Không Khoan Nhượng

Chương 120




Phần thân của chiếc xuồng Cigarette màu đỏ tươi đánh thẳng vào chiếc Cobalt của Roussard. Lúc hiểu được chuyện gì xảy ra thì mọi việc đã xong. Roussard chỉ kịp đưa tay lên ôm lấy mặt trước cú va chạm này.

Hành khách trên chiếc Polaris bắt đầu la hét ngay khi chứng kiến chiếc Cigarette không hề có ý định đổi hướng để tránh nguy cơ va chạm với chiếc Cobalt màu vàng.

Dư âm của vụ va chạm thật đáng sợ. Sợi thuỷ tinh bị xé tan và rời ra từng mảnh khi chiếc Cigarette giẫm lên nạn nhân và tiếp tục lướt qua đuôi chiếc du thuyền Polaris.

Cuối cùng chiếc Cigarette cũng dừng lại khi nó mắc cạn trên bãi đá, cát và cỏ thưa, thành phần tạo nên tổng thể câu lạc bộ Harvard.

Điều đầu tiên Harvath nghe được khi anh tới nơi là tiếng la hét khiếp sợ từ chiếc du thuyền Polaris. Máu nhỏ xuống mắt phải và anh đưa tay lên trán, thấy một vết thương sâu dài vào centimét. Nhìn sang bên trái, anh không thấy Morrell đâu, đoán chứng anh ta đã bị rơi xuống nước.

Khói bốc lên từ khoang động cơ. Harvath tắt máy và chân vịt cũng ngừng hoạt động.

Loạng choạng bước xuống, anh đi tìm Morrell và thấy anh ta đang nằm gần một bức tường đá cách đó khoảng chín mét. Anh ta gần như bất tỉnh, Harvath hiểu tốt hơn là phải đưa anh ta đi. Anh bảo Morrell nằm im, anh sẽ sớm quay lại cùng người giúp đỡ.

Điều anh đã không nói với anh ta là trước hết anh phải làm một việc khác nữa.

Bước xuống bậc cuối của cầu tàu tại câu lạc bộ Harvard. Harvath thấy hai nửa chiếc xuồng của Roussard lật úp, nhấp nhô trên mặt nước. Không để ý đến vết thương trên đầu, Harvath nhảy khỏi cầu tàu, phóng mình xuống nước.

Sau khi lao xuống nước, anh mở mắt và bắt đầu tìm kiếm Roussard. Anh lặn rất lâu, cho đến khi không còn cách nào khác buộc phải ngoi lên mặt nước hít thở. Bơi vòng quanh xác tàu để tìm tên khủng bố, anh cố quên đi cảm giác bỏng rát do dầu tràn ngấm vào vết thương trên người anh.

Anh chuẩn bị lặn lần nữa thì nghe thấy tiếng ho cách đó 75 mét. Nó phát ra từ đám thuyền buồm đang thả neo. Lặng lẽ bơi, Harvath tiến về phía có âm thanh.

Từ Fontana, tiếng còi báo động vang lên gọi cảnh sát, đội cứu hoả và đội cứu hộ làm nhiệm vụ.

Không để ý đến tiếng còi, anh tiến tới gần chiếc thuyền buồm, sau khi hít một hơi thật sâu, Harvath một lần nữa lặn sâu xuống mặt nước.

Khi bơi tới đáy chiếc thuyền đang đứng yên, anh tìm kiếm và thấy đôi chân đang đạp một cách yếu ớt. Rút con dao Benchmade từ chiếc bao bên hông ra, Harvath nhấn chiếc nút duy nhất, lưỡi dao bật ra, hình một con dao đã rõ ràng. Giống một con cá mập trắng vây quanh con mồi, Harvath vòng bên dưới Roussard và lao thẳng lên, nhẹ nhàng trồi lên ngay phía sau hắn.

Chắc hẳn gã đàn ông đã cảm nhận được sự có mặt của Harvath, đột nhiên hắn lảo đảo, rồi mở to mắt khiếp sợ. Máu tuôn ra từ mũi và cả hai tai hắn. Khi hắn ho, một cục đờm văng ra. Lúc Harvath sẵn sàng ra tay, anh nhận thấyy một trong hai nhãn cầu của Roussard sắp rơi ra, nó bất động, không nhìn được gì như con mắt bên kia nữa.

Harvath không thể nhân từ với tên khủng bố này, kẻ đã giết chết bao người vô tội. Roussard chưa thể phục hồi ngay được và Harvath biết món quà lớn nhất anh tặng cho những người Mỹ phải đóng thuế là không được để Roussard ra trước vành móng ngựa và sống hai mươi năm tiếp theo đó cùng đơn kháng cáo sau khi đã đệ đơn ở một nhà tù nào đó.

Harvath vung dao lên kéo theo làn nước trắng xoá, lưỡi dao xé rách cổ họng Roussard. Cái đó gọi là nợ máu phải trả bằng máu, anh tự nhủ. Chờ cho hắn chết, Harvath bắt đầu nhận ra anh đã mắc sai lầm. Lưỡi dao sắc đến mức Roussard không kịp cảm nhận. Chảy máu cho đến chết là quá nhẹ nhàng đối với hắn. Harvath muốn hắn chết trong nỗi khiếp sợ, như rất nhiều nạn nhân của hắn phải trải qua.

Nhanh chóng bơi vòng ra phía sau, Harvath đặt hai tay lên vai Roussard và dìm hắn xuống nước.

Gã đàn ông chống cự quyết liệt gần một phút. Sau đó cơ thể hắn nhũn ra và Harvath biết hắn đã chết.