Khiết Phích Thiếu Gia

Chương 90




Vân Tả Ý nhìn đến những thi thể này trong mắt tối sầm một chút nhưng không có động tác gì. Hắn biết những người này tuyệt đối không thể dễ dàng chọc giận, nếu không bọn họ chuyện gì cũng làm được, khi đó người chết sẽ không chỉ nhiều như vậy.

Vân Tả Ý đột nhiên phát hiện sự việc không thích hợp. Nhìn kỹ, nguyên lai trong những thi thể kia có cả người lái tàu, như vậy hiện tại ai đang lái phi thuyền ?

Trong lòng dâng lên điềm xấu dự cảm, vội vàng quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ. Xuyên thấu qua cửa sổ ngắm phong cảnh dành cho du khách vừa lúc thấy một khối vẫn thạch thật lớn ở trong mắt nhanh chóng phóng đại……

” ẦM…..”

Theo tiếng nổ, phi thuyền trừ bỏ những ghế ngồi hảo hạng có bảo hộ từ trường trọng lực, những thứ khác đều bay lên không. Vân Tả Ý thực may mắn liền thuộc loại người ngồi ở vị trí này, bất quá mọi người liên minh đều có võ công. Mọi người tuy rằng bay lên không lại té xuống, nhưng không tạo thành thương tổn quá lớn, chỉ có vài người không hay ho bị đánh vỡ đầu chảy máu. Bọn khủng bố cũng bị này lực va chạm đánh vào lảo đảo một chút, nhưng vẻ mặt không hoảng sợ như người khác, hắn vẫn như cũ mang theo nụ cười bệnh hoạn nhìn mọi người.

” Ngươi đang làm cái gì? Ngươi điên rồi sao? Cư nhiên đem phi thuyền hướng về sao Mê Lưu?”

” A…… Người nầy điên rồi, mau quay lại đi……”

” Ta không muốn chết…… Cứu mạng…… Mau trở về……”

” Mau quay đầu, bằng không tất cả đều mất mạng hết……”

“……”

Lấy lại tinh thần, mọi người cũng phát giác tình huống không đúng. Sợ hãi tử vong làm cho bọn họ nhất thời quên sợ hãi đối với bọn khủng bố, đều kêu to lên.

Không thể tái chậm trễ, Vân Tả Ý hướng bảo tiêu bốn phía ra hiệu.

Bọn bảo tiêu đều thực kinh ngạc. Vân Tả Ý ở thời điểm nào biết đến bọn họ, không phải nói bọn họ bảo hộ đại thiếu gia không có vũ lực gì sao. Tuy rằng nghi hoặc nhưng hoàn toàn không chậm trễ bọn họ lĩnh hội ý tứ của Vân Tả Ý. Mười sáu người trao đổi ánh mắt với nhau sau đó nhanh chóng đánh về phía bọn khủng bố hoàn toàn không có chuẩn bị gì.

” Ách, bính……”

” Bính ba…… Ách……”

” Ô ô…… Đông……”

“……”

Trong khoang thuyền, tình huống trong nháy mắt đảo ngược.

Bởi vì nhóm khủng bố hoàn toàn không có chuẩn bị, lập tức liền bị bọn bảo tiêu giải quyết, nhưng trong đó cũng có người khó chơi, tỷ như nói đầu lĩnh khủng bố kia. Đầu lĩnh võ công phi thường cao siêu, thời gian dài như vậy vẫn cùng ba bảo tiêu giằng co không yếu kém. Không chỉ như thế hắn còn đánh bị thương một người. Giải quyết xong những khủng bố khác, các bảo tiêu thấy thế vội vàng lại đây hỗ trợ. Đầu lĩnh chung quy không chịu nổi nhiều người, sử một hư chiêu lui về phía sau tới một góc.

Đầu lĩnh khủng bố tùy tay lau vết máu bên môi, nhìn trận địa các bảo tiêu sẵn sàng đón địch, khóe miệng xả ra tươi cười sáng lạn nhưng rất quái lạ dị:

” Ha ha ha Ha ha ha…… Thật sự không nghĩ tới, nơi này còn có nhiều cao thủ như vậy…… Khụ khụ…… Ta thực gặp may mắn a… Nơi này cư nhiên có một đại nhân vật…… Khụ…… A…… Bất quá các ngươi ai cũng đi không xong…… Bởi vì……”

Một bảo tiêu phát hiện không thích hợp, vội vàng chạy tới tên thủ lĩnh, nhưng đã chậm……

” ẦM ẦM ẦM……”

……

Trong hư không hắc ám yên tĩnh đột nhiên sáng lên một đoàn ‘khói lửa’ xinh đẹp. Bởi vì trong chân không, thanh âm không thể truyền đi, chỉ có thể căn cứ đám lửa sáng lạn kia tưởng tượng đến tiếng nổ thật lớn. Cho dù là thật lớn, đám lửa này trong không gian vũ trụ đều vẫn nhỏ bé tùy ý bị bỏ qua.

Ở địa phương cách đám khói lửa không xa, mười mấy chấm đen lẳng lặng trôi nổi. Nhìn kỹ, nguyên lai chúng là những bộ phi hành khí được cải biên dựa theo cơ chế vận hành của phi thuyền mà Vân Hàm Phong lần trước đi tinh cầu gxj365 gặp Vân Tả Ý.

Kỳ thật mấy thứ này là một loại phi hành giáp rất cao cấp, chúng nó giá trị khổng lồ, không phải người thường có thể mua được. Chất liệu áo giáp phi thường cứng rắn, có thể chống cự vẫn thạch va chạm, nhưng số lần không thể quá nhiều. Bên trong có hệ thống định vị, các loại vũ khí laser loại nhỏ, thậm chí còn có trang bị ngòi nổ với lực nổ cực lớn, có thể đảm đương phi hành trong vũ trụ. Đáng tiếc nó chứa đựng năng lượng có hạn, dù có thêm trang bị tái sinh nguồn năng lượng cũng không thể phi hành trong vũ trụ với thời gian quá dài.

Những người mặc phi giáp chính là bảo tiêu bảo hộ Vân Tả Ý. Khi bọn hắn phát hiện không thích hợp, ở thời khắc chỉ mành treo chuông họ khởi động áo giáp của mình mới có thể thoát được một mạng. Về phần Vân Tả Ý tại thời điểm kia bị một hắc y nhân không biết từ đâu toát ra cấp lôi đi. Hiện tại bị bọn họ vây quanh ở trung tâm chính là hắc y nhân. Đại thiếu gia cùng hắc y nhân đều ở trong cùng phi giáp. Bọn họ thấy rõ dấu hiệu trên áo giáp của hắc y nhân lập tức nhận ra người cùng nhà. Tuy rằng không biết vì sao vẫn không phát hiện quá hắn, nhưng xem áo giáp người ta so với mình còn cao cấp hơn liền biết hắn so với đám người của mình vị trí cao cấp hơn. Bởi vậy các bảo tiêu đều không có ý kiến , đều tự động vây quanh ở hắc y nhân đảm đương lá chắn vòng ngoài.

Bọn họ bổn ý là muốn ở tại chỗ chờ cứu viện. Dù sao nguồn sinh lực của áo giáp không phải rất nhiều, mà bọn họ ở Mê Lưu lại không thể định vị, chờ tại chỗ là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng trời không theo lòng người. Sau khi phi thuyền nổ mạnh, các mảnh vụn không bất động mà phiêu tán chung quanh, đợi ước chừng một ngày các mảnh vỡ cũng không biết bay tới nơi đâu. Bọn họ không thể nào biết chích xác địa điểm phi thuyền bị nổ, càng thêm không xong chính là thỉnh thoảng có những vẫn thạch to nhỏ đánh tới. Bọn họ vì tránh né vẫn thạch mà không ngừng di động khỏi vị trí ban đầu, đợi cho phát hiện ra bọn họ đã không biết mình chạy đi đâu.

Ở hư không không chạm đất, không thấy ánh mặt trời , không nghe thanh âm, dưới hoàn cảnh ấy lực nhẫn nại của con người có hạn, hơn nữa năng lượng áo giáp cũng cùng bọn họ tiêu hao dần, tại đây chờ đợi không biết cứu viện có thể tới hay không. Đến lúc này, chờ người cứu không bằng tự hành động cứu mình. Nếu chính mình tuyển một phương hướng đi xuống, cho dù không thể đi ra Mê Lưu , nói không chừng còn phát hiện một tinh cầu có nhân loại hoặc là thích hợp nhân loại sinh tồn đâu. Tóm lại đều so với ở chỗ này chờ năng lượng hao hết mà chết luôn tốt hơn.

Vì thế trong hư không chờ đợi ba ngày sau, chúng bảo tiêu liền ôm ý nghĩ như vậy hộ vệ trung gian hắc y nhân cùng Vân Tả Ý tuyển một phương hướng chạy tới.

……