chiếc nhẫn này không phải là Vân Tễ mua cho con sao? Hai đứa giận dỗi thì cũng phải xem là ở đâu chứ, để cho người ta chê cười rồi. Vân Tễ, mau dẫn Tiểu Tô qua bên kia ăn gì đi, thuận tiện dỗ dành con bé.”

Tề Tiểu Tô thật muốn trợn mắt lên.

Như vậy có ý nghĩa sao? Nếu như bà Chương thật sự muốn lấy được món đồ ngọc đó của vợ chồng Đường thị, còn không bằng tìm một cô gái say mê Chương Vân Tễ qua đây mà diễn. Biết rõ cô sẽ không phối hợp rồi còn cố kéo bằng được, rốt cuộc có ý gì hả?

Nào ngờ bà Chương cũng phiền muộn!

Vốn dĩ bà ta không muốn gọi Tề Tiểu Tô đến đây, bởi vì bà ta cảm thấy Tề Tiểu Tô sẽ không phối hợp! Nhưng Chương Vân Tễ khăng khăng đòi gọi cô đến, còn nói, món đồ ngọc đó, chỉ có Tề Tiểu Tô mới có thể lấy được! Hơn nữa, hắn nhất định phải đích thân dẫn Tề Tiểu Tô lọt vào tầm mắt của vợ chồng Đường thị.

Bất kể bà ta có hỏi thế nào, hắn cũng không giải thích rõ nguyên nhân, chỉ nói cứ nghe hắn chắc chắn sẽ không sai.

Nhưng bây giờ ầm ĩ thành như vậy rồi, còn không sai sao?

Đây đúng là mang mặt mình ra cho Tề Tiểu Tô tát mà. Bà ta chưa từng uất ức như vậy! Nếu như có thể, bà ta cũng muốn tát cho Tề Tiểu Tô hai cái. Nhưng con trai bảo bối của bà ta lại cứ khăng khăng muốn chọn con nhóc này! Còn nói cái gì, nếu như bà ta thành mẹ chồng của cô, sau này sẽ có cuộc sống sung sướng nữa chứ!

Ở đâu ra cuộc sống sung sướng, bây giờ bà ta đã sắp tức chết rồi biết không hả?

Đường lão quét qua mấy người một cái, lắc đầu: “Những chuyện này mọi người về nhà xử lý cho rõ ràng đi.”

Đường phu nhân thì không vừa lòng nhìn Tề Tiểu Tô, có ý ám chỉ nói với bà Chương: “Lấy vợ phải lấy người hiền, những người quan hệ nam nữ quá phức tạp, tuổi trẻ quá xốc nổi, lấy về cũng chỉ là làm cho gia đình không yên. Bà phải nhìn cho kỹ, tôi thấy Vân Tễ cũng vẫn còn trẻ, cứ từ từ, không vội.”

Đây rõ ràng chính là đang nói Tề Tiểu Tô là hồ ly tinh lăng nhăng chân đạp mấy thuyền, lấy về nhà sẽ làm cho gia đình không yên.

Anh em Biên gia đứng yên xem kịch, Nguyễn Dật Quân thờ ơ lạnh nhạt đứng nhìn, Tần Yên Vũ giơ tay đỡ Đường phu nhân, cụp mắt cười nhạt.

Chương Vân Tễ nhìn Tề Tiểu Tô, mím chặt môi, cũng có chút tức giận cô không cho hắn ta mặt mũi, cho dù là nhìn nơi mà diễn kịch, hoặc là vì món đồ ngọc đó nhịn một chút cũng không được sao.

Những người khác không quen Tề Tiểu Tô, cũng lộ ra ý xem thường.

Đồng Xán siết chặt nắm đấm.

Ngược lại Tề Tiểu Tô vẫn chẳng hề thay đổi sắc mặt, chỉ lạnh nhạt nói: “Tôi cũng có hai câu muốn nói, nếu như trước đó bà Chương nói cho tôi biết, đây là bữa tiệc kỷ niệm ngày cưới riêng tư, hơn nữa chủ nhân khách khứa còn đều tóm lấy vấn đề tình cảm của người khác, nhiệt tình châm biếm, vậy thì tôi cũng không cần lãng phí thời gian để đến đây thế này. Dẫu sao, tôi cũng không rảnh mà đi làm chuyện điên rồ đó.”

Phụt.

Đồng Xán giãn mặt ra, trong mắt thoáng qua một ý cười.

Rảnh rỗi đi làm chuyện điên rồ.

Bà chủ nhà anh ta càng ngày càng sắc bén rồi, lúc không nên nhịn cũng không định bấm bụng chịu.

Vừa nói ra lời này, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi. Tề Tiểu Tô đây là nói những người ở đây đều rảnh rỗi đi làm chuyện điên rồ sao! Tiện đường, còn mắng ngược cả vợ chồng Đường thị nữa!

Cô gái này, lá gan cũng không nhỏ đâu!

Đường lão nheo mắt lại, tập trung nhìn Tề Tiểu Tô, trầm giọng nói: “Cô gái này to gan thật đấy, đúng là không có giáo dục!”

“Tuổi tác của Đường lão ngược lại không cần có giáo dục nữa, nhưng cũng không phải con cái nhà ai cũng cần ông dạy thay đâu!”

Tề Tiểu Tô không định nhịn. Cô không có giáo dục, ai bảo bố mẹ cô chỉ dạy cô đến năm mười ba tuổi chứ! Nhưng cũng không tới phiên những người ngoài này dạy dỗ thay bố mẹ cô!

Nói xong lời này, Tề Tiểu Tô xoay người rời đi: “Cáo từ. Đồng Xán, chúng ta đi.”

Giọng nói còn rất dứt khoát, không mang chút do dự nào!

Mọi người còn chưa hoàn hồn lại từ sự to gan của cô, cô và Đồng Xán đã đi ra được một đoạn rồi.

“Đứng lại!” Đường lão quát lên. Cùng lúc này, vừa vặn có hai người từ bên ngoài tiến vào, một người đàn ông trung niên khôi ngô cao lớn, cùng với một người đàn ông trẻ tuổi cao lớn lưng thẳng như tùng xuất hiện, đối diện với Tề Tiểu Tô và Đồng Xán.