Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ Lệ

Chương 94: Chương 94






Bỗng chợt cô ta tủi thân nói: “Đình Nam, em là vị hôn thê của anh, xuất hiện ở chỗ này không phải là chuyện đúng lý hợp tình sao? Tại sao anh lại kêu cô ta đi với anh đến ợ chồng ngài Hill vậy chứ?
Cô ta chỉ là một trợ lý, nếu như truyền ra ngoài khẳng định sẽ có đồn đãi vớ vẩn Khoan khoan khoan.

Cô Hứa, cô nhưng đừng nói như vậy.

Tôi tới nơi này là bởi vì chuyện công tác, cũng không ý định tranh đàn ông với cô.
Tình cảm giữa cô và Tổng giám đốc Lệ tôi không chen miệng vô được, nhưng mà cô nói tôi như vậy là không đúng rồi.

Đồn đãi vớ vẩn?
Cái gì là đồn đãi vớ vẩn chứ? Cô nói như vậy sau này tôi còn muốn gả chồng như thế nào? Bạn trai tương lai của tôi nghe được sẽ nghĩ như thế nào!”
Hứa Nhược Phi khẽ trợn to mắt nhìn Hứa Nhược Mộng.

Thật sự cho rằng cô không có bản lĩnh gì sao.
Muốn diễn xiếc trước mặt cô, xin lỗi, cô đã không còn là cô gái sáu năm trước nữa rồi.
“Cô nhìn phía sau lưng cô thử xem, người đứng uống rượu ở bên kia chắc cô cũng biết phải không? Trợ lý cá nhân của Tổng giám đốc Lệ, đồng nghiệp của tôi.

Hai người chúng tôi đều làm việc cho Tổng giám đốc Lệ, khác biệt là tôi là nữ, Trợ lý Lý là nam.

Nếu không hiện tại người đứng ở chỗ này không phải tôi, mà là Trợ lý Lý”
Một câu nói của Hứa Nhược Phi biến hành động của Hứa Nhược Mộng thành ghen tị.
Ngay cả trợ lý của Tổng giám đốc Lệ cũng ghen ghét, loại phụ nữ này thật là đáng sợ.
Những người xung quanh không khỏi sôi nổi nghỉ luận.
“Khó trách bên người Tổng giám đốc Lệ trợ lý nam, nếu đổi thành tôi, tôi cũng không dám có bản lĩnh để trợ lý nữ bên cạnh tôi.
“Không phải nói cô chủ nhà họ Hứa dịu dàng hào phóng sao, hôm nay sao lại cảm giác không giống như lời đồn vậy ta?”

Các loại nghị luận thi nhau truyền vào tai hứa nếu ý, sắc mặt Hứa Nhược Mộng trở nên càng thêm khó coi.
Nhưng vào lúc này, một nhân viên phục vụ bước tới sau khi khom lưng với Tổng giám đốc Lệ và Hứa Nhược Phi, giọng nói lễ phép nói với hai người: “Tổng giám đốc Lệ, vợ chồng ngài Hill cô Anna đi qua đó ạ”
Nghe được lời này, biểu cảm trên mặt Hứa Nhược Mộng càng thêm phong phú.
Khuôn mặt nhỏ nhắn vốn nổi tiếng là dịu dàng, lúc này bởi vì ghen ghét mà trở nên càng thêm dữ tợn.
Cô ta cắn chặt miệng mình, lại nỗ lực giãy giụa một chút, thừa dị Hứa Nhược Phi chú ý nhân viên phục vụ rút tay ra, phản xạ có điều kiện muốn cho cô một cái tát, đột nhiên lại bị người đàn ông bên cạnh nắm chặt lấy cánh tay.
“Hứa Nhược Mộng, đừng để mất mặt nữa” Giọng nói lạnh băng của Lệ Đình Nam mang theo cảnh cáo.
Đôi mắt đen nhánh sắc bén đảo qua Hứa Nhược Mộng.
Cô ta bất giác run rẩy cơ thể.
Thật đáng sợ.
Cô ta chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt này cưa Lệ Đình Nam.
Sức lực của đàn ông mạnh hơn Hứa Nhược Phi rất nhiều, anh không dùng nhiều sức lực nhưng cũng khiến Hứa Nhược Mộng không có cách nào để tránh thoát.
Tiếng ồn xung quanh trong nháy mắt toàn bộ biến mất.
Tất cả mọi người bất giác lui về sau hai bước, sợ sát khí của người đàn ông này sẽ lan đến gần bọn họ.
Ngay cả Hứa Nhược Phi cũng cảm nhận được Lệ Đình Nam lúc này đang không vui.
Khóe mắt cô liếc nhìn Hứa Nhược Mộng, lúc này cô ta đang đau đớn đổ mồ hôi lạnh trên trán.