Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3350: Đưa ra điều kiện (Thượng)




- Việc cấp bách hiện tại, chính là ta phải nâng cao tu vi của mình, mau chóng đạt được Tuyệt Thế Cảnh.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Bất ngờ tiến vào vương điện Sát Lục, hoàn toàn không biết mục đích của vương điện Sát Lục này là cái gì. Nhưng bất kể nói thế nào, cũng cho mình một hoàn cảnh tu luyện không tệ. Còn có rất nhiều tài nguyên tu luyện có thể dùng giá trị giết chóc để đổi lấy.

Tĩnh tâm lại, Sở Mộ mở ra cột lựa chọn đổi. Hắn tập trung vào cột đan dược.

Ngoại trừ tu luyện bình thường ra, muốn nâng cao tu vi, còn có thể thông qua hấp thu nguyên thạch nguyên tinh thậm chí đan dược v.v.

Su khi tìm kiếm một hồi, Sở Mộ chú ý tới một loại đan dược. Loại đan dược này tên là Vạn Cổ Vương Đan.

Dựa theo lời giới thiệu, loại Vạn Cổ Vương Đan này thích hợp cho người tu luyện Vạn Cổ Cảnh cấp bậc cao giai dùng. Nó có dược hiệu cường đại đủ để cho người tu luyện tu vi Vạn Cổ Cảnh cao giai nâng cao nhất trọng thiên. Không thể nghi ngờ đan dược như vậy là vô cùng trân quý. Mỗi viên Vạn Cổ Vương Đan cần một vạn giá trị giết chóc mới có thể đổi được. Sở Mộ tạm thời đổi một viên.

Vạn Cổ Vương Đan lớn bằng đầu ngón tay cái, toàn thân kim hồng, tản ra sóng chấn động lực lượng kinh người. Sở Mộ trực tiếp dùng, vận chuyển Cầu Chân Công bắt đầu phóng ra dược lực khổng lồ của Vạn Cổ Vương Đan, luyện hóa hấp thu.

Tu vi Vạn Cổ bát trọng thiên trung giai bắt đầu nâng cao rõ rệt.

Chưa đầy nừa ngày, Sở Mộ thành công luyện hóa được Vạn Cổ Vương Đan. Nhưng hắn cũng không có được như nguyện, nâng cao tu vi lên một trọng thiên. Hắn chỉ đạt tới Vạn Cổ bát trọng thiên đỉnh phong. Dù sao, Vạn Cổ Vương Đan nâng cao một trọng thiên là nhằm vào tình huống bình thường. Người đồng thời tu luyện ba loại tinh khí thần giống như Sở Mộ cần năng lượng càng kinh người hơn. Có thể tăng lên tới Vạn Cổ bát trọng thiên đỉnh phong, đã xem như là rất tốt rồi.

- Dựa theo loại tình huống này, muốn tăng lên tới Vạn Cổ Cảnh đỉnh phong. Tối thiểu còn cần thêm mấy viên Vạn Cổ Vương Đan mới được.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Vạn Cổ Vương Đan đã là đan dược tốt nhất, thích hợp cho người tu luyện Vạn Cổ Cảnh dùng. Một viên giá trị giết chóc một vạn, vô cùng sang đắt. Thêm một viên nữa, Sở Mộ có thể đột phá đến Vạn Cổ cửu trọng thiên. Nhưng tiếp theo còn cần bao nhiêu viên nữa, hắn lại không biết được rõ ràng.

Sở Mộ đoán chắc, với giá trị giết chóc của mình bây giờ, có khả năng không đủ dùng.

- Chỉ có điều, tạm thời cố gắng hết sức nâng cao tu vi rồi lại nói sau.

Sở Mộ thầm nghĩ, tiếp tục đổi Vạn Cổ Vương Đan.

Lần này, hắn dùng hơn bốn vạn giá trị giết chóc còn lại đổi bốn viên Vạn Cổ Vương Đan. Hắn chỉ dùng hai viên. Dược lực khổng lồ giống như một dòng nước lũ trùng kích toàn thân từ trên xuống dưới, khiến cho kinh mạch Sở Mộ có một cảm giác căng phồng. Dưới Cầu Chân Công vận chuyển, không ngừng luyện hóa hấp thu, không bao lâu khí tức trên người Sở Mộ bỗng nhiên được tăng cường lên rất nhiều. Tu vi từ Vạn Cổ bát trọng thiên đỉnh phong, đột phá đến Vạn Cổ cửu trọng thiên sơ cấp.

Cuối cùng, lực lượng của hai viên Vạn Cổ Vương Đan bị hấp thu không còn. Tu vi của Sở Mộ mới dừng ở trình độ Vạn Cổ cửu trọng thiên trung giai. Sở Mộ tiếp tục dùng hai viên Vạn Cổ Vương Đan cuối cùng. Lần này, hắn không có cảm giác sưng trướng như trước nữa. Bởi vì tu vi Vạn Cổ cửu trọng thiên trung giai khiến cho kinh mạch cũng trở nên càng bền vững kiên cố hơn, có thể tiếp nhận lực lượng trùng kích lớn hơn nữa.

Hai viên Vạn Cổ Vương Đan cuối cùng cũng bị Sở Mộ luyện hóa. Nhưng tu vi của hắn lại chỉ rất miễn cưỡng đạt được Vạn Cổ cửu trọng thiên đỉnh phong. So với cực hạn thật sự, còn có chênh lệch không nhỏ.

Cuộc chiến đấu phía ngoài vẫn đang tiến hành. Sở Mộ lại đang củng cố tu vi của mình. Mãi đến khi hắn hoàn toàn củng cố tu vi ở Vạn Cổ Cửu Trọng Thiên đỉnh phong, lại đến phiên bản thân hắn tiến hành chiến đấu.

Lần này, đối thủ của Sở Mộ vẫn là Tuyệt Thế nhất luyệ,. Sở Mộ chỉ điểm một kiếm liền giết chết đối phương trong nháy mắt.

Đối thủ chiến đấu hoàn toàn là ngẫu nhiên lấy ra. Có thể gặp được người yếu nhất, cũng có thể gặp được người mạnh nhất. Tất cả đều phải xem vận khí.

Vận khí của Sở Mộ xem như không tệ. Chiến đấu liền mười trận đều thắng lợi. Đối thủ lợi hại nhất là nhị luyện. Chỉ có điều hắn cũng chỉ dùng một kiếm giết chết trong nháy mắt.

Thắng liên tiếp mười trận, mỗi trận đều là chiến đấu vượt cấp. Bởi vậy sau khi giành thắng lợi, Sở Mộ được nhận thêm càng nhiều giá trị giết chóc hơn. Điều điều này làm cho giá trị giết chóc của hắn lại đột phá giới hạn một vạn.

Lợi dụng giá trị giết chóc hơn vạn này, Sở Mộ lại đổi một viên Vạn Cổ Vương Đan. Sau khi luyện hóa Vạn Cổ Vương Đan, tu vi của hắn đạt tới Vạn Cổ Cửu Trọng Thiên cực hạn. Đương nhiên, cái này cũng không thể xem như là cực hạn thật sự. Mà là cực hạn trên ý nghĩa bình thường. Tiếp theo còn cần không ngừng rèn luyện tinh luyện, mới có thể đạt được cực hạn thật sự.

- Đã bước thêm một bước tới gần Tuyệt Thế Cảnh.

Sở Mộ thầm nghĩ. Tính toàn thời gian, dường như hắn đi tới trong vương điện Sát Lục này chẳng qua mới mười mấy ngày mà thôi, tu vi đã nâng cao vô cùng đáng mừng.

Bỗng nhiên, Sở Mộ tiếp nhận đến yêu cầu. Có người muốn tiến vào gian phòng của mình, thăm hỏi mình. Sở Mộ mới biết được, hóa ra còn có thể như vậy.

- Đồng ý.

Bất chợt, một bóng người xuất hiện ở bên trong gian phòng của mình. Đó là một người trung niên tóc để thả, thoạt nhìn rất tiêu sái.

- Tiểu hữu chào ngươi, ta là Bạch Hà.

Người trung niên thân mật cười nói.

- Chào ngươi, ta là Sở Vương Đình.

Sở Mộ nói.

- Sở tiểu tử bằng hữu ở giới vực bên ngoài, nhất định là một thiên tài đỉnh cấp trong giới vực.

Bạch Hà cười nói.

Trọng tâm câu chuyện vừa mở ra, hai người rảnh rỗi trò chuyện.

Bạch Hà cũng không có mục đích gì. Đơn giản chính là ở trong vương điện Sát Lục đợi quá lâu, hiếm thấy có người mới đến, qua trò chuyện một chút, cũng hỏi thăm một phen về biến hóa của giới vực bên ngoài.

Sở Mộ cũng từ chỗ của Bạch Hà nhận được một ít tin tức về Vương điện Sát Lục.

- Trên thực tế hiểu biết của ta đối với Vương điện Sát Lục cũng không nhiều. Ý nghĩa tồn tại của vương điện Sát Lục rốt cuộc là cái gì, sợ rằng ngoại trừ chủ nhân của Vương điện Sát Lục ra, không có người nào biết.

Bạch Hà cười khổ nói:

- Hơn hai ngàn năm trước, ta bất ngờ tiến vào Vương điện Sát Lục. Đến nay, vẫn không có cách nào rời đi được.