Khuôn Mặt Của Chị Không Phải Là Của Em

Chương 106: Mọi thứ bị lãng quên (p2)




MH bước ra khỏi phòng nó. Bắt gặp ngay ML đang hối hả về nhà thay đồ. Là chiếc áo thun mà hắn chọn cho mình. Nụ cười trên môi không ngừng dội vào mắt anh. Đến bây giờ mà nhỏ có thể cười được ư? Thật buồn nôn.

ML bỗng nhiên dừng nụ cười lại,ngước lên nhìn người đối diện. Chợt nhớ ra là Minh Hoàng ngồi kế bên mình,lại đứng trước phòng Thục Anh. Chắc hẵn là thăm nó. Nhỏ chẳng nói gì,chỉ nhếch môi quay lưng cất bước.

-"Còn nở nụ cười được ư?"-MH khẽ nói.

ML ngước lên với ánh mắt ngây thơ như không có chuyện gì xảy ra.

-"Cậu đang nói gì vậy?"

-"Cứ cười nhiều vào khi còn cười được. Sau này,là đến lượt nước mắt."-MH lướt sang người nhỏ nhẹ nhàng cất.

ML tức giận trong người liền trừng mắt về phía MH.

-"Cậu là gì mà dám nói với tôi như thế hả?"

Anh làm ngơ với lời nói của nhỏ,cứ thẳng tiến về phía cửa mà đi. ML nhanh chân chạy đến,định bắt lấy bả vai của MH thì.....

-"Wow....nhà bé đẹp thật."-MT từ ngoài cửa chạy vào nhìn khắp nơi.-"Wow..."

MH chợt khựng lại nhìn MT với hành động trẻ con đấy. Anh liếc sang nhìn ML đang đứng nhìn em với ánh mắt không quan tâm hay yêu thương gì. Anh nắm chặt tay thành quyền căm giận nhỏ.

-"Anh này là ai?"-MT đứng trước mặt anh cười ngây thơ.

MK kéo em lùi lại gần mình. Nhìn về phía ML đang vòng tay trước ngực nhìn sang.

-"Anh Khắc Dương....anh Quyền đâu ạ?"-MK khẽ cười nhìn về phía ML.

-"À anh Quyền chuẩn bị mấy món ăn bên nhà ấy."-ML gãi đầu cười.-"Tự tay hai anh nấu luôn đấy."

MH thở dài suy nghĩ một lúc rồi rời đi. Nhỏ với ánh mắt xa xăm muốn biết anh đang nghĩ gì nhưng trước hết phải hoàn thành xong cái tập tài liệu kế thừa đã.

-"Khắc Dương.....dạo này tao thấy mày cứ thẫn thờ ra đấy nhỉ?"-BQ ngồi đối diện gắp thức ăn cho vào chén nhỏ.-"Bộ chê thức ăn anh mày nấu à?"

ML cười tít mắt nhận lấy thức ăn cho vào mồm. Công nhận hắn nấu ăn dở thật. Nhưng vẫn cố tỏ ra vẻ mặt rất ngon cố gắng nuốt hết.

-"Tớ đi vệ sinh một tí."-ML nhanh chóng đứng dậy đi nhanh.

Hắn tò mò cứ nhìn theo bóng nhỏ rồi đến cả MK cũng xin phép rời đi,chỉ còn MT ở lại uống sữa.

-"Em cũng xin phép."

-"Này này...."-Hai người khuất bóng,hắn chớp mắt quay sang nhìn MT đang ăn từ tốn,khuôn mặt nhăn nhó khó coi.-"Sao thế Minh Thụy?"

-"Đồ anh nấu dở tệ vậy mà sao hai người kia khen nhỉ?"-ML với MK nôn một đống bên kia tường,nghe MT nói vậy liền im bặt nhìn sang.

-"Sao cơ?"-Hắn như vừa bị đập búa vào đầu. Tay vớ đến đĩa sườn ban nãy mình gắp cho nhỏ và nhóc. Vừa bỏ vào miệng chưa kịp nuốt thì miếng thịt đã bay ra ngoài,nước mắt chảy ròng.

-"Chết tiệt. Hai thằng oách kia mau ra đây."-BQ hét lên.-"Định qua mắt tap đấy hả? Tụi mày nôn ở đâu rồi?"-Hắn đẩy ghế ra chạy đến chỗ ML với BQ.

Nhỏ với nhóc nghe giọng điệu của hắn liền xách dép chạy quanh sân,dưới đám cỏ xanh biếc ấy,dưới khoảng trời với làn hương đêm xa. Tiếng cười MT vang dội,tiếng hét của hắn nhộn nhịp,tiếng kêu gào của nhỏ và nhóc đáng yêu làm sao.

-"Haha...hai anh mau chạy nhanh đi. Hahaha....."-MT lấy điện thoại của ML ra quay video lại,trên môi cứ nở nụ cười ngây thơ.

-"Tao sẽ cho hai tụi bây nhai hết đống thịt ấy. Khen ngon mà."-BQ chạy đến đĩa thịt trên tay rượt tiếp.

ML với MK nuốt khang lắc đầu chạy không chịu dừng.

-"Em có khen anh đâu. Em bình thường mà."

-"Tha cho tớ đi."

Từ ban công sân thượng bên nhà TA,ánh mắt rủ xuống của ai kia nhìn cảnh tượng đáng yêu ấy,trong lòng thở dài,hướng lên bầu trời. Hai vì sao sáng cách xa vẫn sáng như ngày nào,không thay đổi. Thay đổi ở chỗ là,xung quanh vì sao của hắn có rất nhiều vì sao khác tỏa cùng,rất hạnh phúc. Còn ngôi sao của nó,đơn côi một mình.

-"Bá Quyền......"

......................................................

MH dạo bước trên con phố,giữa dòng người xa lạ. Cô độc một cách bình thường. Anh dừng lại trước cửa hàng nhỏ. Một cô bé nhỏ tóc dài,đôi môi luôn mỉm cười với chiếc váy trắng được treo trước cửa kia. Anh đến gần ngắm nhìn nó. Trông nó giống một người mà anh luôn nghĩ đến.

-"Ngày mai...."-Anh chạm tay lên nó,vuốt nhẹ nụ cười ấy.-"Tôi lấy cô bé này,gói hộp lại hộ tôi."

-"Vâng."

MH cầm chiếc hộp bước ra ngoài. Trong lòng mông lung. Mông lung rằng,dù có ra sao,mai này mọi việc xảy ra,mong cô gái của con luôn nở nụ cười trêm môi.

Ánh đèn giữa đêm lặng mập mờ. Một người con trai chắp tay cầu nguyện trước nhà thờ cùng chiếc hộp.

-"Mọi điều tốt đẹp sẽ đến với em."