Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 628




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 628:

 

Nhưng bắt ngờ thay, Đường Ninh không hề biến sắc, chỉ có niềm vui sướng khi sắp được làm mẹ, đương nhiên não bộ của cô vẫn chưa ngừng tự hỏi.

 

*Ừ, tầm sáu tháng rồi.”

 

“Vì sao lại không công khai thế?” Dương Hi tò mò truy vấn.

 

“Dương tiểu thư, cô cứ nói ra mục đích của mình đi. Nói thật thì cứ ngồi thế này chỉ khiến cả hai ta đều xấu hỗ thôi, hơn nữa, chồng tôi sắp về phòng rồi.” Đường Ninh thấy đối phương từng chút từng chút một mà đề tài, cũng không muốn thấy cô ta phải vất vả như thế, bèn lên tiếng hỏi thẳng ý định của đối phương.

 

“Chị Đường này, chị xem, bây giờ chị đã danh lợi song thu, lại còn có một ông chồng tài giỏi và một cô con gái đáng yêu, tôi nghĩ chắc nhà chị hẳn là không thiếu vật bài trí đến từ Phi Thiên đâu nhỉ?”

 

Cuối cùng cũng vào vấn đề chính rồi?

 

Đường Ninh cười, sau đó nhìn sang vệ sĩ, dò hỏi Dương Hi: “Cô chuẩn bị nhiều vệ sĩ thế này, chẳng lẽ là vì sợ tôi?”

 

“Chị Đường này, nói chuyện với người thông minh thì tôi cũng không cần vòng vo nhiều nữa, hôm nay cho chị hai lựa chọn, hoặc bảo Mặc Đình hủy bỏ ứng cử giải thưởng Phi Thiên của chị, hoặc là vĩnh viễn ở lại đây, đừng hòng ra khỏi cổng khách sạn Empire này. Tôi biết Mặc tổng rất giỏi giang, nhưng nơi này có rất nhiều người…… Cho dù anh ta có tới thì cũng chưa chắc có thể mang chị ra ngoài, chị thấy đúng không?”

 

“Gõ trống khua chiêng hẹn tôi ra đây, chẳng lẽ đây là toàn bộ những gì cô chuẩn bị?” Đường Ninh không kìm được mà liếc những vệ sĩ ở đây, sau đó thu hồi tầm mắt: “Nếu không phải vì ở Hà Lan không có người quen, tôi cũng lười đến chơi với cô.”

 

 

“Nếu đã vào rồi, muốn đi ra ngoài không còn dễ dàng như: vậy đâu.”

 

Mà lúc này, đáy mắt Dương Hi xuất hiện sự tàn nhẫn ……

 

“Không phải là tôi chưa từng đối phó với phụ nữ có thai, một trợ lý nhỏ cũ của tôi từng giấu tôi có vụng trộm với người quản lý, tôi tát cô ta một bạt tai luôn, không ngờ cô ta lại dễ dàng sinh non đến thế. Bởi vậy có thể thấy sinh mạng con người thật sự rất yếu ớt, chị nói đúng không?”

 

Nói xong câu đó, Dương Hi từ trên sô pha đứng dậy, lại gần khung cửa sổ sát đất lớn: “Thật ra tôi đã suy nghĩ rất nhiều phương pháp để làm thế nào mà dẫn chị đến nơi này, bao gồm các loại mưu kế cao minh …… Ệ “Nhưng tôi lại nghĩ, Đường Ninh đã vào showbiz nhiều năm như vậy rồi, còn trường hợp nào mà chưa từng gặp nữa?”

 

*So với đắn đo tính kế phức tạp, chỉ bằng dùng phương pháp đơn giản nhất có khi còn dẫn chị mắc mưu……

 

“Bởi vì người thông minh đều không chấp nhận được việc người khác khiêu khích chỉ số thông minh của mình, mà chị lại đúng là người nổi bật trong số những người thông minh.”

 

“Không cần lo lắng Mặc tổng sẽ về đâu, bởi vì hình như anh ta cũng đang gặp phiền toái đấy.”

 

Nghe xong lời Dương Hi, Đường Ninh cúi đầu ngắm cái bụng của mình, cũng không biết là cô đang suy nghĩ gì.

 

Sau đó cô ngắng đầu lên, bình thản nói: “Vì sao không thể để giải thưởng Phi Thiên giữ vững sự công bằng vốn có của nó?”

 

“Cho dù tôi có thật sự từ bỏ nó, cho dù cô có thiếu một đối thủ cạnh tranh, nhưng khi cô thật sự đạt được giải thưởng kia, cô không cảm thấy rằng nó đã mắt đi giá trị rồi à?”

 

*Tôi có thể không cần giải thưởng đó, nhưng cô cảm thấy cô làm vậy là thắng tôi? Chúng ta đều không phải giám khảo chuyên nghiệp, chẳng lẽ không muốn phân thắng bại một cách chân chính?”

 

Dương Hi đứng trước cửa kính, không hề dao động: “Có lẽ thứ mà chúng ta theo đuổi không giống nhau. Hơn nữa, tôi biết rằng chị cực kỳ thích giảng dạy người ta!”

 

“Chị là tiểu thư Đường gia, mặc dù chị chẳng có gì thì chị vẫn còn Đường thị, huống chỉ chị còn có Mặc Đình và Hải Thụy. Nhưng mà tôi…… Chỉ có thể dựa vào bản thân mà từng bước bò lên, chị cho rằng một người phụ nữ của đại ca ngoài đường thật sự vẻ vang sao?”

 

“Chị chẳng thể hiểu được sự khủng hoảng khi chỉ cần làm phật ý ai đó là sẽ có khả năng phải phơi thây nơi hoang dãt”

 

“Cho nên, bất cứ cơ hội nào có thể giúp tôi thoát hoàn cảnh đó, đều quan trọng.”

 

“Đưa ra lựa chọn đi, đừng phí nước bọt nữa.”

 

“Chúng ta mỗi người đều có cuộc sống riêng.”