Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân

Chương 372: Tiến vào mật địa




Cách thời điểm xông quan Hồng Phong còn nửa tháng, Ngu Thanh Thiển không tiếp nhận nhiệm vụ nữa mà chuẩn bị đi tới một mật địa của Hồng Phong.

Hơn một tháng trước, Ngu Thanh Thiển đã góp đủ thánh điểm đổi lấy tàn quyển công pháp khế ước yêu thực kia, vẫn luôn nghiên cứu, hiện tại nên đi thực hành một chút rồi.

Theo tin tức Phong Thần truyền đến, vị lão tổ của Thánh viện sẽ xuất quan trước khi xông quan của các phong diễn ra, trong đó còn có hai ải là do lão tự mình bố trí, đó cũng là cơ hội tốt nhất cho Ngu Thanh Thiển. 

Bảy phong của Thánh viện đều có mật địa tu luyện hoặc là địa phương nhỏ tương tự như bí cảnh, quái lạ, nhiều cơ duyên, cũng là nơi đệ tử Thánh viện thực tập, nhưng lại cần phải trả giá thánh điểm mới có thể đi vào, vì vậy chỗ này thường xuyên có đệ tử ra vào rèn luyện, nhưng chỉ là số ít.

Cầm lệnh bài thân phận lên trả đi ba trăm thánh điểm, Ngu Thanh Thiển bước vào trong truyền tống Linh Thực.

Lần này nàng lựa chọn một nơi mật địa yêu thực mọc um tùm, có thể gặp được Linh Thực, trong viện có không ít đệ tử chọn mật địa này để thử vận khí. 

Bất quá yêu thực nơi này đều có tu vi thực lực rất mạnh, muốn thực sự tìm được Linh Thực ẩn nấp cũng không dễ dàng. Chỉ là mục tiểu của Ngu Thanh Thiển không phải Linh Thực, mà là mấy bụi yêu thực có huyết mạch rất mạnh trong đám yêu thực kia.

Vừa ra khỏi truyền tống Linh Thực, Ngu Thanh Thiển đã thấy một tòa rừng rậm nguyên thủy rộng lớn cách đó không xa, liếc nhìn là có thể nhìn ra rừng rậm chia làm mấy tầng mấy vùng.

Tâm lực Cổ Diễm trong nháy mắt thả ra ngoài, ánh mắt sâu thẳm nói: "Nội tình Thánh viện này của các ngươi quả thật không tệ, chỉ là một mật địa của Hồng Phong, sâu trong rừng cây kia đã ẩn nấp mấy bụi yêu thực có huyết mạch cấp Vương." 

Ngu Thanh Thiển nhếch môi: "Vậy thì thật tốt, mục tiêu trong thời gian nửa tháng này của ta chính là chúng nó."

Yêu thực và Linh Thực thật ra rất giống nhau, cũng chia là các cấp huyết mạch khác nhau, cấp bậc càng cao thực lực càng mạnh, chỉ là yêu thực thuộc về loại tồn tại vô cùng cuồng bạo thị huyết, giống như ma thú dường như là thiên địch của loài người, vô cùng khó thuần hóa ký khế ước.

Mà Linh Thực từ lúc ra đời đã định trước chỉ là một loại phụ trợ, là đồng bạn tốt nhất chiến đấu cùng loài người. 

Quyển sách màu đen trong không gian tiểu tháp ghi lại phương pháp khế ước yêu thực, mặc dù điều kiện tu luyện vô cùng hà khắc, nhưng Ngu Thanh Thiển vừa vặn hoàn toàn thỏa mãn điều kiện đó. Vì vậy, bây giờ nàng căn bản không cần cố ý tìm Linh Thực khế ước nữa, mà rất nhiều chủng loại yêu thực huyết mạch cao đẳng đang vẫy vẫy với nàng.

"Cũng không biết sách trong tiểu tháp là do ai viết ra, lại sáng lập ra phương pháp khế ước yêu thực không bị hạn chế, đó mới là đại năng." Cổ Diễm không nhịn được xúc động một tiếng.

"Đúng vậy! Chỉ là điều kiện để tu luyện được phương pháp khế ước này là vô cùng hà khắc, nếu không người người đều có thể khế ước yêu thực, như vậy Linh Thực vào nhiều năm sau sẽ trở thành vật khan hiếm." Ngu Thanh Thiển cười trả lời. 

Muốn luyện thành phương pháp khế ước yêu thực trong quyển sách kia, nhất định phải có năng lực đặc thù giống nàng mới được, ví dụ như nàng có dị năng hệ Mộc có thể khống chế thực vật.

Nếu không thì quyển sách kia nhiều nhất chỉ được xem như một công pháp không trọn vẹn, số lượng khế ước có hạn, muốn khế ước với yêu thực huyết mạch cao cấp lại càng vô cùng khó khăn.

"Thật ra thì dựa vào tính tình của ngươi, khế ước với yêu thực lại thích hợp hơn, nói không chừng còn có thể phát huy tác dụng của chúng nó tốt hơn Linh Thực." Cổ Diễm đã thấy sát khí thị huyết và hung ác mà Ngu Thanh Thiển ẩn giấu, lần đó thật sự khiến hắn kinh hãi. 

Ngu Thanh Thiển cười gật đầu: "Ta cũng cảm thấy như vậy, đại đa số Linh Thực đối với ta mà nói quá dịu ngoan."

"Ma Hoàng thảo kia của ngươi cũng không phải đồ hiền lành gì, ta cảm giác được trong xương nó càng giống như một bụi yêu thực thị huyết hơn, chỉ là bây giờ còn chưa trưởng thành có chút giới hạn, nếu không tương lại ắt sẽ đại sát tứ phương." Ánh mắt của Cổ Diễm độc chuẩn cỡ nào, liếc mắt một cái đã nhìn thấu bản chất của Ma Hoàng thảo.