Kiều Phu Lang Nhà Thợ Săn

Chương 36




“Bây giờ người đang ở chỗ nào?”

Hùng Bá trầm mặc một phen sau hỏi.

“Bị Huyện lệnh mang đi, ” Trong mắt Triệu Võ đầy vẻ châm biếm, rồi mặt lại không hề cảm xúc, “Nói hắn có công, trong huyện nha vừa lúc thiếu người, liền thu dùng hắn.”

Giờ khắc này Triệu Văn đã tỉnh táo rất nhiều, hắn cùng với Hùng Bá liếc nhìn nhau một cái, quyết định cùng Triệu Võ về huyện xem thử, nhưng không ngờ Trịnh Uy sắc mặt nặng nề, mang theo hai phong thư cùng với hai tấm ngân phiếu một trăm lạng từ bên cửa hàng tới đây.

“Đây là do người của Bách Vị hiên cùng Diệu Vị hiên đưa tới, nói là sự hợp tác với chúng ta dừng ở đây, hai trăm lạng bạc này là bạc do hai nhà bọn họ bội ước.”

Triệu Văn tiếp nhận, mở hai phong thư ra, sau khi xem xong hừ lạnh một tiếng ném thư lên trên bàn, Triệu Võ cau mày cầm lấy thư nhìn một chút, cũng giận dữ: “Hoang đường! Cái gì mà con mồi không hài lòng! Tất cả đều là mấy lời từ chối!”

Hùng Bá biết chữ không nhiều, cho nên Triệu Văn liền đem nội dung trong bức thư nói cho hắn nghe: “Nói con mồi của chúng ta không tươi, khách hàng của bọn họ không hài lòng, cho nên không tiếp tục hợp tác nữa, nội dung hai bức thư này đại khái là giống nhau, không thể không khiến người ta hoài nghi là có người làm khó dễ từ giữa hay không.”

Hùng Bá hiếm khi không phát bạo tính khí, hắn hé mắt, quay đầu nói với Trịnh Uy: “Đóng cửa hàng, con mồi còn lại thì mấy nhà chúng ta chia đều, ta cùng với phu lang đi lên huyện đi một chuyến, cửa hàng thịt nướng huynh hỗ trợ trông chút, chỉ cần có một chút gió thổi cỏ lay liền lập tức đóng cửa, làm ăn đáng ngại này chúng ta không làm, ngoài ra nói cho đại ca cùng nhị ca ta để bọn họ đừng lo lắng.”

Trịnh Uy gật đầu, “Ta hiểu rồi.”

Nói xong liền cáo biệt cùng mấy người Triệu Văn bọn họ, đi về cửa hàng.

“Đi thôi.”

Hùng Bá nghiêng đầu qua chỗ khác nói với Triệu Văn cùng Triệu Võ.

Triệu Võ gật đầu, nhưng Triệu Văn lại nhìn Hùng Bá vài lần.

Bởi vì Triệu Võ cưỡi ngựa một mình chạy lại đây, cho nên Hùng Bá cùng Triệu Văn liền thuê xe bò, còn xe bò nhà bọn họ thì để lai.

“Biểu hiện của huynh vừa nãy khiến ta rất giật mình.”

Ngồi ở trên xe bò, Triệu Văn nhìn Hùng Bá nhẹ giọng nói.

Hùng Bá giơ tay lên giúp Triệu Văn sửa lại ống tay áo của hắn một chút, nghe vậy nhíu mày nói: “Giật mình cỡ nào?”

Triệu Văn mím môi một cái, “Ta cho rằng miệng của huynh sẽ đầy lời thăm hỏi liệt tổ liệt tông người khác.”

Hùng Bá nghe mà có chút bất mãn, “Ta ở trong mắt đệ là một tên quê mùa chỉ có thể mắng người à?”

“Cũng không phải, ” Triệu Văn vội vã vuốt lông, “Cũng là bởi vì huynh không mắng ra được một câu nào, cho nên mới cảm thấy kinh ngạc.”

Phải biết là ngay cả hắn cũng đều ở trong lòng thăm hỏi liệt tổ liệt tông của người khác nhiều lần.

Hùng Bá nhìn Triệu Văn một hồi lâu, đột nhiên đưa tay ra kéo Triệu Văn đến bên cạnh mình, từ góc nhìn của người cưỡi ngựa như Triệu Võ ở phía sau thì, quả thực chính là hai người đang ôm nhau, Triệu Võ yên lặng mà dời tầm mắt, tăng nhanh tốc độ ngựa, đi tới trước xe bò một chút.

Hùng Bá dùng cằm cà cà đỉnh đầu của Triệu Văn hai lần, trầm giọng nói: “Ta là phu quân của đệ, hiện tại đệ bất an, bàng hoàng, thậm chí không biết làm sao, ta chính là cột chống của đệ, lúc này đệ nghĩ không ra, ta thay đệ nghĩ.”

Vốn là Triệu Văn có chút giãy dụa, nghe được mấy câu nói này nhất thời cuống họng hơi khô khốc, khi nghe thấy tin cha mình đang bị giam trong tù, hắn là thật sự rất gấp, rất hoảng loạn, cho dù mặt ngoài có trấn định như thế nào thì cũng không gạt được người thân cận nhất với hắn.

“Hết thảy đều sẽ tốt.”

Hùng Bá ôm chặt Triệu Văn lẩm bẩm nói.

Triệu Văn nhắm mắt lại, gật nhẹ đầu.

Bụng Triệu Hồng đã lớn tháng, cho nên Triệu Võ cùng Triệu Văn quyết định chuyện này không thông báo nàng trước.

“Tiệm vải vẫn đang mở, nhưng sinh ý lại kém xa trước đây.”

Triệu Võ đem tình huống căn bản của tiệm vải nói một chút.

Triệu Văn nhìn về phía Hùng Bá, Hùng Bá nói: “Trước tiên đóng cửa, đối ngoại liền nói tu sửa cửa hàng, chỉ cần nhạc phụ cùng đại bá không được thả ra, việc này vẫn chưa xong, việc cửa hàng mở cửa sớm muộn cũng sẽ bị an bài chút tội khó giải thích được.”

Giọng Hùng Bá trầm ổn mạnh mẽ, khiến cho Triệu Văn ngồi ở bên cạnh hắn càng thấy tâm lý ổn định mấy phần, hắn nhìn về phía Triệu Võ trầm tư: “Đại ca, ta cảm thấy Hùng Bá nói có lý, huống hồ cửa hàng này cũng nên tu sửa, cho dù đối phương biết chúng ta có ý định gì, cũng không làm gì được chúng ta.”

“Vậy cứ làm như thế đi, ta đến cửa hàng sắp xếp.”

Triệu Võ quyết định nói.

Triệu Văn cùng Hùng Bá cũng không nhàn rỗi, bọn họ đi đến nhà Tiền Tuấn.

“Cha Tiền Tuấn là người hầu do a phụ ta mang tới, sau đó a phụ ta qua đời, cha liền đem giấy bán thân trả cho ông, Tiền thúc tất nhiên là cảm kích, cho nên khi Tiền Tuấn được mười tuổi, Tiền thúc liền bảo hắn đến tiệm vải Triệu gia làm chân chạy, bởi vì chuyện của giấy bán thân, nhà bọn họ cứng rắn không chịu lấy tiền, nhưng Tiền Tuấn hắn rất lanh lợi, làm việc làm rất trôi chảy, cho nên chờ Tiền Tuấn được 16 tuổi, cha ta liền để cho hắn làm tiểu quản sự trong cửa hàng.”

“Ừm.”

“Tiền Tuấn cùng chúng ta có thể nói là lớn lên bên nhau, cho nên về mặt tình cảm cũng khác với những người khác, chuyện lần này ta luôn cảm thấy có nguyên nhân.”

Lúc Triệu Văn đề cập đến Tiền Tuấn, phần nhiều là không rõ cùng nghi hoặc, hắn nghĩ thế nào cũng không thông, Tiền Tuấn sẽ làm ra chuyện vấy bẩn Triệu gia.

“Biết người biết mặt nhưng không biết lòng.”

Hùng Bá nghe được không rõ cùng nghi hoặc bên trong ngữ khí của Triệu Văn, hừ lạnh nói.

Triệu Văn quay đầu lườm hắn một cái, “Chút dấm chua này mà huynh cũng ăn, không sợ đau bụng à?”

“Không sợ!”

Hùng Bá rầm rì nói, phu lang của mình rất tốt, đã có vài con ruồi ở phía sau mù quáng nhảy nhót, dù sao hắn cũng phải phòng bị chứ!

Hai người đi tới trước mặt một khu nhà nhỏ rất nhanh, nhưng cửa lại đóng chặt, khóa lại rồi.

Hùng Bá tiến lên nắm khóa, sau đó thả xuống, “Đã khóa đã mấy ngày, trên mặt có chút bụi đóng.”

Triệu Văn nhìn quanh hai bên một chút, sau đó gõ gõ một cửa viện không đóng lại, “Thím Vương có ở nhà không?”

“Ở đây!”

Một giọng phụ nhân trung khí mười phần truyền ra rất nhanh, không bao lâu sau một phụ nhân trung niên có chút mập liền đi ra, bà thấy Triệu Văn thì nụ cười trên mặt lập tức giảm đi rất nhiều, lại nhìn hán tử cao lớn phía sau Triệu Văn, bà không dám bước lên trước, chỉ cẩn thận nói: “Triệu gia tiểu ca có chuyện gì sao?”

Triệu Văn thấy dáng dấp của phụ nhân kia, cũng không hỏi nhiều, trực tiếp nói ngay vào điểm chính: “Ta muốn hỏi xem thím có thấy Tiền thúc không?”

Phụ nhân liền vội vàng lắc đầu, “Không có không có.”

Hùng Bá tiến lên một bước, nhếch một hàm răng trắng hỏi lần nữa: “Thật sự không có?”

Dáng dấp kia tuy rằng cười, nhưng trong mắt lại như là lộ ra vẻ quỷ dị, khiến cho phụ nhân này thiếu chút nữa ngã xuống đất, bà hoang mang lui một bước, “Ước chừng bảy, tám ngày không thấy.”

“Vậy Tiền Tuấn đã trở lại chưa?”

Triệu Văn hỏi tới.

“Mấy ngày trước đã trở lại.”

Thấy ánh mắt khác thường của phụ nhân, Hùng Bá liền tiến lên một bước lần thứ hai, đá đá cái cuốc dưới chân, “Không có gì khác sao? Tiền Tuấn không hề nói gì sao?”

Vừa nghe được tiếng động từ cái cuốc, phụ nhân càng phát run, bà gấp gáp nói: “Tiền Tuấn chỉ tới hỏi xem có gặp qua cha hắn hay không, sau đó thì không trở lại nữa, cái khác thì ta thật sự không biết!”

Thấy phụ nhân xác thực không thể nói được gì nữa, Hùng Bá cùng Triệu Văn mới giúp bà đóng cửa viện rồi rời đi.

“Xem ra trước khi Tiền Tuấn tìm tới thím Vương còn có người đi tìm nàng.”

Triệu Văn nói.

Hùng Bá gật đầu, “Cử chỉ của bà ấy xác thực kỳ quái, nhưng từ những lời của bà ấy thì sợ là Tiền thúc đã bị người khác mang đi bảy, tám ngày trước.”

Hai người đi tiệm vải tìm Triệu Võ.

” Mấy ngày trước đây Tiền Tuấn có cùng ta đi ra ngoài mấy ngày.”

Triệu Võ nghe Hùng Bá nói xong thì nói.

“Vậy chuyện Tiền Tuấn cùng sổ sách liền dễ nói, chúng ta đoán một chút.” Hùng Bá nói, “Tiền thúc bị người ta mang đi, sau khi trở lại Tiền Tuấn không tìm được người, sau đó hẳn là người khác tìm đến hắn, đồng thời nói cho hắn biết biết Tiền thúc ở đâu, nhưng muốn gặp được Tiền thúc đồng thời bảo đảm đối phương không có việc gì, đương nhiên Tiền Tuấn phải lấy ra một chút “Thành ý”, cho nên Tiền Tuấn mới không thể không làm bộ chứng minh.”

Triệu Võ suy nghĩ một chút, “Nếu thật sự là như thế, Huyện lệnh mang Tiền Tuấn đi có phải là để cha con bọn họ gặp mặt không?”

“Cho dù là thế nào, tất cả mọi chuyện trong thời gian này Huyện lệnh đều cắm một chân.” Triệu Văn hơi chán ghét nói, hắn cùng với Hùng Bá đi huyện nha thăm nuôi tù nhân bị từ chối, nói cái gì mà Huyện lệnh có lệnh, không được thăm nuôi tù nhân.

Đây rõ ràng liền là không cho bọn họ thấy Triệu Trù Đoạn cùng Triệu sư gia.

Hùng Bá giơ tay lên sờ sờ cằm, hắn luôn cảm thấy chuyện lần này là nhằm vào hắn mà tới, chuyện của Triệu gia chẳng qua là một mồi câu, muốn dẫn hắn ra thôi.

“Đại thiếu gia, tiểu chủ ca, tiểu chủ ca phu, Triệu lão phu nhân đến.”

Đem chuyện trong tiệm vải an bài thỏa đáng xong, mấy người mới vừa đến cửa nhà, Triệu Lâm liền đứng ở cửa chờ.

“Ừm.”

Triệu Võ gật đầu, hắn nhìn về phía Triệu Văn cùng Hùng Bá, “Các ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta đi xem xem.”

Triệu Văn gật đầu, vào lúc này đúng là hắn không muốn gặp Triệu lão phu nhân.

Hai huynh đệ Triệu gia có chuyện, Triệu lão phu nhân lo lắng nhất tất nhiên là Triệu sư gia, cố tình là Triệu sư gia một đứa con trai đều không có, tất cả đều là nữ nhi, Triệu sư gia phải vào đại lao, Triệu lão phu nhân chỉ có thể đến dây dưa cùng Triệu Võ.

“Đại bá của ngươi đối xử với ba người huynh muội các ngươi cũng không tồi, xảy ra chuyện này, ngươi cũng không thể ngồi yên không để ý đến!”

Lúc này mặt Triệu lão phu nhân tiều tụy, từ lúc Triệu sư gia tiến vào đại lao, bà không ngủ an giấc nổi.

Triệu Võ mặt không cảm xúc ngồi ở phía dưới, trong lòng càng ngày càng nguội lạnh theo những lời Triệu lão phu nhân nói.

“Đại bá của ngươi thân thể không tốt, ở chỗ xúi quẩy kia không biết có chịu được hay không.”

Thân thể của Triệu Trù Đoạn cũng không tốt, đầu gối của ông một khi gặp phải ngày mưa dầm liền đau.

“Cơm nước trong đó không phải là cho người ăn, đại bá của ngươi nói không chừng đã gầy vài cân!”

Miệng Triệu Trù Đoạn càng kén chọn hơn.

“Ôi, ta không quản ngươi dùng cách gì, nói chung ngươi nhất định phải đem đại bá của ngươi đưa ra cho ta!”

Triệu lão phu nhân nói hơn nửa ngày cũng không thấy Triệu Võ nói chuyện, nhất thời không khóc sướt mướt nữa, vỗ bàn lớn tiếng nói, mấy phụ nhân vây quanh ở bên cạnh bà cũng trơ mắt nhìn Triệu Võ.

Triệu Võ ngẩng đầu lên, đứng lên nhìn Triệu lão phu nhân, “Đại bá ta có thể cứu thì sẽ cứu, ta cha mới là người mà ta nhất định phải cứu ra, sinh dưỡng ba huynh muội chúng ta chính là cha ta, Triệu lão phu nhân, nếu ngài không có chuyện gì hãy đi về trước đi, tòa nhà này của chúng ta quá nhỏ, sợ là không chứa được ngài.”

“Ngươi! Ngươi! Ngươi nói gì vậy hả! Đồ nghiệp chướng!”

Triệu lão phu nhân bắt đầu kêu rên, thanh âm này cũng không nhỏ, khiến Triệu Văn cùng Hùng Bá đều bị kinh động.

Triệu Văn vừa thấy Triệu lão phu nhân liền tức giận, lại nghe được mấy câu trong miệng bà, càng tức giận, hắn lạnh lùng nhìn phụ nhân mặc quần áo màu tím bên cạnh Triệu lão phu nhân nói: “Đại bá nương, bây giờ đại bá không có ở đây, toàn bộ phòng lớn đều nhờ vào người, tuổi tác Triệu lão phu nhân cao, nói chuyện làm việc cũng hồ đồ, nếu thật sự muốn cha con cùng đại bá có thể bớt chịu chút tội, cũng đừng để vài người tùy ý làm bừa!”

Sao Triệu đại bá nương lại không hiểu những gì Triệu Văn nói cho được, nàng liếc mắt nhìn sắc mặt cũng đang phát lạnh của Triệu Võ, vội vàng hít sâu một hơi, nói với phụ nhân khác: “Lão phu nhân mấy ngày không ngủ được, còn không nhanh chóng nâng về đi!”

“Dạ!”

“Các ngươi làm gì?! Súc sinh ăn cây táo rào cây sung! Mệt cho ta thú nhóm các ngươi vào cửa!” Triệu lão phu nhân liều mạng giãy dụa, Triệu đại bá nương cũng quyết tâm, những năm này nàng ăn không ít vị đắng trong tay Triệu lão phu nhân, lúc này cũng cắn răng để mấy di nương kéo người rời đi.

“Chuyện này..”

“Đại bá nương ngài yên tâm đi.”

Triệu Võ đánh gãy lời của nàng nói.

Triệu đại bá nương chỉ có thể gật đầu ly khai, hiện tại nàng cũng chỉ có thể đem hi vọng đặt ở trên người Triệu Võ.

Hùng Bá nghe tiếng mắng chửi từ Triệu lão phu nhân truyền tới, tới gần Triệu Văn nhỏ giọng hỏi: “Đại bá cưới bao nhiêu người vậy?”

Triệu Văn liếc mắt nhìn hắn, “Ngoại trừ đại bá nương ra, còn có năm di nương.”

Bởi vì Triệu lão phu nhân không thích ca nhi, cho nên cưới cho Triệu sư gia đều là cô nương, thêm vào việc dưới gối Triệu sư gia vẫn luôn không con, cho nên Triệu lão phu nhân không có chuyện gì liền thích nhìn mấy cô nương một chút.