Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 128: Bái Sư Đông Linh Tiên Trì




Cuối cùng Lâm Phức Hương không có đáp ứng mời chào của bất kỳ một thế lực nào. Nàng cũng không muốn rời xa Chu Hằng, không muốn hắn bị hồ ly An Ngọc Mị kia chiếm tiện nghi đâu!

Tuy nhiên, Thiên linh thể mê hoặc thật sự quá lớn, cho dù khi bọn họ trở về khách điếm, nhưng người đến du thuyết Lâm Phức Hương vẫn là nối liền không dứt, khiến Lâm Phức Hương phiền não không thôi, nàng cực kỳ hối hận sự lỗ mãng của mình trước đó.

Thế nhưng sáng sớm ngày hôm sau, đến đây một vị khách nhân không để cho từ chối.

Đây là một mỹ phụ chừng ba mươi, gương mặt đẹp lạnh lùng, nhưng dáng người nở nang dồi dào, bộ ngực kia cao vút như ngọn núi chọc thẳng tầng mây, như muốn xé rách áo ló ra, khiến người ta nhìn thấy mà kinh tâm động phách.

- Vi sư tên Cố Lăng Phỉ, xuất thân từ Đông Linh Tiên Trì! Ngươi thu thập một chút, rồi đi với vi sư!

Mỹ phụ kia vừa vào cửa liền nói, khí chất ung dung như tiên, dưới so sánh mấy phu nhân khuynh thành như Lan Phi kia lập tức trở thành gà đất, căn bản không có tư cách so sánh.

Đông Linh Tiên Trì? Chính là vị trí của Đông Linh Tiên Trì Thánh nữ mà con lừa đê tiện hay nhắc tới kia hay sao?

Ba người Chu Hằng, An Ngọc Mị, Lâm Phức Hương đều có chút kinh ngạc, vốn tưởng rằng con lừa đen kia chỉ là nói lung tung ra một cái tên, không nghĩ tới trên đời này đúng thật là có một địa phương như vậy...

- Ta, ta...

Lâm Phức Hương ấp úng, dùng ngón tay vo vo nhau. Cố Lăng Phỉ tạo cho bản năng nàng cảm nhận hết thảy ý thân thiết, khiến nàng sinh ra một loại cảm giác như từ mẫu, tạo ra trong đầu óc không muốn cự tuyệt đối phương, nhưng nàng vẫn luyến tiếc xa cách Chu Hằng a!

Nàng cũng không ghét đối phương vừa tới đã tự cho mình là vi sư, trên người đối phương có một loại khí chất xuất trần làm cho nàng không tự chủ muốn thân cận.

- Đứa nhỏ ngốc này, còn do dự cái gì! Ở lại đây chỉ có thể mai một thiên phú của ngươi!

Cố Lăng Phỉ nghiêm nghị nói. Đối với Chu Hằng và An Ngọc Mị thì hoàn toàn xem như không khí, ngay cả khóe mắt cũng không có đảo qua bọn họ một lần nào.

Lâm Phức Hương lo lắng phân vân một hồi lâu, vẫn là lắc đầu một cái, ở giữa sự cường đại bản thân và tình lang: nàng không chút do dự lựa chọn người tình.

- Đứa nhỏ ngốc! Đông Linh Tiên Trì ở Thiên Long Đế triều đều là tiếng tăm lừng lẫy. Bao nhiêu người tranh nhau đánh bể đầu đều muốn chen vào đấy!

Cố Lăng Phỉ thương tiếc nói, đầu tiên nàng nhìn thấy Lâm Phức Hương liền ưa thích ngay nha đầu ngây thơ thanh thuần này.

Lâm Phức Hương chỉ là lắc đầu, mặc cho Cố Lăng Phỉ nói tới khô miệng cũng vô dụng.

- Đi đi thôi!

Chu Hằng lại lên tiếng:

- Còn muội nữa, cũng cùng nhau tới Đông Linh Tiên Trì đi!

Hắn chỉ chỉ An Ngọc Mị.

- Cái gì?

An Ngọc Mị bất mãn, nàng đang ước gì Lâm Phức Hương sớm một chút rời đi, đỡ phải mỗi ngày nàng như lâm đại địch. Ai mà nghĩ tới Chu Hằng cũng muốn đuổi nàng đi! Có phải tên tiểu sắc lang này muốn thừa dịp nàng không ở đây nhân cơ hội câu dẫn ba bốn nàng nữa hay không?

Cố Lăng Phỉ lại là sắc mặt sa sầm xuống. Ở trong mắt nàng tu vi của mấy người Chu Hằng thật sự là quá thấp kém, cho dù những lão quái Thiên Tinh Tông kia, nàng cũng căn bản không có đặt ở trong mắt, chênh lệch này hoàn toàn là chuyện thường tình!

Nàng xuất hiện ở nơi này, chính là để xử lý một việc nhà, nếu không Hàn Thương Quốc nho nhỏ này đối với nàng mà nói thật không có chút lực hấp dẫn nào.

Chu Hằng lại dám xen mồm ở trước mặt nàng, đối với nàng quả thực đây là đại bất kính! Tuy nhiên nàng cũng nhìn ra được, Lâm Phức Hương rất coi trọng Chu Hằng, mới có thể nghe lời hắn khuyên.

Vì đồ đệ yêu quý, nàng nhịn! Còn cô gái nhỏ kia tuy rằng xinh đẹp có chút quá mức, nàng không thích, nhưng chỉ cần có thể thuyết phục Lâm Phức Hương bái làm môn hạ của nàng, thì cứ để nữ lang xinh đẹp kia làm hầu gái cũng tốt.

- Các ngươi ở Đông Linh Tiên Trì cố gắng tu luyện cho tốt, mới có thể theo kịp bước chân của ta!

Chu Hằng khuyên nhủ. Hắn có hắc kiếm, tích lũy tu vi không ai có thể sánh bằng, cộng thêm ngộ tính xuất sắc, cái chắn cảnh giới đối với hắn mà nói chỉ là một chuyện đùa.

Hai nàng An Ngọc Mị nếu không đi ra ngoài học hỏi, chỉ sẽ bị hắn bỏ rơi thật xa bóng dáng đều không nhìn thấy.

Nghe hắn nói như vậy, hai nàng An Ngọc Mị đều là lộ ra ý động: Bản tâm họ cũng rất kiêu ngạo, sao cam chịu thua sút Chu Hằng! Mà bắt đầu từ Tụ Linh Cảnh, mỗi một lần đột phá gia tăng thọ nguyên cũng sẽ càng nhiều, Khai Thiên Cảnh là có thể sống hơn một ngàn năm!

Nhất thời rời xa, đổi lấy gặp nhau lâu dài!

Hai nàng nhìn nhau một cái, rồi đều gật gật đầu.

Chu Hằng cười cười, nói với Cố Lăng Phỉ:

- Tiền bối! Nàng cũng là Thiên linh thể!

“Phì!”

Cố Lăng Phỉ đang uống nước, lập tức phun ra, liên tục ho khan, bộ ngực cao vút lắc lư qua lại. Mỹ phụ phong vận đầy đặn ngọt ngào thảnh thục cũng không phải hai nàng có thể so sánh. Với tâm tính tu dưỡng của nàng vốn không nên thất thố như thế, ai mà nghĩ tới tin tức này quá kinh người mà!

Lại thêm một Thiên linh thể?

- Tiền bối chờ chút!

Chu Hằng làm bộ đi vào phòng của mình, bất chợt từ trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp lấy ra Linh Tinh Trụ, sau đó đi tới căn phòng của Lâm Phức Hương, bảo An Ngọc Mị trắc nghiệm linh thể.

Theo đoạn thân trụ thứ ba tỏa ánh sáng sáng ngời, Cố Lăng Phỉ đúng là kinh ngạc đến ngây người.

Quả nhiên là Thiên linh thể, hơn nữa... là tam tinh!

Vốn trước đó nàng quyết định thu An Ngọc Mị vào Đông Linh Tiên Trì có chút miễn cưỡng, nhưng bây giờ lại là tràn đầy ngạc nhiên vui mừng. Nếu ngay cả Thiên linh thể đều ghét bỏ, vậy thì trên đời còn có người nào có thể xưng là thiên tài?

- À, đúng rồi! Cổ Tư cô nương của Cô Tuyệt Phong cũng là Thiên linh thể, tiền bối không ngại cũng cùng thu vào Đông Linh Tiên Trì chứ!

Chu Hằng vỗ đầu một cái, thiếu chút nữa quên mất Cổ Tư.

Cố Lăng Phỉ hai mắt ngẩn ra, thần tình chết lặng.

...

Ba nàng An Ngọc Mị sẽ theo Cố Lăng Phỉ rời đi, đại điện chủ và cường giả Cô Tuyệt Phong kia thì càng hưng phấn, bởi vì bọn họ sẽ nhấc lên quan hệ với Đông Linh Tiên Trì.

Kỳ thật đừng nói bọn họ, chính là lão quái Khai Thiên Cảnh của Thiên Tinh Tông cũng không biết lai lịch của Đông Linh Tiên Trì là gì! Nhưng bọn họ chỉ cần biết rằng Đông Linh Tiên Trì là nhà quyền thế của Thiên Long Đế triều là đủ rồi, tùy tiện đi ra một lão ẩu quét rác đều có phân lượng hơn so với Hoàng đế Hàn Thương Quốc!

Không ai biết tu vi của Cố Lăng Phỉ là gì, ngay cả mấy lão tổ của Thiên Tinh Tông tự mình ra mặt đều không cách nào nhìn ra. Điều này cũng làm cho trong lòng bọn họ càng thêm kính sợ, hết sức lo sợ, sợ một khi Cố Lăng Phỉ mất hứng tiện tay vỗ một cái, làm cho Thiên Tinh Tông bị hủy diệt cũng giống như Đại Diễn Tông ngày nào.

Loại cường giả tuyệt thế này, động một cái chính là đất rung núi lở, ai dám đắc tội?

Đáng tiếc, Đông Linh Tiên Trì chỉ lấy nữ đệ tử, bởi vậy tuy rằng Tỉnh Thiên đồng dạng là Thiên linh thể nhưng hoàn toàn bị xem như không khí, không có nhận được một cái liếc nhìn của Cố Lăng Phỉ.

Mà phương thức Cố Lăng Phỉ mang theo ba nàng rời đi, cũng chấn nhiếp mọi người một phen. Nàng bỗng không lấy ra một chiếc thuyền ngọc hoa lệ, sau khi bốn nàng bước lên, thuyền ngọc lơ lửng giữa không trung bay đi, bốn nàng đều là tay áo phất phơ, phong thái như tiên.

Trống rỗng lấy ra thuyền ngọc, thủ đoạn này thì mọi người đều có thể đoán được, đó là Cố Lăng Phỉ có được pháp khí không gian, nhưng không ngờ thuyền ngọc lại có thể lơ lửng bay đi giữa không trung, đây thật là khiến người ta mở rộng tầm mắt, hoàn toàn không thể tưởng tượng!

Trong đám người, Nam Cung Nguyệt Dung lộ ra vẻ mặt vừa hâm mộ vừa ganh tị.

Nàng vốn là đệ nhất thiên tài của Hàn Thương Quốc, nhưng hiện giờ đúng là một hơi xuất hiện bốn Thiên linh thể, làm cho Địa linh thể ngũ tinh của nàng lúc này trở nên không đáng giá một đồng! Từ một con phượng ngọc trên chín tầng trời rơi xuống thành con gà đất, mức chênh lệch của lòng sông so với mặt biển như vậy... sao nàng có thể chịu đựng nổi?

Nàng tuyệt đối không tin tưởng Hàn Thương Quốc thực sự có nhiều thiên tài như vậy, mà bởi vì ba nàng đều có quan hệ kề cận với Chu Hằng, thực dễ dàng khiến người ta liên tưởng có phải hay không Chu Hằng đã làm qua tay chân gì!

Hiện tại Tỉnh Thiên đã còn sống trở về, nàng không cần Chu Hằng nữa rồi!

“Sát!”

Vừa nghĩ tới hình ảnh bị Chu Hằng chiếm đoạt, nàng không nhịn được liền sát ý sôi trào. Nếu sau chuyện đó Chu Hằng nhu tình trấn an với nàng, như vậy nàng xuất phát từ coi trọng tiềm lực của Chu Hằng, vẫn có thể đâm lao phải theo lao lựa chọn gả cho hắn. Dù sao nàng là người làm đại sự, sẽ không bị mối hận riêng tư chi phối sức phán đoán: Nhưng bây giờ tuyệt đối không có khả năng phát sinh!

Kế tiếp, chính là chờ đợi đại năng của Lãng Nguyệt Quốc tới đây phá giải đại trận hộ sơn của Đại Diễn Tông, thăm dò khai thác thế giới thần bí kia. Tuy nhiên, chuyện này không có liên quan tới Chu Hằng, đến lúc đó khẳng định mỗi người đều muốn đi vào, nhưng tới lúc đó cũng không phải Thiên Tinh Tông có thể làm chủ, mà phải xem những cường giả Lãng Nguyệt Quốc kia nói như thế nào.

Thế giới thần bí kia liên quan tới một kế thừa ít nhất là của cường giả Kết Thai Cảnh, không ai muốn có nhiều người cạnh tranh. Vì cho dù vốn là con kiến không đặt ở trong mắt bọn họ, nhưng loại chuyện kế thừa này không phải thực lực mạnh thì nhất định có thể nhận được!

Cũng tỷ như Tỉnh Thiên, lúc trước rõ ràng chỉ là Tụ Linh Cảnh, có thể trong hơn một trăm người đi vào thế giới thần bí cũng chỉ có một mình hắn nhận được ưu đãi. Kỳ thật Chu Hằng cũng nhận được ưu đãi, tuy nhiên đó là hắc kiếm mang tới.

Chu Hằng cũng không thể rời đi được, vì hắn nhận được khiêu chiến của Tỉnh Thiên.

Không phải chiến thư, mà là Tỉnh Thiên nói lên ở trước mặt hắn. Tên nam nhân từ trước đến nay lười biếng không để ở trong lòng hết thảy này lại tỏ ra phi thường phẫn nộ, thiếu chút nữa liền trực tiếp ra tay đấu với Chu Hằng.

Điều này làm cho Chu Hằng rất khó hiểu, dường như giữa hắn và Tỉnh Thiên không có ân oán gì mà?

Đáng tiếc, Tỉnh Thiên hoàn toàn không có cho hắn cơ hội hỏi rõ, trực tiếp nổi giận đùng đùng rời đi, khiến Chu Hằng suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra.

Vì để tìm hiểu nguồn cơn, hắn quyết định ứng phó trận chiến.

Ngày hôm sau, hắn đi tới Đấu Thú Trường trong thành, mà lúc này người ta tấp nập, vô số khán giả chờ xem.

Trận chiến đầu tiên giữa hai đại thiên tài liền dẫn lên chấn động toàn thành. Mà một tháng qua, hai người cũng đồng thời đột phá Sơ Phân Cảnh, Tỉnh Thiên là tăng thẳng lên Sơ Phân nhị trọng thiên! Trước đây Chu Hằng chiếm thượng phong, còn lần này Tỉnh Thiên nắm giữ ưu thế cao hơn một tiểu cảnh giới, có thể hay không hòa nhau một thành?

Mà đây còn không phải là lực kích động nhất!

Kích động nhất chính là: Tiêu Họa Thủy lãng phụ nổi danh nhất trong thành thả ra tin tức, trong hai người Chu Hằng và Tỉnh Thiên, ai thắng có thể leo lên giường ngọc của nàng!

Nguyễn Giai Oánh mặc dù có danh hiệu đệ nhất mỹ nữ của Hàn Thương Quốc, nhưng nếu hỏi nam nhân khắp đế đô muốn trên giường cùng nữ nhân nào nhất, như vậy khẳng định không phải Nguyễn Giai Oánh, mà là Tiêu Họa Thủy!

Tiêu Họa Thủy là nhị tiểu thư của Tiêu gia, lúc còn trẻ đã tươi đẹp danh tiếng lan xa. Đến sau này gả cho con trai độc nhất của Đại tướng quân Ngô Thiên Hùng của đế quốc, thế nhưng số mệnh nhiều trắc trở, một năm sau phu quân liền nhiễm bệnh qua đời, mà Ngô Thiên Hùng cũng hai năm sau máu nhuộm sa trường.

Bắt đầu từ khi đó, Tiêu Họa Thủy sống cuộc sống phóng đãng, liên tiếp câu dẫn tráng nam mỹ nam vào khuê phòng, là công địch của các phu nhân ở đế đô, họ chỉ sợ trượng phu của mình bị hồ ly tinh yêu mỵ này câu dẫn hồn phách!

Tuy nhiên cũng không phải tất cả nam nhân đều có thể leo lên giường của Tiêu Họa Thủy, mà trước hết phải cho nàng xem vào mắt mới được.

Tiêu gia vốn chính là đại gia tộc ở đế đô, sau lưng đồng dạng có lão tổ Thiên Tinh Tông, cộng thêm dư uy của Ngô lão tướng quân chấn nhiếp, ai mà dám dùng sức mạnh với Tiêu Họa Thủy?

Mấy năm gần đây khẩu vị của vị diễm phụ này đã càng ngày càng kén chọn, có rất ít nam nhân có thể đi vào khuê phòng của nàng. Cũng vì vậy đế đô có một câu như vầy: Một nam nhân mị lực lớn hay không lớn, cứ xem Tiêu Họa Thủy có thể hay không tiếp hắn vào khuê phòng.

Mà được vị diễm phụ này dùng thời gian càng dài mới vứt bỏ, thì chứng minh mị lực càng lớn. Nghe nói trước đây chưa từng có nam nhân nào có thể làm cho Tiêu Họa Thủy ba lần chiêu đãi ở khuê phòng, đủ để chứng minh diễm phụ này vui mới ghét cũ biết bao.

Hiện tại, toàn bộ nam nhân ở đế đô đều đang ngưỡng mộ Chu Hằng và Tỉnh Thiên, trong hai người bọn họ sẽ có một người có thể ngủ trên thân nữ nhân yêu mị nhất của đế đô này...