Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1120: Kỳ ngộ hay nguy hiểm? (Hạ)




Trong mắt Sở Mộ một kiếm này hoàn mỹ vô khuyết, có thể nói kinh diễm tuyệt luân.

Hư không bị xé như vải nát, đồng tử Huyết Ma co rút lại, một kiếm này, nó cảm nhận được nguy hiểm.

Rống to một tiếng, trong người Huyết Ma Vương xuất hiện nhiều đóa hỏa diễm thiêu đốt hừng hực, khí tức Huyết Ma Vương tăng lên gấp đôi, nó càng thêm đáng sợ, huyết trảo cực lớn từ trên trời giáng xuống giống như xé rách thiên địa va chạm với thân ảnh màu tím,

Không chỗ né tránh, cũng không cần né tránh, vẫn đâm một kiếm.

Âm thanh như xé vải vang lên, lôi quang màu tím va chạm với huyết trảo.

Ngay sau đó tiếng nổ đáng sợ vang lên, đại địa nứt vỡ, phong bạo cực mạnh tập kích, khói bụi giống sóng lớn tập kích, Sở Mộ và Tần Sơn Hà không cách nào ngăn cản, trực tiếp bị tập kích đánh bay ra xa.

Trong nháy mắt ánh sáng màu đỏ cùng ánh sáng tím biến mất trong mắt hai người, khói bụi dần dần tản đi và biến mất.

Miệng vết thương trên vai Tần Sơn Hà đình chỉ đổ máu, chỉ có điều bên trong mang theo kiếm khí và lôi điện đáng sợ, tạm thời không cách nào khép lại, vẫn phải lưu lực lượng ngăn cản.

Sau khi mọi chuyện chấm dứt, một cái hố sâu xuất hiện trước mặt Sở Mộ và Tần Sơn Hà.

Sở Mộ xuất hiện tại biên giới hố sâu, hắn nhìn thấy một cửa động tối tăm, dường như dưới Huyết Sắc Hoang Nguyên có một cái động lớn.

Sở Mộ vui vẻ, lúc trước từng tìm hiểu Huyết Sắc Hoang, hắn biết động đất có kỳ ngộ.

Được Sở Mộ trợ giúp, Tần Sơn Hà dùng lực lượng bản thân và đan dược tạm thời trấn áp lực lượng trên bờ vai, bởi vì muốn xua tán lực lượng lưu lại cần một thời gian ngắn, hiện tại bọn họ có ý định xuống động đất tìm hiểu.

Huyết Sắc Hoang Nguyên là chiến trường bách tộc lưu lại, ở chỗ này vận khí tốt sẽ tìm được bảo vật.

Đồ vật như động đất phía dưới có lẽ là thời đại chiến tranh lưu lại.

Bởi vì quanh năm suốt tháng bị chôn dấu trong lòng đất, trong động đất ánh sáng ảm đạm, hơn nữa không khí quái dị rất khó ngửi, Sở Mộ và Tần Sơn Hà không thể không vận dụng một kích phương pháp ngăn mùi.

Trong động đất tầm nhìn rất thấp, dùng thị lực Sở Mộ cũng chỉ nhìn thấy mơ hồ, bọn họ không thể không thả tinh thần ý niệm bao phủ bên ngoài, dùng tinh thần ý niệm làm hai mắt.

Tinh thần ý niệm của Tần Sơn Hà không bằng Sở Mộ nhưng đủ dùng.

Hai người đề cao cảnh giác và cẩn thận, bởi vì bọn họ không biết dưới đất có cái gì.

Đi tới đi tới, Sở Mộ và Tần Sơn Hà dừng bước, bởi vì trước mặt không có đường.

Tinh thần ý niệm cẩn thận thẩm thấu quan sát, Sở Mộ phát hiện đây là đoạn long thạch ngăn cách con đường của bọn họ, nếu muốn đi tiếp phải mở đoạn long thạch.

Về phần phía sua đoạn long thạch là vật gì hay không có vật gì, Sở Mộ không biết, Tần Sơn Hà cũng không biết, chỉ có thể xem vận khí của bọn họ.

Có thể là kỳ ngộ, cũng có thể là nguy hiểm, còn có thể không có cái gì.

- Trung đoàn trưởng, do ngươi quyết định.

Tần Sơn Hà nói.

- Cầu phú quý trong nguy hiểm.

Sở Mộ thấp giọng nói ra.

Thế giới kiếm giả tràn ngập nguy hiểm, cũng tràn ngập kỳ ngộ, không cách nào xác định, nếu như sợ hãi dừng bước không dám tiến lên vĩnh viễn không cách nào đạt tới kiếm đạo bỉ ngạn.

Sở Mộ đã có quyết định, Tần Sơn Hà không dị nghị, lập tức hai người dùng kiếm nguyên bao phủ hai tay đồng thời đặt lên đoạn long thạch, muốn phát lực đẩy đoạn long thạch.

Đoạn long thạch rất nặng, năm tháng lại rất lâu, biên giới của nó dung hợp với mặt đất, Sở Mộ và Tần Sơn Hà thôi động nhưng không di chuyển.

- Lại đến!

Hai người lại phát lực, tiếp tục thôi động đoạn long thạch.

Sau vài lần phát lực rốt cuộc đoạn long thạch buông lỏng, cùng lúc đó trên mặt đất có một ít thân ảnh đang tiếp cận.

Khi đoạn long thạch bị đẩy ra, động đất chấn động, lúc này âm thanh nổ ầm ầm cực lớn quanh quẩn động đất.

Mặt đất trên Huyết Sắc Hoang Nguyên cũng rung động.

Trên bầu trời Huyết Nguyệt vẫn phóng xuât hào quang rực rỡ, tản mát màu sắc đỏ rực mê người.

Hào quang xuất hiện làm đồng tử Sở Mộ và Tần Sơn Hà co rút, sau đó mới có thể thích ứng với hào quang trước mặt.

Phía sau đoạn long thạch là cái động, đỉnh động có viên minh châu lớn như nắm tay, từng đạo hào quang màu bạc rực rỡ phóng thích ra ngoài.

Có lẽ trải qua năm tháng quá dài hào quang minh châu không sáng như thế vẫn có thể giúp Sở Mộ và Tần Sơn Hà nhìn rõ mọi thứ bên trong..

Hang động không lớn, hơn nữa cũng không có bao nhiêu thứ, trực tiếp hấp dẫn Sở Mộ và Tần Sơn Hà chú ý chính là một thân ảnh trong động.

Trường bào màu đỏ không dính bụi, ngăn nắp như mới, biên giới có đường viền màu vàng, trên quần áo còn có đường văn màu vàng tán loạn nhìn như phân bố tùy ý, kì thực ẩn chứa huyền ảo vừa nhìn là nhận ra nó bất phàm, hẳn là một kiện bảo y.

Dưới bảo y là một bộ xương khô, xương khô có màu đỏ như máu nhuộm thành, khả năng bởi vì trải qua thời gian quá dài cho nên có màu đỏ sậm.

Trên khô lâu có kiếm áp nhàn nhạt sinh ra, tuy yếu ớt nhưng Sở Mộ vẫn có thể biết nó vô cùng khủng bố.

Người này khi còn sống chắc chắn là cường giả, một cường giả kiếm đạo đáng sợ.

Lại đảo qua khắp người khô lâu, trừ trường bào đỏ thì dưới chân khô lâu có thanh kiếm khí.

Vỏ kiếm màu đỏ, có một đường viền màu vàng bao quanh. Phác hoạ thành một bức đồ án huyền diệu, trên kiếm còn có văn tự cổ xưa, bởi vì quan hệ gốc độ nên không nhìn rõ.

Tiếp theo, ánh mắt Sở Mộ và Tần Sơn Hà nhìn vào ngón trỏ tay trái của khô lâu lại có chiếc nhẫn đỏ sậm, nhìn đơn giản bình thường giống như nhẫn thiết.

Đối với cường giả mà nói, nhẫn trên ngón tay có ý nghĩa đặc thù, dù đây chẳng qua là một chiếc nhẫn phi thường bình thường hoặc là không gian giới chỉ.

Nếu như đó là không gian giới chỉ, có lẽ tích lũy của bộ xương khô này đều nằm trong đó.

Đây là kỳ ngộ.

Sở Mộ và Tần Sơn Hà không mất lý trí, mà là đứng trước bộ xương khô hành kiếm lễ, tỏ vẻ tôn kính cường giả kiếm đạo.

- Đội trưởng, ngươi tới đi.

Tần Sơn Hà nói.

Sở Mộ nhìn Tần Sơn Hà và gật đầu, hắn đi tới trước khô lâu.

Trực giác nói cho Sở Mộ biết không có bất kỳ nguy hiểm nào.

Sở Mộ cũng không mạo muội dùng tay cầm lưỡi kiếm, mà là rút kiếm thu kiếm khí kia, bị Sở Mộ nắm trong tay, cảm giác lạnh buốt bao phủ tay hắn.

Ngay sau đó Sở Mộ gỡ chiếc nhẫn màu đỏ xuống, là không gian giới chỉ.

Tinh thần ý niệm tràn vào trong. Một đoạn ý niệm tiếp xúc với Sở Mộ, một đoạn tin tức truyền lại cho Sở Mộ, Sở Mộ hiểu ra nguyên nhân cái chết của chủ nhân và không gian giới chỉ có gì.