Khí Trùng Tinh Hà

Chương 452: Tần Thắng cấp bậc Động Hư Cảnh




Kế sách này của Tần Vô Song chính là điểm mấu chốt mà lần này Tần gia châu Bách Diệp cần phải thực hiện lúc này.
Tần Bá Long vội hỏi:
- Vô Song công tử, xin giải thích tường tận!
Tần Vô Song không vội, nói:
- Tộc trưởng đại nhân. Xin hỏi hiện tại người nào trong Tần gia châu Bách Diệp có thực lực mạnh nhất?
- Là Cửu thúc công của ta, Tần Thắng!
Tần Bá Long thật thà trả lời.
- Có phải là người mà ngày đó cùng với Trần Thống lĩnh tại thành Tần gia châu Bách Diệp đại chiến trên không, tạo nên sự chú ý, là Tần Thắng tiền bối phải không?
Tần Vô Song hỏi.
- Đúng, Cửu thúc công là kẻ mạnh nhất, cấp bậc Động Hư Cảnh của Tần gia châu Bách Diệp. Mà Thiết Hồng chính là Linh thú Khế ước mấy trăm năm nay của Cửu thúc công.
Tần Vô Song chậm rãi gật đầu, trầm ngâm nói:
- Mấu chốt của trận chiến này chính là thu hút Trần Thống lĩnh! Nếu như có thể thu hút được y, với thực lực của Tần Thắng tiền bối thì hoàn toàn có thể dựa vào thực lực cấp bậc Động Hư Cảnh nuốt gọn những kẻ khác. Bất kể là bốn tên Tổng quản hay là hai tên Hóa Hư Cảnh Trần Thông và Trần Đạt là tâm phúc của Trần Thống lĩnh cũng đều không có sức cùng với Tần Thắng tiền bối đối kháng. Vấn đề lúc này là có thể tìm ra thứ gì có đủ thực lực để dẫn dụ được Tần Thống lĩnh ra hay không. Thậm chí trong một thời gian ngắn có thể đóng vai Tần Thắng tiền bối!
Chọn người như vậy quả là có chút làm khó cho bọn người của Tần Bá Long.
Thực lực cấp bậc Động Hư Cảnh như thế nào, Tần Bá Long và Tần Trọng Long đều biết rất rõ. Bọn họ vốn là cường giả cấp bậc Hóa Hư Cảnh nhưng trước mặt của Cửu thúc công thì căn bản không có một chút sự đối kháng nào đáng nói.
Sự chênh lệch của cảnh giới này là có thể chết người, căn bản không thể bổ sung.
- Vô Song công tử, thực lực của Trần Sâm với Cửu thúc công tương đương. Ngay cả Cửu thúc công của ta thần thông như vậy nhưng cũng không có cách nào đánh bại được y. Tần gia châu Bách Diệp thực sự không thể tìm được một kẻ nào khác có thể cùng Trần Sâm thực luận.
Tần Bá Long không hề giấu sự kém cỏi.
Tần Vô Song mỉm cười đáp:
- Nếu như không có nhân vật như vậy, vậy thì trận chiến này cần phải có một kế sách khác.
- Vô Song công tử, ở đây có thể có cách tốt khác?
Tần Bá Long hiển nhiên vô cùng sùng bái mưu kế của Tần Vô Song.
- Tộc trưởng đại nhân, Vô Song có thể bái kiến Tần Thắng tiền bối một chút được chứ?
Tần Vô Song đột nhiên đưa ra vấn đề này. Lúc này trong lòng hắn đã có một kế hoạch nhỏ. Hắn bước vào Hiên Viên Khâu không lâu, nếu như trì hoãn lâu thì cũng không phải là cách. Thành ra hắn rất hy vọng có thể đưa được Tần gia châu Bách Diệp sớm qua khỏi hoàn cảnh khó khăn lúc này. Vì vậy muốn hiểu đôi chút hoàn cảnh cụ thể của Tần gia Thiên Đế Sơn.
Tần Bá Long hào sảng nói:
- Được, vì Vô Song công tử, ta đi bẩm báo một chút. Địa vị Cửu thúc công của ta ở Tần gia châu Bách Diệp rất siêu nhiên. Thông thường ta và nhị đệ muốn gặp người cũng đều cần phải bẩm báo trước, xin Vô Song công tử thứ lỗi.
- Tộc trưởng đại nhân cứ tự nhiên.
Hắn không hề so đo mấy việc này.

Từ sau khi Tần Thắng cùng Trần Sâm giao thủ trở về thành liền bế quan. Hắn cũng biết rõ rằng đối thủ lần này của Tần gia châu Bách Diệp vô cùng khó đối phó. Vì vậy hắn không muốn bỏ qua một chút bất kỳ thời gian quý báu nào để đi tu luyện. Nâng cao thực lực được chút nào hay chút ấy.
Trong giao thủ đối chiến của cấp bậc Động Hư Cảnh, từng phần từng chút ưu thế có lúc cũng đều là đòn chí mạng.
- Cửu thúc công, Bá Long xin cầu kiến!
Ngoài cửa truyền tới âm thanh cầu kiến của Tần Bá Long, Tần Thắng hơi nhíu mày thầm nghĩ chẳng lẽ lại có quân tới đánh, lại phát động tiến công sao?
- Chuyện gì?
Tần Thắng khẩu khí nhàn nhạt, cũng không có nhiều sự dao động.
- Cửu thúc công, là như vầy. Có một kẻ là đệ tử của Tần gia tới từ các quốc gia nhân loại.
Tần Bá Long nói đại khái qua tình hình của Tần Vô Song một lượt.
Tần Thắng nghe xong thấy có chút kỳ lạ:
- Đệ tử của Tần gia tới từ các quốc gia nhân loại? Tần gia Thiên Đế Sơn, các quốc gia nhân loại cũng có chi mạch của họ sao?
- Bẩm Cửu thúc công, ngàn vạn xác thực. Chúng con thông qua nhiều loại tin tức cũng điều tra tới các quốc gia nhân loại cùng chi mạch với Tần gia. Mà vị Tần Vô Song này ở các quốc gia nhân loại mấy năm nay thanh danh lẫy lừng, quyền thế rất mạnh, tuổi trẻ tài cao, đã gần tới thực lực của Hư Võ Cảnh! Mà hắn tới giờ vẫn chưa tới hai mươi tuổi.
- Các quốc gia nhân loại, chưa tới hai mươi tuổi, đạt tới Hư Võ Cảnh?
Tần Thắng nghe tới đây cũng nổi lên vài phần tâm tư.
Cần biết rằng có thành tựu như vậy, cho dù là đệ tử của Tần gia châu Bách Diệp thì không có kẻ nào sánh kịp. Nhưng Tần gia châu Bách Diệp chính là ở Hiên Viên Khâu, nói về hoàn cảnh tu luyện có thể mạnh hơn các quốc gia nhân loại thập phần.
So sánh như vậy, càng nói lên kẻ đến từ các quốc gia nhân loại tên Tần Vô Song kia là đệ tử bất phàm của Tần gia.
- Hắn muốn gặp ta?
Tần Thắng cảm thấy có chút hồ nghi. Lẽ ra hắn là cường giả mạnh nhất cấp bậc Động Hư Cảnh tại Bài Phủ Sơn, quyền uy lớn mạnh, kẻ thanh niên bình thường tránh hắn còn chẳng kịp, căn bản không thể đưa ra ý nghĩ muốn gặp hắn. Chỉ sợ ngay cả dũng khí để nghĩ việc đó cũng không có.
- Tần Bá Long, hãy đưa hắn đến đây! Người trẻ tuổi như vậy không thể không gặp một chút. Nếu như là một hạt giống tốt thì đề cử tới Tần gia Thiên Đế Sơn, cũng coi như Tần gia châu Bách Diệp ta cũng có chút công lao. Bá Long, ngươi an bài một chút, ta muốn ở trong nội viện thành của Tần gia gặp hắn.
Tần Bá Long nghe được Cửu thúc công cho phép vui mừng đi ra.
- Vô Song công tử, đây là nội viện Tần gia của bọn ta, chỉ có đệ tử nòng cốt mới có tư cách để ở nơi đây. Ngươi đi qua phòng khách này, đi theo hướng sau, xuyên qua hành lang chính là hậu viện. Cửu thúc công sẽ gặp ngươi ở đó.
Tần Bá Long kiên nhẫn nói.
- Tộc trưởng đại nhân ta hiểu rồi… Trang viên của Tần gia châu Bách Diệp, quả nhiên không giống với các quốc gia nhân loại, cho dù là Hoàng cung của Đại Ngô Quốc cũng không được đẹp đẽ như vậy.
Tần Bá Long ha hả cười:
- Đây chưa là gì, rồi có một ngày ngươi đến Tần gia Thiên Đế Sơn mới có thể cảm nhận được cái gì gọi là khí thế to lớn. Đấy đúng là cảm giác một loại khí nuốt thiên địa.
Trong thời gian nói chuyện hai người đã đi xuyên qua hành lang dài.
- Vô Song công tử, Cửu thúc công chỉ muốn gặp một mình ngươi. Vậy ta tiễn ngươi đến đây. Ngươi rẽ phải chính là hậu viện.
Tần Bá Long dừng chân nói.
Tần Vô Song mỉm cười hướng phía trước bước tới.
Trong hậu viện u tĩnh, trồng đầy những cây đại thụ xanh lớn. Hắn vẫn chưa tới gần mà đã có cảm giác một khí thế khác thường, không phải bá đạo, cũng không phải hống hách, là một loại cảnh giới kỳ diệu hoàn vẹn của thiên nhiên, dường như cả thế giới đều cô đọng lại trong không gian nhỏ bé này, hóa thành hư vô.
Một ý niệm trong lúc đó là cả thế giới dường như ngưng lại thành một tấc vuông.
Mà trong tấc vuông ở đây có một lão nhân râu tóc ngà trắng, hai tay chắp sau lưng bình thản đứng dưới gốc cây ngay phía trước. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hắn chỉ cảm thấy tiến một bước hoặc lùi một bước đều có thể phá vỡ cảnh giới này. Tới giờ phút này không nhịn được liền dừng lại cước bộ.
- Tần Vô Song?
Lão nhân cuối cùng cũng mở miệng cười nói:
- Tần Thắng tiền bối!
Ánh mắt hắn cũng hiện lên vẻ sáng ngời.
- Ừm, quả nhiên là thiếu niên xuất anh hùng, dưới cảnh giới như thế này mà tâm thần không loạn, không hoảng hốt, e là bọn Tần Bá Long cũng khó có thể làm được như vậy. Không sai không sai, tuổi trẻ lại có khí độ Tông sư.
Tần Thắng khích lệ nhưng hắn không tự cao. Trên thực tế, hắn có được khí độ như thế này là do kiếp trước hắn có được. Đặc biệt là kiếp trước hắn vốn thân là một siêu nhiên đại Tông sư, nhận sự tôn trọng của kẻ khác, từ trước tới giờ chưa từng mất khí độ trước mặt kẻ nào.
Hôm nay tuy rằng gặp cường giả cấp bậc Động Hư Cảnh nhưng cũng không làm cho hắn cảm thấy áp lực. Nếu nói Động Hư Cảnh, Trần Sâm cũng là Động Hư Cảnh. Lại là đối địch trong trận doanh, Tần Vô Song ở trước mặt của Trần Sâm cũng bình tĩnh như thường.
Còn nữa, cường giả cấp bậc Động Hư Cảnh dù cho có mạnh tới đâu thì cũng không bằng được kẻ mạnh nhất mà hắn đã từng gặp. Quỷ thần khó dò, thực lực siêu nhiên Vân Tuyết Trần tiền bối, còn cao cường trên cả cường giả cấp bậc Động Hư Cảnh. Về điểm này Tần Vô Song từ nhiều chi tiết mà tiên đoán ra.
Mà hắn ở trước mặt Vân Tuyết Trần tiền bối tuy không mất đi sự tôn trọng nhưng cũng không có chút sợ sệt và bất an. Đây chính là khí chất sinh ra đã có của hắn.
- Vãn bối Tần Vô Song, bái kiến Tần Thắng tiền bối.
- Ha ha, được!
Tần Thắng biểu tình lạnh nhạt, chỉ vào ghế đá:
- Ngồi đi!
Ngồi vào chỗ, Tần Thắng vẫn với nét mặt lãnh đạm nói:
- Tuổi trẻ anh tài Tần gia tới từ các quốc gia nhân loại, không thể không nói ngươi là một sự vui mừng ngạc nhiên.
- Tần Thắng tiền bối. Vô Song nóng lòng cầu kiến không phải là để nghe người tán thưởng về xuất xứ của tại hạ, có việc gấp xin cho Vô Song lớn gan hỏi một câu. Tần Thắng tiền bối có thể phá địch không?
Câu hỏi này quả thực có chút sắc bén.
Đương nhiên, Tần Thắng là nhân vật nào, tự nhiên sẽ không cùng tiểu bối so đo mấy cái này, mỉm cười đáp:
- Nghe Tần Bá Long nói ngươi có chút chủ trương?
- Kế sách này của ta không nắm chắc mười phần thắng. Nhưng hôm nay Trần Sâm đang chờ tập kích bất ngờ Tần gia châu Bách Diệp. Có thể lợi dụng tâm lý này của bọn chúng. Hơn nữa thời gian không có nhiều, đợi bọn chúng đưa viện binh tới thì tình thế càng thêm bất lợi.
- Không nắm chắc mười phần thắng ngươi lại đến cầu kiến ta, chẳng lẽ ngươi muốn thuyết phục ta đánh cược một ván.
Trong mắt Tần Thắng lóe lên một tia sáng kỳ lạ.
- Không, ta ở đây có một cách hữu hiệu.
Tần Vô Song tâm niệm dứt khoát.
- Cách gì?
Tần Thắng cũng không khỏi bị lay động.
- Rất đơn giản, trực tiếp truy sát Trần Sâm, nhanh chóng, dứt khoát!
Hắn nói khẩu khí cũng vô cùng lạnh lùng.
- Ha ha.
Tần Thắng khẩu khí chua xót chậm rãi lắc đầu.
- Trên dưới Tần gia châu Bách Diệp, nhân vật có thể truy sát Trần Sâm vẫn chưa ra đời. Sức mạnh của Trần Sâm với ta không phân được cao thấp. Trừ phi Tổng bộ Thiên Đế Sơn phái cao thủ cấp bậc Trưởng lão tới, nếu không muốn giết Trần Sâm, rất khó!
- Tần Thắng tiền bối nếu ta có thể biến tất cả trở nên dễ dàng, người dám thử không?
- Ồ?
Trong ánh mắt của Tần Thắng hiện lên sự kinh ngạc nhìn Tần Vô Song.
- Tiền bối, thực lực của hai người ngang nhau, người giết hắn chính diện thì thực là khó. Nhưng nếu ta đưa cho ngươi một thần binh lợi khí, vậy thế nào?
- Thần binh lợi khí?
Tần Thắng cười ha hả, lắc đầu nói:
- Tần gia châu Bách Diệp của ta tại Hiên Viên Khâu chưa từng gặp qua cái gì gọi là thần binh lợi khí. Thần khí trong thiên hạ đâu có nhiều như vậy?
Tần Vô Song cũng không đáp, thuận tay tìm đem Thần Tú Cung ở trong tay, động chút linh lực, Thần Tú Cung lập tức phát thần quang, thứ thần quang này khiến cho kẻ khác không thể mở được mắt mà nhìn thẳng.
Ngay cả kẻ gặp nhiều biết rộng như Tần Thắng nhất thời cũng phải trợn mắt há miệng, nói:
- Vật này, thần quang sâu xa, thần vận đường hoàng, chính là Thần khí chưa xuất thế! Quả nhiên là Thần khí!
Thì thào nói xong, ánh mắt nhìn Tần Vô Song cũng nhất thời trở nên không giống như trước:
- Đây, đây là của tổ tiên ngươi lưu lại sao? Nói như vậy, quý tổ tiên, ở Tần gia Thiên Đế Sơn quả thật thân phận không tầm thường.