Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2282: Dùng kiếm đánh tới tương lai (Hạ)




Đương nhiên, nâng cao như vậy còn xa mới có thể so sánh được với nâng cao tu luyện trong linh hồ, nhưng lại càng vững chắc hơn.

Chiến đấu, chiến đấu, chiến đấu. Chiến đấu đến nhễ nhại!

Giết giết giết. Giết đến nhẹ nhàng vui vẻ!

Tinh khí thần được rèn luyện, không ngừng tăng lên, đạt đến cực hạn. Tất cả bốn phía xung quanh đều được phản ứng rõ ràng ở trong đầu.

Bất chợt, Kiếm Vực thả ra ngoài, trực tiếp bao trùm phạm vi hai ngàn mét, theo Sở Mộ nhanh chóng đi tới, không ngừng di chuyển.

bên trong Kiếm Vực, lực lượng cùng tốc độ của Sở Mộ tăng vọt. Ban đầu hắn vốn chỉ có thể sánh ngang với tốc độ của Thánh cấp tam tinh bình thường. Dưới biên độ tăng trưởng của Kiếm Vực, vượt qua Thánh cấp tam tinh bình thường, ở giữa Thánh cấp tam tinh và Thánh cấp tứ tinh.

Mà những người cản đường bị Kiếm Vực của Sở Mộ bao trùm, phàm là Niết Bàn Cảnh, thoáng cái dường như mất đi tất cả lực lượng, rơi xuống phía dưới. Thân hình cường giả Thánh cấp nhất tinh run lên, ngay lập tức ổn định. Nhưng bọn họ cảm giác được lực lượng cùng tốc độ của chính mình giảm xuống rõ rệt. Thánh cấp nhị tinh cũng bị một chút ảnh hưởng, tuy rằng không nhiều lắm. Nhưng bọn họ cảm giác lực lượng và tốc độ của đối phương giảm xuống một ít.

Càng lâu, thực lực của Sở Mộ càng cường đại hơn, kiếm quang không ngừng đâm ra, giống như cực quang xuyên thủng trời cao, vĩnh hằng vô tận.

Không ngừng chém giết cường địch, sát khí trên người càng thêm nồng đậm. Một tia khí tức huyết sắc còn quấn ở trên toàn thân. Trong mơ hồ, dường như có tiếng quỷ mị khóc than, ảnh hưởng tới thần hồn của mọi người ở bên trong Kiếm Vực, khiến cho tinh thần bọn họ khó có thể tập trung. Trong lúc hoảng hốt, bọn họ lại bị kiếm quang xuyên thủng, trở thành vong hồn ở dưới kiếm của Sở Mộ, tăng thêm một tia sát khí cho Sở Mộ.

Bất Diệt Kiếm không ngừng hấp thu sát khí, không ngừng tích lũy lắng đọng.

Điên cuồng giết chóc, chiến đấu quên hết tất cả. Mục tiêu ở phía trước. Chỉ có tiến về phía trước, lấy song kiếm trong tay, đánh ra một con đường, đánh ra tương lai thuộc về chính mình.

Trong mơ hồ, tinh khí thần có dấu hiệu cô đọng lại hóa thành khí phách. Một thanh kiếm hình hư ảo như có như không hiện ra ở vùng trời phía trên Sở Mộ, dường như bị gió thổi qua sẽ tan, nhưng lại một lần nữa ngưng tụ. Mỗi lần bị thổi tan sẽ ngưng tụ lại, sẽ càng cô đọng hơn một chút.

Đây là khí phách thuộc về kiếm, khí phách thuộc về kiếm tu ưu tú, thuộc về loại tiến thẳng không lùi, vượt mọi chông gai, không sợ gian nan hiểm trở, quyết tâm lớn và dũng khí lớn khiêu chiến không sợ khó khăn.

- Chết!

Một ý niệm thoáng hiện ở trong đầu, phát ra. Song kiếm xoay tròn, xuất kích trước sau. Kiếm quang này chói mắt, trực tiếp làm cho đám người chặn đường ở phía trước phải nheo hai mắt lại lại, không tự chủ nhắm mắt lại, Hắn đâm ra hai kiếm, mũi kiếm ngưng tụ tất cả lực lượng, đâm thủng chân không, giống như mũi kiếm được nung đỏ đâm vào bên trong pho mát.

Kiếm giống như lưu tinh, mang theo một loại kiên quyết có chết không có sống, dường như không thể kháng cự.

Dưới kiếm, một vị cường giả Thánh cấp nhị tinh vừa kịp phản ứng chớp mắt, tránh một đạo kiếm quang thứ nhất, lại bị đạo kiếm quang thứ hai đâm trúng. Trong nháy mắt nguyên cương hộ thể bị đâm xuyên qua, xé rách, vô cùng trùng hợp xuyên thủng mi tâm. Mũi kiếm xuyên qua phía sau đầu, trong nháy mắt lại thu hồi, không mang theo một tia máu nào.

Kiếm ý đáng sợ, cắn nát thần hồn.

Đây là Thánh cấp nhị tinh đầu tiên, chết ở dưới kiếm của Sở Mộ sau khi thăng cấp.

- Giết hắn.

- Nhân tộc đáng chết, lập tức dừng lại.

Nhân tộc và các cường giả Sa tộc vừa đuổi theo, vừa quát.

Mà cảnh tượng Sở Mộ một đòn tuyệt sát một vị Thánh cấp nhị tinh, thật sự khiến cho bọn họ chấn động sâu sắc.

Không những tuyệt sát Thánh cấp nhất tinh, ngay cả Thánh cấp nhị tinh cũng có thể tuyệt sát. Khủng khiếp, thật sự quá kinh khủng.

Trên thực tế, Sở Mộ cũng bất ngờ khi mình có thể chém giết cường giả Thánh cấp nhị tinh. Trong đó có một phần rất lớn là dựa vào vận khí. Thứ nhất, bởi vì hắn liên tục không ngừng chém giết, sát khí không ngừng tích lũy. Khí thế toàn thân liên tiếp tăng lên, đạt tới trình độ vô cùng đáng sợ. Tinh khí thần toàn thân ngưng tụ cao độ, vượt quá cực hạn, ngưng tụ trở thành một thanh kiếm khí phách.

Khí phách kiếm cùng khí thế ngưng hình khác nhau. Có thể nói là phiên bản thăng cấp của khí thế ngưng hình. So với khí thế ngưng hình càng khó khăn hơn. Khí phách ngưng tụ thành hình kiếm. Kiếm của Sở Mộ, khí thế đáng sợ hơn, uy năng nâng cao, tạm thời vượt quá cực hạn, lại có nâng cao cùng áp chế của Kiếm Vực. Muốn chém giết một cường giả Thánh cấp nhị tinh bình thường, không phải là không có khả năng.

Phải nói rằng vận khí của cường giả Thánh cấp nhị tinh kia cũng không được lớn. Vì vậy hắn liền chết.

Đi về phía trước, tiếp tục đi về phía trước, vẫn không ngừng đi về phía trước. Song kiếm lần lượt đâm ra. Sở Mộ tiến vào một loại trạng thái kỳ lạ. Theo mỗi một kiếm đâm ra, đều sẽ có một loại lĩnh ngộ huyền diệu khó giải thích được. Loại lĩnh ngộ này, khiến cho hắn có phần bị trầm mê, cũng khiến cho trong tiềm thức hắn không ngừng lấy kiếm đâm ra.

Đâm đâm đâm!

Mũi kiếm phong quang thể hiện ra đến mức tận cùng.

Dưới sự khống chế của kiếm ý vĩnh hằng, mỗi một kiếm đâm ra đều lưu lại ở giữa không chấn động trung kiếm ý, kéo dài không tiêu tan. Sở Mộ một đường bay nhanh về phía trước, lưu lại vô số chấn động kiếm ý, khiến người ta chấn động không thôi.

Trong chặng đường bị bao vây truy đuổi, Sở Mộ lại lần lượt né tránh, lần lượt xuất kiếm, đập nát tất cả mọi thứ ngăn cản mình.

Cho dù là phía trước có vô số ngăn cản, cũng muốn đột phá. Cho dù là bầu trời ngăn cản mình, cũng muốn dùng kiếm trong tay, xuyên thủng.

Nhưng vào lúc này, trong đầu tổng số ba mươi đạo kiếm bia kiếm pháp đỉnh cấp lưu lại kiếm ảnh và một trăm tám mươi đạo kiếm ảnh sau khi dung hợp chấn động. Một trăm tám mươi đạo kiếm ảnh, trong đó có vài đạo đột ngột phát ra ánh sáng, hấp dẫn lẫn nhau, chậm rãi lại gần, dung hợp với nhau.

Một trăm tám mươi đạo kiếm ảnh biến thành một trăm bảy mươi lăm đạo.

Mỗi một kiếm đâm ra thực sự có huyền diệu.

Bỗng nhiên, tay phải dừng lại. Thiên Trảm Kiếm cũng theo đó dừng lại. Mơ hồ có một loại lực lượng không có cách nào nói rõ ngưng tụ lại, đâm ra, lặng lẽ không một tiếng động, hoàn toàn không mang theo chấn động, khó có thể cảm thấy được.

Kiếm quang sáng chói, lại hoàn toàn không phát ra một tiếng động nào. Một cường giả Thánh cấp nhị tinh hoàn toàn không cảm thấy được, liền bị kiếm quang không tiếng động xuyên thủng yết hầu.