La Phù

Chương 451: Thêm một cái mạng




Có phân thân như vậy, đi tham gia bất cứ thứ giao dịch nguy hiểm nào, cũng không sợ người khác giở trò sau lưng. Hơn nữa gặp được thứ tốt trên người đối phương, nhưng nếu âm thầm ra tay lại cảm giác có nguy hiểm thì cũng có thể dùng phân thân cướp đoạt, cho dù thất bại cũng sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng. Quan trọng nhất là, dùng cái phân thân này cướp đoạt, bản thân Nhan Thọ Sơn hoàn toàn có thể ở Nam Thiên Môn biểu hiện là mình vô tội. Người khác cũng sẽ không hoài nghi đến hắn.

Có món pháp bảo này, còn có thể tiến vào một số địa phương nguy hiểm tìm kiếm thiên tài địa bảo. Còn có thể dùng phân thân đi thử pháp bảo và pháp thuật của kẻ thù…Tác dụng món pháp bảo, thật sự là nhiều lắm, không thể liệt kê hết.

- Ngươi nói Thần Kiêu Pháp Giới biến ra phân thân, chỉ có điều cùng tu vi bản tôn có sự khác biệt. Nhưng chênh lệch là bao nhiêu? - Lạc Bắc nhìn thoáng qua Thần Kiêu Pháp Giới trên tay mình, lại nhìn Nhan Thọ Sơn hỏi.

Nhan Thọ Sơn nói:

- Giám bảo bí lục có ghi là không chênh lệch nhiều lắm.

- Không chênh lệch nhiều lắm rốt cuộc là bao nhiêu? - Đông nhan đối với câu trả lời của Nhan Thọ Sơn hoàn toàn không hài lòng.

Nhan Thọ Sơn hoàn toàn không nóng nảy, chỉ có điều như bất đắc dĩ nói:

- Giám bảo bí lục cũng không có nói chênh lệch là bao nhiêu, cho nên ta cũng không biết.

- Thử xem sẽ biết.

Lạc Bắc thấy Nhan Thọ Sơn không hề nóng nảy, trực tiếp hỏi:

- Sử dụng cái Thần Kiêu Pháp Giới này thế nào?

Nhan Thọ Sơn nói:

- Sử dụng món pháp bảo này so với pháp bảo bình thường hoàn toàn khác. Phải lấy khí huyết và chân nguyên của chính mình đồng thời truyền vảo, sau khi món pháp bảo này hút đủ khí huyết và chân nguyên sẽ tự nhiên hoạt động.

“Phải lấy khí huyết làm dẫn sao?”

Lạc Bắc biết Nhan Thọ Sơn cũng không dám nói nhảm, một ý nghĩ xuất hiện trong đầu liền nói:

- Chúng ta đi thử Thần Kiêu Pháp Giới này một chút.

“Được!” Đông Nhan, Nạp Lan Nhược Tuyết và Thải Thục cũng đầy hứng thú đối với Thần Kiêu Pháp Giới nên khi nghe được đề nghị của Lạc Bắc như vậy, đều rối rít gật đầu.

Đoàn người lại ngồi kim cự chu duyên theo đường cũ trở về. Khi còn cách cửa ra vài chục trượng, vẫn nằm ngoài phạm vi pháp trận của Nam Thiên Môn bao trùm. Vì thế đoàn người cũng đi thẳng ra ngoài, mà bảo Nhan Thọ Sơn điều khiển kim cự chu duyên dừng lại, rồi rời khỏi.

- Trước tiên lấy khí huyết và chân nguyên truyền vào viên bảo thạch trên mặt nhẫn kia.

Chỉ lo Đông Nhan lại làm khó dễ chính mình nên sau khi Kim tinh cụ duyên dừng lại, Nhan Thọ Sơn liền lập tức nói với Lạc Bắc một câu.

Lạc Bắc khẽ gật đầu, cũng không nhiều lời, tâm niệm vừa động, trong lúc Bản Mệnh Kiếm Nguyên truyền vào Thần Kiêu Pháp Giới trên tay, tay phải lại nhẹ nhàng rạch một cái, khí huyết và chân nguyên đồng dạng bị hắn ép racùng truyền vào trong viên bảo thạch màu đỏ của Thần Kiêu Pháp Giới.

“Muốn hút nhiều khí huyết và chân nguyên như vậy?”

Viên bảo thạch màu đỏ của Thần Kiêu Pháp Giới, nhìn qua chỉ to bằng một đốt tay của trẻ con, nhưng mọi người nhìn thấy, khí huyết và chân nguyên của Lạc Bắc liên tục không ngừng tràn vào. Sau khi tổng thể khí huyết và chân nguyên truyền vào ước chùng vượt qua mấy chục lần thể tích của viên bảo thạch màu đỏ, Thần Kiêu Pháp Giới mới phát ra một vầng ánh sáng màu vàng kim.

Khi vầng ánh sáng màu vàng xuất hiện, hoa văn trên Thần Kiêu Pháp giới đột nhiên di động, xuất hiện rất nhiều điểm sáng màu đen, lập tức đâm vào trong ngón tay của Lạc Bắc.

“Hả?”

Lạc Bắc chỉ cảm thấy hơi đau xót trên tay, cảm giác Thần Kiêu Pháp Giới giống như sinh ra vô số rễ cây, bắt đầu sinh trưởng ở trên người mình.

Không có bất kỳ dấu hiệu nào xuất hiện khiến Lạc Bắc căn bản không kịp khống chế. Ngay lập tức khí huyết trong cơ thể hắn, chân nguyên, lập tức giống như sông lớn vỡ đê, chạy theo vô số rễ kia, trào vào Thần Kiêu Pháp Giới.

Lúc này, Thần Kiêu pháp giới hoàn toàn tựa như một thân cây ký sinh ở trên người Lạc Bắc, đang hút chất dinh dưỡng, rút lấy khí huyết và chân nguyên trong cơ thể hắn.

Thần Kiêu Pháp Giới sáng rực lên, hình thành một gốc cây dây leo màu đen cao hơn một trượng. Trên thân dây leo có những tia sáng thi thoảng lóe lên. Đột nhiên nó lại nở ra một đóa hoa màu vàng lợt lớn như chén ăn cơm nhỏ. Rồi đóa hoa lại lập tức khô héo, và xuất hiện một quả trái cây màu vàng lợt.

“Chát”. Dường như đã đến lúc, quả trái cây màu vàng lợt rơi xuống, vỡ nát,. Vô số vầng sáng màu vàng nhỏ như đồng tiền lan ra, làm sáng mắt người xem.

Ở giữa những vầng ánh sáng, hiện ra một bóng người. Tất cả những vầng sáng màu vàng lợt tụ lên trên bóng người này, tạo thành một cái pháp y màu đen có rất nhiều đồ phù hình tròn màu vàng.

Người này đứng thẳng tắp, hai mắt nhắm chặt, khí tức bên ngoài giống Lạc Bắc nhứ đúc. Rõ ràng là một Lạc Bắc khác!

Khi một “Lạc Bắc” xuất hiện trong tầm mắt mọi người, thân cây màu đen cao hơn một trượng kia cũng cùng lúc tiêu tan. Tất cả ánh sáng trên Thần Kiêu Pháp Giới cũng biến mất.

- Lạc Bắc! Người làm sao vậy.

Nạp Lan Nhược Tuyết, Thải Thục và Đông Nhan, cùng một lúc hét lên một tiếng kinh hãi.

Hiện tại hai mắt “Lạc Bắc” nhắm chặt, trên người phân thân mặc một kiện pháp y màu đen với những đồ phù hình tròn, tỏa ra hơi thở mạnh mẽ và pháp lực dao động. Nhưng còn Lạc Bắc đứng cách đó không xa thì sắc mặt trắng bệch, giống như là bị thương nặng, chân nguyên và khí huyết cực kỳ yếu ớt.

Khi Nạp Lan Nhược Tuyết và Thải Thục, Đông Nhan kêu lên, phân thân của Lạc Bắc bất chợt mở mắt ra, xoay người nhìn mấy người bọn họ một cái.

Phân thân quay người lại rồi mở mắt, khiến cho mọi người có cảm giác như xác chết sống dậy. Ngay cả Nạp Lan Nhược Tuyết và Thải Thục, Đông Nhan cũng phải ngây người. Nhưng trong lòng Nhan Thọ Sơn lại sợ hãi lùi lại một bước.

- Hóa ra Thần Kiêu Pháp Giới là dạng pháp bảo như này!

Trong tay phân thân của Lạc Bắc đột nhiên xuất hiện một tia chớp màu tím. Tia chớp màu tím chợt lóe lên rồi biến mất, phân thân cũng thốt lên một câu như thế.

Tiếng nói, thần thái của phân thân giống Lạc Bắc như đúc. Hơn nữa khí tức trên người và pháp lực dao động cũng thế. Nếu không phải bản tôn Lạc Bắc đứng phía sau, mọi người không nhận ra đây là một phân thân.

Sau khi thốt lên những lời đó, vầng sáng màu vàng lợt trên người phân thân chợt lóe lên, đột nhiên lại biến thành một quả trái cây màu vàng lợt, rồi biến mất ở bên trong thiên linh của Lạc Bắc.

Tình cảnh quả trái cây màu vàng lợt biến mất trong thiên linh của Lạc Bắc, chẳng khác nào Nguyên Anh, thoáng một cái là trở lại trong cơ thể.

Quả trái cây vừa chui vào trong thiên linh của Lạc Bắc, sắc mặt trắng bệch của hắn cùng với khí huyết và chân nguyên cực kỳ yếu ớt liền lập tức hồi phục, tản ra hơi thở mạnh mẽ và pháp lực dao động.

Cùng lúc đó, hắn giơ tay lên, nhìn Thần Kiêu Pháp Giới trên tay, vẻ mặt như đã hiểu được.

- Lạc Bắc, ngươi cảm nhận được sự ảo diệu của cái pháp bảo này chưa?

- Rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra?

Lúc này Nạp Lan Nhược Tuyết và Thái Thục, Đông Nhân cũng đã trấn tĩnh lại, lập tức hỏi.

- Vừa rồi các ngươi cũng nhìn thấy, Thần Kiêu Pháp Giới đích xác có thể tạo ra một thân thể phân thân.

Lạc Bắc chớp mắt nhớ lại cái cảm giác sử dụng pháp bảo vừa rồi.

- Chỉ có điều tạo ra một thân thể phân thân, giống như là cưỡng ép hút ra khí huyết và chân nguyên, tạo ra một thân ngoại hóa thân làm mất đi đại lượng khí huyết và chân nguyên của ta.

- Công hiệu của Thần Kiêu Pháp Giới là làm cho ta tạo ra một thân ngoại hóa thân. Chỉ có điều cái thân ngoại hóa thân này không phải do chân nguyên và lình khí của thiên địa ngưng tụ lại, mà là thân thể.

Hai mắt Thải thục mở to:

- Cái gì? Hóa ra phân thân mà ngươi nói, là phần lớn khí huyết và chân nguyên của ngươi? Vừa rồi cái phân thân này giống như thân ngoại hóa thân có thể hóa lại thành khí huyết, chân nguyên, trở về trong cơ thể ngươi. Nếu có chuyện ngoài ý muốn, cái phân thân này bị đánh chết thì sẽ như thế nào?

- Đúng vậy, nếu như bị đánh chết, ta sẽ bị tổn thất rất nhiều khí huyết và chân nguyên, việc này giống như thân ngoại hóa thân. Bình thường thân ngoại hóa thân bị thương nặng, phải tu luyện thật lâu mới có thể hồi phục lại.

Lạc Bắc cười khổ nhìn Thái Thục nói.

Mặc dù chỉ là một lát thời gian, nhưng Lạc Bắc đã hoàn toàn tìm ra công hiệu và đặc tính của Thần Kiêu Pháp Giới.

Thần Kiêu Pháp Giới trực tiếp lấy khí huyết và chân nguyên tạo ra một phân thân.

Tâm niệm Lạc Bắc vùa bám vào phân thân, thì có cảm giác không khác biệt gì so với thân thể của chính mình

Trong cơ thể kinh mạch, khí huyết và chân nguyên lưu thông, đều không có gì khác biệt quá lớn, chỉ có điều nó không có kiếm nguyên, không có pho phân thân, không có tiểu Trầ và tiểu Ô cầu bị phong ấn.

Thậm chí Lạc Bắc thử dùng một chút pháp quyết của Đạo Tàng chân nguyên diệu yếu. Thi triển pháp thuật xong, cái phân thân này và thân thể của hắn, cũng gần như không có gì khác biệt.