Không Thèm Yêu Đương Với Lão Bản​

Chương 27: 27: Kiếp Trước Bị Người Ta Đào Góc Tường Cũng Đáng Đời1





Tiền Xuyên sao có thể bỏ lỡ cơ hội này được, anh bá vai Lục Tuân đầy hào hứng: “Đi thôi, người anh em, chúng ta cùng ăn lẩu, hôm nay tôi bao hết.

”Tiền Duy biết Lục Tuân người cao chân dài, nhưng không ngờ khi anh đứng cạnh một người 185 cm như Tiền Xuyên lại còn cao hơn anh ta, Tiền Duy đứng ở đó, trợn mắt há mồm mà nhìn theo bóng lưng Tiền Xuyên và Lục Tuân cùng nhau đi vào quán lẩu.

Tiền Xuyên vừa nói gì thế? Nó bao hết sao? Tên nhóc này bình thường ki bo vắt cổ chày ra nước với Tiền Duy, chẳng hề giống chị em ruột gì cả, nếu không phải Tiền Duy tung chiêu thất tình, anh cũng chẳng nghĩ đến chuyện mời Tiền Duy uống một ngụm canh nóng, bây giờ lại nói bao người ta sao?Cũng đứng đó còn có Mạc Tử Tâm, cô nàng cắn môi một cái, vẻ mặt có chút khó coi.

Tiền Duy chào hỏi cô ta, cô ta cũng chỉ gật đầu một cái qua loa.

Chẳng cần Mạc Tử Tâm phải nói, Tiền Duy cũng biết, giờ này thì tâm trạng sao mà tốt được? Người ta đang trong thế giới hai người , tự nhiên nửa đường lại xông ra hai tên bóng đèn Trình Giảo Kim, vậy mà cái tên Lục Tuân EQ kịch sàn này chẳng hề quan tâm, ngang nhiên để buổi hẹn hò hai người thành bữa liên hoan bốn người.


Sau khi Mạc Tử Tâm ngồi xuống thì sắc mặt vẫn chưa hòa hoãn lại, vì thế thái độ có vẻ hơi lạnh nhạt, đương nhiên chuyện đó cũng chẳng thể ngăn được sự nhiệt tình của thiếu nam Tiền Xuyên đương hoài xuân.

“Đây đây, cô uống chén nước trái cây đi.

”“Tử Tâm ăn cay được không ? Hay chúng ta gọi lẩu uyên ương đi, lẩu quán này cay lắm đấy, tôi sợ cô không chịu được.

”“Đũa của cô đây.

”“Có cần tôi lấy nước lẩu cho cô luôn không?”Đến mức này thì Tiền Duy không nhịn nổi nữa: “Tiền Xuyên, em ngoan ngoãn ngồi ăn cho chị đi? Sao tự nhiên lại nhiệt tình thế?”“Phục vụ cho phụ nữ, vốn là nhiệm vụ của đàn ông.

”“Vậy sao không thấy em lấy đồ cho chị?”Tiền Xuyên nhếch miệng: “Chị đàn ông như thế, có phải phụ nữ không?”Cái tên tâm địa đen tối này, có người trong lòng đã quên ngay chị ruột, Tiền Duy ảo não không thôi, ở kiếp trước rốt cuộc là con mắt nào của cô bị mù mà giúp Tiền Xuyên nạy góc tường nhà người ta chứ? Không duyên vô cớ lại đắc tội Lục Tuân bậc áo cơm phụ mẫu.

Không đáng, quả thực không đáng chút nào.

Bên này Tiền Xuyên đang tích cực chủ động tấn công, Lục Tuân ngồi đối diện lại lù lù bất động.

Con người mà, vốn có tâm lý hay so sánh, mà vừa so sánh là nhận ra ngay sự tương phản rõ rệt, nếu cứ tiếp tục thế này, sao Mạc Tử Tâm cảm thấy dễ chịu trong lòng được? Tiền Duy liếc nhìn Lục Tuân mấy lần, nháy mắt ra hiệu cho anh mấy cái, có ý muốn nhắc nhở anh đứng dậy lấy đồ giúp Mạc Tử Tâm, cuối cùng anh lại coi như chẳng hề thấy gì, không chỉ ngồi ì ở đó không nhúc nhích như đại thiếu gia, mà còn sai Tiền Duy đang đứng dậy chuẩn bị đi lấy nguyên liệu cho nồi lẩu.


“Sốt hải sản, sốt cát trà, sốt vừng, thêm một chút dầu vừng.

”Tiền Duy: “Gì thế?”Lục Tuân mỉm cười: “Anh lấy nước sốt cho tôi luôn nhé, không phải anh cũng tiện đường sao? Có nhớ tôi vừa đọc gì không?”Lục Tuân ơi Lục Tuân, ai bảo lúc nào anh cũng trưng ra vẻ thiếu gia cao cao tại thượng đó, kiếp trước bị người ta đào góc tường cũng đáng đời!***“Đây đây, Tử Tâm, ăn miếng há cảo này đi, đây là món ngon nhất tiệm đấy.

”“Dạ dày bò này rất tốt cho sức khỏe, đây, ăn một ít đi.

”“Có cần tôi lấy dưa hấu hay hoa quả tráng miệng gì không?”Bữa lẩu hôm nay quả thực đã trở thành sân khấu biển diễu để Tiền Xuyên nịnh bợ Mạc Tử Tâm, Tiền Duy ngồi bên cạnh mà lo lắng không thôi, còn Lục Tuân lại thản nhiên bình chân như vại, không hề cảm thấy ghen tị và bất an khi Mạc Tử Tâm bị người ta nhòm ngó.

Anh ăn uống vô cùng tớ nhã, cứ như không phải đang ăn lẩu, mà là tham gia bữa tiệc cao cấp nào đó.

Bởi vì Tiền Xuyên phục vụ khá nhiệt tình nên Mạc Tử Tâm cuối cùng cũng nở nụ cười, Lục Tuân lại vẫn thờ ơ, cứ yên lặng ngồi đó ăn hết phần của mình, để mặc Tiền Xuyên cười nói bắt chuyện cùng Mạc Tử Tâm mà chẳng hề có ý muốn chen miệng can thiệp.


Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ lịch sử sẽ tiếp tục tái diễn? Tiền Xuyên lại theo đuổi được Mạc Tử Tâm ? Còn cô lại tiếp tục bị Lục Tuân coi như kẻ thù cướp vợ mà đày đọa sao?Tiền Duy vừa nhìn Tiền Xuyên, lại quay sang liếc Mạc Tử Tâm, rồi quay qua Lục Tuân, trong lòng khẩn trương vô cùng.

Tiền Xuyên cái tên mặt dày ấy chẳng hề cảm nhận được ánh sáng dữ dội phát ra từ mắt Tiền Duy, vì nụ cười của mỹ nhân thì anh có thể bán tất cả.

“Kỳ thật con người tôi ấy à, ngày thường luôn chăm chỉ học hành, cũng không thích làm quen với những người lung tung, cho nên phần lớn không hay ra ngoài dạo phố, hôm nay đi chơi cũng vì lý do đặc biệt.

” Tiền Xuyên thở dài: “Hôm nay ra ngoài giải khuây, chủ yếu là vì Tiền Duy thất tình, tôi đưa chị ấy đi giải buồn, cô xem, đống túi lớn túi nhỏ này, cũng là vì để Tiền Duy vui nên tôi mới mua.

”.