La Bàn Vận Mệnh

Chương 406: pháp đài truyền tống




Chỗ Dương Thiên Vấn đứng là một lộ đài nhỏ hẹp, từ một cầu đá rộng chừng một thước, dài mấy trăm thước nối thẳng với một thiên thai (đài ở ngoài trời) có thể chứa hơn ngàn người ở đối diện. Hơn nữa hình như lộ đài chỗ Dương Thiên Vấn đứng, có hơn hai mươi cầu đá đều nối về phía thiên thai đối diện.

Dưới cầu đá là vực sâu vạn trượng, Dương Thiên Vấn dõi mắt nhìn cũng không thấy đáy, thậm chí ngay cả thần thức cũng bị mây mù dưới vực sâu che phủ, không dò xét xuống được. Không, thần thức giống như bị cấm chế, không cách nào cách quá ba thước.

" Lão Đại, ngươi xem ". Tiểu Bạch chỉ vào mấy lộ đài bên cạnh, khẽ lên tiếng.

Dương Thiên Vấn quay đầu, nhìn lên, mấy lộ đài trên dưới trái phải đều là mấy người quen, tứ đại tiên tôn của Tiên giới, tứ đại ma tôn của Ma giới, người của yêu giới thì không nhận ra, có điều cũng từng gặp qua ở xx tinh. Bảy tám lộ đài còn lại, cũng đứng một số người hoặc nhiều hoặc ít.

"Ơ, không đúng, sao không nhìn thấy bọn Vô Trần tiên tôn chứ?" Dương Thiên Vấn nói thầm.

"Chúng ta đi là sa mạc, bọn họ cũng đi sa mạc, nhưng lại đi hướng ngược nhau. Có thể vì vậy, nên không gặp thông đạo không gian không chừng?" Tiểu Bạch phỏng đoán.

Các đầu mục thế lực ba giới tiên ma yêu nhìn chằm chằm những vị khách không mời này, trong lòng cũng đang nói thầm: "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ bọn họ cũng đã tìm được trận pháp đồng dạng?"

Rốt cuộc có người bước ra bước đầu tiên, theo đó càng nhiều người bước lên cầu đá đi về phía thiên thai đối diện. Dương Thiên Vấn vẫn ở ngay tại chỗ, không hề nhúc nhích, trong lòng nghĩ gì đó, mở miệng nhẹ nhàng hỏi: "Tiểu Bạch, ngươi nói thử xem, phía đối diện kia sẽ có thứ gì chờ chúng ta? Thượng cổ dị bảo? Hay là cả thần điện?"

" Không rõ lắm, nhưng nói chung chắc là sẽ có chỗ tốt?" Trong giọng nói của Tiểu Bạch mang theo một chút hưng phấn.

" Không nên cao hứng quá sớm, kia phải trả giá bao nhiêu mới có hồi báo bấy nhiêu, cho dù có chỗ tốt, cũng không dễ lấy như vậy, hơn nữa ở đây nhiều người như vậy, chúng ta vẫn nên cẩn thận làm việc, tính trước làm sau thì tốt hơn ". Dương Thiên Vấn thì tương đối tỉnh táo cẩn thận, thiên hạ nào có bữa cơm nào mà ăn không trả tiền chứ?

Người nên biết đủ, thấy đủ mà vui. Dương Thiên Vấn vào Vẫn Thần tinh vực cũng đã lâu, nhận được không ít chỗ tốt. Đừng nhìn nhiều người thế mạnh, thực lực cường đại. Nhưng ở mặt thu hoạch chưa chắc phong phú hơn mình. Ít nhất bọn họ tuyệt đối không dám đánh chú ý tới vệ sĩ của thần.

Dương Thiên Vấn một cước đạp tới, giẫm ở trên cầu đá. Đột nhiên một cổ áp lực cường đại ép vào thân. Trọng lực gấp đôi? Dương Thiên Vấn bĩu môi khinh thường. Lão tử tu luyện Kim Thân, chút trọng lực này, chỉ như mưa bụi mà thôi.

Điềm nhiên mà đi tới, Dương Thiên Vấn gần như là người cuối cùng đi lên cầu đá, nhưng tốc độ lại nhanh nhất.

Đầu sỏ các giới đối với tình hình hiện giờ tất nhiên cao hứng không đến đâu. Dù sao lợi ích mà mình vốn có thể độc chiếm phải chia sẻ với nhiều người như vậy, cho dù là ai cũng sẽ không cao hứng.

"Ơ, Dương huynh đệ, ha ha, không ngờ gặp ngươi ở đây". Thân ảnh Bàn Tam xuất hiện ở trên lộ đài, vẫy vẫy tay chào, sau đó lấy tốc độ cực nhanh xông qua cầu đá, nhiệt tình muốn tới ôm.

Da đầu Dương Thiên Vấn tê dại một trận, thân hình chợt lóe, tránh thoát cái ôm mạnh mẽ này, mở miệng nói: "Ta không có hứng thú với nam nhân".

Bàn Tam xấu hổ mà xoa xoa tay, có điều ở trong nháy mắt, lại khôi phục bộ dạng hèn mọn vốn có, cười ha hả nói: "Vận khí không tệ, lúc ta ngủ ở trong sơn cốc, không ngờ xuất hiện một thông đạo không gian".

"ha ha, không tệ". Dương Thiên Vấn cười tủm tỉm mà trả lời, nhưng trong lòng lại nghĩ, xem ra thông đạo không gian đúng là không phải hình thành ngoài ý muốn.

" Chư vị đạo hữu, chúng ta dường như đã tới một di tích thượng cổ, phía trước không biết có bao nhiêu nguy hiểm. Cho nên, bần đạo đề nghị, chi bằng chúng ta hợp tác thăm dò nơi đây. Chư vị nghĩ như thế nào?" Phong Hư Tiên Tôn đề nghị.

Thực lực tán tu là thấp nhất ở nơi này, không có quyền nói.

Người hai giới yêu ma liếc nhau một cái, nhẹ gật đầu, hiện giờ hợp tác đúng là một chuyện vô cùng có lợi.

" Chúng ta hợp tác". Đại biểu của Long Tộc mở miệng nói.

"Ừm, được". Tứ đại ma tôn của Ma giới cũng không có ý kiến.

"Như vậy các vị còn lại thì sao?" Phong Hư Tiên Tôn tỏ vẻ tôn trọng với bọn tán tu số lượng không nhiều lắm ở đây, đặc biệt dòi hỏi.

Bàn Tam nhẹ gật đầu, "Ta đi theo đoàn người xem náo nhiệt thử cũng không tồi".

" Không có ý kiến". Dương Thiên Vấn cũng gật đầu đáp.

Trên thạch đài đứng gần năm mươi người, mà thạch đài cực lớn có thể dung nạp mấy trăm người, cho nên vô cùng rộng, thạch đài nối liền với một đài truyền tống, cũng không ai biết đài truyền tống này có thể truyền tống tới chỗ nào.

" Vấn Thiên cư sĩ, trong các vị ở đây, chỉ có ngươi am hiểu trận pháp nhất, kính xin cư sĩ giúp nhìn thử trận pháp này có thể dùng hay không". Vô Vi Tiên Tôn mời đầy khách khí.

Dương Thiên Vấn nhẹ gật đầu trả lời: "Xin vui lòng phục vụ". Đi mấy bước lên đài truyền tống, nhìn kỹ, cơ chế vân hành của pháp trận này vô cùng phức tạp, có điều, điều này cũng chưa làm khó được Dương Thiên Vấn. Sau nửa ngày, Dương Thiên Vấn liền nắm rõ pháp trận này.

"Có thể thuận lợi mở ra, chỉ có điều cần năng lượng". Dương Thiên Vấn khẽ lên tiếng.

Nghỉ ngơi nửa ngày, nhiệt tình trong lòng mọi người cũng giảm bớt một chút.

"Không phải là cần tiên thạch sao, cần bao nhiêu?" Một yêu tôn ồm ồm nói.

"Không được, đây là pháp trận của Thần giới, nếu dùng tiên thạch, căn bản không thể vận hành, cho dù là dùng tiên thạch cực phẩm nhất cũng không được". Dương Thiên Vấn lắc đầu thở dài nói. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Mấy trùm sò của giới tiên, ma, yêu nhìn nhau mấy lần, Phong Hư Tiên Tôn hỏi: "Một khi đã như vậy, chúng ta ở trong mấy năm này cũng có chút thu hoạch, không biết pháp trận này cần bao nhiêu khối".

"Ít nhất cần mười hai khối, trên lý thuyết, một đi một về phải hai mươi bốn khối, đương nhiên phẩm chất phải tối thượng giai, dĩ nhiên là tinh khiết". Dương Thiên Vấn bình tĩnh mà trả lời.

"Như vậy, không bằng để mỗi một phương chúng ta ra hai khối, thế nào?" Vô Vi Tiên Tôn đề nghị.

"Thật xin lỗi, ta là nói trên mặt lý thuyết, trên thực tế pháp trận này dùng thần thạch cực phẩm để duy trì, nếu không chúng ta nơi này có bốn mươi lăm người căn bản chính là có đi không có về". Dương Thiên Vấn dừng dừng việc tiếp tục đả kích nói: "Trên thực tế, tiêu chuẩn an toàn nhất là mỗi người đều phải chuẩn bị mười hai khối thần thạch, ừm, người không có thần thạch, có thể hỏi đạo hữu có dư để trao đổi, hoặc là bây giờ ra ngoài tìm. Bằng không chỉ có thể ở lại chỗ này".

Mọi người vừa nghe, không khỏi có chút nhíu mày, loại thần thạch này, ở Thần giới là dùng để làm tiền tệ, rất bình thường. Nhưng ở hạ giới, lại cực kỳ trân quý, đặc biệt là đối với mấy cao thủ giới tiên, ma, yêu mà nói, có thần thạch phụ trợ tu luyện thì sẽ tiến bộ càng nhanh chóng. Trừ bản thân dùng ra, còn có thể lấy để nuôi trồng thế lực của mình, hơn nữa do rất ít ỏi, mà chỉ có bên trong Vẫn Thần tinh vực mới có thể xuất hiện, cho nên liền càng thêm hiếm có, trân quý tựa như ở hạ giới xuất hiện một khối tiên thạch vậy.

Muốn mỗi người đều có hơn mười hai khối, số lượng liền có vẻ có chút khổng lồ. Đặc biệt là mấy tán tu liền càng lộ vẻ khó khăn.

Các đầu sỏ lớn hùng cứ tam giới nhiều năm như vậy, thần thạch thật ra cũng có một ít. Mỗi người mười hai khối coi như là cũng chấp nhận không phải cho người khác dùng, mà là dùng để truyền tống.

Người chính là cổ quái như vậy, nếu như là mình dùng, nhiều hơn nữa cũng cảm thấy có lời, nhưng nếu là cho người khác dùng, chỉ sợ cho dùng một khối thần thạch cũng đừng hòng.

Dương Thiên Vấn đứng yên tại chỗ, yên lặng chờ đợi, một lát sau, thế lực khắp nơi mới tự lấy ra số lượng thần thạch vừa đủ đưa cho Dương Thiên Vấn bố trí.

Hai người của Lý gia cũng rất hiểu chuyện, giao thêm mười hai khối cho Dương Thiên Vấn nói: "Công cư sĩ giúp, dù thế nào chúng ta cũng phải đáp trả".

Dương Thiên Vấn sửng sốt một chút, mỉm cười trả lời: "Vậy sao được chứ, ý của hai vị tiền bối, vãn bối tâm lĩnh. Thần thạch, mấy năm nay vãn bối cũng tìm được một ít, miễn cưỡng vẫn đủ dùng. Hai vị tiền bối cũng không tiêu sái giống như vãn bối, phải suy nghĩ cho đa số bọn tử tôn. Những thần thạch này, vãn bối không thể thu ". Nói xong, Dương Thiên Vấn cũng lấy ra mười hai khối thần thạch.

Nhị lão của Lý gia liếc nhau một cái, đem thần thạch thu trở về, sau đó hàn huyên câu được câu không với Dương Thiên Vấn.

Hiện giờ, thế lực khắp nơi đều kiếm đủ thần thạch cùng giao cho Dương Thiên Vấn.

"Còn có ai muốn dùng Truyền Tống Trận hay không?" Dương Thiên Vấn khẽ hỏi.

"Ta, ta muốn dùng". Bàn Tam cầm sáu khối thần thạch đi tới, giao cho Dương Thiên Vấn, sau đó thấp giọng hỏi: "Bằng hữu, ngươi có thần thạch dư không? Ta dùng nó trao đổi với ngươi". Bàn Tam nói xong, lấy một khối tinh thạch quang diễm lập lòe ra, Dương Thiên Vấn vừa nhìn liền kinh ngạc, đây, đây không phải là Cửu U hồn tinh sao? Dương Thiên Vấn có hơi bất ngờ. Thực lực mập mạp này xem ra so với biểu hiện bên ngoài còn muốn lợi hại hơn! Cửu U hồn tinh của vệ sĩ thần, không phải là cần nhân tài tu luyện linh hồn pháp tắc mới có thể lấy ra không tổn hao gì sao? Hơn nữa muốn đánh bại một vệ sĩ của thần, cao thủ tiên tôn hậu kỳ dốc toàn lực cũng chỉ chắc chắn 50:50.

"Sao? Một đổi một thế nào?" Bàn Tam vừa cười vừa nói.

Dương Thiên Vấn khẽ mỉm cười trả lời: "Phải biết rằng một đổi một, ta sẽ rất chiếm tiện nghi đó".

"Xùy, món này là ta tìm được ở trong một phế tích, ta thấy nó hình như có chút hiếm lạ, cho nên thu vào, dù sao ta cũng không biết nó có ích lợi gì, chẳng thà dùng để đổi chút thần thạch". Bàn Tam trả lời rất hờ hững, thứ dùng không được cho dù có quý hơn nữa, cũng không bằng thứ thực tại.

"Theo ta được biết, nó chính là nội hạch của vệ sĩ thần, tên mập, ngươi không thành thật rồi". Dương Thiên Vấn vừa dùng sáu khối thần thạch đổi sáu khối Cửu U hồn tinh, đồng thời truyền âm nói.

"Ặc... ai không có chút bí mật chứ?" Mập mạp sửng sốt một chút, cũng truyền âm trả lời không thèm để ý chút nào, "Yên tâm, ta thật không có ác ý với ngươi".