Khi Nam Tiêu Tương Gặp Phải Nữ Tấn Giang

Chương 104




Không đến hai ngày, bên ngoài quả nhiên náo nhiệt.

Cho dù chúng ta chỉ truyền ra một chút xíu tin tức từ trong vương phủ, bên ngoài cũng có thể truyền đi kiểu đặc sắc khác. Bát quái, chính là có lực hấp dẫn người ta như vậy, đặc biệt là bát quái về Hoàng thất. Bởi vì thân phận của ta đặc biệt, bát quái này liền truyền đi càng thêm quá mức.

Hoàng thất cũng không đặc biệt ngăn cản bách tính bình thường nghị luận bát quái về Hoàng thất, chỉ cần không phải thảo luận vấn đề chính trị nhạy cảm, mọi người ngôn luận căn bản là vô cùng tự do, không cần lo lắng vấn đề sinh mạng. Trước mắt tin tức bát quái lớn nhất chính là hôn lễ của nữ nhi Hoàng đế mới vừa tìm trở về, thời điểm nữ chính vừa sinh ra Hoàng đế liền đại xá thiên hạ, nghe nói, hôm đó trăm hoa đua nở, bầu trời còn mang dị tượng, người khác muốn không biết có một công chúa tôn quý như vậy ra đời cũng không được.

Khắp thiên hạ đều biết hoàng hậu sinh ra một công chúa vô cùng đặc biệt hư hư thực thực như tiên nhân hạ phàm, người trong cả thiên hạ cũng biết, công chúa điện hạ mới nhỏ xíu liền mất tích, thậm chí còn chưa được ghi chép lại. Người trong cả thiên hạ cũng biết, đương kim hoàng đế bệ hạ chỉ có một hài tử là công chúa này, thân phận đặc thù như vậy phải lên đầu đề a!

Công chúa này ước chừng mất tích vài chục năm, lưu lạc ở dân gian vài chục năm, là đề tài trọng tâm cỡ nào!

Lúc công chúa vừa trở về, không biết từ nơi nào truyền ra một lời đồn đại, nói công chúa ở dân gian từng sống vô cùng khổ cực.

Chỉ là bốn chữ vô cùng khổ cực này, vài tháng sau liền gia công tiến hóa thành phi thường bi thảm, thảm đến làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng, người nghe thấy đau lòng người gặp rơi lệ! Chỉ cần có người tán gẫu đến chuyện của công chúa, liền không nhịn được đỏ mắt vì nàng, lau sạch nước mắt. Rõ ràng thân phận trân quý như vậy, trời cao bất công, lại muốn nàng gặp đại nạn.

Dĩ nhiên, dù sao công chúa đối với dân chúng mà nói là sự tồn tại rất xa xôi, bọn họ cũng chỉ là nói một chút.

Đối với lời đồn đại lần này, ta chỉ cười không nói.

Cái gọi là lời đồn đại, chính là càng truyền càng thái quá, tâm tình đồng tình của dân chúng đối với ta càng cao, Vương Gia liền có thể bị ta bôi đen càng triệt để hơn. Hiện tại bi thảm của ta hoàn toàn là dân tâm sở hướng, hơn nữa bởi vì ta có vài chục năm sống ở dân gian, dưới công tác cố ý tuyên truyền đoàn đội của Sẹo ca, ta còn có một thân phận công chúa dân gian quê mùa!

Cái gì? Cười nhạo ta quên mùa? Coi như quê mùa nữa ta cũng là nữ nhi duy nhất của Hoàng đế!

Sự bi thảm của ta càng tăng thêm, chuyện ngày đầu tiên gả vào vương phủ liền bị Vương Gia vũ nhục đã bị làm lớn gấp mấy lần.

Trong vương phủ nha hoàn bát quái thật ra cũng không ít, chuyện bên trong muốn truyền ra ngoài cũng không khó. Trong nguyên tác, công chúa bị khi dễ phía sau cánh cửa đóng kín, cũng không huyên náo lớn như vậy, Vương Gia càng không bị thương. Nhưng lần này thì bất đồng, Vương Gia chẳng những bị thương, còn có mười mấy người thấy được hắn bên trong không mặc y phục còn bị thương tổn tới chỗ hòa hài kia! Trong phòng càng thêm còn có năm nữ nhân xinh đẹp áo rách quần manh.

Lúc ấy ngoại trừ người của ta ra, người của Vương Gia, nha hoàn của Vương Gia, hạ nhân, vân vân, bọn họ chẳng những có may mắn thấy được nhục thể của Vương Gia, còn chứng kiến Vương Gia dùng đồ để làm việc!

Chuyện đau mắt hột người như vậy làm sao có thể nhịn được không nói ra chứ? Cho dù sau đó quản gia của vương phủ có phát xuống phí bịt miệng, còn giết chết mấy người "nói càn" ở vương phủ, nhưng chuyện này vẫn truyền ra ngoài.

Có câu lời nói như giọt nước lọt, nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm.

Vốn là chỉ là truyền tin tân hôn của công chúa, Vương Gia lại mang theo năm nữ nhân đến tân phòng, hơn nữa trừ bản thân công chúa, toàn bộ sáu người kia áo không đủ che thân.

Có thể nói là vừa mới bắt đầu lời đồn đại là như vậy, trải qua ngày thứ hai, cũng đã thay đổi rồi, thậm chí còn vô cùng đặc sắc so với nguyên bản. Vương Gia mang năm nữ nhân tới tân phòng, hai ngày sau cũng đã biến thành ngay trong đêm hôn lễ hôm đó Vương Gia mang theo một đám nữ nhân quần thể tổ đội trong tân phòng!

Ngay từ lúc mới bắt đầu, lời đồn đại này đã có vô số phiên bản bất đồng, dĩ nhiên, lời đồn đại mở đầu đều là Vương Gia mang theo một đám nữ nhân quần thể tổ đội ở tân phòng.

Phiên bản đầu tiên vốn không có chuyện gì liên quan đến công chúa, sau đó quần chúng lại chu đáo phát huy trí tưởng tượng phong phú của mình, chuyện xưa từ công chúa bị Vương Gia mang theo nữ nhân nhục nhã, đến Vương Gia thậm chí vô sỉ muốn mời công chúa quần thể tổ đội, nhưng công chúa không đồng ý lại bị ác ý nhục nhã. Rồi đến Vương Gia cùng một đám nữ nhân vô sỉ cường hành công chúa yếu thế quần thể tổ đội, công chúa thề không nghe lệnh, kết quả lại bị Vương Gia dẫn một nhóm người đánh cho toàn thân bị thương.

Mặc kệ truyền thế nào, phiên bản mở đầu Vương Gia quần thể tổ đội làm cho người ta khiếp sợ cũng không hề thay đổi! NP a, nhưng mà đây còn không phải xã hội hiện đại cởi mở mà là cổ đại! Còn là ngày tân hôn gây ra xì căng đan quần thể tổ đội, hắn là không muốn lăn lộn vẫn là không muốn lăn lộn nhất định là không muốn lăn lộn chứ?

Hiện tại dân chúng đã đánh cuộc, nhìn xem Vương Gia lúc nào sẽ bị Hoàng đế chỉnh, nhìn xem hắn đầu còn an ổn ở trên cổ được bao lâu.

Nhưng bọn họ chờ a đợi a, chờ đợi chừng mấy ngày, hoàng cung bên kia vẫn không có phản ứng gì. Ngay cả vương phủ bên kia cũng không có bao nhiêu động tĩnh, tựa như đây là tin đồn là giả. Nhưng chỉ cần người có lòng có người quen biết trong vương phủ, hoặc là có quan hệ tốt với nha hoàn, tới chỗ bọn họ xác nhận một chút, sẽ nhận được một loại trả lời mập mờ.

Vương Gia đích xác là dẫn theo năm thị thiếp đi vũ nhục công chúa, thị uy với công chúa, thậm chí ở trên giường cưới lăn lộn một chỗ cùng mấy thị thiếp, đem công chúa thân là chính thê, hơn nữa thân phận tôn quý để qua một bên. Chuyện hoang đường như vậy, người bình thường đều không tin, nhưng Vương Gia chính là làm loại chuyện người bình thường tuyệt đối làm không được này.

Trong kinh thành không ít con nhà giàu, dạng chơi được quá mức cũng không ít, nhưng người có thể làm được chuyện não tàn như vậy, cũng chỉ có một mình Vương Gia này thôi.

Nếu như tân nương tử thân phận bình thường chút cũng may, nhưng vấn đề là, thân phận của tân nương tử là nữ nhi duy nhất của đương kim thiên tử. Vì vậy, hành vi này của Vương Gia đã không khác gì tìm đường chết.

Nhưng khiến người bên ngoài buồn bực là, Hoàng thất lại chậm chạp không có phản ứng.

Đừng nói dân chúng phía ngoài buồn bực, ta cũng rất buồn bực.

Ta vừa cảm nhận cảm giác thoải mái Lục Trúc khéo tay giúp ta bóp vai, vừa nghe nàng nói chuyện bên ngoài truyền đi càng ngày càng khoa trương, vừa u buồn, thân phận ta đây. . . . . . Đến cùng có phải nữ nhi ruột thịt của hàng đế hay không? Coi như không làm gì, dù sao cũng nên tới đây hỏi ta một câu xem cuối cùng chuyện đó có phải sự thật hay không chứ?

Chuyện trọng đại như vậy, ta đoán chừng Vương Gia cũng bị tố lên mười mấy bản, Hoàng đế không thể nào hoàn toàn không biết.

Trong nguyên văn, vì đạt được mục đích ngược nữ chính, khi nữ chính bị mang tiếng ghen tị, thậm chí ác ý tổn thương trắc phi, giống như vải rách bị đuổi ra khỏi vương phủ, Hoàng thất vô cùng không có tính khoa học hết cách bắt được Vương Gia này, cho dù muốn hỏi tội hắn, chung quy lại là bị người nọ có binh quyền bức hiếp, chính là hết cách với hắn.

Trước ta đã điều tra, Vương Gia có quân đội căn bản không ở trong kinh, điểm này tác giả rất khoa học. Bởi vì nơi này là chỗ của hoàng đế, nếu Vương Gia dám đưa quân đội qua đây, liền coi như tạo phản. Đã như vậy, cho dù không thể trực tiếp chém tra nam này, ít nhất cũng có thể lấy lý do này để đoạt binh quyền của hắn tống hắn vào ngục, thậm chí có thể để cho hắn thoải mái chết bệnh trong ngục.

Nếu có người khi dễ nữ nhi của ta như vậy, ta thế nào cũng phải muốn tính mạng của hắn.

Hơn nữa, Hoàng đế đã từng đánh ngã nhiều ca ca đệ đệ của mình mới trèo lên được ngôi vị hoàng đế, quyền lợi vô cùng tập trung, biểu hiện ngang bướng kiêu ngạo của Vương Gia, thế nhưng khiến hoàng đế hết cách, hắn thiếu não thành dáng vẻ đạo đức như thế rồi, rõ ràng không cứu được.

Xem ra, ta nhất thiết phải tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch.

Khi dễ công chúa còn chưa đủ? Vũ nhục công chúa còn chưa đủ? Thậm chí ái thiếp diệt thê tử dữ dội còn chưa đủ? Vậy gian tế cấu kết địch quốc thì sao đây?

Mặc dù nữ phụ giai đoạn này ngoài mặt là cô nương rất bình thường tới từ trong thôn, nhưng cô nương nông thôn nào sẽ nuôi cổ sẽ khống chế cổ? Nàng dĩ nhiên không thể nào đơn giản như mặt ngoài, cuối cùng thời điểm tẩy trắng Vương Gia còn tuôn ra thân phận nhân sĩ địch quốc của nàng, quốc gia của bọn họ đều là am hiểu biện pháp nuôi cổ hại người.

Nếu như có thể, trước tiên đưa nữ nhân kia tới hậu viện của Vương Gia thì tốt, ta nghiêm túc suy tư khả năng này.

Nữ nhân kia cũng không phải là hiền lành, cái gì giết người, cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi, bôi đen nàng ta một chút cũng không có áp lực.

Khi bên ngoài truyền đi ác liệt như vậy, tâm tình Vương Gia hiển nhiên cũng không quá tốt, hai ngày nay cũng không thế nào gặp người, một mực tra xem lời đồn đại từ đầu truyền đi, mình ở trong phủ xử trí không ít người, cũng không quá quan tâm thân cận nữ nhân.

Nhưng dù như vậy, ta vẫn không có dừng hạ dược hắn, mặc kệ thương thế chỗ kia tốt lên hay không.

Có lẽ lần trước ta thật sự diễn quá tốt, hoặc là nói chỉ số thông minh của Vương Gia thật sự là quá cấp, hắn không hoài nghi ta chút nào. Hơn nữa ta cũng vẫn sống ở trong phòng không hề đi ra ngoài, ngay cả mấy nha hoàn thiếp thân cũng thế.

Hắn đương nhiên sẽ không biết ta còn ngầm giấu một kẻ lừa đảo khinh công đệ nhất.

Lời đồn đại bên ngoài đã chuyện phát sinh trong hôn lễ cùng trong ngày thứ hai sau hôn lễ dung hợp thành một sự kiện, Vương Gia có bao nhiêu ác liệt bao nhiêu biến thái bao nhiêu tàn nhẫn bao nhiêu không phải là người bao nhiêu súc sinh, đã là chuyện nhân sĩ kinh thành không ai không biết. Cho tới tiểu oa nhi mới vừa hiểu chuyện, đến lão gia gia lão thái thái sắp xuống lỗ đều từ trong lời đàm luận của người khác không thể nào tránh khỏi biết được trong kinh thành thế nhưng xuất ra một đại súc sinh như vậy!

Người người nhắc tới hắn đều theo bản năng nhổ một ngụm nước miếng bày tỏ sự cao thượng của mình cùng sự chán ghét với Vương Gia.

Danh nhân trong kinh thành cũng rất nhiều, nhưng lấy loại sự tình này mà nổi danh cũng chỉ có một mình hắn.

Vương Gia thậm chí đã không nhịn được phái người đi uy hiếp những bách tính kia không cho phép bọn họ nói nữa, không cho phép lan truyền lời đồn đại như vậy. Nhưng loại chuyện này càng áp chế, liền truyền đi càng cao hứng, càng khiến người bên ngoài cảm thấy Vương Gia đây là chột dạ, chuyện trong vương phủ trăm phần trăm là thật!

Vương Gia cố ý áp chế, mặc dù âm thanh thảo luận nhỏ xuống một chút, tình thế lại càng ngày càng nghiêm trọng.

Duới tình huống như thế, ta lại biểu hiện cực kỳ thành thật, một ngày ba bữa "len lén" làm đồ ăn cho Vương Gia, còn không cho người "nói cho" Vương Gia biết ta cái gì cũng là tự mình làm. Ta còn cố ý ăn mặc xinh đẹp, mang theo người ra ngoài đi dạo một vòng, để cho mọi người thấy "thần sắc tốt" cùng tự do của ta. Biểu hiện ta cũng không bị Vương Gia giam lại, cũng không bị hắn đánh cho toàn thân bị thương, ta yên lặng chứng minh vì Vương gia, "tẩy trắng" vì Vương gia.

Nhưng chút hành động "tự cho là len lén" hoặc là hoàn toàn "giấu giếm" Vương Gia của ta, trên thực tế lại lặng lẽ, để cho hắn cố ý phát hiện.

Trong thời khắc nhạy cảm này, ta đang rất nỗ lực ra vẻ ta hiền huệ.

Muốn cảm động tra nam, phải làm từ việc nhỏ, còn phải chân chính tự thân tự lực.

Muốn dùng thái độ chuyên nghiệp coi như hắn thực sự không phát hiện ra bất cứ thứ gì, tất cả mọi chuyện cũng tiến hành bằng thái độ nghiêm túc!

Sau mấy ngày ta làm như vậy, Vương Gia rốt cuộc cho ta điểm phản ứng. Nha hoàn bên người hắn bày tỏ gần đây tâm tình hắn trở nên rất tốt, tin tức như vậy do từng nha hoàn từ từ truyền tới chỗ này của ta.

Nha hoàn nói Vương Gia từ đầu không ăn đồ ta làm, đến từ từ ăn một chút xíu, đến càng ăn càng quen, hiển nhiên đang tiếp nhận ý tốt của ta rồi, cũng bắt đầu từ từ thừa nhận chuyện ta toàn tâm toàn ý thật lòng thích hắn.

Lấy được tin tức như vậy, mặc dù ta cơ hồ có lẽ đã không xuất hiện trước mặt hắn nữa, loại chuyện nhỏ này lại càng làm càng ra sức.

Nhưng ta ra ngoài lắc mấy vòng cũng không áp chế hoàn toàn được lời đồn đại, thậm chí còn truyền ra tin ta đây là uất ức cầu toàn, là bị Vương Gia uy hiếp, mà nụ cười của ta cũng trở thành gượng cười vô cùng miễn cưỡng.

Rõ ràng là một công chúa, ta không cần chịu ủy khuất như vậy, nhưng mọi chuyện ta đều suy nghĩ cho hắn, thanh danh của ta trong dân gian càng ngày càng trở nên tốt đẹp.

Ở cổ đại, một nữ nhân một lòng suy nghĩ vì tra nam trượng phu cũng sẽ không bị người mắng chửi, cho dù thân phận bây giờ của ta là một công chúa.

Sau mấy ngày ta làm trò như vậy, thanh danh của ta thăng hoa, mặc dù là đạp lên danh tiếng càng ngày càng ác liệt của Vương Gia.

Ta phấn đấu như vậy năm sáu ngày, thời điểm ta cho là Hoàng đế thật sự sẽ không cho ta phản ứng, Hoàng đế lại đột nhiên động, hơn nữa còn là len lén động.

Hôm nay ta theo thường lệ len lén làm đồ ăn đưa cho Vương Gia, lại phát hiện Hoàng đế tới nơi này, liền len lén xuất hiện bên trong phòng của ta.

Thấy vậy, trước khi vào cửa ta ngầm dùng tay ra hiệu cho Lục Trúc, nàng lập tức hiểu ý, xoay người rời đi.

Ta mặt lộ vẻ kinh ngạc mỉm cười, từ từ đi vào gian phòng: "Phụ thân, làm sao ngươi lại tới nơi này. . . . . ."