Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 442: Hướng Thiên Tiếu (2)




Tiến vào Thần Võ vương triều không đến ngàn dặm, bỗng Tiểu Hổ vang lên một hồi rống thấp giọng, Huyền Thiên cũng cảm giác được, một cổ sát cơ kịch liệt liền tập trung vào hắn.

Hắn xoay người một cái, chỉ thấy một Hắc y nhân toàn thân từ đầu đến chân đều bị vải đen che lấp, giống sát thủ dạ tập Hoàng gia như đúc, đang ở trên không trung cấp tốc bay về phía Huyền Thiên.

Tốc độ người này cực nhanh, ít nhất so với Tiểu Hổ phải nhanh hơn một nửa, hơn nữa, tu vị cũng cực cao, đúng là một vị cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ, tu vị chừng Địa giai cảnh thất trọng.

Rõ ràng, vị cường giả Địa giai cảnh thất trọng này là xông về phía Huyền Thiên mà đến.

Huyền Thiên trong nội tâm kêu to không ổn, hắn quả nhiên đã khiến sát cơ Tiêu Dao Kiếm Tông chuyển dời từ trên người Hoàng gia đến người mình, nhưng thật không ngờ, Tiêu Dao Kiếm Tông lại lớn mật, quả quyết như thế. Huyền Thiên vừa rời khỏi Tiêu Dao Kiếm Tông đã phái người đến giết hắn.

Huyền Thiên không quay về theo đường cũ, không có ai biết hắn muốn đi Tiềm Uyên Thành, Hắc y nhân này hiển nhiên không phải chờ Huyền Thiên ở đây mà là theo đuôi từ lâu, cho tới bây giờ mới động thủ, xem ra nguyên nhân là ở trong khu vực Tiêu Dao vương triều.

Nếu Huyền Thiên chết cảnh nội Tiêu Dao vương triều, Tiêu Dao Kiếm Tông sợ Thiên Tinh Các sẽ trách tội nên thẳng đến khi Huyền Thiên ra khỏi khu vực Tiêu Dao vương triều mới động thủ. Về phần Hắc y nhân này là từ phía trước bên trái đuổi đến.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi Huyền Thiên tiến vào Thần Võ vương triều ngằn dặm, mới bị người này ngăn trở, thời gian trước hắn là đi đường vòng.

Tiểu Hổ bây giờ là yêu thú ngũ cấp hạ cấp, nhưng nó thực lực khủng bố, cho dù là cường giả Địa giai cảnh tứ trọng cũng chưa hẳn là đối thủ của nó, nhưng mặc dù như thế, cách cường giả Địa giai cảnh thất trọng vẫn rất xa, hào rộng ở giữa khó có thể vượt qua.

Về phần thực lực của Huyền Thiên thì càng thêm không bằng, có thể thắng dễ dàng cường giả Địa giai cảnh nhất trọng, vận dụng Linh kiếm Địa cấp, át chủ bài toàn bộ đều xuất ra thì cường giả Địa giai cảnh nhị trọng bình thường cũng không phải là đổi thủ của Huyền Thiên, nhưng nếu trong tay cường giả Địa giai cảnh nhị trọng có vũ khí có thể ngăn cản được linh kiếm Địa cấp, Huyền Thiên nếu không thể chiếm lợi thế tập kích chỉ sợ phải thua kém một ít.

Một vị cường giả Địa giai cảnh thất trọng so với Huyền Thiên như là khác biệt Thiên Địa, Huyền Thiên mặc dù có thể vượt cấp khiêu chiến, lấy yếu chống mạnh, nhưng như thế nào cũng không thể bù đắp chênh lệch giữa hắn và cường giả Địa giai cảnh thất trọng, huống chi địch nhân có chuẩn bị mà đến, Linh kiếm Địa cấp của hắn đã không phải là vũ khí bí mậtn nữa.

Hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, Huyền Thiên căn bản khôngcân nhắc, quyết định tạm lánh mũi nhọn, bàn tay vỗ về phía lưng Tiểu Hổ, Tiểu Hổ hiểu ý, lập tức quay người bỏ trốn mất dạng.

- Tiểu tử, ngươi trốn không thoát đâu... !

Cường giả Địa giai cảnh thất trọng thanh âm âm lãnh như hàn băng, sắc bén như đao.

Trong cơ thể Huyền Thiên lóe lên kiếm quang, lập tức vận dụng Ngự Kiếm Phi Hành đi đến sau lưng Tiểu Hổ, như vậy Tiểu Hổ không cần mang theo hắn, tốc độ phi hành sẽ nhanh hơn chút.

Mà Ngự Kiếm Phi Hành của Huyền Thiên vốn vô cùng nhanh, so với tốc độ phi hành của Tiểu Hổ phải nhanh hơn nửa phần, một người một hổ, cấp tốc phi hành trên không trung, so với vừa rồi Tiểu Hổ lưng cõng Huyền Thiên phi hành phải nhanh hai ba thành.

Nhưng vị cường giả Hắc y nhân Địa giai cảnh thất trọng ở sau lưng tốc độ phi hành càng nhanh hơn, một mực âm lãnh cười cười, đuổi theo Huyền Thiên, khoảng cách càng đến gần càng gần.

Trong lúc cấp tốc chạy thục mạng, khoảng cách ngàn dặm liền qua rất nhanh, Huyền Thiên lại thấy cảnh nội Tiêu Dao vương triều, cường giả Hắc y nhân Địa giai cảnh thất trọng sau lưng đã đuổi gần một nửa khoảng cách, hừ lạnh một tiếng, cũng không có bởi vì Huyền Thiên trốn vào cảnh nội Tiêu Dao vương triều mà dừng tay, xem ra là quyết định muốn đánh chết Huyền Thiên rồi.

Chiến đấu chính diện với cường giả Địa giai cảnh thất trọng, tỷ lệ Huyền Thiên thay đổi thế cục chưa đủ một phần vạn, không đến mức bất đắc dĩ Huyền Thiên tuyệt đối sẽ không đánh một trận với cường giả Hắc y nhân sau lưng, hắn tiếp tục cấp tốc chạy thục mạng.

Cường giả Hắc y nhân sau lưng đã đuổi đến sau lưng Huyền Thiên chưa đủ ngàn mét, tình huống thập phần nguy hiểm.

Bỗng, trong sơn mạch phía dưới lại truyền đến một hồi tiếng ca:

- Hướng thiên tiếu! Hướng thiên tiêu! Nhất tiếu thiên... !

Huyền Thiên nhìn về phía dưới, nguyên lai lại trốn về trên không sơn mạch thanh tú không ngớt ngàn dặm ban nãy.

Bị ép không đường, Huyền Thiên lập tức lao xuống sơn mạch. Huyền Thiên có thể khẳng định, trong sơn mạch này chắc chắn là cao nhân võ đạo, nếu không Huyền Thiên tuyệt đối sẽ không thể nào không nghe ra người hát ở chỗ nào.

Tuy rằng không biết người kia là địch hay bạn, nhưng Huyền Thiên lại từ tiếng ca lấy được thêm vài phần nắm chắc, trong tiếng ca cười trời vô tình, cười mà không buồn, cười nhiều người tranh giành sầu lo, hẳn là một cao nhân không muốn tranh đấu, nếu có thể gặp gỡ có thể sẽ bảo trụ được một mạng.

Lo lắng duy nhất của Huyền Thiên chính là cao nhân ca hát kia đến tột cùng cao tới trình độ nào, có phải là đối thủ của cường giả Hắc y nhân Địa giai cảnh thất trọng không.

Cường giả Hắc y nhân Địa giai cảnh thất trọng thấy Huyền Thiên phóng vào núi cũng vọt theo xuống

Tiếng ca du dường dừng lại một chút, một tiếng thở dài vang lên:

- Nhân sinh bất quá trăm năm, cùng là nhân loại, cần gì phải tranh giành tới ngươi chết ta sống, vô duyên vô cớ, tăng thêm cừu hận ưu sầu.

Cường giả Hắc y nhân Địa giai cảnh thất trọng hừ lạnh một tiếng, quát:

- Giả thần giả quỷ, không nên xen vào việc của người khác, lão phu sẽ lấy mạng chó của ngươi, kết thúc ưu sầu của ngươi, ngươi sẽ không cần phải thở dài nhiều như vậy nữa.

- Khẩu khí thật lớn!

Tiếng thở dài kia đột nhiên cao lên, một đạo nhân ảnh từ trên một ngọn núi nhảy xuống, hắn bước ra một bước, tựa hồ như Súc Địa Thành Thốn, vài bước liền vượt qua một ngọn núi, xuất hiện ở trước Huyền Thiên và Hắc y nhân Địa giai cảnh thất trọng kia.

Huyền Thiên ánh mắt nhìn đi, thần sắc cả kinh, người xuất hiện dĩ nhiên là một thiếu niên niên kỷ lớn hơn mình không đến 1 2 tuổi, xem ra, đại khái chừng hơn 16.

Hắn có hai con ngươi như ngôi sao, tóc dài thẳng rủ xuống áo choàng, mặc trường bào màu xanh đậm, đón gió mà đứng.

Khiến Huyền Thiên kinh ngạc nhất chính là thiếu niên này chỉ có tu vị Địa giai cảnh ngũ trọng, nhưng lại tản ra một cổ khí thế kinh người, đứng ở đó liền khiến người có một loại cảm giác đỉnh thiên lập địa, vô kiên bất tồi.

Tuổi như vậy không ngờ đã có tu vị Địa giai cảnh ngũ trọng, tuyệt đối là một trong nhưng tân tú hậu bối cao cấp nhất khắp Thần Châu đại địa, bất quá, cường giả Hắc y nhân ở đằng sau lại có tu vị Địa giai cảnh thất trọng, thực lực thập phần đáng sợ, cao thâm mạt trắc, Huyền Thiên đối với người trẻ tuổi trước mắt cũng có chút bận tâm.