Khí Trùng Tinh Hà

Chương 756: Ly Vẫn Tộc, tuyệt thế cường giả




Lão giả đó thở dài một tiếng:
- Thôi được, vậy trao đổi theo những lời chúng ta nói trước đó, ngươi không thể lấy đồ giả ra để lừa gạt ta, bằng không, cái mà ngươi sắp sửa đối mặt, có thể sẽ là truy sát của Thần đạo cường giả Ly Vẫn Tộc. Thậm chí, sẽ trở thành kẻ thù chung của Vô Tận Đông Hải. Dù sao, giữa mười tám Long Tộc, vẫn tồn tại sự liên minh. Ngươi dính líu đến việc lừa gạt ở Thần Long Bảo Các, các điểm giao dịch buôn bán khác của Long Tộc, cũng sẽ liệt ngươi vào trong danh sách đen.
Tần Vô Song cười nói:
- Yên tâm đi, chỉ cần những thứ của các ngươi hàng thật giá thật, đồ của ta không thể giả được. Giá tiền nói rõ ràng, ta đưa cho ngươi bí tịch luyện chế không đầy đủ. Các ngươi chuyển nhượng Dưỡng Thần Châu, Ly Vẫn Cốt Thiết, Long Tức Phong Ấn, và Thiên Nhất Chi Thủy cùng Hoàng Tinh Chi Nhưỡng cho ta.
Lão giả gật gật đầu, thở dài:
- Một kẻ gia hỏa giỏi buôn bán, một thứ đồ có thể đổi được năm món đồ của ta. Tựa hồ vét sạch Thần Long Bảo Các ta rồi.
Tần Vô Song thản nhiên nói:
- Lão tiên sinh ngươi cũng đừng lừa gạt ta. Thật sự ngươi tưởng ta sẽ tin, Thần Long Bảo Các ngươi chỉ có ba món đồ trấn các chi bảo này thôi sao? Còn có thứ tốt khác, sợ rằng ngay cả Vân Khanh cũng không biết?
Lão giả cười to ha ha:
- Bí mật, bí mật, những chuyện này đều là bí mật. Ở đây chờ đi, lập tức đóng gói tới cho ngươi.
- Được, bí tịch, cũng sẽ dâng lên.

Uớc chừng sau nửa canh giờ, hai bên dưới không khí vô cùng hữu hảo, trao đổi theo như nhu cầu. Nhìn ở bên ngoài, Thần Long Bảo Các đem năm thứ đổi một thứ, giống như vô cùng thiệt thòi. Nhưng lão giả đó, lại có vẻ mặt vui sướng. Hiển nhiên, thủ pháp chế tác Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, đối với hắn mà nói, không khác nào nhặt được bảo bối.
Chế tác của Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này, chính là bí mật không truyền, một khi có được, ý nghĩa là, tương lai sau khi tiến vào Thần đạo, liền có thể luyện chế Ma Tượng Khôi Lỗi, làm phân thân Thần đạo. Trong chiến đấu, tuyệt đối là thủ đoạn thần thông vô cùng phong cách và thực dụng. Một Khôi Lỗi, chính là một sinh mệnh Thần đạo.
Tính toán như vậy, tại sao lão giả đó lại hưng phấn như thế, cũng không có gì khó lý giải.
Còn Tần Vô Song, đương nhiên chính là kiếm được món hời. Dù sao nguyên bộ thủ đoạn chế tác Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, hắn đều có. Giao dịch với đối phương, chỉ là phương pháp chế luyện Ly Vẫn Cốt Thiết cộng thêm hai loại vật liệu phụ tá mà thôi.
Cái mà hắn nắm giữ, vẫn là nguyên bộ phương pháp chế luyện đầy đủ một chủ bốn phụ, phương pháp này, so với phương pháp dùng cho giáo dục càng thêm toàn diện hơn.
Quan trọng nhất chính là, giao dịch lần này, Tần Vô Song thậm chí ngay cả Linh Lực Nguyên Châu và áo giáp Trạm Lam đều không phải bỏ ra. Không phải bỏ ra vật thực, cũng đổi được nhiều thứ như vậy, Tần Vô Song có thể nói là thắng lợi trở về, thu hoạch cực lớn.
Phương pháp luyện chế Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, đó là quyền tài sản tri thức, ở trong thế giới kiếp trước, quyền tài sản tri thức rất nhiều lúc đều bị người ta quên lãng, mọi người cùng hưởng thụ trên mạng lưới liên lạc, sách lậu và bản in kém chất lượng, rất nhiều lúc khiến giá trị của quyền tài sản tri thức vô cùng yếu ớt và vô lực.
Món đồ này dù sao Tần Vô Song cũng cùng được hưởng ở chỗ Lỗ Tiên Lâu, đương nhiên đem ra trao đổi sẽ không cảm thấy đau lòng.

Sau khi Tần Vô Song rời khỏi Thần Long Bảo Các, lão giả đó nhìn thấy bí tịch chép tay, yêu thích đến không muốn buông tay. Vân Khanh đứng bên cạnh không kìm được hỏi:
- Lần này, để tên gia hỏa đó kiếm được món hời lớn rồi.
- Món hời lớn?
Lão giả kia thản nhiên cười nói:
- Có lẽ hắn cảm thấy đã chiếm được món hời lớn, nhưng trên thực tế, chúng ta chiếm được món hời nhiều hơn. Vân Khanh, ngươi hãy chờ xem, sẽ có một ngày, ngươi sẽ thấy, chúng ta dùng những thứ đó đổi phần bí tịch này, là lần giao dịch vô cùng sáng suốt.
Ánh mắt Vân Khanh dao động không ngừng, nhìn về phương hướng Tần Vô Song đi xa:
- Muốn hay không muốn, cũng phải điều tra một chút về tên đó. Ta phỏng chừng bảo vật trên người tên này cũng không ít đâu.
- Đây không phải là chuyện chúng ta cần làm. Nhưng mà, thật ra có thể đem tin tức này truyền đạt cho Ly Vẫn Long Tộc. Long Vương phủ sẽ xử lý như thế nào, đó là chuyện của bọn họ.
Giữa lúc đang nói chuyện, dưới lầu đột nhiên lóe lên một luồng thân ảnh, luồng thân ảnh này giống như một đoàn hỏa diễm, chui lên tầng lầu các thứ năm.
Vân Khanh nhìn người mới tới, sắc mặt vui mừng:
- Thì ra là Mễ Già tiểu thư, cơn gió nào thổi ngươi tới đây vậy?
Ngay cả lão giả đó, nhìn thấy Mễ Già xuất hiện bất ngờ, cũng có chút nịnh nọt nói:
- Chậc chậc, tiểu thư của Cầu Long Tộc? Đã xinh đẹp đến mức này sao? Càng khó tin hơn là, tu vi hình như đã hơn xa những lão gia hỏa chúng ta rồi?
Mễ Già tự nhiên hất hất tóc, mái tóc giống như gợn sóng nhẹ nhành phiêu động, khóe miệng lại nổi lên một đường vòng cung bướng bỉnh quen thuộc:
- Vừa rồi, không phải có kẻ nào đến đây mua thứ gì sao?
Vân Khanh vội gật đầu nói:
- Có một công tử ca trẻ tuổi thần thần bí bí đến.
Mễ Già hé miệng, đôi môi đỏ mọng khêu gợi khẽ mở ra:
- Mua cái gì?
- Chuyện này…
Vân Khanh do dự, nhìn lão giả đó.
Lão giả nhún nhún vai:
- Mễ Già tiểu thư, Thần Long Bảo Các chúng ta bình thường không thể để lộ tin tức của khách nhân.
Mễ Già nhướng đôi mắt xếch lên:
- Lão đầu, ngươi muốn khiêu chiến tính khí của ta sao? Hay là cảm thấy ta dễ lừa bịp?
Vân Khanh vội cười làm lành:
- Mễ Già tiểu thư, tên đó, mua Dưỡng Thần Châu của chúng ta đi rồi, còn mua đi sáu cuốn Phong Ấn Long Tức, cùng với một bộ Ly Vẫn Cốt Thiết.
- Những thứ này, không phải là gốc rễ tính mạng của các ngươi sao? Tại sao lại cam lòng lấy ra bán đi chứ?
Lão giả đó cười gượng nói:
- Hắn… hắn đưa ra thứ tốt.
- Thứ gì tốt?
Mễ Già đĩnh đạc hỏi.
Lão giả đó sắc mặt tím xanh, cũng không muốn nói ra. Phương pháp chế tác của Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, đã là đại bí mật, một khi tiết lộ, không tránh khỏi bị người ta chú ý, đầu cơ tích lợi. Không nói được, đành phải nói dối:
- Đó là… là một bộ Thần đạo Chiến y, Mễ Già tiểu thư, bộ áo giáp trên người ngươi, có phải là Thần đạo Chiến y không?
Mễ Già cười khinh miệt:
- Không phải là Thần đạo Chiến y thì sao? Nhìn bộ dạng khẩn trương của các ngươi kìa. Bổn tiểu thư còn thấy chướng mắt, tiểu tử đó thật sự cam lòng sao.
- Hắn giống như rất bức thiết cần thứ đó, cho nên, có chút cảm giác đói bụng sung chát cũng ăn.
Vân Khanh cũng tán dóc nói dối, vì lão giả mà che giấu.
Mễ Già không nghi ngờ hắn, cũng không cảm thấy hứng thú với bản thân giao dịch này, mà chỉ hỏi:
- Ngoài giao dịch ra, hắn còn nói cái gì khác không?
- Cái gì khác là cái gì?
Vân Khanh khó hiểu hỏi ngược lại.
- Ví dụ nói, hắn muốn đi đâu, dự định làm cái gì?
Vân Khanh mù tịt lắc đầu:
- Tên này rất giảo hoạt, vừa mới đến đã muốn nói chuyện với ta, nói đến nửa ngày, đem các thứ của chúng ta hạ xuống vật không đáng tiền. Sau đó cố ý hỏi ta có thứ hắn cần, giả vờ bộ dạng cần mua, mượn lời của ta để đề cao giá trị của những thứ đó, sau đó quay đầu sang nói với ta, hắn cần chuyển nhượng những thứ đó.
- Tiểu tử đó, nói chuyện với Vân Khanh, ngươi không nhìn thấu được mánh khóe của hắn là chuyện rất bình thường. Lão già cổ hủ ta ăn hắn cũng không nổi.
Mễ Già vốn đang xụ mặt, đột nhiên cười phá lên, ung dung nói:
- Tên khốn khiếp đó, thực sự giảo hoạt như các ngươi nói sao?
- Tên khốn khiếp đó còn giảo hoạt hơn so với chúng ta nói.
Vân Khanh phụ họa nói.
Mễ Già sắc mặt trầm xuống:
- Ngươi mắng hắn là gì?
- Ta… ta không phải mắng cùng với Mễ Già tiểu thư sao?
Mễ Già sắc mặt lạnh lùng nói:
- Ta có thể mắng hắn, nhưng ngươi thì không được!
Vân Khanh không hiểu ra sao, thầm nghĩ quả nhiên không thẹn là ma nữ, vui buồn thất thường.
Lẩm bẩm tự nói gì đó, chợt một làn gió thơm thổi đến, dáng người uyển chuyển của Mễ Già đã bay xuống dưới lầu, để lại bộ mặt chết lặng của Vân Khanh.
- Ha ha, Vân Khanh, đừng nhìn ta, ma nữ đó, lão phu ta cũng không dám chọc vào. Lẽ nào ngươi không biết, cách tốt nhất khi gặp phải ma nữ đó, chính là nói ít đi một chút sao?
Vân Khanh thở dài:
- Xem ra, Mễ Già tiểu thư đang theo dõi tiểu tử đó, vậy tiểu tử đó xui xẻo rồi. Ha ha, đắc tội với ai không đắc, lại đắc tội với Mễ Già tiểu thư.
Khóe miệng lão giả đó xuất hiện một nụ cười quái dị:
- Ta càng hiếu kỳ hơn là, tên đó rút cuộc là đệ tử nhà ai. Toàn thân từ trên xuống dưới, giống như xuất ra không biết bao nhiêu bảo vật. Ngươi ở đây trông coi, ta phải đem chuyện này báo lên Vương phủ Ly Vẫn.

Trong một lầu các bí mật của Vương phủ Ly Vẫn, một gã cường giả thần bí của Ly Vẫn Tộc, từ trong phòng bí mật chậm rãi mở mắt ra, thanh âm lạnh lùng nói:
- Vân Trữ, ngươi tìm ta làm cái gì?
- Hồng Nhi sư cô, tiểu điệt có chút chuyện quan trọng, cần phải bẩm báo một chút.
Nữ tử trong lầu các bí mật thản nhiên nói:
- Vân Ma và Vân Tiêu đã tới Nhất Phẩm Long Cung, không phải đã đem mọi chuyện lớn nhỏ của Vương phủ, giao lại cho ngươi chủ quản sao?
- Hai vị Tộc trưởng trước khi đi, xác thực có kêu điệt nhi gánh vác đại sự trong tộc. Nhưng mà, mấy ngày gần đây có chút chuyện ngoài ý muốn phát sinh, tiểu điệt cảm giác sâu sắc sức một người chẳng làm nên việc gì, cũng không dám quyết đoán. Cho nên tới xin chỉ thị của cô cô.
Nữ tử đó suy nghĩ một lát, mới hỏi:
- Chuyện gì?
- Cô cô, người là cường giả đời trước, có lẽ đã nghe qua về Thần Tú Cung rồi chứ?
Nữ tử đó mặt mày sáng ngời:
- Ngươi nói Thần Tú Cung?
Khi nói đến đây, thanh âm của nữ tử này rõ ràng dồn dập lên, biểu tình cũng cấp tốc biến hóa. Nguồn truyện: Truyện FULL
Cũng may cô ta ở trong phòng, còn Vân Trữ ở bên ngoài, ánh mắt hai bên không gặp nhau.
- Cô cô, người quả nhiên đã nghe nói về Thần Tú Cung. Thần Tú Cung, hiện giờ đã lại xuất hiện ở Đại lục Thiên Huyền. Còn chủ nhân mới của Thần Tú Cung, đến Vô Tận Đông Hải, hiện giờ đang trực tiếp đối mặt với sự truy sát của bốn phương, tất cả đều khát khao đoạt lấy nó. Căn cứ vào tình báo, chủ nhân mới của Thần Tú Cung, chẳng qua là đệ tử Tần gia của tám môn Thiên Đế Sơn Hiên Viên Khâu. Tu vi chỉ là Kỳ Diệu Huyền Cảnh. Vì vậy, các đại cao thủ của Cấm địa của Thần, chen chúc mà đến, muốn cướp lấy Thần Tú Cung. Còn tiểu điệt căn cứ vào phân tích tình báo, phát hiện đệ tử Tần gia đó, gần đây nhất rất có khả năng xuất hiện ở Lạc Xuyên Uyên chúng ta. Thậm chí, lúc này đang ở Ly Vẫn Long Thành chúng ta.
Nữ tử kia khẽ rì rầm nói:
- Thần Tú Cung… thật sự xuất hiện sao?
Sắc mặt ngưng lại, ngưng thanh nói:
- Vân Trữ, ta biết rồi. Chuyện này, ngươi không cần nhúng tay vào, ta sẽ đích thân đi điều tra một chút. Vương phủ Ly Vẫn, không được tham gia, biết không?
Vân Trữ lắp bắp nói:
- Cô cô, người tham gia, hay Vương phủ Ly Vẫn tham gia, không phải đều giống nhau?
Nữ tử đó lắc đầu nói:
- Ngươi nhầm rồi, ta tham gia, chỉ là với danh nghĩa cá nhân. Vương phủ Ly Vẫn, tuyệt đối không thể tham gia. Bằng không, rất có khả năng sẽ hứng chịu tai ương ngập đầu, nhớ lấy.
Vân Trữ giương mắt đờ đẫn, cũng biết người cô cô này của mình tên là Vân Hồng Nhi, chính là thiên kiêu chi tử mấy ngàn năm trước, tu vi có một không hai trong Ly Vẫn Tộc, tính cách lạnh lùng, nhưng tuyệt đối sẽ không nói chuyện hù dọa.
- Vân Trữ, tin tức của ngươi, từ đâu tới?
Vân Hồng Nhi nhàn nhạt hỏi.
Vân Trữ không dám giấu diếm, thành thực nói:
- Phía bên Thần Long Bảo Các truyền tin đến, có một người trẻ tuổi đến Thần Long Bảo Các giao dịch một món hàng, bạo tay vô cùng lớn. Hơn nữa tu vi cũng cực cao. Trong lãnh địa Ly Vẫn Long Tộc ta, tựa hồ không có người trẻ tuổi nào như vậy, những lãnh địa xung quanh, cũng không có đệ tử nhà nào có hình dáng như vậy.
Nói đến đây, liền đem tất cả tin tức của Thần Long Bảo Các phản hồi trở về, thành thực nói hết một lượt, bao gồm tất cả vật liệu mà Tần Vô Song đã giao dịch.
- Được, việc này ta sẽ đích thân đi điều tra, ngươi không cần hỏi đến.
Vân Hồng Nhi nói xong, liền hóa thành một đạo hồng quang, lướt qua rời khỏi Vương phủ Ly Vẫn.