Kiều Kiều Sư Nương

Chương 298: Dã ngoại đại chiến




Lăng Phong ôm lấy Ninh Vô Song, giọng cuồng hỉ nói :" Nàng không nên loạn động nữa, chúng ta bắt đầu thôi "
Nói xong, Lăng Phong nhanh chóng cởi quần áo của mình, làm lộ ra thân thể cường tráng cùng với nhục bổng to lớn.
Lăng Phong từ phía sau ôm lấy eo nhỏ của Ninh Vô Song, đồng thời dùng mặt chà xát lên chiếc cổ trắng ngần của nàng. Làm cho Ninh Vô Song tâm hồn đại động, từ tiểu phúc dâng lên từng cổ nhiệt lưu. Từng dòng nhiệt lưu liên miên không dứt này làm cho nàng hưng phấn kích động, quên đi cả hổ thẹn .
Lăng Phong lại đưa lưỡi du hí trên cổ của nàng, rồi lại xuống vai, rồi lại tận tình liếm láp tấm lưng nàng, lúc mạnh lúc nhẹ, làm cho Ninh Vô Song hơi thở gấp gáp, miệng nhỏ không khỏi phát ra những tiếng rên rỉ bất đồng.
Ninh Vô Song run rẩy nói :" Lăng lang , thân thể của chàng nóng quá, bảo bối của chàng cũng cương cứng quá mức rồi a, chắc nó đã muốn phát hỏa rồi, mau tiến vào trong hạ hỏa đi"
Lăng Phong cười ha ha :" Vẫn chưa tới lúc đâu "
Lăng Phong một tay tại vùng cỏ nhung bên dưới vạch cỏ tìm tòi, một tay tìm tới song phong ngạo nhân nhào nặn, chẳng mấy chốc ngón tay đã theo khe rãnh xâm nhập vào trong động.
Ngón tay của Lăng Phong tại âm động lúc thì chọc thẳng vào trong, lúc thì ma sát hai bên thành động, làm cho âm động rỉ nước, dần dần trở nên mãnh liệt, cuối cùng tạo thành một dòng suối nhỏ, đem bàn tay của Lăng Phong làm cho ướt đẫm
Ninh Vô Song rên rỉ không dứt, kêu lên từng tiếng đứt đoạn :" Chàng nha, không cần phải tra tấn ta vậy chứ, nhanh cho vào đi thôi. Ta muốn cái bảo bối to lớn của chàng rồi !"
Lăng Phong cười nói :" Nếu nương tử đã có yêu cầu, tướng công ta sao có thể từ chối ?"
Nói đoạn, Lăng Phong đem nàng xoay lại, hai tay nắm hai quá tuyết lê to tròn ra sức xoa bóp. Thật là lớn a, thật là mềm mại a. Càng sờ càng muốn sờ tiếp, càng sờ càng yêu .
Ninh Vô Song nhịn không được, dùng tay bắt lấy trường thương của hắn, dỗi nói :" Chàng nếu còn không đem nó đút vào trong, ta sẽ đem nó bẻ gẫy "
Nói xong dùng sức bóp một cái.
Lăng Phong đau đến nỗi kêu lên một tiếng :" Nương tử a, đừng nhỏ nhặt như vậy chứ, nếu nàng thật sự làm vậy sẽ hại cả đời của ta a !"
Ninh Vô Song hừ một cái, nói :" Thế sao còn không mau đút vào, ta thật sự là chịu không nổi nữa "
Lăng Phong thấy nàng xuân tình đã động, trong lòng vui vẻ. Hắn cố ý chơi nàng một chút nữa, một tay nắm lấy một bên cự nhũ nhào nặn, đoạn cúi đầu liếm cự nhũ bên kia, giống như là thêm dầu vào lửa, làm cho d*m thủy của nàng càng lênh láng, làm ướt cả trường thương của hắn đang đặt bên ngoài cửa động.
Thấy Ninh Vô Song liên tục khẩn cầu, Lăng Phong mới ôm eo nàng, cứ như vậy đứng thằng. Trường thương tại mép âm động cọ xát một lúc lâu, mới mạnh mẽ cắm vào, có d*m thủy ướt át hỗ trợ, tất nhiên là thuận lợi.
Cuối cùng trường thương cũng được cho vào khiến Ninh Vô Song toàn thân run lên, miệng không ngừng rên rỉ. Thanh âm này càng làm cho Lăng Phong khoan khoái, bởi vậy hắn liền dùng toàn lực tấn công.
Lăng Phong tấn công càng mạnh mẽ tự nhiên làm cho Ninh Vô Song cũng nhiệt tình đáp lại. Nàng ôm lấy cổ của hắn, một bên cuồng dã rên rỉ, một bên nhiệt tình nhấp mạnh phong đồn, làm cho trường thương vào âm động khi kết hợp càng mạnh mẽ và sâu hơn. Thân thể mê người của nàng nhanh chóng được đưa lên tới đỉnh
Chính là tư thế này không mang lại khoái cảm lớn nhất. Cho nên Lăng Phong liền đẩy Ninh Vô Song ngã ra, đè lên trên người nàng bạo lực tấn công như một con hùng sư đang tức giận. Khi thế thật là làm cho người ta sợ hãi, trường thương hoạt động với một tốc độ kinh nhân.
" Làm thật là tốt a, Vô Song bị chàng làm cho sắp chết rồi. Ân , tiểu lão công của ta, chàng càng lúc càng giống đại nam nhân "
Ninh Vô Song giãy dụa kiều đồn to tròn, lớn tiếng phóng đãng rên rỉ, không hề bận tâm đến bất cứ cái gì khác, áp lực của nữa năm nay toàn bộ được phát tiết ra ngoài.
Ninh Vô Song giãy dụa kiều đồn to tròn, lớn tiếng phóng đãng rên rỉ, không hề bận tâm đến bất cứ cái gì khác, áp lực của nữa năm nay toàn bộ được phát tiết ra ngoài.
" Vô Song nương tử , nàng thật là mê người a, bộ dạng lúc này của nàng thật là đẹp, tiếng rên rĩ lại rất dễ nghe. Có được một mỹ nữ như vậy, nam nhân không muốn cũng không được."
" Vậy chàng có nghe lời ta không? Chàng nếu nghe lời, thì hãy đem toàn bộ khí lực hầu hạ ta, làm cho ta cao hứng, ta liền đối với chàng thật tốt."
Ninh Vô Song cố gắng nói từng câu đứt đoạn
Lăng Phong nghe xong cực kì sảng khoái, trong lúc đang hoan ái liền xoay nàng nằm nghiêng qua, rồi lại kéo hai chân nàng cong lên. Lăng Phong sau đó cũng nằm sát vào lưng nàng, một tay vuốt ve cự nhũ của nàng, một tay đem trường thương đặt trước cửa động, chậm rãi đút vào. Tại tư thế này, mật động của nàng vừa dài hẹp, lại vừa chặt, Lăng Phong đâm vào rút ra được vài lầm, cảm giác như nó bó lấy từng thớ thịt của mình.
Ninh Vô Song đương nhiên hiểu ra, liền đem chân ngọc giơ cao, làm cho Lăng Phong dễ đút vào hơn. Lăng Phong tâm tình phấn chấn, liền đẩy nhanh tiết tấu làm cho Ninh Vô Song không khỏi run rẩy cả người, khoái hoạt vô cùng.
Lăng Phong vừa thở dốc, vừa dùng toàn bộ khí lực đem thương đoạt thành, làm cho Ninh Vô Song cảm nhận hết lạc thú.
Nàng cũng như bao nữ nhân khác, đều thích làm chuyện đó, đều thích được nam nhân sủng ái. Bởi vậy, nàng luôn muốn tận tình hưởng thụ lạc thú nhân gian, chẳng qua vì trượng phu chết sớm, hơn nữa tại giang hồ nàng lại có địa vị hiển hách, không có khả năng cùng nam nhân khác phát sinh quan hệ, chỉ có thể tự mình kiềm chế.
Mà giờ phút này, một người có địa vị khuynh đảo chúng sinh nha nàng lại bị Lăng Phong làm cho rên rỉ phóng đãng không dứt, thân thể mềm mại của nàng cũng không biết đã dính lên bao nhiêu tinh dịch của hắn.
Tiếp sau, Ninh Vô Song nghiêng người, đổi thành tư thế nằm sấp. Lăng Phong rút trường thương ra ngồi dậy, hai tay mê mẩn vuốt ve kiều đồn to tròn của nàng. Chỉ thấy kiều đồn rắn chắc, trắng nỏn, trơn mịn làm cho ai sờ vào cũng yêu thích không nỡ buông tay.
Lăng Phong tấm tắc khen :" Vô Song, thân thể nàng thật là đẹp a, trơn mịn như một bức tượng được trét mật lên."
Ninh Vô Song hạnh phúc nói :" Chàng nếu thích như vậy, thì hãy hảo hảo yêu nó đi "
Lăng Phong liền một tiếng đáp ứng, đưa môi hôn lên ngọc đồn nàng một cái. Thân thể nàng không nhịn được run lên một trận, trong lúc nàng hướng đến hắn ra hiệu thì Lăng Phong liền mạnh mẽ tiến vào, mãnh liệt tấn công làm cho nàng trấm trồ khen ngợi.
Được Ninh Vô Song cổ vũ, Lăng Phong hai tay chống xuống, dùng hết khí lực dũng mãnh rút ra rồi lại đâm vào, là cho d*m thủy rỉ ra không ngừng, càng lúc càng lênh láng.
Ninh Vô Song hưng phấn không thôi, rất nhanh liền xoay người đẩy ngã Lăng Phong, nhắm trướng thương thẳng đứng mà mạnh mẽ ngồi xuống, sau đó phi hết tốc lực. Cặp cự nhũ phí trước không ngừng nhún nhẩy lên xuống, cảm giác làm cho tâm hồn Lăng Phong như bay bổng. Hắn đưa tay bắt lấy song phong to lớn ra sức bóp lấy, nàng vẫn điên cuồng mà cưỡi ngựa, không biết qua bao nhiêu lâu thì lên đến đỉnh khoái hoạt, vô lực dựa vào người Lăng Phong.
Lăng Phong tất nhiên vẫn chưa xong, hắn hét một tiếng liền xoay người, đem Ninh Vô Song đè xuống, trường thương tiếp tục cuồng mãnh thảo phạt, khí thế bạo tăng, Ninh Vô Song bị hắn kích thích xuân tình lại động. Cả hai tinh thần một lần nữa phấn chấn, làm đến thôn thiên ám địa, thiếu chút nữa là nhất đi.
Cũng không biết đã qua bao nhiu lâu, hai người mới an tĩnh lại, gắt gao ôm nhau , ai nấy đều thở hỗn hển
Lăng Phong nói :" Vô Song nương tử, loại sự tình này thật là tốt a, không bằng các nàng theo ta quay về Nam Cung thế gia, như vậy mỗi ngày ta có thể cùng các nàng ở cùng một chỗ, như vậy có thể dễ dàng cùng nhau hưởng thụ lạc thú
Ninh Vô Song duyên dáng cười nói :" Điều đó tất nhiên là phi thường tốt, ta cũng muốn như vậy, bất quá bây giờ không phải là thời cơ tốt. Nếu ta và Quân Nghi cùng nhau theo chàng rời khỏi Hoa Sơn, lúc đó thân phận của chàng liền bị bại lộ, lúc đó chỉ sợ chàng sẽ trở thành kẻ thù chung của cả võ lâm !"
" Cho dù trở thành kẻ thù chung của toàn võ lâm này, ta cũng không sợ !"
Lăng Phong nói như chém đinh chặt sắt
" Chính là chàng có nghĩ tới cảm thụ cùng sự â toàn của các nương tử như chúng ta hay không. Bảo hộ một hai người không thành vấn đề, chỉ là nương tử của chàng nhiều như vậy, chàng như thế nào bảo hộ hết cho họ? Đến lúc đó mỗi người đều bị một nhóm truy sát, chàng phải làm sao?"
Ninh Vô Song nói tiếp :" Ta chỉ sợ chúng ta bởi vì tham hoan nhất thời mà cuối cùng lại sai lầm cả đời a"
Lăng Phong than một tiếng, nói :" Kỳ thật kết quả như vậy, ta đã sớm nghĩ tới. Chỉ là ta không đành lòng bỏ hai nàng ở lại nơi này "
Ninh Vô Song nói :" Ta thật ra có một biện pháp, đến lúc đó chàng chiếu theo kế hoạch mà hành động là được. "
Lăng Phong kinh hãi nói :" Nàng có biện pháp gì, mau nói đi !"
Ninh Vô Song gật đầu nói :" Lục Thanh Phong cần nhất chính là bí tịch Tiêu Dao phái, ba tháng sau đại chiến, chàng có ý nhường hắn, giả bộ làm cho Nam Cung Vũ bị thương hoặc là chết đi, sau đó khôi phục thân phận Lăng Phong. Lúc đó chàng mang theo một phần bí tịch Tiêu Dao phái giả về Hoa Sơn, nói là nhận sai, dâng lên bí tịch võ công. Có ta cùng Quân Nghi, tất nhiên sẽ không để chàng chịu ủy khuất gì. Lục Thanh Phong sốt ruột muốn có bí tịch, nhất định sẽ tha cho chàng, chỉ cần chàng quay về thân phận đệ tử phái Hoa Sơn, như vậy vấn đề còn lại chỉ là gạt bỏ Lục Thanh Phong. Ta nghĩ lấy trí tuệ và võ công của chàng bây giờ ra thì việc này không thành vấn đề. Còn lại Hoa Sơn mấy người kia sư huynh tỷ, cũng sẽ không ngăn cản ngươi. Khi đó nếu chàng muốn làm võ lâm minh chủ thì làm, nếu không thì chúng ta ẩn cư, đem phải Hoa Sơn giao cho sư huynh đệ khác."
Lăng Phong nghe xong, trong lòng không khỏi mừng rỡ :" Ý kiến hay. Ta chẳng cần gì cái chức chường môn phái Hoa Sơn đó, đến khi đó ta liền giao cho bọn họ làm, ta mang nương tử các nàng chu du ngàn dặm sơn khê, làm những đôi uyên ương sống cuộc sống của thần tiên."
Ninh Vô Song nhẹ nhàng nói :" Chàng nói thật là dễ nghe, chỉ sợ sau này trở mặt, liền quên đi ta. Chàng chỉ sợ trở về, nương tử xinh đẹp vây quanh, há có thể nhớ ta và Quân Nghi sao?"
" Không thể như thế, mặc kế có bao nhiêu kiều thê mỹ thiếp, nàng cùng Quân Nghi trong lòng ta đều không thay đổi. Nương tử, nàng phải tin tưởng ta, ta có thể thề với trời !"
Lăng Phong nghiêm túc nhìn nàng nói
Ninh Vô Song nghe xong hết sức cao hứng, nói :" Kỳ thật ta cũng không quản thúc chàng, chỉ hy vọng chàng đối với chúng ta mỗi người đều như nhau. Đối với các nương tử nhất định phải yêu thương, không để chúng ta phải thương tâm"
Lăng Phong liền đáp ứng, nghĩ thầm, Ninh Vô Song có thể nói ra lời này chắc là không dễ dàng. Vì thế trong lòng một lần nữa tràn ngập cảm kích cùng yêu thương.
Hai người ra khỏi khu rừng, trải qua một hồi cuồng phong loạn vũ, Lăng Phong mặc dù tâm tình đặc biệt tốt nhưng cũng có chút mỏi mệt, nhịn không được ngáp một cái. Vô Song nhìn thấy liền cười khúc khích, nói :" Chàng nha, nhất định là mệt muốn chết, nhanh về phòng nghỉ ngơi đi"
Lăng Phong trên mặt đỏ lên, nói :" Hôm nay cưỡi tiên hạc bay cả ngày, cũng có chút mệt. Bất quá làm cho các nàng đầu hàng, mỗi ngày phải bại dưới kim thương của ta chính là không có vấn đề gì "
Ninh Vô Song nghe xong liền cười, đưa tay tới dưới khố của hắn bóp một cái, kiều mỹ nói :" Tiểu phôi đản, chỉ biết khoác lác "
Nghĩ đến ân ái lúc nãy, tâm hồn của nàng không khỏi rung động, hai má ửng hồng, điều bộ mê người không nói nên lời
Lăng Phong nhìn thấy trong lòng chợt động, ôm Ninh Vô Song nói :" Đêm nay ở lại với ta, ta muốn cùng nàng uyên ương mộc dục, sau đó ôm nàng mà ngủ một giấc"
" Ân "
Ninh Vô Song nhất thời hai má càng đỏ hơn, thẹn thùng vô hạn.