La Phù

Chương 158: Cứu viện hỏa tuyến




Khi trước bị Côn Luân đuổi giết, ngay cả Tử Huyền Cốc cũng bị Khuất Đạo Tử giết chết khiến cho hắn cảm nhận được sự rộng lớn của thiên hạ. Bây giờ sau trận đại thắng này, quyết định liên kết Yêu tộc trong Thất Hải khiến cho tâm tình của Lạc Bắc hết sức sảng khoái. Nói chuyện với Thái Thúc, nhớ lại thời gian ở Thục Sơn khiến cho Lạc Bắc hy vọng quãng thời gian thoải mái này nhiều hơn một chút.

- Cách đây không xa dường như là động của tộc Thủy Tính.

Đứng ở phía sau, Ly Kháng Vân chợt lên tiếng phá tan sự im ắng.

- Thuyền Xiêm La không che giấu khí tức nên tiềm hành rất nhanh. Bây giờ đã tới động của tộc Thủy Tính rồi sao?

Lạc Bắc vừa mới ngẩng đầu lên con thuyền Xiêm La chợt hạ xuống. An Khánh Tịch bước vội ra ngoài rồi nói với Mộ Hàm Phong và Lạc Bắc:

- Có trận pháp phòng hộ.

- Động phủ của tộc Thủy Tính có trận pháp phòng ngự từ bao giờ?

Trên thuyền Xiêm La có trận pháp điều khiển có thể cảm nhận được khí tức của người tu đạo và pháp trận.

Hiện tại, Lạc Bắc cũng biết tộc Thủy Tính tìm được một cái động do một tán tiên thời cổ tạo ra làm cung điện. Có điều cái cung điện dưới nước này đã bị phá hủy, không còn pháp trận bảo vệ. Chỉ có điều quanh đây có Xích Nghiễn thảo là thứ mà tộc Thủy Tính thích ăn nhất vì vậy mà họ mới định cư ở đây. Hơn nữa, ngoại trừ thần lực ra, tộc Thủy Tính cũng chỉ biết pháp quyết hệ Thủy, không nghiên cứu về pháp trận. Làm sao mà bên ngoài tộc Thủy Tính lại đột nhiên có được một cái trận pháp bảo vệ?

- Ai?

Lạc Bắc đang cảm thấy ngạc nhiên thì mọi người trên thuyền Xiêm La chợt nghe thấy tiếng quát.

Mặc dù nói nơi này gần với động của tộc Thủy Tính nhưng ít nhất cũng còn phải tới mười dặm, lại đang ở trong làn nước tối đen. Ngay cả ngọn núi nơi động phủ của tộc Thủy Tính cũng không thể nhìn thấy. Mà âm thanh kia rõ ràng là từ phía động tộc Thủy Tính vọng ra. Hiển nhiên trận pháp phòng ngự của tộc Thủy Tính có khả năng cảm nhận được khí tức.

- Người tộc Thủy Tính có pháp trận từ khi nào?

Tư tưởng vừa mới có một chút thay đổi cái nhìn về pháp bảo nên đám đại hán của tộc Ly Thủ khi nghe nói tộc Thủy Tính có pháp trận phòng ngự thì há hốc mồm nhìn nhau.

Trong sự suy nghĩ của người tộc ly Thủ thì với Yêu tộc không sinh ra được thần thức như tộc Thủy Tính chỉ là một đám ô hợp.

Chưa nói tới uy lực pháp quyết hệ Thủy của tộc Thủy Tính rất thấp mà sức mạnh của họ cũng không được bằng tộc Ly Thủ, thiên phú khống chế Thủy cũng không sánh được với tộc Ly Thủ. Ngoại trừ vài người có tu vi tương đối cao trong tộc ra còn lại cơ bản không có đủ chân nguyên để sử dụng pháp quyết hệ Thủy.

Nói cách khác, nếu tộc Ly thủ là danh gia trong thế giới con người thì tộc Thủy tính nhiều lắm cũng chỉ là hộ nông dân bình thường.

Nhưng hiện tại không ngờ bên ngoài động của họ lại có pháp trận phòng ngự. Có được pháp trận phòng ngự như vậy đây chính là một cái động phủ thực sự. So ra thì tộc Ly Thủ lại như biến thành kẻ sa cơ lỡ vận. Nhất thời khiến cho người tộc Ly Thủ không thích ứng được.

- Lạc Bắc!

Vừa lúc đó, từ trong khoang thuyền Xiêm La có một bóng người khôi ngô bước ra.

- Ly Nghiêu Ly! Ngươi đã luyện thành công Tam Thần Long thể?

Lạc Bắc liếc mắt có thể thấy được trên người Ly Nghiêu Ly rất nhiều vết sẹo nhưng hơi thở của gã lại hoàn toàn khác trước. Trong thân hình khôi ngô đó giống như một ngọn núi lửa đang sẵn sàng phun trào.

- Còn phải mất năm, sáu ngày nữa. Hiện tại vẫn chưa thể để cho chân nguyên di chuyển, nếu cố tình ra tay thì kinh mạch trong cơ thể ta sẽ vỡ nát, cho dù với tài của Mộ tông chủ cũng không cứu được. - Ly Nghiêu Ly nhìn Lạc Bắc rồi nói:

- Vừa rồi mặc dù ta không thể ra được nhưng cũng đều biết những chuyện xảy ra. Ngươi nói đúng. Hiện tại kết hợp Yêu tộc trong Thất hải là phương pháp hay nhất đối phó với Thương lãng cung. Ta đã gặp vài người của tộc Thủy Tính, để ta nói với họ.

Nghe Ly Nghiêu Ly nói vậy, Lạc Bắc liền thở phào nhẹ nhõm.

Giữa người tu đạo và yêu tộc vốn có một sự thù hận chất chứa lâu ngày. Mặc dù hiện tại người tộc Ly Thủ đã chịu phục hắn nhưng dù sao thì Ly Nghiêu Ly cũng là người đứng đầu của họ. Nếu Ly Nghiêu Ly phản đối cách làm của hắn, không có sự giúp đỡ của tộc Ly Thủ thì bản thân và Hiên Hồ tông muốn làm cho yêu tộc liên thủ với nhau là chuyện rất khó.

Ý nghĩ của tộc Ly Thủ hết sức rõ ràng, nó là một cái cầu để kết nói với Yêu tộc khác.

Hiện tại, Ly Nghiêu Ly hoàn toàn đồng ý với ý tưởng của Lạc Bắc khiến cho sự băn khoăn của hắn biến mất.

- Rốt cuộc các ngươi là ai?

Đúng vào lúc này từ trong động phủ của tộc Thủy Tính lại vọng ra âm thanh đó. Chỉ có điều âm thanh này thoáng chút địch ý.

- Tộc trưởng tộc Thủy Tính mặc dù có chút hung ác nhưng tính tình so ra vẫn ôn hòa. Hiện tại bên ngoài động đã có trận phòng hộ nhưng giọng nói vẫn có địch ý chẳng lẽ có chuyện xảy ra? - Ly Nghiêu Ly thầm nghĩ rồi đứng bên cạnh Lạc Bắc mà nói vọng vào trong tộc Thủy Tính:

- Ly Nghiêu Ly cầu kiến.

- Ly Nghiêu Ly! Là ngươi?

Âm thanh kinh ngạc vọng ra từ trong động của tộc Thủy Tính.

- Nam Gia ngư?

- Ngươi nhận ra âm thanh của ta? Ly Nghiêu Ly! Đúng là ngươi.

Âm thanh đó vừa mới vang lên, Lạc Bắc và những người trên con thuyền Xiêm La liền thấy trong làn nước biển tối đen xuất hiện hai cột nước lao tới.

- Ly Nghiêu Ly! Tộc Ly Thủ các ngươi chẳng phải bị Thương Lãng cung tập kích hay sao mà lại có mặt ở đây?

Từ trong hai cột nước đó xuất hiện hai nam tử. Một người mặc trường bào màu lam, trên trán có một càng vòng vàng và mái tóc màu lục. Còn một người khác nhìn giống như con vượn, mặc một bộ giáp đen. Toàn thân y đầy lông mao màu hồng, khuôn mặt giống hệt với khỉ. Chỉ cần nhìn qua cũng biết được hai người đó thuộc Yêu tộc.

Nam tử nhìn giống con vượn kia trên người pháp lực dao động rất mạnh. Hiển nhiên mặc dù chưa phá toái nội đan biến thành hình người nhưng tu vi cũng rất cao. Mà nam tử mặc trường bào màu lam thì khí tức không mạnh lắm có lẽ thuộc loại Yêu tộc trời sinh đã có thể biến thành hình người.

- Người tộc Long Nghê! Nam Gia Ngư! Tại sao lại ở cùng chỗ với người tộc Thủy Tính?

Vừa mới nhìn thấy hai người đó, Lạc Bắc liền cảm nhận được đám người Ly Nghiêu Ly và tộc Ly Thủ có sự khó xử.

- Tộc Ly Thủ và tộc Long Nghê có chuyện gì không biết? - Lạc Bắc không nhịn được quay sang hỏi nhỏ Mộ Hàm Phong.

- Cái này... - Mộ Hàm Phong hơi xấu hổ nói với Lạc Bắc:

- Tộc Long Nghê là đời sau của tộc Giao Long và tộc Kim Tình Đại Nghê cho nên...

- Thì ra là kết hợp của Long tộc và Yêu tộc khác.

Lần này Lạc Bắc liền hiểu ra.

Trời sinh Long tộc hết sức mạnh có một sự kiêu ngạo đối với Yêu tộc khác. Mà tộc Long Nghê lại chỉ là lai giữa Long tộc và Yêu tộc. Long tộc thật sự đều không hề để mắt tới. Đối với họ, sự tồn tại của tộc Long Nghê có một thứ ý nghĩa sỉ nhục. Bởi đây là do Long tộc quan hệ với một thứ Yêu tộc cấp thấp mới xuất hiện.

Chẳng trách mà người tộc Ly Thủ nhìn thấy người tộc Long Nghê thì cảm thấy xấu hổ.

- Tộc Long Nghê là yêu tộc có sự nghiên cứu về trận pháp cao nhất.

Nhìn thấy Lạc Bắc hiểu ra, Mộ Hàm Phong nói tiếp.

Như vậy thì bên ngoài động của tộc Thủy Tính có thêm pháp trận phòng ngự là điều dễ hiểu.

- Xích Huyết Ngô Chu! Tại sao các ngươi lại có chúng?

Chưa kịp trả lời câu hỏi của Ly Nghiêu Ly, người tộc Thủy Tính có tên Nam Gia Ngư và người tộc Long Nghê đều thốt lên kinh ngạc:

- Ly Nghiêu Ly! Bọn họ là ai?

- Không phải lo lắng.

Phản ứng của hai người cũng đều nằm trong sự suy đoán của Ly Nghiêu Ly. Y biết cho dù là mình mà thấy mười sáu chiếc Xích Huyết Ngô Chu xuất hiện cũng chắc chắn giật mình. Quay sang nhìn Mộ Hàm Phong, Lạc Bắc và Thái Thúc, Ly Nghiêu Ly mới nói:

- Đây là tông chủ Hiên Hồ tông. Còn đây là Lạc Bắc và Thái Thúc. Mấy cái Xích Huyết Ngô Chu do Lạc Bắc dẫn người tộc Ly Thủ chúng ta đoạt được từ tay đám người Thao Sinh Nguyên và Đinh Ngao.

- Lạc Bắc? Có phải Lạc Bắc giết Thiên Huyễn tiên tử và diệt gần như toàn bộ phái Bắc Mang không? - Nam Gia Ngư và người tộc Long Nghê tên Ôn Lam Thanh đều thốt lên cùng một lúc:

- Mấy cái Xích Huyết Ngô chu là do các ngươi đoạt được từ tay Đinh Ngao và Thao Sinh Nguyên?

- Đúng vậy.

Ly Kháng Vân là người trẻ nhất trong số người tộc Ly Thủ vốn sùng bái Lạc Bắc liền đưa pháp bảo Đãng Hải Chung mà mình lấy được của Đinh Ngao ra cho Nam Gia Ngư và Ôn Lam Thanh

- Hơn nữa Lạc Bắc còn giết Đinh Ngao. Nếu Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa không bỏ chạy nhanh thì đã không trốn thoát.

Nam Gia Ngư và Ôn Lam Thanh đều ngây người.

Có thể đánh cho người Thương Lãng cung đông như vậy bỏ chạy thì thực lực phải như thế nào?

Nhưng tiếp đó Ly Kháng Vân còn bồi thêm một câu:

- Đúng rồi! Ngay cả Khuất Đạo Tử cũng bị Lạc Bắc giết rồi biến thành Thi thần tướng linh.

Nam Gia Ngư và Ôn Lam Thanh ngây người nhìn Khuất Đạo Tử đứng sau lưng Lạc Bắc. Tuy rằng y đã được phủ bởi lớp vải bố nên đứng sau lưng Lạc Bắc nhìn như một đứa đấy tớ. Có điều pháp lực dao động trên người thì không thể nào giấu được.

- Ly Nghiêu Ly! Vậy các ngươi đến chỗ chúng ta là có việc gì?

Mất một lúc lâu sau, Nam Gia Ngư mới cố gắng bình tĩnh lại.

- Hiện tại thế của Thương Lãng cung quá lớn, liên tiếp tàn sát Yêu tộc chúng ta. - Ly Nghiêu Ly cũng chẳng dài dòng nói thẳng:

- Lạc Bắc và chúng ta tới đây là muốn kết hợp Yêu tộc trong thất hải để đối đầu với Thương Lãng cung.

- Nếu vậy thì các ngươi nên nhanh chóng tới động Giao Tộc. - Ly Nghiêu Ly vừa mới nói xong, Nam Gia Ngư và Ôn Lam Thanh đều mở miệng nói.

- Tới động tộc Đằng Giao? - Lạc Bắc và đám người Ly Nghiêu Ly giật mình:

- Tại sao?

- Ly Nghiêu Ly! Có lẽ các ngươi ẩn nấp lâu nên không biết sự thay đổi trong Thất Hải. Các ngươi không biết rằng sau khi tộc Ly Thủ các ngươi, tộc Bệ Ngạn, tộc Sí Hấu cũng bị Thương lãng cung tập kích. Tộc Ly Thủ các ngươi còn có người trốn thoát nhưng hai tộc kia không có một ai chạy được.

- Cái gì?

Nam Gia Ngư vừa mới dứt lời, người tộc Ly Thủ liền biến sắc.

Tộc Bệ Ngạn cũng là một trong số Long tộc Thượng cổ. Mà tộc Sí Hấu là dị tộc thời thượng cổ. Hơn nữa tộc Sí Hấu có thực lực so với tộc Ly Thủ và tộc Bệ Ngạn còn mạnh hơn. Cho dù là tộc Bệ Ngạn hay tộc Sí Hấu đều là những Yêu tộc đứng số một số hai trong Thất Hải.

Nhưng tộc Ly thủ chỉ mới ẩn nấp mấy tháng nơi Tử Ngọc Hỏa thảo sinh trưởng vậy mà hai yêu tộc đứng số một, số hai ở Thất Hải đã bị Thương Lãng cung tiêu diệt.

- Sau khi hai tộc đó bị diệt, Yêu tộc trong Thất Hải đều cảm thấy lo lắng. - Nam Gia Ngư nói tiếp:

- Tộc Long Nghê cũng là vì động tộc Thủy Tính chúng ta vốn là di chỉ động của tán tiên thời cổ cho nên mới dựa vào tàn trận để bố trí một cái trận pháp phòng ngự cho nên mới tới đây với chúng ta. Còn tộc Đằng Giao thì cũng có suy nghĩ với các ngươi, ước hẹn với mấy Yêu tộc cùng đối phó với Thương Lãng cung. Nhưng dường như Thương lãng cung phát hiện cho nên sai Xích Vân lão đạo dẫn người tấn công động của hai. Người hai tộc chúng ta nhận được tin liền chạy tới cứu viện.

“Một số Yêu tộc trong Thất Hải đã bắt đầu tự mình kết hợp với nhau. Sư phụ nói đúng. Huyền môn trong thiên hạ tiêu diệt Yêu Ma trong mấy ngàn năm không những không diệt hết mà còn kích thích tiềm lực của con người khiến cho người ta phản kháng.”

Trong nháy mắt, ý nghĩ đó liền xuất hiện trong đầu Lạc Bắc. Đồng thời hắn cũng hiểu được tại sao lần này, Thương Lãng cung ra tay với Thất Hải Yêu vương thú, Thao Sinh Nguyên tự mình tới đây mà Xích Vân lão đạo không hề xuất hiện. Hóa ra Thương Lãng cung chia làm hai đường.

- Các ngươi nhận được tin Thương lãng cung tấn công tộc Đằng Giao lúc nào? - Lạc Bắc vội vàng hỏi Nam Gia Ngư và Ôn Lam Thanh.

- Chỉ trong vòng ba nén hương, người của chúng ta nhận được tin liền đến đó. Khi đó, người Thương Lãng cung còn cách động tộc Đằng Giao chừng năm trăm dặm.

- Thời điểm phát hiện người Thương Lãng cung còn cách tộc Đằng Giao năm trăm dặm thì làm sao mà họ có thể phát hiện?

Lạc Bắc thầm hỏi trong đầu nhưng hắn cũng biết mình không có thời gian để đi tìm hiểu.

Nhìn tình hình của Thương Lãng cung đối phó với Thất Hải Yêu Vương thú thì chắc chắn đã có sự chuẩn bị. Bọn họ chia làm hai vừa đối phó với Thất Hải Yêu vương thú lại vừa tiêu diệt tộc Đằng Giao. Chỉ cần như vậy cũng có thể thấy được thực lực của Thương Lãng cung.

Đối với Lạc Bắc mà nói thì nếu nắm được cơ hội này việc kết hợp Yêu tộc trong thất hải sẽ tiến thêm được một bước.

Bởi vì giống như vừa rồi, đám người Lạc Bắc chắc chắn là nằm ngoài sự suy nghĩ của Thương Lãng cung. Hiện tại bọn họ chia binh ra làm hai. Nếu có thể giáng thêm cho Thương Lãng cung một đòn nặng thì sẽ làm giảm thực lực của chúng.

Nhưng với năm trăm dặm đường, lại mất ba nén hương thì hiện tại người Thương Lãng cung có khả năng đã tới được động của tộc Đằng Giao.

- Từ nơi này tới tộc Đằng Giao có xa lắm không? - Lạc Bắc vội hỏi ngay.

- Sáu trăm dặm về hướng nam.

- Đi!

Trước mắt Lạc Bắc nhanh chóng xuất hiện mười sáu chiếc Xích Huyết Ngô Chu.

Mười sáu con thuyền xuyên trong lòng nước với một tốc độ kinh người.

Đứng trên cái thuyền đầu tiên, Lạc Bắc cầm Hắc Mộc Chỉ Nam xa xác định chuẩn xác phương hướng.

Rất nhiều Yêu tộc mặc dù sinh sống trong nước nhưng dưới làn nước sâu cũng không thể xác định được phương vị như Hắc Mộc Chỉ Nam xa.

Sau khi hỏi rõ vị trí của tộc Đằng Giao, Lạc Bắc liền sử dụng Hắc Mộc Chỉ Nam xa theo con đường gần nhất để tiết kiệm thời gian.

Điều khiển mười lăm chiếc Xích Huyết Ngô Chu còn lại đều là người tộc Ly Thủ. Ly Nghiêu Ly và Mộ Hàm Phong cũng trong số đó. Còn người của Hiên Hồ tông có đi cũng không giúp được gì cho nên cùng với thuyền Xiêm La ở lại tộc Thủy Tính.

Tới lúc này, đám người tộc Ly Thủ đã nhận ra Xích Huyết Ngô Chu có một thứ ưu điểm là nhanh.

Tốc độ cao nhất của nó so với pháp thuật thủy độn của người tộc Ly Thủ và thuyền Xiêm La phải nói là nhanh hơn rất nhiều.

Động của tộc Đằng Giao nằm trên một ngọn núi chiếm phạm vi mười dặm dưới đáy biển có tên là Anh Giao sơn. Trên ngọn núi này có một loại nấm cũng giống như đám rong biển mà Lạc Bắc đã thấy. Tuy nhiên khác với rong biển hết sức mềm mại, những thứ thực vật ở đây được sinh ra từ mạch khoáng cho nên hết sức cứng rắn. Người bình thường khi nhìn thấy sẽ không thể ngờ được đây là thực vật mà chỉ nghĩ chúng được đúc từ sắt thép.

Do tộc Đằng Giao định cư ở đây nên trong mấy trăm năm qua bọn họ đã đào vô số những cái động khổng lồ, gần như khoét thủng cả quả núi.

Hiện tại ở một chỗ dưới đáy biển, cách ngọn núi không tới năm mươi dặm có bốn mươi mấy người đang giống như cá bơi tới ngọn núi.

Cả bốn mươi người đó đều mặc trường bào màu lục trên đó có những hình ảnh như được thêu từ sợi tơ bạc. Trong lúc di chuyển, từ trường bào phát ra ánh sáng giống như một thứ lá chắn đẩy nước ra xung quanh.

Trường bào tị thủy.

Với thứ pháp bảo như thế này cho dù ở trong nước sâu thì cũng chẳng khác gì trên mặt đất, không chịu ảnh hưởng từ áp lực của nước. Lại thêm nét mặt của họ rất thoải mái thì có thể hiểu được thứ pháp bảo này không cần mất nhiều chân nguyên có mà công hiệu tị thủy.

Một thứ pháp bảo tị thủy như vậy đối với người tu đạo bình thường mà nói là vô cùng hiếm có vậy mà hơn bốn mươi người có mặt ở đây mỗi người lại có một cái.

Trong số ba người cầm đầu thì người đi giữa là một đạo sĩ gày yếu, tay cầm phất trần. Trong mắt lão thi thoảng lóe lên ánh sáng màu hồng. Lão chính là Xích Vân đạo nhân nổi danh ở Thất Hải. Còn hai người đi bên cạnh lão đều rất trẻ. Một người mang một cái đai lưng bằng ngọc còn một người khác thì có khuôn mặt trắng bóc. Cả hai người nhìn giống như công tử của thế gia trên thế gian. Hai người bọn họ chính là hai gã đệ tử thân truyền khác của Thao Sinh Nguyên - Kỳ Lang Yên và Tiêu Ảm Vọng.

- Tiêu sư huynh! Huynh nói hiện tại sư tôn đã thu phục được Thất Hải Yêu Vương thú chưa?

- Con Thất Hải Yêu Vương thú vẫn còn nhỏ. Sư tôn lại luyện thành Ngũ Ngục Thần sơn, có thêm Đinh Ngao và Chiến Bách Lý hỗ trợ thì nó không phải là đối thủ. Có điều với tính tình của Thất Hải Yêu Vương thú, muốn thu phục được nó là chuyện rất khó. Có khả năng bây giờ nó đã bị sư tôn giết để luyện Thất Hải Tụ Thú Phiên.

Tiêu Ảm Vọng đang nói vậy thì đột nhiên nhíu mày, cười lạnh:

- Người tộc Đằng Giao không ngờ đã phát hiện.

- Cái gì? Thật không? Ta cũng chưa cảm nhận được. Thuật vọng khí của ngươi lại tăng lên rồi. - Xích Vân lão đạo liếc mắt nhìn Tiêu Ảm Vọng.

- Thuật Thanh Linh vọng khí của Thương Lãng cung ngươi thật ra rất có ích. Có lẽ trở về gặp Thao cung chủ nên hỏi lão thứ pháp quyết này.

Xích Vân lão đạo vừa mới dứt lời thì trong nước vọng tới những tiếng động kỳ lạ, đồng thời nước biển xung quanh cũng sôi lên sùng sục vọt tới đám người Thương Lãng cung.

- Chút tài mọn như vậy cũng cũng dám chủ động phục kích chúng ta?

Kỳ Lang Yên nở nụ cười lạnh. Y, Tiêu Ảm Vọng và Xích Vân lão đạo vẫn đứng yên. Trong tay bốn mươi người Thương Lãng cung phía sau đột nhiên tản ra đủ mọi loại ánh sáng nghênh đón, đánh tán toàn bộ những cột nước lớn.

- Cái gì?

Mỗi lần đám cột nước bị đánh tan, Tiêu Ảm Vọng liền cảm nhận được phía trước có hơi thở của vài chục người. Nhưng y còn chưa kịp lên tiếng thì thuật vọng khí của y đã cảm nhận được xung quanh có sự khác lạ.

- Có trận pháp.

Tiêu Ảm Vọng vừa mới giật mình, chưa kịp lên tiếng thì Xích Vân lão đạo cũng nhíu mày.

Vô số những bóng đen từ xung quanh lao về phía đám người Thương Lãng cung. Nhìn kỹ thì ra những bóng đen đó chính là những tảng đá to tới mấy trượng.

Những tảng đá đó cũng không rắn lắm. Chỉ cần một đòn của người thương lãng cung là chúng bị đánh nát. Tuy nhiên chúng lại giống như trứng gà, sau khi bị đánh nát lập tức từ bên trong dung nham tràn ra. Vô số tảng đá đen nổ tung khiến cho xung quanh đám người Thương Lãng cung tràn ngập dung nham, nước biển cũng sôi lên sùng sục giống như một cái vạc nước sôi.