La Bàn Vận Mệnh

Chương 554: Dung hợp lĩnh vực




Hách Đông đảo không cho phép dùng vũ lực, cho nên Dương Thiên Vấn chỉ cần không rời khỏi đảo, tuyệt đối không người nào dám động đến hắn, cho dù là kẻ thù sinh tử, ở trên đảo này gặp mặt, nhiều lắm là trừng hai mắt mắng hai câu, không ai dám động thủ.

Dương Thiên Vấn không nói chuyện nhiều với Thương Lang Thần Vương. Kiên cường đánh xong một trận đại chiến, được lợi rất nhiều, bế quan tìm hiểu quan trọng hơn.

Thương Lang Thần Vương nhìn bóng lưng Dương Thiên Vấn dần dần đi xa, vui mừng gật gật đầu, vuốt vuốt chòm râu dáng vẻ rất thoả mãn. Trong miệng nói thầm: "Đợi đến lúc hắn có thể có được danh hiệu Chiến thần ngàn thắng, cũng có thể giao việc làm ăn tửu trang cho hắn. Lão già ta cũng nên hưởng hưởng phúc.".

Dương Thiên Vấn đã đôi chút hiểu rõ đạo dung hợp này. Lúc đó mặc dù kết hợp Tử Tiêu thần lôi lôi pháp cùng Khống Lôi lĩnh vực thành một là sự việc ngoài ý muốn, nhưng xét về bản chất mà nói, cũng vẫn có thể xem là một lần hoàn toàn dung hợp. Nếu như có thể tìm được một cơ hội hoặc là các Thiểm biện pháp hiệu quả dung hợp được Thiểm Thước lĩnh vực với Khống Lôi lĩnh vực, như vậy chẳng khác nào một chân nhảy vào cánh cửa Thần vương.

Tăng cường cảm ngộ pháp tắc đối với những người khác có lẽ là rất khó, nhưng đối với Dương Thiên Vấn mà nói, đơn giản chính là cần nhiều thời gian mà thôi, còn nữa cái mà Thời không bảo tháp của Dương Thiên Vấn không thiếu nhất chính là thời gian.

Dương Thiên Vấn mượn Thời không bảo tháp để tiêu hóa tâm đắc cảm ngộ, có thể chậm rãi nhai, từ từ nuốt, cẩn thận mà chậm rãi nhấm nuốt thâm ý trong đó.

Ba loại lôi pháp sau Tử Tiêu thần lôi có uy lực kinh người, có thể Tru Ma thí thần, một thượng giai Thiên thần không chú ý cũng sẽ bị đánh cho hình thần câu diệt. Loại lôi pháp này quá cường thế, nhất định phải tiếp tục tu luyện. Ở trong thực chiến, thuật pháp bị hạn chế rất nhiều, cho nên khi còn ở hạ giới, phương thức công kích nhiều nhất là phi kiếm với pháp bảo, mà khi tới Thần giới, công kích thuật pháp lại càng ít, mà chủ yếu là dùng lĩnh vực.

Rất khó khống chế tính cực hạn của thuật pháp, sợ cận thân, tiêu hao nhiều, dễ dàng học khó tinh..., rất nhiều khuyết điểm, nhưng thuật pháp lại thắng ở uy lực cường đại, dùng sức một mình thúc đẩy lực lượng thiên địa tấn công địch. Tu sĩ bình thường, dùng thuật pháp đẳng cấp cao tới mấy, một thân pháp lực đều bị tiêu hao hầu như không còn.

Cho nên, tu sĩ thuật pháp bình thường chỉ học thuật pháp đơn giản một chút, thuận tiện, nhiều thủ đoạn mà thôi, ít tinh thông đạo này. Dương Thiên Vấn là vì tu luyện công pháp khác nhau, cho nên có sở trường về thuật pháp, thế nhưng khuyết điểm thuật pháp vẫn tồn tại, ngược lại khuyết điểm tiêu hao nhiều không phải là vấn đề. Có mấy trăm khí hải tiên nguyên lực, không sợ tiêu hao hết. Nhưng khuyết điểm khó khống chế với sợ cận thân, cũng không phải dựa vào khí hải đan điền mà có thể giải quyết.

Khó khăn khó giải quyết nhất chính là khó có thể khống chế điểm này. Thế nhưng lúc này đây đánh một trận cùng Bình Thiệu An, cao thủ đồng cấp ngược lại là có hội tốt khiến cho Dương Thiên Vấn giải quyết xong khuyết điểm này. Điều này làm cho Dương Thiên Vấn rất cao hứng --.

-----------.

Thiểm thước lĩnh vực, dựa tốc độ giống như lôi quang, phá vỡ trói buộc không gian. Ở trong phạm vi mà lĩnh vực có thể đạt được, có thể tùy ý thuấn gian di động. Điểm này ngược lại có cách làm khác nhau với Thuấn Quang vân nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu. Chỉ có điều. Một cái đã bị phạm vi lĩnh vực mà hạn chế, chỉ có thể thuấn gian di động ở cự ly ngắn. Một cái khác lại không bị hạn chế. Di chuyển trong nháy mắt có thể đến mấy trăm vạn dặm, nghìn vạn dặm xa bên ngoài.

Khống Lôi lĩnh vực là hình thức lĩnh vực trụ cột nhất cơ bản nhất trong lôi chi pháp tắc, khống chế vạn lôi chi lực. Nó có thể chuyển hóa tất cả lĩnh vực làm Lôi Điện, bị lĩnh vực khống chế, không gì không làm được. Ở khu vực trong lĩnh vực này, khắp nơi tràn ngập Thiên Lôi. Bất kỳ lúc nào, bất kỳ chỗ nào cũng đều bị Lôi Điện tấn công từ bốn phương tám hướng.

Hai lĩnh vực, một chiếm được tốc độ như lôi, một chiếm được khống chế chuyển hóa như lôi. Muốn dung hợp hai thứ này quả thực rất khó. Bước chuyển khi dung hợp hai thứ này là cái gì?

Điều Dương Thiên Vấn cần tìm chính là cơ hội này hoặc là nói là điểm dung hợp. Điểm dung hợp này tìm ở chỗ nào? Pháp tắc, đương nhiên là tìm chính từ lôi chi pháp tắc. Hai lĩnh vực. Biểu hiện là lôi địa, hình thức khác nhau. Truy tìm nguồn gốc, tự nhiên là tìm từ trong lôi chi pháp tắc.

Dương Thiên Vấn có ưu thế hơn so với những người khác chính là pháp tắc thần phù trên vận mệnh la bàn. Bất kỳ lúc nào, chỗ nào hắn đều có thể mượn thần phù chi lực, tiếp xúc gần gũi đến pháp tắc nguyên bản, mà những người khác muốn tiến vào loại trạng thái này nhất định phải dựa vào cơ duyên, có thiên bẩm trời sinh nghiên cứu loại pháp tắc này tự nhiên có thể nhanh chóng tiến vào loại trạng thái này, có tư chất bình thường thì khác, cũng khó nói, chỉ có thể dựa vào vận khí.

Rất hiển nhiên Dương Thiên Vấn cũng không cần dựa vào tư chất, pháp tắc thần phù trên la bàn vận mệnh, chính là Nghịch Thiên Cải Mệnh. Cho nên, Dương Thiên Vấn xem thủ hạ, chỉ nhìn trung thành, không nhìn tư chất --.

------------.

Cách quần đảo Hách Đông mấy trăm triệu vạn dặm, bên ngoài một hòn đảo nhỏ lên, một đạo thần quang phóng lên trời, phá tan không gian trói buộc, chạy suốt phía chân trời.

Nếu như Dương Thiên Vấn ở chỗ này, hắn sẽ phát hiện hòn đảo nhỏ này đúng là đảo nhỏ ngày đó hắn thu thập Thiên mang tinh quả.

Đàn thú ở trên đảo đều bị một đạo thần quang này khiến sợ tới mức nằm sấp ngã xuống đất, lạnh run, mà ngay cả một con bát cấp tinh thú trong đảo cũng không ngoại lệ.

Dị tượng thiên địa xuất hiện, quần đảo Hách Đông cách đảo này gần nhất, mấy vị đại thần thông đều đưa ánh mắt chuyển hướng về phía phương hướng đảo nhỏ.

Chính giữa Hách Đông đảo, có một khu vực đại dương chiếm một diện tích trăm vạn dặm mênh mông. Trong trung tâm biển rộng có cũng có một quần đảo, nơi đây mới là cơ sở của Hách Đông đảo, Hách gia một trong tam đại thế gia thượng cổ ở trên đảo.

Thần nhân bình thường không cảm giác thấy dị tượng thiên địa, thế nhưng các đại thần thông trên Hách Đông đảo đều đã nhận ra. Đặc biệt Hách gia là gia tộc lớn như vậy, làm sao có thể không có cấp đại thần thượng cổ tọa trấn?

Ba đạo độn quang vô thanh vô tức từ khu vực này trên đảo thoát ra, gây chấn động trên dưới Hách gia.

Gia chủ Hách gia hiện tại, không rõ nguyên nhân, hấp tấp chạy đến trưởng lão điện hỏi rõ ràng tình huống. Hách gia có không ít trưởng lão các thời kỳ, nhưng bọn hắn cũng không biết vì nguyên nhân gì, lão tổ tông một mực ẩn cư không ra ngoài lại đột nhiên rời khỏi.

Hách gia Đại trưởng lão cũng mang vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Lão tổ tông muốn, chúng ta không nên hỏi nhiều. Điều chúng ta muốn làm là ổn định trật tự ở trên đảo, không thể tự loạn trận cước.".

Ngay tại lúc đó, từ Hách Đông đảo lại bay ra ba đạo độn quang, đuổi theo ba đạo độn quang rời đi trước --.

------.

Thương Lang Thần Vương đang ở trong tiểu trúc sửa trận thế, đột nhiên như là phát giác được điều gì, ông ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía một hướng khác, cau mày. Sau khi uy nghĩ một chút, Thương Lang Thần Vương lật tay trái, một phương bàn Bát Quái cổ quái xuất hiện ở trong tay.

Lại lật một lần nữa, hai mảnh mai rùa phong cách cổ xưa thoáng hiện, dùng cả hai tay, hí hoáy làm gì đó.

Chỉ chốc lát sau, sáu đạo độn quang liền tiến chung về một hướng, hướng về phía nơi phát ra dị tượng thiên địa. Tốc độ kia như chậm mà rất nhanh, phảng phất những độn quang này có thể vượt qua giới hạn không gian.

"Không thể nghĩ tới, ba người các ngươi rõ ràng đồng thời xuất động. Không sợ Hách gia gặp chuyện không may sao?" Trong ba đạo độn quang đuổi theo, một người trong đó cười híp mắt hỏi.

"Có thể xảy ra chuyện gì? Lúc này các chúa tể còn đang ngủ say, ai dám đến Hách Đông đảo gây chuyện sinh sự? Lão Thái, là ngươi sao?" Một giọng nói thoải mái mà tự tin vang lên.

"Được được, lão đầu tử nào dám? Ba người khốn khiếp các ngươi vẫn còn, lão đầu tử tự nhiên sẽ không đi khi dễ vãn bối." Lão Thái tranh thủ thời gian nói.

"Đúng vậy, lão Thái, ngươi có ân oán cùng Hách lão tam, sau này hãy nói. Dị tượng này nhìn qua là cái gì vậy?" Một giọng nói lạ lẫm chen vào.

"Nhìn qua chắc có lẽ không kém cỏi!" Hách gia lão Nhị trầm giọng đáp.

"Vậy bên chúng ta có sáu người, phân phối không tốt!" Một giọng nói thô kệch sau khi nghe liền nói.

"Cách đại chiến chúng thần tiếp theo không xa, mọi người đều biết đánh một trận mà vô cùng thê thảm. Có lẽ đây là lần chúng thần đại chiến thứ ba, so ra kém hai lần trước, nhưng chúng ta cũng khó bảo toàn bản thân. Lão Thái, Thiên Thủ, Việt Vương, chúng ta giao tình mấy tỷ năm, tất nhiên là không cần nhiều lời. Chỉ cần bảo vật này bị Hách gia ta đoạt được, ta dám lấy Tâm Ma thề, Hách gia cùng ba vị cùng tiến thối, cùng sống chết." Hách gia lão đại, vẫn không lên tiếng, mở miệng nói.

Ba người bị Hách gia lão đại điểm danh liếc mắt nhìn nhau, trầm mặc một hồi, nhẹ gật đầu. Lão Thái mở miệng nói: "Lão già ta công và tư rõ ràng. Ta cùng với Hách lão tam ân oán, không quan hệ cùng đại cục. Ta và ba người hợp tác nhiều năm cùng Hách gia, tự nhiên tin tưởng Hách lão đại ngươi mà cam đoan. Chỉ là, chúng ta cũng cần Hách gia cho chúng ta một hứa hẹn." Về phần hứa hẹn là cái gì, lão Thái không nói.

Có chút sự tình, lòng dạ tất cả mọi người đều biết rõ, không cần nói rõ ràng.

"Tốt, phân chia theo nguyên tắc ngang bằng, hợp tác cùng có lợi. Lão phu dùng Tâm Ma thề, nếu như có cơ hội, tất nhiên trợ giúp ba người các người thành đại sự. Cho dù lúc này đây không thành, tiếp theo cơ hội đến, lời hứa hẹn này vẫn hữu hiệu như cũ. Chỉ là điều kiện, các người cũng phải thề, cùng nhau tiến thối cùng Hách gia ta" Hách gia lão đại gật đầu đáp. Text được lấy tại Truyện FULL

Lão Thái, Thiên Thủ, và Vương Tam cũng là thượng cổ đại thần đánh một trận may mắn còn sống sót, tự nhiên hiểu rõ ý tứ Hách gia lão đại, ba người liếc mắt nhìn, suy tính một phen, đồng thời thề cam đoan!

Lão Thái thêm một câu: "Ngoại trừ ân oán của lão phu cùng Hách lão tam.".

Một câu này mọi người tại đây đều cười cười, Hách lão tam thì khinh thường mà hừ lạnh một tiếng, căn bản không để ý tới.

Lục đạo độn sánh vai cùng đi, chỉ mới chỉ dùng thời gian một ngày, đã vượt qua hành trình Dương Thiên Vấn mất hơn nửa năm. Chỉ nguyên điểm này, cũng đủ để khiến cho Dương Thiên Vấn kinh ngạc không nói ra lời