Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 310: Cùng Hoàng Phủ Phi Yến đánh cược




Tự mình lĩnh hội, là phương pháp trực tiếp nhất cũng là hữu hiệu nhất. So với mình bế môn nghiên cứu vẫn nhanh hơn rất nhiều lần. Đương nhiên, có thể sẽ có nguy hiểm.

- Nghe nói Hoàng Phủ Thắng Long sắp đột phá Hóa Khí Cảnh, hiện tại đang chuẩn bị bế quan. Thật đáng tiếc.

Thầm nghĩ vậy, Sở Mộ rời khỏi Kiếm Lâu, đi tới Tiểu Kiếm Tháp. Bởi vì một vòng chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp mới lại bắt đầu.

Đây là lần thứ ba Sở Mộ tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp từ sau khi tiến vào Đại Khôn Kiếm Phủ. Hai lần trước hắn đều đạt được thứ tự không tệ. Đồng thời lần sau so với lần trước.

Tiếng người ồn ào vang lên. Bên ngoài Tiểu Kiếm Tháp đặc biệt náo nhiệt. Trên cơ bản ngoại trừ trước ba ra, những người khác đều tới chỗ này, đồng thời muốn tham dự chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp. Có thể nói, tất cả đều bị Sở Mộ lôi kéo.

- Này, nam mặt lạnh, có muốn chúng ta tới cá cược một chút hay không?

Tròng mắt Hoàng Phủ Phi Yến xoay chuyển, nhìn về phía Sở Mộ nói. Khóe miệng hiện lên một tia giảo hoạt.

- Cá cược thế nào?

Sở Mộ mỉm cười, nói.

- Rất đơn giản. Chúng ta đi khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp. Chúng ta sẽ cá cược một chút, xem thử ở thứ hạng cuối cùng của Tiểu Kiếm Tháp, ai cao hơn, người đó thắng.

Hoàng Phủ Phi Yến cười nói.

Hoàng Phủ Cuồng cũng đứng ở một bên, khóe miệng hơi giật giật, không nói câu nào.

- Có thể. Chỉ có điều, thắng thì làm sao? Thua thì làm sao?

Sở Mộ khẽ mỉm cười một cái, nói.

- Ta không có khả năng thua.

Hoàng Phủ Phi Yến ưỡn ngực, bộ dạng tràn đầy tự tin nói.

- Vậy cũng chưa chắc.

Sở Mộ nói:

- Trước tiên là nói xem thắng thua thế nào đã.

- Ta thắng, ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện. Bất kể là điều kiện gì ngươi cũng phải tuân theo.

Tròng mắt Hoàng Phủ Phi Yến xoay chuyển, nói:

- Nếu như ngươi thắng, vậy ta cũng đáp ứng ngươi một điều kiện.

- Cũng là điều kiện gì đều phải tuân theo?

Sở Mộ cười nói.

Hoàng Phủ Phi Yến hình như có chút do dự. Sở Mộ không nói một lời nào, cứ như vậy nhìn Hoàng Phủ Phi Yến. Hoàng Phủ Phi Yến khẽ cắn môi:

- Được, ngươi thắng. Ta có thể đáp ứng ngươi một điều kiện. Cái gì cũng sẽ tuân theo.

Hoàng Phủ Cuồng ở bên cạnh, khóe miệng lại giật giật vài cái, vẫn không nói điều gì.

Sở Mộ cùng Hoàng Phủ Phi Yến đánh cược, chẳng qua là một khúc nhạc đệm nhỏ trong đó.

Rất nhanh, trên Thiết Kiếm Bảng xuất hiện một trăm cái tên. Một trăm học viên bay vụt vào trong Tiểu Kiếm Tháp. Cùng lúc đó, Bách Tiết Hương được đốt lên.

Trong một trăm học viên này, chỉ có ba người có tên trên Thiết Kiếm Bảng. Thời gian ba người này kiên trì tương đối dài, đều tới bốn mươi mấy đoạn hương.

Rất nhanh, nhóm thứ hai tiến vào trong Tiểu Kiếm Tháp. Trong nhóm này lại không có bất kỳ người nào có tên ở trên Thiết Kiếm Bảng. Bởi vậy, bọn họ tối đa cũng chỉ kiên trì đến ba mươi lăm đoạn hương.

Nhóm thứ ba có Hoàng Phủ Trường Thiên tiến vào.

Trải qua nửa năm tu luyện khiến thực lực chỉnh thể của Hoàng Phủ Trường Thiên có tiến triển rõ ràng. Chỉ có điều người khác cũng sẽ không tụt lại bao nhiêu. Cho nên cuối cùng, Hoàng Phủ Trường Thiên kiên trì đến đoạn hương thứ 38. So với lần trước, đã có sự tiến bước.

Nhóm thứ tư tiến vào Luyện Thanh Vân. Cuối cùng Luyện Thanh Vân cũng kiên trì đến đoạn hương thứ 38. Hắn có thể cùng Hoàng Phủ Trường Thiên chẳng phân biệt được trên dưới. Hai người bọn họ, giống như là đối thủ ở trong số mệnh.

Sau đó đám người Tôn Trường Phong, Hoàng Phủ Băng Ngưng, Cao Cốc Lăng, Nam Cung Hạo Dương cũng có tiến bước, nhưng không phải đặc biệt rõ ràng.

La Ngọc Phong tự cảm thấy trải qua qua một thời gian tu luyện, thực lực chỉnh thể của bản thân lại tiến bộ không ít. Cho nên hắn nảy sinh ra ý nghĩ kiểm tra một phen. Hắn cũng báo danh tham dự khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp.

Cuối cùng, hắn kiên trì được thêm 2 đoạn hương Bách Tiết Hương so với lần đầu tiên. Trên phương diện thực lực, quả thực có phần tinh tiến.

Tạ Đông Hoa bị Sở Mộ đánh bại cũng có tham gia. Nhưng hắn chỉ tiến bước được một chút. Hàn Ngạo cũng có tham gia, gần như không có cảm giác tiến bộ.

Hàn Ngạo nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trong lòng vẫn luôn suy nghĩ nên làm như thế nào mới có thể khiến Sở Mộ gia nhập Ngạo Kiếm Bang. Hắn luôn cảm thấy nếu có Sở Mộ gia nhập, Ngạo Kiếm Bang sau này nhất định có thể trở nên rất cường đại.

Một nhóm lại một nhóm học viên tiến vào trong Tiểu Kiếm Tháp khiêu chiến. Mặc dù phương thức khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp chẳng bao giờ thay đổi, rất nhiều người đều đã tham gia nhiều lần. Nhưng như vậy kinh nghiệm cũng chỉ là để cho bọn họ ngay từ đầu ứng phó tương đối thuận lợi.Nhưng càng về sau, kẻ địch càng lúc càng mạnh càng lúc càng nhiều, bọn họ cũng có không cách nào ứng phó được.

Tất cả vẫn căn cứ vào thực lực bản thân. Chỉ cần thực lực đủ, liền có thể quét ngang tất cả.

Lại là một nhóm người nữa. Tên Hoàng Phủ Phi Yến nhất thời xuất hiện ở trên Thiết Kiếm Bảng.

- Nam mặt lạnh, đến phiên ta. Nhìn cho thật kỹ vào.

Hoàng Phủ Phi Yến giơ nắm đấm lên dứ dứ ở trước mặt Sở Mộ, sau đó chợt lách người. Thân hình nàng linh hoạt giống như chim én rơi xướn phía trước Tiểu Kiếm Tháp.

- Sở huynh, ta cho huynh biết một việc, đặt cược với Tiểu Phi Yến rất không đáng tin cậy.

Thừa dịp Hoàng Phủ Phi Yến tiến vào Tiểu Kiếm Tháp, Hoàng Phủ Cuồng tới gần Sở Mộ, nhỏ giọng nói, giống như hắn sợ bị Tiểu Kiếm Tháp đang ở bên trong Hoàng Phủ Phi Yến nghe được vậy.

- Vì sao?

Sở Mộ có chút nghi ngờ.

- Bởi vì nàng nếu như thắng, nàng nhất định sẽ nghĩ ra điều kiện kỳ quái tới làm khó dễ huynh, khiến cho huynh dở khóc dở cười. Nhưng nếu như nàng thua sẽ giả ngu, nghĩ ra các loại lý do các loại biện pháp để kéo dài thời gian, kéo dài tới khi cuối cùng không giải quyết được gì.

Vẻ mặt Hoàng Phủ Cuồng rất xúc động, rõ ràng là cảm giác của người từng bị hại.

Sở Mộ chỉ mỉm cười, cũng không lưu tâm. Trên thực tế cùng Hoàng Phủ Phi Yến giao thủ ngắn ngủi, hắn đã biết thực lực của Hoàng Phủ Phi Yến thế nào. Nếu nói tới chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, Sở Mộ có trăm phần trăm lòng tin thắng được nàng.

Cho dù sau khi Hoàng Phủ Phi Yến thua sẽ quỵt nợ, Sở Mộ cũng không mấy để ý. Đây vốn chỉ là một quá trình vui vẻ nho nhỏ. Kết quả thế nào hắn cũng không quá để ý.

- Sở huynh ngàn vạn lần không nên nói ra chuyện ta có nói cho huynh biết những điều này. Bằng không để Tiểu Phi Yến biết được, ta nhất định sẽ gặp phải phiền toái lớn.

Hoàng Phủ Cuồng dặn dò, Sở Mộ gật đầu.

Trong Tiểu Kiếm Tháp, Hoàng Phủ Phi Yến vừa chém giết cường địch đột nhiên cảm thấy mũi ngứa ngáy, không nhịn được hắt hơi một cái.

- Nhất định là người cao to đang nói bậy về ta. Sau khi rời khỏi đây phải ép hỏi xem hắn rốt cuộc nói gì?

Hoàng Phủ Phi Yến lẩm bẩm nói, thân hình thoáng động giống như chim yến bay né tránh kẻ địch tấn công, lại giống chim yến bay trở về phản kích.

Bách Tiết Hương cháy hết đoạn này tới đoạn khác. Hết học viên này tới học viên khác bị bắn ra ngoài. Cuối cùng, chỉ còn lại có một mình Hoàng Phủ Phi Yến vẫn ở bên trong chiến đấu.