Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1504: Giết! (1)




Trong lúc nói chuyện, công kích của hai Hoàng giả cấp bốn Vệ gia cũng giết đến trước mặt Huyền Thiên cùng Cảnh Vũ Thanh.

Lạc Nhật hoàng hôn -- Huyền Thiên lập tức thi triển Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm thức thứ năm, là tuyệt chiêu nhất thức.

Hắn cũng không sử dụng lực lượng của Tam Chuyển Kiếm Đan, Vệ gia thân là một trong ngũ đại siêu cấp thế gia, Huyền Thiên khẳng định phải chừa chút át chủ bài trên tay.

Lĩnh ngộ Áo Nghĩa Huyền Thiên đạt đến ngũ giai sơ kỳ tương đương Hoàng giả cấp bốn, cương nguyên cũng được bất diệt kim thân cường hóa có thể so sánh với Hoàng giả cấp ba, tuy rằng kém hơn Hoàng giả cấp bốn một chút nhưng không tính là nhiều.

Một tiếng giòn tan vang lên, một chiêu Lạc Nhật hoàng hôn của Huyền Thiên bị đối phương phá vỡ, một đạo kim sắc kiếm quang tiếp tục chém tới hắn.

Tuyệt học Vệ gia -- Đại Thiên Cương Kim Canh Kiếm Khí!

Kiếm khí này vô cùng sắc bén, nhưng mà bị Lạc Nhật Hoàng Hôn của Huyền Thiên ngăn cản, uy lực đã yếu bớt.

Vèo -- một quỹ tích vòng tròn xuất hiện trong hư không, Huyền Thiên thi triển Quỷ Nguyệt Đại Na Di tránh thoát đạo kim sắc kiếm khí.

- Tân đại ca, ta dùng thánh đỉnh giam cầm hư không, ngươi tới chém giết người của Vệ gia!

Huyền Thiên vừa dùng Quỷ Nguyệt Đại Na Di đồng thời truyền âm hồn niệm vớiTân Vũ Hiệp.

Bên kia, Cảnh Vũ Thanh cũng chặn công kích của một vị Hoàng giả cấp bốn Vệ Vĩ Lâm.

- Giết!

Hét lớn một tiếng, Huyền Thiên dùng Quỷ Nguyệt Đại Na Di tránh thoát một kiếm của Vệ Đông Nguyên, chỉ chớp mắt lại giết ngược lại.

- Tiểu tử muốn chết. . . !

Vệ Đông Nguyên thấy Huyền Thiên chủ động giết tới đây, trong hai mắt lóe lên hung quang, lần nữa thi triển Đại Thiên Cương Kim Canh Kiếm Khí đánh tới Huyền Thiên.

Hưu -- đúng lúc này, một tiếng xé gió đột nhiên từ đằng xa kích xạ đến.

Tân Vũ Hiệp vận chuyển chu thiên Tinh Thần Kiếm trận chặn Vệ Hải Lương cùng công kích của hai Hoàng giả cấp năm, dư lực phân ra ba mươi sáu chuôi linh kiếm giết tới Vệ Đông Nguyên.

Ba mươi sáu chuôi linh kiếm ất cả đều là Hoàng cấp linh kiếm, Tân Vũ Hiệp hạ sát thủ với Vệ Đông Nguyên, một phân thành hai, một nửa chém về phía Đại Thiên Cương Kim Canh Kiếm Khí, một nửa khác hợp thành một đâm thẳng Vệ Đông Nguyên.

Một tiếng nổ tung vang lên, Đại Thiên Cương Kim Canh Kiếm Khí của Vệ Đông Nguyên chém ra bị đán nát bấy.

Vệ Đông Nguyên nhìn mười tám chuôi Hoàng cấp linh kiếm bị giết tới mà thần sắc hoảng hốt.

Hắn muốn thuấn di tránh né, nhưng mà hư không chắc chắn như sắt, căn bản không thể làm được.

Vèo -- Vệ Đông Nguyên đem tốc độ đề cập đến cực hạn, hướng một bên né tránh, đồng thời hoảng sợ hô to một tiếng:

- Không tốt, nơi đây có trận pháp giam cầm hư không.

Hắn đương nhiên không biết là bởi vì thánh đỉnh giam cầm hư không, còn tưởng rằng đám người Tân Vũ Hiệp cố ý bày ra trận pháp.

Hưu -- một đạo kiếm quang đột nhiên kích xạ trên không trung hơn mười dặm, thanh âm Vệ Đông Nguyên liền ngừng lại.

Hắn đang toàn lực tránh né đuổi giết của linh kiếm Tân Vũ Hiệp, bị Huyền Thiên một chiêu Húc Nhật Đông Thăng chém ngang cổ họng.

Vệ Đông Nguyên tuyệt đối không ngờ, một kẻ Chuẩn Hoàng lại có thể bộc phát ra tốc độ nhanh cùng lực công kích cường đại như thế, có thể đơn giản phá hộ thể cương nguyên và thất phẩm Linh thân ngũ giai sơ kỳ của hắn.

Nếu không có kiếm trận của Tân Vũ Hiệp công kích, Vệ Đông Nguyên có thể đơn giản ngăn cản một chiêu này của Huyền Thiên nhưng mà công kích hiện tại hắn nhận lấy là trí mạng.

Càng thêm kinh hãi là công kích vẫn còn tiếp tục, ba mươi sáu chuôi Hoàng cấp linh kiếm giết Tân Vũ Hiệp trên không trung chuyển đầu vây quanh đầu lâu Vệ Đông Nguyên chỉ thấy cương mang sáng chói lóe lên lóe lên, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, đầu lâu Vệ Đông Nguyên bị ba mươi sáu chuôi Hoàng cấp linh kiếm chém nát bấy.

Vệ Đông Nguyên đi bán muối ngay lập tức.

Ba người Vệ Hải Lương, Vệ Minh Bác, Vệ Đông Như toàn lực tiến công Tân Vũ Hiệp nhưng đều bị Tân Vũ Hiệp sử dụng chu thiên Tinh Thần Kiếm trận chống đỡ hai tay của hắn bày thành kiếm thế, không ngừng biến hóa. Kiếm trận kia trời đất quay cuồng như là Đấu Chuyển Tinh Di, dùng Tân Vũ Hiệp làm trung tâm, bán kính hơn hai mươi dặm đều bị tinh quang bao phủ, kiếm cương kiếm trận lập tức công giết đến.

Không chỉ có Vệ Hải Lương, Vệ Minh Bác, Vệ Đông Như mà kể cả Vệ Đông Nguyên, Vệ Vĩ Lâm đều ở trong phạm vi kiếm trận bao trùm.

Vệ Đông Nguyên chết đi vượt quá dự liệu của hoàng giả Vệ gia, đám người không ngờ, Tân Vũ Hiệp bị ba người Hải Lương, Vệ Minh Bác, Vệ Đông Như vây công vẫn còn có dư lực đánh chết Vệ Đông Nguyên.

Hơn nữa sau khi đánh chết Vệ Đông Nguyên, Tân Vũ Hiệp cũng không xuất hiện dấu hiệu độc khí công tâm.

- Chuyện gì xảy ra?

Vệ Chấn Vũ đứng ở đàng xa xem cuộc chiến, hắn gầm lên một tiếng, hai mắt như kiếm chăm chú vào trên người Huyền Thiên.

Vệ Đông Nguyên là Hoàng giả cấp bốn, ở Trung châu hoàng giả mới có chiến lực cao cấp nhất, nhất là Hoàng giả cấp bốn trở lên đều là tinh anh bên trong hoàng giả, họ là tài phú quý giá của bất kỳ một thế lực lớn nào.

Chết đi một người là tổn thất thật lớn.

- Vũ Thiếu, Tân Vũ Hiệp đang liều mạng, chiến lực vừa rồi quả thực vượt xa người thường bộc phát.

Vệ Hải Lương la lớn:

- Hắn bộc phát thực lực như vậy cầm cự không được bao lâu, tối đa mười cái hô hấp chắc chắn phải chết.

Tuy rằng Vệ Đông Nguyên vừa rồi hô có trận pháp hư không giam cầm nhưng hoàng giả Vệ gia không có quá để ý, cho rằng Tân Vũ Hiệp tử chiến vì thế bố trí xuống đại trận triệt để quyết sinh tử.

- Đừng để cho hắn chạy.

Vệ Chấn Vũ quát lạnh một tiếng, ánh mắt rơi vào trên người Huyền Thiên:

- Dám giết người của Vệ gia ta , tiểu tử ta muốn đem ngươi bầm thây vạn đoạn.

Vừa mới nói xong, sát cơ của Vệ Chấn Vũ tăng vọt xuất thủ đánh tới Huyền Thiên

Tuy rằng cho Vệ Đông Nguyên một kích trí mạng chính là công kích kiếm trận của Tân Vũ Hiệp nhưng nếu không phải Huyền Thiên đột nhiên một kiếm trảm Vệ Đông Nguyên thì Vệ Đông Nguyên không có khả năng chết dưới kiếm trận nhanh như vậy làm Vệ Chấn Vũ muốn xuất thủ cứu giúp cũng không kịp.

- Vệ Chấn Vũ, đối thủ của ngươi là ta --!

Chính vào lúc này, một tiếng hét lớn từ đằng xa truyền đến.

Một đạo hư ảnh màu đỏ rực nhảy lên, hai cái nháy mắt đã từ bên ngoài hơn nghìn dặm xuất hiện phía trước Vệ Chấn Vũ hai mươi dặm.

- Trảm --!

Hỏa hồng sắc thân ảnh là một Hoàng giả cấp ba tuổi còn trẻ, hắn vừa xuất hiện liền hét lớn một tiếng, trường kiếm màu đỏ trong tay xuất ra một trảm chém xuống Vệ Chấn Vũ.

Ba -- kiếm cương xé trời dài đến hai mươi dặm chém bầu trời làm hai nửa.

Ở bên trong kiếm cương có tiếng long ngâm rung trời, rồng lửa màu đỏ bay múa có một loại cảm giác hủy thiên diệt địa, không khó tưởng tượng một kiếm này có uy lực cường đại đến cỡ nào.

Dù cho cách xa nhau hai mươi dặm, Vệ Chấn Vũ cũng từ đạo kiếm cương này cảm nhận được uy hiếp cực lớn, trong lòng hắn trở nên căng thẳng, thần sắc chấn động.

Huyền Thiên nhìn hoàng giả tuổi trẻ đột nhiên vọt tới, cả người hắn khí diễm ngập trời như là hỏa diễm đang hừng hực thiêu đốt.