Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân

Chương 188: Thiển thiển, ở phía sau ta




Phong Thần một đường phá giải cơ quan, vì vậy bọn họ cũng không gặp phải nguy hiểm gì.

Đi tới cuối con đường nhỏ lại đột nhiên hết đường, sắc mặt đoàn người cũng thay đổi.

"Xem ra con đường mà đám người Trì Mặc Nhiễm đi mới đúng, lão đại, chúng ta có cần quay đầu lại hay không." Tên nam tử mặt trẻ con kia nhìn về phía Phong Thần hỏi. 

Phong Thần vẻ mặt không đổi, cầm lấy cơ quan điều tra xung quanh: "Nếu như ta đoán không lầm, cuối con đường mà bọn họ đi  cũng là đường cụt."

Những người khác nghe được lời chàng thì đều ngây ngốc, nhưng cũng không có bao nhiêu hoài nghi.

Phong Thần sờ soạng dọc theo bên tường, cuối cùng một khối tường đá bị mở ra. 

"Rầm rầm rầm!!"

Phía trước đột nhiên xuất hiện năm chiếc cửa đá, cửa đá tự động mở ra, hướng mắt nhìn vào, trong mỗi cửa đá đều sâu hút hút giống như không đi được đến cuối, căn bản không thể nhìn thấy điểm tận cùng.

"Lão đại, chúng ta phải làm thế nào bây giờ?" Nhìn một loạt cửa đá không hiểu sao lại xuất hiện, Nhạc Vân Dương cau mày hỏi. 

Phong Thần suy nghĩ một lúc nói: "Hiện tại có hai lựa chọn, một là chúng ta cùng nhau đi vào bắt đầu từ cửa đá thứ nhất, nếu có vấn đề hoặc là hết đường, chúng ta sẽ quay đầu lại rồi tiếp tục đi vào cửa đá thứ hai ; hai là, chúng ta chia ra thành hai người một tổ đi vào từng cửa đá."

"Các ngươi lựa chọn nào, lấy biểu quyết đa số phục tùng thiểu số." Hắn dừng lại một chút, sau đó bổ sung một câu.

Những người khác suy nghĩ chốc lát, cuối cùng đa số mọi người đều lựa chọn phương án thứ hai, suy cho cùng phương án thứ nhất thật sự là quá tốn thời gian. 

"Vậy thì hai người một tổ, tất cả mọi người cẩn thận một chút, nếu như gặp phải nguy hiểm hoặc chuyện ngoài ý muốn thì lập tức quay ngược trở về, tính mạng so với bất cứ thứ gì đều quan trọng hơn." Phong Thần nhắc nhở một câu.

"Nhất trí!"

Hỏa Ly Nhã và Hỏa Diệp Phong một tổ, Phong Thần và Ngu Thanh Thiển một tổ, sáu người khác cũng chia ra thành ba tổ. 

Năm tổ chia nhau lựa chọn đi vào năm cửa đá, sau khi các tổ khác đã đi, Phong Thần và Ngu Thanh Thiển đi vào cửa đá tận cùng bên trái.

Sau khi tiến vào vào cửa đá, hàng nến ở hai bên tự động đốt sáng, bốn phía tràn ngập mùi hương ẩm ướt

Phong Thần đi ở phía trước Ngu Thanh Thiển, bàn tay vẫn cầm lấy cơ quan xem xét xung quanh như cũ. 

"Nơi này không thiết trí cơ quan." Hắn cẩn thận nói: "Thiển Thiển, nàng đi theo phía sau ta, cẩn thận một chút."

Ngu Thanh Thiển cũng không cậy mạnh, rút ra con dao găm nhét trong ống giày làm ra tư thế phòng bị nguy hiểm.

"Ra khỏi nơi này, hẳn là cũng sắp đến khu vực khói độc." 

Phong Thần trả lời: "Ừ, dựa theo bản đồ của Lục thành chủ, qua con đường này chính là chỗ giao nhau giữa phòng ngoài và phòng trong của cổ mộ."

Ngu Thanh Thiển mới vừa muốn nói chuyện, thì lỗ tai giật giật, nàng nhanh chóng kéo Phong Thần dựa vào tường.

Đột nhiên phía trước có hàng loạt mũi tên phóng tới, Phong Thần vung tay lên, một luồng hắc quang bay ra bao phủ những mũi tên lao tới tựa như thác nước kia. 

Rất nhanh, những mũi tên kia liền biến thành tro bụi rơi xuống mặt đất.

Ngu Thanh Thiển khoanh tay vào tựa vào tường, nhướng mày: "Từ khi lên đến Linh Tướng, thực lực của chàng mạnh lên nhiều thật đấy!"

Phong Thần vẫn thấy khá là hài lòng đối với kỹ năng cắn nuốt quần công mà chính mình mới sáng tạo ra. 

"Cũng là nhờ có tinh hạch mà nàng đưa cho ta."

Nếu không có tinh hạch của Ngu Thanh Thiển, ước chừng còn phải cần một khoảng thời gian nữa tu vi của hắn mới lên đến cấp Linh Tướng.

Tinh hạch mà Ngu Thanh Thiển đưa cho hắn có độ tinh khiết rất cao, thuộc tính đa dạng, sau khi hấp thu luyện hóa, hắn chẳng những lên cấp, mà tu vi còn được củng cố rất là vững chắc. 

"Không biết bọn họ có gặp phải nguy hiểm gì hay không." Ngu Thanh Thiển cúi đầu nhìn một những mũi tên đã biến thành tro tàn nói.

Phong Thần nắm tay Ngu Thanh Thiển đi về phía trước: "Lấy bản lĩnh của bọn họ, chút nguy hiểm này cũng không ứng phó được, thì nên chủ động thôi học đi là vừa."

"Cũng đúng." Ngu Thanh Thiển gật đầu, cũng yên tâm hơn  không ít, nàng cũng không hy vọng rằng sau khi ra khỏi cổ mộ sẽ phát sinh tình huống thâm hụt thành viên. 

Mặc dù Phong Thần nắm tay Ngu Thanh Thiển, nhưng lại đi ở phía trước, thân thể vừa lúc ngăn chặn Ngu Thanh Thiển, nếu như có nguy hiểm gì, bị trùng kích đầu tiên cũng là hắn.