Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 579: Mộng cảnh và hiện thực




Hộc hộc!

Một kiếm trực tiếp nuốt chửng thân thể lôi linh, biến ní thành một bộ phận lôi điện, khiến kiếm kình càng thêm cường đại.

Chỉ là lôi linh là sinh mệnh được hình thành từ lôi điện, kiếm chiêu ẩn hàm lôi chi áo nghĩa không thể đả thương được nó, một kiếm này của Diệp Trần, chỉ khiến nó dừng lại một chút, một khắc sau, nó từ trong kiếm kình lôi điện thoát ra, ngưng tụ lại, không chút hao tổn.

- Không hổ là lôi linh, chiến lực quả nhiên cường hãn.

- Nhưng thiên lôi thiết xét về phương diện uy lực căn bản không phải kiếm chiêu mạnh nhất của mình, vẫn còn thua xa kim diệu chân sát kiếm. Chỉ có phối hợp với thiên lối thiết nghịch thiên mới là thủ đoạn mạnh nhất, hơn nữa dùng lôi chi áo nghĩa đối phó lôi linh, rõ ràng lãng phí khí lực.

Diệp Trần không hề cảm thấy kinh ngạc trước việc lôi linh không hề bị thương, hắn chỉ là tham ngộ linh chi áo nghĩa chứ không định liều mạng với lôi linh.

Rắc!

Lôi linh vung ra mấy đường thiểm điện, một lần nữa phát động tấn công Diệp Trần.

Lần này Diệp Trần không dùng thiên lôi thiết đối phó lôi linh nữa, thậm chí không động dụng bất cứ kiếm chiêu nào, hắn biết đối phó với loại sinh mệnh hình thành từ nguyên khí này, chiêu thức đã không còn ý nghĩa, đánh vỡ thân thể chúng thì đã làm sao, chúng có thể ngưng tụ lại từ đầu, đối phó với chúng chỉ có thể dùng ý chí.

- Sát!

Ánh mắt khoá chặt lôi linh, mi tâm Diệp Trần bành trướng, kiếm ý sát lục vọt thẳng ra ngoài.

Vù!

Động tác lôi linh trở nên chậm chạp, dùng mắt thường cũng có thể thấy được, có lôi nguyên khí kết dính tản phát từ cơ thể chúng, thân thể vốn chân thực trở nên có chút hư huyễn, giống như sẽ vỡ ra bất cứ lúc nào, tan theo mây khói.

- Ngươi hình thành sinh mệnh không dễ, ta sẽ không giết ngươi.

Thực lực Diệp Trần đúng là không bằng lôi linh, không có nghĩa Diệp Trần không giết được lôi linh, nhược điểm lớn nhất của lôi linh chính là linh hồn, bởi vì nó là sinh mệnh được hình thành từ lôi điện, nên linh hồn vốn là nhược điểm bẩm sinh, yếu hơn bất cứ Linh Hải Cảnh đại năng nào, ý chí cũng yếu, kiếm ý giết chóc của Diệp Trần luận uy năng đạt đến ngũ giai đỉnh phong, đương nhiên có thể dễ dàng tiêu diệt linh hồn lôi linh, có thể nói, Diệp Trần giết chết lôi linh có thực lực mạnh hơn hắn còn dễ hơn giết Linh Hải Cảnh đại năng có thực lực yếu hơn hắn, dù sao bất cứ Linh Hải Cảnh đại năng nào cũng có ý chí võ đạo, luyện qua ý chí võ đạo trung hoà, kiếm ý Diệp Trần cũng không có lực sát thương quá lớn, chí ít không thể tuỳ ý tiêu diệt linh hồn Linh Hải Cảnh, trừ phi ý chí võ đạo của đối phương yếu hơn hắn.

Đương nhiên, sinh mệnh lôi linh này thời gian hình thành có lẽ không dài, nếu như đủ dài, linh hồn còn có thể cường đại hơn, trên thực tế, linh hồn sinh mệnh dị loại một khi trở nên cường đại, thực lực thập phần đáng sợ, lịch sử từng xuất hiện qua một số vương giả yêu nghiệt dị loại.

Sưu!

Vứt bỏ lôi linh, Diệp Trần bắn xuống dưới.

Trở lại bên trong sơn mạch, Diệp Trần quét linh hồn lực, tahats thực mộng lang đang nuốt nội tạng và não tuỷ của một loại yêu thú nào đó, tràng diện tương đối đáng sợ.

Lắc lắc đầu, Diệp Trần biết, thực mộng lang muốn nhanh chóng hồi phục vết thương linh hồn, đáng tiếc những thứ dùng để hồi phục vết thương linh hồn rất khó kiếm, người có được căn bản không muốn bán, mà giữ lại dùng cho riêng mình, cho nên muốn có được, phải tự đi kiếm.

- Không lẽ đem cửu khúc nghịch linh thảo cho nó uống, có đáng không nhỉ?

Diệp Trần nhíu mày, suy nghĩ xem nên làm thế nào.

- Khả năng khống chế mộng cảnh của thực mộng lang không phải chuyện đùa, thời điểm then chốt, có thể phát huy tác dụng rất lớn, dù sao mình cũng đã dùng qua cửu khúc nghịch linh thảo, uống thêm, hiệu quả không lớn, để lại luyện đơn không biết đợi đến lúc nào, chi bằng cho nó.

Nghĩ vậy, Diệp Trần lập tức ra quyết định.

- Quay lại.

Thông qua dấu ấn linh hồn, Diệp Trần gọi thực mộng lang.

Ngao!

Thực mộng lang ngửa mặt lên trời tru lên một tiếng, sau đó bay về phía Diệp Trần, chỉ một lúc sau đã thấy thực mộng lang xuất hiện trước mắt hắn, cọ cái đầu bàng đại vào người Diệp Trần.

Xoa xoa lớp lông trên cổ thực mộng lang, Diệp Trần lấy cửu khúc nghịch linh thảo từ trong linh giới trữ vật, xé một phiến lá đưa cho thực mộng lang ăn.

Thực mộng lang ngửi ngửi chiếc lá, phát hiện nó ẩn hàm năng lượng linh hồn, thập phần mừng rỡ, ngẩng đầu nhìn Diệp Trần, hình như đang hỏi, có phải cho nó thật không.

Diệp Trần gật gật đầu.

U u u!

Được Diệp Trần đồng ý, thực mộng lang mừng rỡ kêu lên mấy tiêng khe khẽ, há miệng cắn lấy chiếc lá, nhai nhai mấy cái nuốt luôn.

Ong!

Thực mộng lang vừa nuốt chiếc lá xuống bụng, linh hồn ba động như có như không lập tức lan tràn, mang theo ảo giác cường liệt, bóp méo hiện thực.

Một lúc lâu sau, thực mộng lang mới ngẩng đầu, nhìn Diệp Trần.

- Cho ngươi hết.

Diệp Trần đưa hết chỗ cửu khúc nghịch linh thảo còn lại cho thực mộng lang.

Thực mộng lang nhìn Diệp Trần cảm tạ, nuốt chửng cửu khúc nghịch linh thảo.

U quang loé lên trong thị tuyến Diệp Trần, hoàn cảnh xung quanh như mộng như huyễn, chồng chất lên nhau, bất phâ thân giả, không phải thực mộng lang cố ý làm vậy, chỉ là trong lúc hồi phục linh hồn thương thế, nó không thể khống chế năng lực của mình, khiến cho một bộ phận mộng cảnh phát tiết ra ngoài, ăn mòn hiện thực.

- Ồ? Chất lượng mộng cảnh còn mạnh hơn trước!

Diệp Trần có chút kinh ngạc.

Trên thực tế, Diệp Trần đã coi nhẹ hiệu dụng của cửu khúc nghịch linh thảo, cửu khúc nghịc linh thảo có thể cường đại linh hồn, đương nhiên cũng có thể hồi phục thương thế linh hồn, phải biết cường đại linh hồn khó khăn chứ hồi phục linh hồn rất dễ, cho nên sáu chiếc lá không những khiến thương thế linh hồn triệt để hồi phục mà còn tiến thêm một bước, linh hồn cường, năng lực chế tạo mộng cảnh đương nhiên cũng cường đại theo.

Ngao!

Linh hồn triệt để hồi phục, hơn nữa còn cường đại không ít, khiến thực mộng lang không kìm được ngửa mặt lên trời tru lên một tiếng, mấy con mắt trên trán đều mở, u quang khuếch tán như sóng biển, đi đến đâu, hiện thực và mộng cảnh bất phân giới tuyến đến đó, chỉ cần tiến nhập vào phạm vi bao phủ của u quang, lập tức rơi vào mộng cảnh, sinh tử không thể tự mình khống chế.

Diệp Trần thân là chủ nhân thực mộng lang, cho dù bị u quang bao phủ nhưng cũng không bị ảnh hưởng quá lớn. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

- Xem ra mình đã làm đúng, với năng lực chế tạo mộng cảnh hiện tại của thực mộng lang, Linh Hải Cảnh tông sư cũng không kịp phòng ngự, chỉ cần đối phương rời vào mộng cảnh, đúng một cái chớp mắt, mình có thể trọng thương thậm chí giết chết đối phương.

Diệp Trần cảm khái, thực mộng lang năng lực quá yêu nghiệt, có thể giúp hắn rất nhiều.