La Phù

Chương 409: Người phạm ta, ta phạm ngươi




- A?

Vốn Lạc Bắc tính toán chín đạo kiếm cương này cộng thêm với một đạo bản mệnh kiếm nguyên thì cho dù không thể giết chết được cả Nguyên Anh của Trần Lê Phù nhưng ít nhất cũng phải chém được bản thể Cửu Thiên tinh thần pháo trong tay y.

Nhưng tiếng không gian rạn nứt vang lên. Tự Tại Ngọc bi giống như một con thuyền lớn đột nhiên xuất hiện chắn trước mặt Trần Lê phù. Chín đạo kiếm cương trong suốt đánh trúng tấm bia liền hóa thành vô vàn kiếm khí tản ra xung quanh.

Tấm bia khổng lồ cũng chấn động phát ra những âm thanh rền rĩ nhưng ánh sáng của nó vẫn không hề có chút dao động.

"Uy lục cái pháp bảo của Đại Tự Tại cung không hề kém Hạo Thiên Kính của Kỳ liên Liên Thành."

Lạc Bắc cảm giác được tấm bia ngọc to như con thuyền khổng lồ này mặc dù bản thể không mạnh được như Hạo Thiên kính nhưng dường như nó có những công hiệu khác. Hơn nữa, cái pháp bảo này còn có thể tế luyện được như phi kiếm cho nên nếu tu vi càng cao thời gian tế luyện càng lâu thì uy lực càng mạnh. Hiện tại, dưới sự điều khiển của Trần Thanh Đế, sức phòng ngự của nó không hề kém Hạo Thiên Kính là mấy.

Mắt thấy mình không thể đánh chết được Trần Lê Phù, suy nghĩ của Lạc Bắc vừa mới xuất hiện, đạo bản mệnh kiếm nguyên màu đỏ lập tức lao về phía Tùng Thành Lâm vương.

- Đi!

Tùng Thành Lâm vương chỉ tay một cái, chỉ thấy cái bình trên đầu y đột nhiên hóa thành một cây bảo thụ xanh biếc tản ra vô vàn những tia sáng rực rỡ. Sau khi va chạm với bản mệnh kiếm nguyên, những cái cành của cây bảo thụ cũng lập tức vang lên những tiếng gãy nứt.

- Hắn dùng phi kiếm nào luyện thành bản mệnh kiếm nguyên mà có thể chém cho bản thể Thanh tịnh bảo thụ của ta bị thương?

Tùng Thành Lâm vương không tự chủ được lui lại một bước, kinh hãi nhìn vầng sáng.

Trong tình hình như thế này cho thấy rõ sự khác biệt về uy lực giữa sử dụng phi kiếm bình thường và phi kiếm cực mạnh để tạo thành bản mệnh kiếm nguyên.

Thanh phi kiếm mà Nguyên Thiên Y để lại cho Lạc Bắc quá mạnh. Hiện tại đạo bản mệnh kiếm nguyên có thể nói là khắc tinh của vô số các loại pháp bảo. Phần lớn pháp bảo mà có sức phòng ngự yếu sẽ bị nó chém cho bản thể bị tổn hại.

- Dốc sức dùng pháp thuật đối phó với hắn. Nếu không bản mệnh kiếm nguyên của hắn sẽ làm cho pháp bảo bị hư hại.

Lúc này, Trần Thanh Đế đứng trên Tự Tại Ngọc Bi lập tức lên tiếng.

- Trần Lê Phù! Lấy ra.

Cùng lúc đó, Trần Thanh Đế vẫy tay chộp lấy Cửu Thiên Tinh thần pháo trong tay của Trần Lê Phù.

"Ầm ầm!"

Cửu Thiên Tinh thần pháo lập tức gầm lên rồi một cột sáng màu bạc lập tức lao về phía Lạc Bắc.

Trần Thanh Đế ra tay nắm bắt thời gian hết sức chính xác. Lạc Bắc vừa mới làm cho Thanh tịnh bảo thụ của Tùng Thành Lâm vương bị thương xong, bản mệnh kiếm nguyên không kịp giao chiến với cột sáng của Cửu Thiên Tinh thần pháo nên đành phải phóng ra chín đạo kiếm cương trong suốt tấn công nó.

Rắc rắc!

Mãi cho tới khi đạo kiếm cương thứ tám va chạm, cột sáng bạc mới bị dừng lại rồi vỡ ra. Nhưng bảy đạo kiếm cương trước đó bị vỡ khiến cho lực xung kích đẩy về chẳng khác nào có tới cả trăm thanh phi kiếm tấn công Lạc Bắc.

Mặc dù kiếm khí tản ra không thể làm cho Lạc Bắc bị thương nhưng chân nguyên và khí huyết trong người hắn cũng lưu chuyển rất khó khăn.

Hừ!

Sau tiếng hừ lạnh, tấm Tự Tại ngọc bi của Trần thanh Đế lập tức lao về phía Lạc Bắc.

- Lạc Bắc! Cẩn thận.

Một vầng sáng màu đen vọt tới bao phủ Lạc Bắc vào bên trong.

Lần này, Thái Thúc cảm thấy không ổn liền nhét Lạc Bắc vào trong Yêu vương liên thai. Mà cũng lâu lắm, nàng chưa nhìn ấy Lạc Bắc vì vậy mà sau khi đón hắn vào trong Yêu vương liên thai, Thái Thúc không nhịn được nhìn nhau nói:

- Lạc Bắc! Không thử tưởng tượng được tu vi của ngươi...

Oành!

Tuy nhiên Thái Thúc còn chưa nói dứt, tấm Ngọc bị đột nhiên tăng tốc, húc trúng Yêu vương liên thai.

Va chạm kịch liệt nhưng Yêu vương liên thai vẫn không hề bị hư hại. Có thể nói cái pháp bảo biến thể của chiến xa Ô Đàm Kim ma lang rất mạnh. Nhưng chân nguyên của Thái Thúc thị bị dao động kịch liệt, nhất thời không khống chế được Yêu vương liên thai. Cả năm người Thái Thúc, Lạc Bắc, Ly Nghiêu Ly, Hi Ngọc Sa cùng với Chiến Bách Lý bị đánh bay ra khỏi Yêu vương liên thai.

- Không hay.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, Nạp Lan Nhược Tuyết và Vũ Sư Thanh đều biến sắc.

- Kỳ Liên Liên Thành?

Cùng lúc đó, Lạc Bắc cũng nhíu mày.

Một cái bóng màu xám có pháp lực dao động khiến cho người ta e sợ nhảy lên khỏi tự tại Ngọc Bi rồi bắn một tia sáng màu vàng về phía Lạc Bắc.

Điểm sáng đó là một cái bánh xe màu vàng kim.

Người này có hình dạng giống hệt với Kỳ Liên Liên Thành nhưng khí tức và pháp lực dao động thì Lạc Bắc có thể khẳng định y không phải.

"Ầm ầm!"

Đúng lúc này, Cửu Thiên tinh thần pháo trong tay Trần Thanh Đế cũng bắn ra một cột sáng về phía Lạc Bắc.

Oanh!

Một cột sét màu tím, một tia sáng màu đen xoắn ốc và một con Hỏa long giương nanh múa vuốt đánh thẳng tới cái bánh xe màu vàng mà "Kỳ Liên Liên Thành" phát ra.

Yêu vương liên thai bị Tự Tại Ngọc bi húc trúng khiến cho Thái Thúc không khống chế được chân nguyên trong cơ thể. Nhưng Chiến Bách Lý, Ly Nghiêu Ly và Hi Ngọc Sa chỉ bị đánh bay nên cũng không ảnh hưởng nhiều. Vì vậy mà khi thấy Lạc Bắc bị nguy hiểm, bọn họ lập tức cùng nhau phóng ra một đạo pháp thuật.

Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu của Hi Ngọc Sa có tốc độ nhanh nhất. Chỉ thấy cột lôi quang màu tím đánh trúng cái bánh xe đầu tiên nhưng nó lập tức bị dập nát. Mãi cho tới khi tia sáng đen và con hỏa long chạm vào, cái bánh xe mới vỡ vụn thành vô số những mảnh nhỏ.

Cùng lúc đó, do tốc độ cột sáng bắn ra khỏi Cửu Thiên Tinh thần pháo có tốc độ cực nhanh cho nên Lạc Bắc không kịp tránh mà phải phóng ra một đạo bản mệnh kiếm nguyên giao thủ với nó.

Trong những tiếng vỡ nát, cột sáng mà Cửu thiên tinh thần pháo tan biến khiến cho đôi tay Trần Thanh Đế cũng phải run run. Còn Lạc Bắc thì cảm thấy đau nhức toàn thân.

- Lạc Bắc! Hôm nay không chỉ có ngươi phải chết mà những người này cũng đừng mong có ai chạy thoát.

Cánh tay phải của Trần Thanh Đế lúc này gần như tê dại. Nhưng ánh mắt của y thì không giấu được sự âm lãnh. Không hề dừng lại, ngay khi bản mệnh kiếm nguyên và cột sáng của Cửu Thiên Tinh thần pháo va chạm với nhau, Lạc Bắc cũng bị một cái bóng khổng lồ bao phủ.

Tự tại ngọc bia như một con thuyền lớn lao thẳng về phía Lạc Bắc mà đè ép.

Hiện tại, lực lượng chân nguyên của Lạc Bắc có thể nói là vượt qua rất nhiều người tu đạo có tu vi Nguyên Anh, hơn nữa lại có thể thi triển rất nhiều pháp quyết lợi hại cùng với bản mệnh kiếm nguyên có uy lực kinh người. Nhưng hiện tại, Trần Thanh Đế có Cửu Thiên tinh thần pháo và Tự Tại Ngọc bi trong tay. Mặc dù Cửu Thiên tinh thần pháo không thể đánh chết Lạc Bắc nhưng lại có thể làm cho khí huyết của hắn chấn động, ngắt quãng việc thi triển pháp thuật. Mà Tự Tại ngọc bi thì va chạm cho dù Lạc Bắc tu luyện tới Lưu ly kim thân cũng không thể chịu nổi.

Mà nếu lần này, Lạc Bắc có thể tránh né được cú va chạm với Tự Tại ngọc bi thì dưới sự tấnc ông của Cửu Thiên Tinh thần pháo, cộng thêm sự có mặt của "Kỳ Liên Liên Thành", Trần Thanh Đế thấy Lạc Bắc chắc chắn phải chết.

- Lạc Bắc! Khống chế Yêu vương liên thai.

Đúng lúc này, một vầng sáng màu đen cũng vọt tới phía sau Lạc Bắc kèm theo tiếng kêu của Thái Thúc.

Trong nháy mắt, Thái Thúc mạnh mẽ phóng ra một đạo chân nguyên đẩy Yêu vương liên thai tới bên Lạc Bắc. Hơn nữa, khi phóng ra đạo chân nguyên đó, Thái Thúc cũng phá hủy dấu vết tinh thần của mình có trên pháp bảo. Như vậy có thể nói là trong nháy mắt, Yêu vương liên thai đã biến thành một cái pháp bảo mà chỉ cần ai biết phương pháp điều khiển cũng có thể sử dụng được.

"Phụp!"

Lạc Bắc nhanh chóng vọt vào bên trong Yêu vương liên thai. Mới vừa rồi, hắn đã thấy được phương pháp mà Thái Thúc sử dụng nên vừa vào bên trong, Lạc Bắc chỉ tay một cái bắn ra một luồng chân nguyên màu vào vào trong trận pháp của nó.

Oành!

Từng vầng sáng màu đen lập tức tản ra khỏi Yêu vương liên thai mà bốc lên cao.

Cái Yêu vương liên thai là do Bích Căn sơn nhân luyện chế cho Lạc Bắc. Mà vào lúc này, dưới sự điều khiển của hắn, ánh sáng màu đen của Yêu vương liên thai so với khi Thái Thúc điều khiển còn mạnh hơn mấy lần.

Từng vầng ánh sáng màu đen giống như gợn sóng tản ra không trung tạo thành một đóa hoa sen màu đen, đồng thời cũng giống như Yêu vương liên thai to ra gấp mấy chục lần.

Rầm!

Đúng lúc này, tấm Tự Tại ngọc bia giống như con thuyền húc thẳng vào Yêu vương liên thai.

Ầm ầm! Một dòng sóng khí cùng với âm thanh điếc tai tản ra xa. Dưới sự sóng âm, Vũ Sư Thanh và Nạp Lan Nhược Tuyết ở xa chỉ cảm thấy một làn ánh sáng màu vàng lóe lên trước mắt rồi khí huyết toàn thân giống như bị đánh tan.

Chấn động của cú va chạm sinh ra gió và âm thanh làm cho toàn bộ những tảng đá trong phạm vi trăm trượng biến thành bụi phấn.

Mới vừa rồi, Yêu vương liên thai bị Tự Tại ngọc bia chạm phải làm cho Thái Thúc không khống chế nổi. Nhưng lực lượng chân nguyên của Lạc Bắc quá mạnh. Nên mặc dù phải kêu lên một tiếng, đồng thời ánh sáng của Yêu vương liên thai tản ra dữ dội. Nhưng Lạc Bắc vẫn đứng yên trong Yêu vương liên thai.

- Cái pháp bảo của ngươi chẳng lẽ còn mạnh hơn Tự Tại ngọc bia của ta? Mau đụng nó cho ta.

Rầm!

Trong tiếng rống to của Trần Thanh Đế, Tự Tại Ngọc Bia lại vọt về phía Yêu vương liên thai.

Cùng lúc đó, Cửu Thiên Tinh thần pháo trong tay Trần Thanh Đế cũng chĩa về phía Thái Thúc.

Mặc dù Yêu vương liên thai có thể chịu đựng được sự tấn công của Tự Tại ngọc bia, nhưng hiện tại tu vi của Trần Thanh Đế đã đạt gần tới Độ kiếp trung kỳ. Lực lượng chân nguyên cao hơn hẳn Lạc Bắc. Vì vậy mà khi va chạm, y cũng phải chịu sự chấn động ít hơn nhiều.

- Không hay!

Lúc này, Chiến Bách Lý, HI Ngọc sa và Ly Nghiêu Ly đang liên thủ chống lại "Kỳ Liên Liên Thành" nên không rảnh tay. Mà Thái Thúc cho dù có bộ trang phục Thái hư nghê y nhưng Lạc Bắc hiểu rõ nếu để cho Cửu Thiên Tinh thần pháo đánh trúng, cho dù Thái Thúc không chết thì cũng bị thương nặng. Vì vậy mà Lạc Bắc chẳng hề nghĩ ngợi điều khiển Yêu vương liên thai húc thẳng vào Tự Tại ngọc bia.

Rầm!

Lạc Bắc cảm nhận được ánh sáng màu đen bên ngoài Yêu vương liên thai bị phá nát. Một làn gió nhanh chóng ập vào bên trong Yêu vương liên thai.

Cùng lúc đó, ánh sáng màu vàng trên Tự Tại ngọc bia cũng chớp lên liên tục. Tự Tại Ngọc bia bị đẩy mạnh lên trên rồi trong tiếng nổ vang, cột sáng màu bạc bắn ra xoẹt qua đỉnh đầu của Thái Thúc.

- Còn dám va chạm? Mau phá cho ta.

Cửu Thiên tinh thần pháo của Trần Thanh Đế bị cú va chạm làm cho chệch hướng. Y liền rống to lên một tiếng điều khiển Tự Tại Ngọc bia từ trên cao giáng thẳng xuống Yêu vương liên thai.

Xoẹt! Xoẹt!

Lần này, cú va chạm cũng khiến cho Lạc Bắc loạng choạng ngay cả những dải sáng tua rua của Yêu vương liên thai cũng xuất hiện lỗ thủng khiến cho từng cơn gió lạnh thổi vào. Nếu tiếp tục như vậy, chỉ sợ cho dù bản thể của Yêu vương liên thai có mạnh tới mấy thì trận pháp bên trong cũng bị tổn hại.

Cùng lúc đó, hàng ngàn vạn tia sáng trắng từ trên cao rủ xuống Yêu vương liên thai. Đó chính là Phật quang xá lợi của Cống Dát Kiên Tán chặn đứng dường lui của Lạc Bắc.

- Được! Để cho ta đâm cháy cái pháp bảo của hắn.

Trần Thanh Đế nhướng mày, Tự Tại Ngọc bia tiếp tục giáng thẳng xuống Yêu vương liên thai của Lạc Bắc.

Tốt lắm!

Nhìn ấy Yêu vương liên thai sẽ bị húc trúng nhưng Lạc Bắc không hề kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Đúng vào lúc này, trên người Tùng Thành Lâm vương đột nhiên xuất hiện một lớp thủy tinh đỏ như máu.

Tùng Thành Lâm vương bị tạm thời đóng băng.

Tính thời gian, thì Lạc Bắc từ nãy tới giờ vẫn luôn phải đối mặt với áp lực từ Trần Thanh Đế, không có thời gian để ý tới phân thân. Nhưng hiện tại bên phía phân thân đã có sự thay đổi rất lớn.

Tu vi bốn vị pháp vương của Hoa giáo rất lợi hại. Chỉ trong thời gian chừng hơi thở cũng đã làm cho phân thân của Lạc Bắc xuất hiện mấy cái lỗ thủng. Tuy nhiên, phân thân như tan rã hóa thành mấy trăm tia máu mà ập vào trong Cát Tường Sinh.

Lúc trước, phân thân của Lạc Bắc đã nuốt Khuất Đạo Tử và dung hợp. Mà hiện tại, phân thân của hắn thay đổi cách thức, bỏ qua hình thể của mình, dung hợp vào bên trong hóa thân của Cát Tường Sinh để hấp thu, dung hợp với nó.

Mấy trăm tia máu chui vào bên trong hóa thân của cát Tường Sinh khiến cho pho tượng phật ngàn tay lập tức tản ra ánh sáng đỏ như máu. Toàn bộ ánh sáng màu vàng kim lập tức biến thành màu đỏ kèm theo cả một thứ uy thế khủng bố.

Rắc rắc! Vốn thân thể khô héo của Cát Tường Sinh vẫn được hóa thân nắm trong tay, tới lúc này hoàn toàn dập nát.

Những cánh tay bị gẫy của pho tượng phật vào lúc này lập tức dài ra.

Pho phân thân của Lạc Bắc vốn giống như một pho tượng Tăng trưởng thiên vương thì vào lúc này lại biến thành một pho tượng Phật ngàn tay đỏ như máu.

Lúc trước, liên tục bị chịu đòn khiến cho phân thân của Lạc Bắc bị đánh tan rất nhiều ma huyết, pháp lực dao động cũng trở nên mong manh. Nhưng hiện tại, sau khi dung hợp với hóa thân của Cát Tường Sinh, pho tượng phật đỏ như máu lại tản ra pháp lực dao động còn mạnh hơn trước.

Tùng Thành Lâm vương thừa lúc phân thân dung hợp, chuyển hóa hình thể liền đánh ra một vầng sáng giống như đuôi khổng tước nhưng một đạo huyết quang cũng từ trong pho tượng ngàn tay bắn ra đánh trúng vầng sáng của Tùng Thành Lâm vương khiến cho cả hai dập nát. Đồng thời, Tùng Thành Lâm vương cũng bị đóng băng.

Lúc trước, Lạc Bắc đã thử nghiệm uy lực của phân thân cho nên biết được đây chính là cơ hội ngàn năm một chủa. Ngay khi Tự Tại ngọc bị lao về phía mình, hắn liền vươn tay lập tức bắn ra bẩy vầng sáng về phía Tự Tại ngọc bia.

- Không ổn!

Trần Thanh Đế đã nhìn thấy Lạc Bắc sử dụng thứ pháp thuật này phong ấn tiểu Trà và Thất Hải Yêu Vương thú vì vậy mà nhìn thấy bẩy vầng sáng lao tới liền biến sắc, dừng lại. Cửu thiên tinh thần pháo lập tức bắn ra một cột sáng đánh tan toàn bộ bẩy vầng sáng đỏ như máu.

Nhưng đúng vào lúc này, một đạo bản mệnh kiếm nguyên kéo dài cả trăm trượng tấn công lên người Tùng Thành Lâm vương đang bị lớp thủy tinh đóng băng.

"Phụp!

Toàn bộ lớp thủy tinh vỡ nát khiến cho Tùng Thành lâm vương xuất hiện nhưng cái hóa thân đầy bảo khí của y cũng xuất hiện một cái lỗ to trên ngực.

Một làn khí huyết và chân nguyên lập tức tản ra, đồng thời ánh sáng trên người hóa thân của Tùng Thành Lâm vương cũng biến mất.

- Tùng Thành Lâm vương! Lạc Bắc! Ngươi...

Trong nháy mắt, Cống Dát Kiên Tán và Cách Lan vương cũng gào lên. Mà Lạc Bắc thì lạnh lùng ngẩng đầu:

- Người kính ta một tấc, ta kính người một thước. Người lấn ta một thước ta lần người một trượng. Đó là phong cách của La Phù chúng ta.

Hóa thân như của bốn vị pháp vương Hoa giáo đều là vật do khí huyết, thần hồn, chân nguyên và linh khí của trời đất ngưng kết thành. Mặc dù trong cơ thể không có kinh mạch, có bị đánh ra lỗ thủng thì cũng chỉ bị ảnh hưởng tới tu vi mà không bị chết dễ dàng.

Nhưng phân thân của Lạc Bắc lại bị Ma huyết xâm nhập cho nên sau khi đánh cho hóa thân của Cát Tường sinh trọng thương liền hấp thu và dung hợp với nó.

Mà vào lúc này, kiếm khí và kiếm ý trong bản mệnh kiếm nguyên của Lạc Bắc quá mạnh mới có thể tạo ra một lỗ thủng to trên ngực của Tùng Thành Lâm vương. Đồng thời kiếm khí và chân nguyên còn tấn công khắp toàn thân của y khiến cho khí huyết và thần hồn tan nát. Làm cho Tùng Thành Lâm vương bị Lạc Bắc chém chết ngay tức khắc.

- Các ngươi không phải là đối thủ phân thân của ta. Nếu không muốn có kết quả như họ thì trở về Hoa giáo của các ngươi đi, đừng có đối địch với ta nữa.

Sau khi chém chết Tùng Thành Lâm vương, Lạc Bắc lập tức lên tiếng. Mà hắn cũng cố tình nói ra câu nói đó.

Bởi vì hiện tại đối thủ của hắn quá mạnh. Trong số những người ở đây thì ngay cả Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương đều là những cao thủ của Đại Tự Tại cung có tu vi trên Nguyên Anh trung kỳ. Pháp bảo và pháp thuật của bốn vị Pháp vương hoa giáo đều hết sức lợi hại. Nếu không có cái phân thân kia, Lạc Bắc lấy một địch hai cũng chưa chắc đã có thể giết chết đối phương.

Yêu vương liên thai chỉ có sức phòng ngự mạnh, hơn nữa còn kém hơn Tự Tại ngọc bia một chút. Vì vậy mà hiện tại, cái phân thân kia là chỗ dựa lớn nhất của Lạc Bắc.

Nhưng ngoại trừ việc có thể phong ấn phân thân ra thì nó không hề chịu sự khống chế của Lạc Bắc. Mà hiện tại sau khi trở thành phân thân đại Phật ngàn tay, trong ý thức của nó chỉ có sự giết chóc. Nó phải giết chết hết những người tu đạo trước mặt để tăng cường lực lượng bản thân.

Lạc Bắc cố ý nói vậy là muốn để cho đám người Cống Dát Kiên Tán nghĩ lầm rằng pho phân thân nằm trong sự khống chế của mình.

Nếu không, đám người Trần Thanh Đế chỉ cần dốc sức đối phó Lạc Bắc, thậm chí dẫn pho phân thân ra tay với hắn thì chắc chắn Lạc Bắc sẽ phải chết.