Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1317: Phong mang vô tận (Thượng)




Thiên phú đáng sợ, năng lực đáng sợ, quá yêu nghiệt.

Lần thứ nhất, trong lòng Cao Vọng có cảm xúc hối hận xuất hiện. Hắn không nên nhìn chằm chằm vào Sở Mộ như vậy.

Nhưng mà sự thực rành rành ra đó, có hối hận cũng vô dụng. Quan trọng nhất là hắn thu, thua dưới kiếm của Sở Mộ. Cao Vọng rất rõ ràng, vừa rồi hắn đã bộc phát toàn bộ lực lượng, vận dụng Thiên Hoang kiếm thuật mà hắn nắm giữ, vận dụng lực lượng cực hạn nhập cảnh bộc phát, không ngừng tấn công lại tấn công. Công kích như mưa to gió lớn, cũng là phương thức chiến đấu sở trường nhất của hắn.

Không những không làm gì được Sở Mộ, ngược lại còn bị Sở Mộ nhìn thấu sơ sở, dùng một kiếm đánh bại.

Có kiếm ý lục chuyển cực hạn chống đỡ, các phương diện của Sở Mộ đều nhảy vọt, khiến cho kiếm thuật vốn đã tinh xảo vô cùng kia càng thêm đáng sợ.

Phía dưới xôn xao không thôi, Cao Vọng thua, còn thua một cách trực tiếp như vậy.

Mặc dù không có bị bất kỳ vết thương nào, nhưng mà một kiếm kia của Sở Mộ điểm trên mi tâm Cao Vọng. Mỗi một người đều nhìn thấy. Bọn hắn không thể không thừa nhận, nếu như đây là cuộc chiến sinh tử, như vậy đầu của Cao Vọng đã sớm bị một kiếm của Sở Mộ xuyên thủng qua.

Nhìn ánh mắt của Cao Vọng Sở Mộ đã biết rõ, hắn ta nhậ thua. Thu kiếm vào vỏ, bước đi về cái ghế số mười, quay người ngồi xuống.

Cao Vọng nhìn cái ghế vốn thuộc về mình, lúc này lại bị Sở Mộ chiếm cứ. Khóe mắt liên tục run rẩy, trong lòng càng thêm ảo não. Nếu không phải hắn luôn nhằm vào Sở Mộ mà nói, có lẽ bây giờ hắn còn có thể giữ được cái ghế số mười kia.

Không có thuốc hối hận, đã ra tay thì nên tiếp nhận kết cục của mình, do bản thân mình tự lựa chọn.

Cao Vọng khe khẽ thở dài, vẻ mặt có chút ảm đạm, chợt hắn lại khôi phục như thường. Ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như chiến thắng đi về phía cái ghế số tám mươi rồi ngồi xuống.

Dùng thực lực của hắn muốn đoạt những ghế phía trước không khó. Bất quá top mười chỉ sợ không còn bất kỳ hi vọng gì. Nếu như vận khí tốt có lẽ còn có chút khả năng.

Bất quá, Nam Vô, Xi Tiếu, Bí Hổ... Những cường nhân như vậy thì thôi đi. Hắn tự mình biết mình, v ốn không phải là đối thủ của bọn họ.

Về phần Sở Mộ, tuy rằng trong lòng cực kỳ không cam lòng, nhưng mà Cao Vọng cũng hiểu rõ. Trừ phi hắn có thể đột phá, thực lực mạnh hơn nữa, nếu không, không có cách nào đánh bại được Sở Mộ.

Sở Mộ ngồi trên chiếc ghế số mười, có thể nói là thoáng cái trở thành tiêu điểm vạn chúng chú mục.

Nhiếp Vân Kiệt vốn khinh thường Sở Mộ lúc này nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Đoạn Ngọc Long thì gật đầu cười với Sở Mộ, trong mắt thoáng có chiến ý hiện lên.

Đồ Kinh Hồn và Lạc Thu Thủy cũng nhìn Sở Mộ thật sâu.

ba thớt hắc mã.

Đồ Kinh Hồng, Lạc Thu Thủy, Sở Mộ.

Lúc này có một ít người chờ mong giữa ba người bọn hắn sẽ phân ra cao thấp.

Sau khi ngồi xuống, thi đấu tiếp tục, Sở Mộ thì tâm phân nhị dụng, một mặt quan sát chiến đấu, một mặt dùng tinh thần ý niệm điều động kiếm ý, trùng kích Phong Thần Huyết Chú trên Kim chi áo nghĩa.

Từ lúc Sở Mộ trúng Phong Thần Huyết Chú tới nay đã đuộc ba năm. Thời gian trôi qua khiến cho Phong Thần Huyết Chú vốn không hoàn chỉnh cũng suy yếu từng chút một. Phong Thần Huyết Chú trên Kim chi áo nghĩa đã sớm không còn mạnh như lúc đầu.

Kiếm ý pha vỡ phong ấn, điều khiến cho Sở Mộ càng thêm kinh hỉ đó là kiếm ý của hắn lại đạt tới cực hạn bát chuyển.

Kiếm ý bát chuyển cực hạn, khó có thể tưởng tượng được nó đáng sợ ra sao. Một khi bạo phát ra, toàn lực phát động, đủ để chấn nhiệp Kiếm giả như Cao Vọng. Khiến cho toàn thân bọn hắn khó có thể nhúc nhích được. Thực lực suy giảm trên biên độ lớn.

Dùng kiếm ý bát chuyển cực hạn, phối hợp với tinh thần ý niệm rất linh hoạt, dung hợp trùng kích. So với chỉ sử dụng mỗi tinh thần ý niệm còn mạnh mẽ, hiệu quả hơn gấp chục lần.

Dựa theo tình huống trước mắt mà nói, Sở Mộ phỏng đoán, ước chừng hai tháng nữa là hắn có thể phá giải Phong Thần Huyết Chú trên Kim chi áo nghĩa. Phá bỏ phong ấn của Kim chi áo nghĩa.

Lúc kiếm ý phong ấn, đối kháng với Phong Thần Huyết Chú, khiến cho sau khi kiếm ý phá phong ấn đạt tới cực hạn bát chuyển. Vậy liệu Kim chi áo nghĩa có như vậy hay không?

Nếu như sau khi Kim chi áo nghĩa phá vỡ phong ấn cũng đạt tới bát chuyển cực hạn, Sở Mộ suy nghĩ một chút mà đã cảm thấy kích động vô cùng.

Kiếm ý bát chuyển cực hạn, Kim chi áo nghĩa bát chuyển cực hạn. Hắn hiện tại so với lúc còn ở Thiên Phong kiếm cung còn có kiếm thuật cao hơn. Sức chiến đấu càng cường đại hơn. Dưới tình huống phối hợp với nhau, thực lực bộc phát ra tự nhiên so với lúc trúng Phong Thần Huyết Chú còn mạnh hơn. Đối mặt với đối thủ như Minh Lạc cũng có thể dễ dàng đánh bại đối phương, không cần vận dụng Phần Huyết biến.

Kiếm ý bát chuyển trung kỳ và bát chuyển cực hạn, chênh lệch trong đó vô cùng rõ ràng.

Một khi đột phá tới cửu chuyển, càng thêm không thể tưởng tượng nổi. Đáng tiếc bát chuyển cực hạn chính là cực hạn chân chính.

Rốt cuộc vòng thứ sáu cũng chấm dứt.

KIếm ý của Sở Mộ phá phong ấn, mặc dù có thu liễm nhưng vẫn phóng ra phong mang kinh người. Đạt được vị trí số mười. Một trận chiến trở thành tồn tại tràn ngập quang mang, phong quang vô hạn.

Thi đấu chấm dứt, vòng thứ sáu tổng cộng có một trăm người, bốn mươi người bị loại bỏ, còn thừa lại sáu mươi người. Tiến vào vòng thứ bảy.

Sở Mộ trở về phòng. Sau đó lại cảm ngộ một phen, sau đó lại dùng tinh thần ý niệm phối hợp với kiếm ý, tiếp tục trùng kích phong ấn Phong Thần Huyết Chú trên Kim chi áo nghĩa.

Thời gian trôi qua cực nhanh, rất nhanh một đêm đã qua, ánh sáng hàng lâm.

Sở Mộ một lần nữa lại đi vào trong Bán hư cảnh. Lúc hắn vừa mới xuất hiện ở đấu kiếm đài, cơ hồ tất cả ánh mắt đều nhìn vào người hắn, nhìn chằm chằm vào cho tới khi hắn ngồi vào chiếc ghế số mười.

Bởi vì đệ tử tiến vào vòng thứ bảy chỉ có sáu mươi, bởi vậy số ghế cũng xảy ra biến hóa tương ứng.

Ví dụ như Cao Vọng, hắn là số tám mươi, lúc này chỉ còn lại sáu mươi người, hắn là người cuối cùng, bởi vậy được xếp là số sáu mươi.

Vòng thứ bảy bắt đầu, vẫn là Nam Vô lựa chọn đối thủ đầu tiên.

Hôm nay mỗi một người lưu lại đây ít nhất đều có tu vi kiếm ý và áo nghĩa ngũ chuyển trung kỳ, thực lực rất là cường đại.

- Số năm mươi.

Nam Vô nói.

- Mời.