Không Có Kiếp Sau

Chương 251: Gặp lại




Mục Căn đang có mặt trên chiếc phi thuyền kia.

Cùng bác cả Alpha, họ đang nhận lỗi vì sự cố vừa rồi.

“Thật ngại quá! Không ngờ lại vừa khéo đụng phải cơ giáp của mọi người, may bên trong không có ai.” Mục Căn gãi đầu, thành khẩn nói.



“A… Ha ha.” Mấy người đối diện đều mang theo máy phiên dịch, hiểu Mục Căn nói gì xong, họ liếc thoáng qua nhau, chỉ biết cười ha ha.

Cơ giáp trinh sát chuyên dùng để thăm dò tinh vực của nền văn minh mới vốn đang chấp hành nhiệm vụ, thì một cơ giáp khác thình lình xông ra, sau khi va chạm, cơ giáp bên ta thế mà bị đụng cho giải thể luôn, đây, đây là cái kỹ thuật gì hả?

Cơ giáp bên ta là loại hình trinh sát quân dụng cao cấp nhất đó!!!

Không sai, lần này cơ giáp xúi quẩy phải làm vật giảm xóc cho Sigma đến từ… quân đội của nền văn minh cấp bảy Urabbi. Cũng mang ý nghĩa phi phàm như khi người đế quốc phát hiện tinh vực mới, với những nền văn minh hiện có, phát hiện nền văn minh mới là sự kiện hết sức trọng đại.

Tinh vực mới, vật phẩm mới, quan hệ ngoại giao mới, mậu dịch mới, thậm chí thực dân mới.

Thời điểm bị văn minh cấp cao phát hiện, đại đa số văn minh cấp thấp đều từng trở thành nguồn cung ứng sức lao động và nguyên liệu giá rẻ, học tập khoa học kỹ thuật tiên tiến của văn minh cấp cao thông qua quá trình không ngừng trao đổi, cuối cùng khi tích lũy tới trình độ nhất định, thì sẽ gia nhập hàng ngũ thành viên ngồi ngang hàng với những văn minh khác.

Đây là một tiến trình lịch sử.

Tiếp nối người Youasibi, người Urabbi cũng tràn đầy hứng thú với hệ thống văn minh mới phát hiện này. Dựa vào ưu thế vị trí khu vực, sau khi xác định tọa độ của văn minh mới, họ tức khắc lên đường.

Trước hết phái ra tiểu đội trinh sát do thiếu tướng Hawley thống lĩnh. Tuy tiểu đội không nhiều thành viên nhưng được sắp xếp hoàn mỹ, thậm chí còn trang bị một cơ giáp trinh sát đời mới mua từ nền văn minh khác. Lúc xuất phát, Hawley cho rằng kết quả của nhiệm vụ lần này sẽ không có gì kịch tính, bất đồng với Youasibi đất chật người đông, quốc gia họ coi trọng phát triển kinh tế hơn, toàn dân đều thích kinh doanh buôn bán, trao đổi với các văn minh khác. Hawley cũng chẳng ngoại lệ, hắn thậm chí còn chuẩn bị một ít đồ vật cực kỳ không đáng giá, định tiến hành mua bán nhỏ với dân bản xứ của nền văn minh mới.

Những dân kinh doanh đầu tiên giao tiếp với đại lục mới luôn là kẻ kiếm chác nhiều nhất, có thể dùng giá cực thấp mua được vật phẩm vô cùng quý.

Nhưng xuất quân bất lợi, vừa vượt qua cổng trời trùng trùng điệp điệp, cơ giáp của họ đã bị một cơ giáp chẳng biết từ đâu chui ra phá hư!

Đậu mọe nhà nó! (← câu chửi người đó, bé ngoan đừng bắt chước nha) Về tìm lũ người lùn sát vách sửa cơ giáp thì sẽ bị móc túi bao nhiêu Urabbi tệ đây!

Hawley toan chửi ầm lên, nhưng sực nhớ đối phương có thể đụng hư cơ giáp đời mới dễ như bỡn, hắn tạm thời mím chặt môi.

“Thật xin lỗi.” Mục Căn lặp lại lần nữa.

“Xin lỗi.” Nhóm người máy lấy Alpha cầm đầu đồng loạt lên tiếng, chú ý thấy Sigma bên cạnh còn đang tò mò nhìn người ta lom lom, bác cả vươn tay ấn đầu Sigma xuống.

Hợp thể xong lập tức xuất ra tuyến đường phi hành và quá trình biến hóa tốc độ khi ấy, Sigma phục chế hoàn hảo và thành công bay ra, nhưng trong tiến trình tách rời lần cuối lại xuất hiện sai sót nhỏ, phần mông của hắn bay ra ngoài, bay đi chưa tính, còn vừa vặn nện trúng một cơ giáp đang phi hành bí mật, chẳng những đập cho đối phương hiện nguyên hình, còn hại luôn đời người ta!

“Xin lỗi, cái mông rụng của tôi đập hư cơ giáp của mọi người rồi.” Sigma cũng nhận lỗi hết sức thành thật.

Người Urabbi đối diện: …

Không biết còn đỡ, giờ biết cơ giáp mình bị mông đối phương đập hư rồi, chân tướng này sao mà —

“Sigma không trả nổi tiền bồi thường, nhưng có thể nghĩ biện pháp sửa cơ giáp cho mọi người.” Phá hư đồ nhà người ta thì phải bồi thường ← Sigma biết rõ điều này, song hắn mình đền không nổi, bán mình… bán mình có lẽ đền được, cơ mà không muốn bán đâu.

“Làm ơn nhận lời xin lỗi của chúng tôi, để người gây tai nạn sửa chữa cơ giáp cho các vị.” Bác Alpha lập tức tiếp lời Sigma.

Thế là Sigma bị đối phương lôi lệch xệch đi sửa cơ giáp, Mục Căn đồng tình đưa mắt nhìn hắn rời đi, tới khi quay đầu lại, bác Epsilon đã lấy ra bộ đồ trà trong bụng, lục lọi bụng hồi lâu lại phát hiện lá trà đãi khách xịn nhất – trà quả sinh mệnh – hết mất rồi. Màn hình tối của Beta lóe lóe, tức khắc móc ra một dúm cỏ khô trong không gian tồn trữ đưa Epsilon. Eta xin người Urabbi gần đó một bình nước ấm rồi giao Epsilon luôn, sau đó Epsilon liền ^_^ , dùng cỏ khô pha trà.

“Mời dùng trà, đây là đặc sản của quê hương chúng tôi đấy.” Bác Alpha tỉnh bơ nói.

Mục Căn: …

Ơ nè… bác cả ơi, cỏ Mục Căn mà tụi Sừng To ăn mỗi ngày… sao lại thành đặc sản quê hương rồi? Gượm đã – bảo là đặc sản chắc cũng đúng, hình như chỉ nhà mình mới có thôi.

Nên Mục Căn im luôn.

Rót cho tất cả người Urabbi đang ngồi một ly trà Mục Căn xong, bác Epsilon lướt qua người máy nhà mình, cuối cùng rót cho Mục Căn nửa ly.

Với loại cỏ khô đến long thú một sừng còn chê ỏng eo không thích ăn, phụ huynh người máy đời nào nỡ cho thằng bé nhà mình ăn chứ? Rót ít được chừng nào hay chừng ấy.

Song Mục Căn lại chẳng để ý, Epsilon rót xong, cậu uống luôn một hớp to.

Người Urabbi bán tin bán nghi dòm thoáng qua chất lỏng xanh xanh trước mặt, với vật phẩm khả nghi mà mấy tên khả nghi lấy ra, vốn là Hawley động cũng chả muốn động vào, nhưng một người Urabbi kế bên hắn chẳng hiểu sao lại cúi xuống uống một ngụm!

“Trời ạ! Đúng là ngon ghê nha!” Lúc ngẩng đầu lên lần nữa, gương mặt người Urabbi nọ đã ngập vẻ kinh thán! “Cho tôi ly nữa được không?”

“Đương nhiên là được.” Alpha lia mắt qua Epsilon ngồi bên, Epsilon tiếp tục vừa ^_^ vừa rót thêm trà cho đối phương.

Có lời khen của người Urabbi nọ, người khác cũng uống thử xem sao, sau khi nuốt ngụm thứ nhất, biểu cảm trên mặt họ thoáng cái biến đổi.

“Đúng là… ngon thật!” Nhắm mắt, cẩn thận cảm thụ dư vị ngọt lịm khi chất lỏng màu xanh trượt xuống cổ họng, Hawley cũng nhiệt tình tán dương.

“Có thể pha lại nhiều lần lắm, cho tôi thêm bình nước ấm nữa được không?” Epsilon xách ấm trà rỗng tuếch, lịch sự xin người bên cạnh.

“Lẹ lẹ! Cầm thêm ba bình nước ấm tới đây! Không! Sáu bình!” Hawley ra lệnh một tiếng, cuối cùng người Urabbi bị sai đi lấy nước lại xách mười bình ra.

Với sự bầu bạn của trà cỏ Mục Căn, Mục Căn và nhóm quân nhân Urabbi tiến hành một cuộc trò chuyện vô cùng vui vẻ.

Mục Căn quả là đối tượng tán gẫu cực tốt, cậu có thể giao tiếp thân thiện với người và động vật thuộc bất kỳ độ tuổi, giới tính và chủng tộc nào, lần này cũng không ngoại lệ. Thời điểm họ sắp uống xong ấm trà thứ mười, đám người Urabbi và Mục Căn đã cực kỳ thân thiết, mỗi người đều lấy ra đồ quý nhất trong mớ đồ quý của mình, ngỏ ý muốn đổi lấy trà cỏ Mục Căn.

“Không cần, để tôi tặng mọi người, chúng ta là bạn bè mà!” Mục Căn chỉ xua tay, cười cự tuyệt.

“Đúng! Bạn bè! Cậu quả là anh bạn hào phóng!” Hawley cảm động khôn xiết!

Đúng lúc này, Sigma cũng trở lại, bên cạnh có vài người Urabbi đồng hành.

“Sửa xong rồi!” Người Urabbi đi đầu tiên cao hứng nói, nhưng đây không phải lý do duy nhất khiến hắn cao hứng đến thế: “Ngài Sigma đây thiệt quá lợi hại! Cậu ấy còn sửa được cả mấy cơ giáp bị hư chưa sửa của chúng ta nữa!”

“Vậy sao! Mục Căn cậu đúng là bạn tốt của người Urabbi chúng tôi! Tốt quá rồi! Lần này về không cần nhờ lũ người lùn sát vách sửa đồ nữa! Cái lũ ấy xấu xa muốn chết, đòi giá cao kinh dị!” Hawley triệt để kích động rồi!

Thiện cảm dành cho chàng trai trước mắt lên tới đỉnh điểm, giờ đây người Urabbi này đã xem Mục Căn là bạn tốt hiếm thấy khó tìm! Kế tiếp, hắn càng tỏ vẻ muốn hộ tống Mục Căn về nhà, tiện thể mua thêm trà cỏ Mục Căn ở quê cậu.

Mãi khi đặt chân đến khu vực nằm ngoài tinh vực đế quốc dưới sự gợi ý của Mục Căn, Hawley mới bất ngờ nhận ra cậu là người dân thuộc nền văn minh mới mà họ đang tính dò xét!

Chậm rãi chạy vào cổng trời theo tuyến đường, họ đụng ngay quân đội phòng bị sâm nghiêm của đối phương. Có vẻ trang bị phản quét hình của phi thuyền bên ta hoàn toàn không nhạy, họng pháo của đối phương chĩa thẳng vào họ, như thể chỉ cần họ dám can đảm bước vào tinh vực này một bước, đối phương nhất định khiến họ nổ tung không còn manh giáp —

Hawley nuốt nước miếng cái ực.

Khoan đã! Kế hoạch bị đảo lộn hết rồi! Đáng lý phải là họ lợi dụng kỹ thuật ẩn hình cao hơn đối phương vài bậc để điều tra xung quanh một phen, sau đó vớt ít thứ tốt từ bản địa rồi quay về chứ? Sao mới đến đã bị phát hiện rồi?! Kỹ thuật phản quét hình của đối phương cao siêu thế á?

Hawley chợt nghĩ tới chuyện Mục Căn ngay từ đầu đã đụng hư cơ giáp trinh sát cao cấp nhất bên ta, lại nhớ Sigma sửa được cơ giáp: Phải ha, tuy văn minh này là văn minh mới, nhưng chưa chắc là văn minh cấp thấp! Ít nhất trình độ kỹ thuật không hề thấp!

Thôi tiêu – tiêu thiệt rồi —

Sắc mặt Hawley thoắt cái suy sụp, song đầu óc hắn xoay chuyển rất nhanh, điều tra bí mật không xài được nữa thì bỏ! Hắn có thể xin tiến vào bằng phương thức trao đổi thân thiện mà! Huống chi trên phi thuyền hắn còn có dân bản xứ nữa, ha ha! Mục Căn là bạn tốt của hắn đó nha!

Hawley nghĩ thông ngay tắp lự.

Tiếp đó, hắn lập tức ra hiệu thuộc hạ phát tín hiệu giao lưu ngoại giao giữa các nền văn minh. Ngặt nỗi hắn lại quên nơi này là nền văn minh mới, họ căn bản không hiểu tín hiệu bên mình!

Mắt thấy đối phương sắp khai hỏa tới nơi, Mục Căn phía sau nhẹ nhàng đến cạnh hắn.

“Ngài Hawley, xin hỏi có thể cho tôi sử dụng máy phát tín hiệu một lát không? Có thể xin thao tác viên giúp tôi phát một tín hiệu không?”

Hawley đồng ý ngay và luôn, chỉ thấy thao tác viên phát ra một chuỗi tín hiệu phức tạp theo chỉ dẫn của Mục Căn, rồi —

Bên kia thế mà thay đổi trận hình thật!

Đoàn phi thuyền phía trước chừa ra một lối đi ở giữa, hé lộ Bạch Vân Đóa Đóa ẩn mình tại trung tâm.

“Ollie…” Mục Căn khẽ đọc lên một cái tên.

Rõ ràng mới xa nhau hai ngày, vậy mà lại cảm giác như rất lâu rất lâu rồi không gặp Olivia.

“Cái gì?” Hawley không nghe rõ.

Nhưng Mục Căn chỉ cười cười, thu hồi ấm trà lấy ra ban nãy cùng nhóm người máy Epsilon, rồi giúp nhau kiểm tra hình tượng giờ phút này. Trong nỗi chờ mong đầy nôn nóng, bất an và khẩn trương, phi thuyền của người Urabbi rốt cuộc chạy vào cảng vũ trụ hành tinh Hằng Thiên một cách chậm rãi.

Ngày 13 tháng 7 năm 410 lịch Ánh Sao, trung tướng Olivia Augustus trục xuất người Youasibi cuối cùng tại hành tinh Hằng Thiên; Cùng ngày, hắn trở thành sĩ quan cấp cao đầu tiên tiếp đãi đoàn viếng thăm đến từ nền văn minh cấp cao, đại diện đế quốc ký kết hiệp định mậu dịch hữu nghị thứ nhất với đối phương, thành lập khởi đầu tốt đẹp và trật tự sơ bộ cho vấn đề qua lại giữa đế quốc và các nền văn minh khác — đây là định nghĩa về ngày hôm nay trong sách giáo khoa tương lai.

Tuy nhiên, đối với đương sự Olivia, hôm nay là ngày hắn rốt cuộc gặp lại Mục Căn sau hai năm mong ngóng đợi chờ, cũng như —

“Mục Căn, sinh nhật vui vẻ.” Sĩ quan tóc vàng diện quân phục đen nhắm mắt lại, ôm chặt lấy cậu trai bước xuống từ phi thuyền của người Urabbi.