Kỷ Nguyên Ánh Trăng Mờ

Chương 229: Cuộc chiến với vua sói




Translator: Waveliterature Vietnam

Editor: Waveliterature Vietnam

Thảm họa sói sẽ đến vào đêm ngày hôm sau, và nó vẫn đang đến từ từ.

Không ai có quá nhiều sự sợ hãi.

Bởi vì những điều như vậy đều xảy ra đều đặn mỗi năm một lần, nó chỉ giống như lễ tế bình thường.

Trong trường hợp bình thường, miễn là bức tường không sụp đổ, sẽ không có quá nhiều người chết và bị thương. Cùng lắm là vào giây phút cuối cùng, sẽ có rất nhiều con sói tập trung dưới tường, chúng sẽ đào tường, hoặc cắn tường, và chắc chắn sẽ có thương vong.

Bởi vì tại thời điểm đó, ánh sáng bắn vào tường hoặc thứ gì đó, điều đó là hoàn toàn không thể, và nó không thể cưỡng lại tốc độ hủy diệt của những con sói trên đồng cỏ.

Chỉ khi các chiến binh lúc trước mang theo một nhóm cận chiến thợ săn, tập trung vào việc tàn sát những con sói vào thời điểm nó tập trung nhiều nhất ở dưới tường, mới có thể ngăn chặn hoàn toàn thảm họa sói.

Lúc này, thương vong là bình thường. Nhưng bình minh, chỉ cần chống cự đến bình minh là tốt rồi.

Mọi thảm họa sói đều xảy ra vào ban đêm.

Khi mặt trăng tím vừa mọc, những con sói sẽ tụ tập lại với nhau.

Sau đó, chúng sẽ tập trung tấn công dữ dội, cho đến khi bình minh lên chúng sẽ mờ dần như sự rút xuống của thủy triều vậy.

Có ba câu đố lớn khó có thể giải thích ở đồng cỏ Lạp Tề Nhĩ.

Đó là ngôi đền vô hình, đêm thảm họa sói đẫm máu và hồ nước mắt.

"Cho nên, đã không có ai còn muốn khám phá lý do tại sao thảm họa sói sẽ mờ dần đến bình minh nữa rồi?" Đường Lăng nghiêng người đã tránh được móng vuốt sói khổng lồ.

Con dao găm hợp kim cấp A trong tay xiên ra và một vết thương khác xuất hiện trên cơ thể của Vua Sói.

Quả thực là một sự tấn công mạo hiểm, tất cả ngôi làng Ba Ba Thác, người đứng trên tường và cả những người đang phòng thủ, tất cả, tất cả đều vô cùng kinh ngạc.

Còn có cách nào phù hợp hơn để chống lại thảm họa sói sao?

Đừng trì hoãn thời gian, đừng thực hiện các cuộc tấn công tầm xa, đừng đào hào để đốt dầu, và thậm chí ngay cả đội giết người cận chiến cũng không cần phải chuẩn bị.

Cứ tấn công giống như tên tiểu tử này, anh ta lao thẳng vào bầy sói, và tất cả các cung thủ chỉ cần giúp anh ta che dấu một chút khi anh ta đến nơi.

Anh ta muốn giết Vua Sói.

Phải, tiểu tử này là Đường Lăng. Phương thức chiến đấu là do anh ta quyết định. Khi nghe Tây Á nói rằng tất cả những con sói được chỉ huy bởi một vị vua sói, anh ta đã quyết định làm như vậy.

"Nếu các ngươi tin vào ta. Vậy thì hãy nhớ rằng, các ngươi chỉ cần đưa ra các cung thủ, loại cung thủ giỏi nhất! Và những cung thủ này chỉ có một nhiệm vụ, đó là che chở cho ta. Phần còn lại không cần phải quan tâm." Đường Lăng nói rất đơn giản..

Nhưng không ai nghi ngờ gì cả, bởi vì anh đã thể hiện sức mạnh vô cùng mạnh mẽ của mình và anh sẵn sàng ở lại làng Ba Ba Thác để giúp bảo vệ dân làng chống lại thảm họa sói.

Những người có thể ở lại làng Ba Ba Thác đã tạo ra một cuộc đánh cược định mệnh. Vậy thì tại sao không thử cá cược nhiều hơn nữa?

Hơn nữa, đây là thảo nguyên. Nếu tin vào anh ấy, nếu phục vụ anh ấy, ai ai cũng tin rằng số phận của anh ấy cũng sẽ giống như mình.

Nhưng không ai nghĩ rằng có khả năng thành công trong phương pháp này, và mọi người đều có cho mình những suy nghĩ riêng.

Tổ tiên đã trải qua những thay đổi mạnh mẽ trong thời đại tử nguyệt và đã để lại cho người dân của sáu ngôi làng trên đồng cỏ những tài sản lớn nhất.

Nếu muốn sống sót, chắc chắn phải dám mạo hiểm.

Cũng đồng nghĩa với việc vì tự do và vinh quang, không được tham sống sợ chết.

Tuy nhiên, Đường Lăng đã mang đến một phép màu cho tất cả người dân làng Ba Ba Thác!

Khi những con sói bắt đầu tập hợp, anh nhảy thẳng từ bức tường cao và lao thẳng vào bầy sói.

Anh chạy nhanh như một cơn gió, nhanh hơn cả những con ngựa nhanh nhất trong làng.

Không một con sói đồng cỏ nào có thể ngăn anh lại, và chỉ trong nháy mắt đã có vô số con sói chết dưới con dao dài của anh.

Chạy hết cỡ, giết hết tất cả mọi thứ, đó quả là một quãng đường đẫm máu.

Chỉ trong chưa đầy ba phút, Đường Lăng đã đứng bên cạnh Vua Sói khổng lồ. Con dao dài của anh còn đang rỉ máu chưa khô của những con sói đồng cỏ.

Không phải là chỉ cần che chở cho anh ta thôi sao? Tất cả các cung thủ đứng trong làng đều đang sục sôi ý chí chiến đấu không thể không hỏi những câu như vậy.

Kì thực, theo cách này, Đường Lăng cần họ che chở ở đâu? Anh căn bản là dựa vào sức mạnh của chính mình để giết vua sói.

Cuộc chiến thực sự chỉ mới bắt đầu vào lúc này! Vua Sói không chỉ mạnh mà còn mang theo tám con sói đồng cỏ được gọi là vua sói thứ hai bên cạnh.

Chín con sói luôn hành động cùng nhau, và bất kỳ ai trong số chúng bị tấn công thì tám con sói còn lại cũng đều bắt đầu tham gia vào trận chiến.

Nhưng chúng có khiên Đường Lăng sợ hãi không? Anh không hề sợ, anh đã nhận ra rằng vua sói tham lam chỉ là một con thú đột biến cấp bốn, và tám con sói khác chỉ là những con thú đột biến hạng hai, anh ta đều có thể chiến đấu với chúng.

Do đó, trận chiến này đã được biến thành một "buổi biểu diễn" của một cá nhân.

Liệu còn có một trận chiến nào chính xác và tuyệt vời hơn thế này không? Những người dân trên thảo nguyên chưa bao giờ nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng như vậy.

Còn cuộc tấn công thì sao?

Cuộc tấn công này thực sự giống như một con rắn, nó ẩn nấp sau đó lại tấn công và tấn công.

Vào thời điểm này, việc che chở chỉ đóng một vai trò vô cùng nhỏ, nhưng chỉ cần vào đúng thời điểm đó chính là trong thời điểm Đường Lăng tấn công toàn diện vào năm con sói và trong lúc vua sói thứ hai vẫn đang chuẩn bị tấn công.

Những vua sói này đều có hình dạng cơ thể đáng kinh ngạc, giống như kích thước của vua sói trưởng thành.

Vua sói thứ hai cũng không hề tệ, và nó có kích thước của một cây ngưu bàng.

Nhưng vì kích thước này nên khi bước vào trận chiến, không phải tất cả chúng đều có thể bước vào vòng chiến đấu đầu tiên.

Nhưng những con sói không hề lúng túng. Chúng biết cách phối hợp với chiến thuật, biết cách tận dụng và sử dụng bản năng để tìm thời điểm tấn công và góc tấn công tốt nhất.

Tuy nhiên, chúng sẽ đối phó với bản năng chính xác của Đường Lăng như thế nào đây?

Do đó một lần nữa con dao dài lại rơi xuống, đầu của một tên vua sói bị tách ra chính là bị đập vỡ dưới lưỡi dao của Đường Lăng.

Sau đó, Đường Lăng lao tới trước mặt hắn ta và đập chết một tên vua sói khác. Đồng thời, anh nắm lấy một con sói khác và dùng lưng để chặn vết cắn của nó.

Cùng lúc đó, con dao găm bị khóa ở phía trước cánh tay, và cánh tay mở rộng, trực tiếp chặn vết cắn của vua sói từ bên cạnh. Ngay lúc chạm vào răng nanh của chúng, con dao găm đã đâm vào đầu lưỡi của nó.

Người của Vua sói chảy đầy máu, và Đường Lăng cảm thấy biết ơn Lai Nặc vì đã dạy anh ta phương thức tấn công này. Bây giờ anh nên được gọi là bóng ma Đường Lăng.

Sau khi đánh vị vua sói thứ hai, và sau khi tiêu diệt được một vị vua sói khác, Đường Lăng đứng dậy, con dao dài lại lóe sáng lên, và anh tiếp tục chém vào con sói bên phải.

Đồng hành cùng anh, là tiếng reo hò của những dân làng trên bức tường!

Anh quả thực rất mạnh mẽ, anh đã tấn công chín con sói khổng lồ, và cũng giết chết một vị vua sói.

Một số người sẽ thấy rằng để đối phó với vua sói thứ hai, Đường Lăng đã sử dụng con dao dài từ đầu đến cuối.

Còn khi đối mặt với Vua Sói, anh ta sẽ sử dụng dao găm, không phải là dùng cách một dao đâm chết nó mà sẽ để lại nhiều vết thương trên cơ thể nó.

Đây là loại kỹ năng chiến đấu nào? Độ dài và sự phối hợp rất hài hòa, cách thức chiến đấu này đã được một tiểu tử lợi dụng đến cực điểm!

Tiểu tử này giống như được sinh ra để dành cho mọi cuộc chiến. Anh ấy như là một nghệ sĩ chiến đấu.

Kết quả của cuộc chiến không dừng lại ở thời điểm này, mà tiếp tục được mở rộng.

Một phút sau, một con vua sói nhảy dựng lên trực tiếp cắn Đường Lăng nhưng đã bị anh giết chết.

Ba phút sau, lại có một tên vua sói thứ hai khác muốn tấn công Đường Lăng nhưng anh liền quay lưng, đá chân trước và sau đó giết chết nó.

Năm phút sau, một vị vua sói thứ hai cắn Đường Lăng từ phía sau nhưng đã bị vai của Đường Lăng ngăn chặn, họ vật lộn trên một tảng đá lớn và nó đã bị giết chết trực tiếp.

Sau bảy phút...

Khi vua sói thứ hai chết ngày càng nhiều, sự tàn sát của Đường Lăng ngày càng nhanh hơn, và sau mười phút, vua sói đã vô cùng ngạc nhiên khi thấy rằng chỉ còn hai vị vua sói.

Và kẻ thù của nó, một con người mạnh mẽ như các vị thần, tựa hồ không biết mệt mỏi.

Dưới ánh trăng của tử nguyệt, chỉ có duy nhất hình dáng anh trên đồng cỏ, trên người anh dính một chút máu khiến anh trông giống như một ma vương dưới ánh trăng.

Vua sói vào lúc này đã nhảy ra khỏi vòng chiến đấu!

Lúc này, hai con sói còn lại phải giúp nó kháng cự, và nó nên sử dụng một chiêu thức tấn công của một vị vua sói – Nguyệt Khiếu.

Có 12 vị vua sói trên đồng cỏ, và mỗi năm họ sẽ phái sáu người đứng đầu để tấn công sáu ngôi làng trên đồng cỏ.

Nhưng trong nhiều năm gần đây, không có Vua Sói nào sử dụng Nguyệt Khiếu để tấn công cả, vì một khi nó được sử dụng thì sẽ đồng nghĩa với việc các Vua Sói khác sẽ đến đây để hỗ trợ.

Sau khi sử dụng Nguyệt Khiếu, Vua Sói sẽ rơi vào tình trạng yếu kém. Dù sao, loại sóng âm thanh mà con người không thể nghe thấy sẽ lan khắp đồng cỏ và điều đó đòi hỏi năng lượng rất lớn.

Nhưng liệu Đường Lăng sẽ để cho Vua Sói đạt được ý nguyện sao? Anh ta nhìn chằm chằm vào Vua Sói mỗi khi anh di chuyển. Anh biết rằng nó là một con quái vật đột biến cấp bốn và có phong cách tấn công độc đáo của riêng nó. Anh đã bảo vệ bản thân để có thể chống lại mánh khóe này. Ngay cả những người trong sáu ngôi làng trên đồng cỏ cũng không nói với anh rằng Vua sói sẽ dùng những chiêu thức gì để tấn công bởi vì căn bản họ đều không thể biết được.

Do đó, khi Vua Sói hành động, Đường Lăng cũng đã theo nó nhảy ra khỏi vòng tròn chiến đấu. Thế nhưng hai con sói còn lại tuyệt nhiên vẫn đang bám theo anh.

Nhưng vô dụng thôi, Vua Sói không có cách nào thoát khỏi tay Đường Lăng được.

Bởi vì cơ thể nó có đầy những vết thương dày đặc, sự chảy máu liên tục của những vết thương này đã ảnh hưởng đến khả năng hành động của nó.

Đúng vậy, cho dù có sự biến đổi tiến hóa như thế nào, chỉ cần nó mất nhiều máu, cho dù nó không chết thì cũng chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến hành động của nó.

Vua Sói không dám trì hoãn thêm nữa, ngồi xuống và ngẩng cái đầu khổng lồ nhìn lên phía mặt trăng tím.

Tại thời điểm này, rất nhiều năng lượng bắt đầu tập trung trong cổ họng của Vua Sói.

Đường Lăng không có khả năng nhìn thấy dòng năng lượng và khả năng nhìn thấy điểm yếu, nhưng anh mơ hồ cảm nhận được rằng Vua Sói đang thu thập năng lượng.

Do đó, anh dùng con dao găm của mình tấn công vào mắt của Vua Sói.

Vua sói thế nhưng lại không hề trốn tránh điều này. Thay vào đó, nó quay đầu lại và nhìn Đường Lăng với cái đầu to lớn, như thể nó đang chọc tức Đường Lăng.

Vào lúc này, nếu Đường Lăng chọn cách chọc thủng mắt của Vua Sói thì anh không thể ngăn cản Vua Sói mở miệng được.

Và con dao dài của anh lúc này cũng đang được sử dụng để ngăn chặn cuộc tấn công của một con sói khác.

Dường như không có cách nào để ngăn chặn nó.

Tuy nhiên, cảnh khiến mọi người bị sốc một lần nữa lại xảy ra. Đường Lăng bất ngờ ném con dao găm và con dao dài ra cùng một lúc.

Con dao găm và con dao dài được đặt so le trong không trung, hướng không thay đổi và chúng đồng thời bị hai tay của Đường Lăng bắt lấy.

Con dao găm rơi vào tay và nhanh chóng bị ngón tay cái bắn ra, nhét vào cổ họng của con sói thứ hai sắp cắn vào vai Đường Lăng.

Còn con dao dài cũng không hề giảm tốc độ. Sau khi Đường Lăng cầm lấy nó chính là thuận thế vung lên khiến con dao dài cắt thẳng vào cổ họng của Vua Sói, ngăn chặn hoàn toàn tiếng hét của nó ngay từ trong cổ họng.

Máu vương vãi khắp nơi, đầu của vua sói bay lên bầu trời đêm, rồi rơi xuống đất một cách đáng sợ. Khi thiếu đi hình bóng của vua sói nhịp điệu của toàn bộ các con sói còn lại trên đồng cỏ trở thành một mớ hỗn độn, chúng giống như một con ruồi không đầu, ngay cả hướng đi cũng hoàn toàn không biết.

Vào thời điểm này, tuy vẫn còn một vị vua sói thứ hai nhưng sự tồn tại của nó hầu như không thể chỉ huy một phần những con sói đồng cỏ.

Đáng tiếc, nó đã gặp phải Đường Lăng, và đồng bọn của chúng đều đã đã chết, liệu chúng có thể sống sót không? Câu trả lời tất nhiên là không!

Đối với một quái thú đột biến hạng hai, Đường Lăng chỉ mất 19 giây để giết nó.

Trên bầu trời đêm của đồng cỏ, một cơn gió thổi qua, thổi tung quần áo của Đường Lăng, người đang bị vấy máu của những con sói, và gió cũng thổi tung mái tóc của anh.

Anh đứng một mình trong bầy sói, nhưng không ai dám tấn công anh, tất cả chúng đều cảm thấy sợ hãi và liên tiếp bỏ chạy.

Chín con sói đều đã chết. Nhóm sói này hoàn toàn mất đi sự chỉ huy. Sau một cuộc chạy trốn, cuối cùng chúng chia thành ba hoặc năm nhóm nhỏ, biến mất ở đồng cỏ phía trước làng Ba Ba Thác.

Đường Lăng cất con dao dài, cầm dao găm và chộp lấy cái đầu khổng lồ của vua sói. Anh tận dụng chiến lợi phẩm của mình đó là răng nanh của vua sói. Nếu mài răng nanh này, sau này nó có thể trở thành một con dao bay tấn công vô cùng tốt.

Còn kết tinh thì sao? Liệu trong chín con thú đột biến này, có tinh thể nào không?

Đường Lăng bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm của mình, và những người dân của làng Ba Ba Thác sợ rằng sẽ không bao giờ quên được cảnh tượng dưới ánh trăng, có một hình dáng người đẫm máu với một con dao trên tay đứng trong gió. Anh đứng thẳng, đứng đầu hàng của những con sói, và khuôn mặt anh trông như một vị thần đang cười.

Có phải anh ta là một vị thần chiến tranh không? Ngay cả khi Thần chiến tranh còn sống, cho dù có thể giết tất cả những con sói thì cũng không thể chiến đấu với tên tiểu tử này. Cảnh tượng đó quả thực làm cho người ta nhớ mãi không quên.

"Con dao dài dùng để tấn công vua sói thứ hai, còn con dao găm là để tấn công vua sói. Anh đã cố tình lừa dối vua sói, và vua sói cuối cùng đã không nghĩ đến việc phòng bị con dao của anh."

"Nhưng ai có thể nghĩ đến một chiêu thức hoán đổi vũ khí trong nháy mắt như vậy được?" Vào lúc này, Tây Á lặng lẽ rút lui khỏi bức tường và nhanh chóng chạy trong gió đêm.

Cô ấy là một cô gái tài năng. Sau khi chứng kiến ​​trận chiến Đường Lăng, dường như đã kích thích tài năng chiến đấu của cô ấy. Cô ấy xem và có thể hiểu được cách thức chiến đấu của Đường Lăng.

Phải biết rằng, Đường Lăng là một chiến binh tự nhiên với kỹ thuật chiến đấu bản năng.

Nhưng điều đó không thành vấn đề. Đường Lăng vốn đã gieo một hạt giống vào lòng của Tây Á. Tài năng sẽ khiến hạt giống này phát triển thành một cái cây mạnh mẽ và thậm chí có thể trở thành một cây đại thụ.

"Nhanh lên, hãy bắt đầu mổ gia súc và giết cừu, hãy đi lấy loại rượu tốt nhất đến đây! Chúng ta phải chiêu đãi anh hùng." Những dân làng Ba Ba Thác bắt đầu hét lên.

Mọi người lúc này mới bắt đầu phản ứng, và họ nhảy xuống tường. Và thậm chí có một số người còn mở cổng và mang ngựa đến để chào đón những anh hùng theo cách oai phong nhất.

Lúc này, Đường Lăng đã thu thập kết tinh cuối cùng đó chính là một lớp da nhỏ, rồi sau đó nhìn thoáng qua ngôi làng Ba Ba Thác. Đột nhiên anh quay đầu về phía nam và với tốc độ tuy không quá nhanh, nhưng thân ảnh cũng nhanh chóng biến mất trong màn đêm.

Anh hùng cứ như vậy đã đi rồi sao? Những người nhìn thấy cảnh này cảm thấy có chút hối tiếc và buồn bã

"Sau đêm nay, ta sợ rằng mọi người trong làng Ba Ba Thác sẽ không thể quên anh nữa." Một dân làng đột nhiên lên tiếng và nói: "Đừng tìm anh ta cũng đừng giữ anh ta. Đây là một anh hùng trẻ tuổi, anh ấy sẽ ra đi và tự tìm con đường vinh quang của riêng mình, mà đêm nay anh ấy chỉ là ngẫu nhiên đem vinh quang của mình chiếu sáng ngôi làng Ba Ba Thác của chúng ta mà thôi."