Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 828: Tiểu tử này thật ta môn (hạ)




Trong Bí Các của Long Thần Thiên Cung có một môn bí pháp, gọi là Cầu sinh đạo, người tu luyện Cầu sinh đạo, bất luận dưới tình huống nào, khát vọng muốn sống đều siêu cường, Diệp Trần lúc trước không lựa chọn Cầu sinh đạo, bởi vì hắn tin tưởng mình sẽ không buông tha dù dưới bất cứ tình huống nào, cho nên, chọn hay không chọn, ý nghĩa đối với hắn cũng không lớn lắm.

Dựa vào ý chí đáng sợ, hắn bỏ qua lục phủ ngũ tạng bị nghiền nát, bỏ qua từng khúc kinh mạch đứt gãy, thậm chí bỏ qua xương cốt đã đứt gãy đến không thể điều khiển thân thể, dùng một loại hình thái tánh mạng khác điên cuồng lướt động, loại tình huống này, tốc độ của hắn chỉ tăng chứ không giảm.

- Kẻ này không thể lưu.

Bạo Phong Vương và Thiết Thủ Vương sâu hít sâu một hơi, trong mắt lộ ra sát ý không chút che giấu.

- Chết đi!

Hai người liên thủ phát ra một sát chiêu, khí kình cuồng bạo đem không thể phá vỡ cạo vách tường thông đạo không thể phá vỡ ra một tầng dày đặc, cuối cùng hung hăng đánh lên phần lưng Diệp Trần.

Phần lưng Diệp Trần lõm xuống một mảnh, cốt cách đứt gãy chèn lên lục phủ ngũ tạng, hồn thiên phát ra thanh âm kẽo kẹt kẽo kẹt, tựa hồ tùy thời đều có thể bị nghiền nát, Diệp Trần gầm nhẹ một tiếng, nuốt máu tươi xuống đúng lúc này, một hơi cũng không thể giải tỏa, về phần hai người này, hắn nhất định sẽ giết chết, bất quá trước đó, hẳn phải tìm một chỗ, tăng tu vị lên đến cảnh giới Linh Hải Cảnh hậu kỳ mới được.

Bạo Phong Vương và Thiết Thủ Vương không phải Khương Thiên, cũng không phải Diệp Trần, trong thông đạo nhỏ hẹp này, tốc độ bị hạn chế rất nhiều, hơn nữa tốc độ của Diệp Trần và Khương Thiên vốn không kém bọn hắn bao nhiêu, cho nên sau khi quấn hơn mười lối đi, bọn hắn đã mất đi tung tích của Diệp Trần.

- Tiểu tử này thực con mẹ nó tà môn.

Thiết Thủ Vương vừa kinh vừa giận.

Lúc này, Bạo Phong Vương ngược lại nhẹ nhõm xuống, hắn âm thầm buồn cười, cho dù bị Diệp Trần đào thoát thành công thì thế nào, chẳng lẽ hắn còn sợ đối phương trả thù sao, đối phương không báo thù còn may, nếu không, sẽ khiến hắn có đi mà không về.

- Trốn được hòa thường sao trốn được miếu, hắn còn có đồng bạn, chỉ cần bắt được đồng bạn hắn, xem hắn có thể làm nên trò trống gì.

Bạo Phong Vương nhớ mãi không quên Tiệt Huyết Quỷ Chỉ.

- Ta cũng không phải sợ hắn, cho dù thương thế hắn khôi phục thì đã sao, ta chỉ dùng một tay là có thể nghiền chết hắn rồi.

Thiết Thủ Vương nhếch miệng nói.

Vù vù vù…

Kình phong mãnh liệt thổi phần phật bên tai Diệp Trần, giờ phút này, hai mắt Diệp Trần không thể mở ra được, toàn bộ thế giới vô cùng yên tĩnh, cái gì cũng không nghe được, cái gì cũng không thấy được, thầm mong cứ mãi như thế này, tốt nhất là vĩnh viễn không tỉnh lại.

- Không được!

Không biết đã cắn chót lưỡi lần thứ mấy, Diệp Trần cố gắng dùng đau đớn để tinh thần của mình thoáng tỉnh táo lại, sau đó lấy ra đan dược bổ xung nguyên khí, nuốt vào miệng mình.

Diệp Trần lắc lắc đầu, hắn cảm giác suy nghĩ của mình bị trì hoãn đi rất nhiều, lúc này, một Tông sư Linh Hải Cảnh bình thường cũng có thể đả thương hắn.

- Thực lực của ta vẫn còn quá yếu, đến trình độ này, đối đầu với Tông sư đỉnh tiêm đã không còn là vấn đề nữa, mà Bán bộ Vương giả mới là đối thủ chân chính, muốn sống mà rời khỏi mộ địa, muốn được phong sinh thủy khởi, không để cho người khác khinh thị, chỉ có thể tăng tiến thực lực của chính mình lên.

Hiện tại, ý niệm duy nhất trong đầu Diệp Trần là tìm một chỗ chữa thương, nếu không chữa thương, hắn sẽ chết rất nhanh, sau khi chữa thương, hắn cũng không có ý định hành động ngay lập tức, mà là cố gắng đột phá cảnh giới của mình đến Linh Hải Cảnh hậu kì, đợi đến khi thực lực đầy đủ, lúc ấy tái xuất cũng không muộn.

Bất quá, vấn đề trước mắt là, căn bản không thể tìm thấy địa điểm bế quan, hắn cũng không muốn tùy tiện tìm một chỗ nào đó để chữa thương, như vậy chỉ càng chết nhanh hơn.

- Xem ra thiên tài cũng phải cần vận khí, hy vọng có thể tìm được địa điểm bế quan nhanh chóng.

Diệp Trần cười cười, tự giễu mình, cảm giác như mình không kiên trì nổi nữa.

Sự thật chứng minh, vận khí Diệp Trần thập phần tốt, ước chừng thời gian nửa tuần trà trôi qua, lúc Diệp Trần sắp ngã quỵ, hắn tìm được một thạch thất, bên trên thạch thất này có cửa đá đi vào, bên ngoài có cơ quan mở cửa, Diệp Trần không cân nhắc suy nghĩ gì, xuất ra một quyền đánh nát chốt cửa, cửa đá chậm rãi cất lên, "Bá" một tiếng, Diệp Trần tiến vào, sau đó cửa đá liền đóng lại.

- Số mệnh tích lũy nhiều năm như vậy cũng không uổng phí.

Một ý niệm cuối cùng hiện lên trong đầu Diệp Trần, cuối cùng, hắn ngất đi.

Mà trước khi hắn hôn mê, Bất Tử Chi Thân đã bắt đầu có tác dụng, không ngừng chữa trị nội thương của hắn, từ trong ra ngoài, đan dược hắn nuốt vào cũng hóa thành một cỗ nguyên khí lưu, là nơi cung cấp năng lượng để phát xuất ra hiệu dụng của Bất Tử Chi Thân, dù sao thì Bất Tử Chi Thân cũng tiêu hao năng lượng.



Cách xa nơi này, Mộ Dung Khuynh Thành nhíu mày, trên mặt lộ vẻ lo lắng, nàng ẩn ẩn cảm giác được, tựa hồ như có một cái gì đó tương quan với mình gặp uy hiếp, hung hiểm, làm nàng rất không thoải mái, nàng nghĩ tới nghĩ lui, rốt cuộc cũng chỉ có Diệp Trần mới có thể làm nàng bất an như thế.

Nhưng rất nhanh, Mộ Dung Khuynh Thành thở phào một hơi, bất an trong lòng tự động tiêu tán, có lẽ Diệp Trần đã thoát khỏi hiểm cảnh.



Không biết thời gian qua bao lâu, Diệp Trần tỉnh lại từ giấc ngủ say.

Hắn lấy thủy lậu từ Trữ Vật Linh Giới ra, phát hiện thời gian đã trôi qua ba ngày. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

- Ba ngày a!

Diệp Trần thở dài một hơi, bắt đầu dò xét thương thể của bản thân.

Làm hắn kinh hỉ chính là, thương thế của hắn vốn rất nặng, cơ hồ gần như tiếp cận với cái chết, đã khôi phục được ba thành, nguyên nhân là do đan dược tu bổ nguyên khí đã tiêu hao hết, nếu trong ba ngày này, có người cho hắn ăn đan dược vào, rất có thể thương thế sẽ khôi phục đến năm thành.

- Bất quá, đã vượt qua nguy hiểm rồi.

Ngồi xếp bằng dưới đất, Diệp Trần thoáng đánh giá chung quanh một phát, sau khi phát hiện tòa thạch thất trống rỗng này, cũng không chú ý nữa, lại lấy một khỏa đan dược ra, nhét vào trong miệng.

Trong trạng thái hôn mê, Bất Tử Chi Thân tự động vận chuyển, về sau thanh tỉnh lại, Diệp Trần có thể chủ động vận chuyển Bất Tử Chi Thân, tốc độ khôi phục thương thế tăng gấp đôi.

Hai ngày nữa trôi qua, thân thể Diệp Trần đã khôi phục đến chín thành.

- Không có vấn đề gì lớn, thương thế cơ bản không ảnh hưởng gì, kế tiếp, phải toàn lực đột phá đến cảnh giới Linh Hải Cảnh hậu kì a!