La Phù

Chương 455: Chiến tranh bắt đầu




- Thế thì chờ thêm năm ngày. Mười lăm ngày.

Vũ Sư Thanh trầm ngâm một chút rồi gật đầu.

- Hiện tại vật liệu của chúng ta chỉ có thể hoàn thành được năm mươi cái Lôi hỏa thần tháp. Thêm năm ngày, chúng ta thêm được một chút thời gian có thể luyện chế xong năm mươi cái. Để thêm sự bảo đảm, ta thấy chờ thêm năm ngày cũng tốt.

- Nếu như quyết định mười lăm ngày, ta có thể sử dụng Độc Long đan để luyện chế một cái Ngưng Anh kim đan, sau đó nhờ vào Thông Thiên diệu thủ có thể giúp Thái Thúc có được Nguyên Anh, đột phá tới tu vi Nguyên Anh sơ kỳ. - Đông Nhan suy nghĩ rồi ngẩng đầu nói.

Lạc Bắc gật đầu cũng không có nói tới chuyện thời gian nhưng quay sang nhìn Đông Bất Cố, hỏi:

- Có tin tức gì của họ không?

Mặc dù Lạc Bắc không nói họ là ai nhưng Đông Bất Cố hiểu rõ hắn nhắc tới Lạn Hàng và Huyền Vô Kỳ. Y lập tức lắc đầu, nói nhỏ:

- Không có tin tức của họ. Có điều ta thấy nếu bọn họ không sao, một khi nhận được tin tức của ngươi ở đây, bọn họ sẽ tới.

- Vậy quyết định mười lăm ngày sau tuyên bố khai sơn lập phái.

Lạc Bắc giơ tay vào trong linh tuyền. Nhìn nước suối chảy qua đầu ngón tay, hắn nói một cách chậm rãi như thế.

Khi Lạc Bắc đang bình tĩnh nhìn dòng suối thì Ly Nghiêu Ly và Cầu Thương Dương đang điều khiển mười mấy tên Ly tộc và tộc Đằng Giao ở bên cạnh một cái ao đầy dung nham đang sôi sùng sục, liên tục dùng một cái lọ kỳ lạ hút lấy Hắc sát hỏa khí xen lẫn trong dung nham chảy xuống từ trên đỉnh hang.

Trong một cái động cách đó không xa có hơn một trăm người Thương Lãng cung hàng phục đang dưới sự hướng dẫn của Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa liên tục đưa một ít tinh kim, khoáng thạch vào trong một cái đỉnh.

Tinh kim được nấu chảy bước đầu, cuồn cuộn thông qua trận pháp của Bích Căn sơn nhân mà chảy vào trong Nga Mi.

Trong sơn cốc của Nga Mi, toàn bộ những lô đỉnh để luyện khí đều lấp lánh hào quang. Vô số đệ tử Nga Mi đều đang hối hả.

Mà trong một chỗ khác lại tản ra mùi thuốc nồng nặc, đủ mọi loại dược liệu chồng chất như núi. Trong ngôi đền này không chỉ có rất nhiều đệ tử Nga Mi mà còn có người của Hiên Hồ tông do Mộ Hàm Phong đưa tới.

Các vật liệu của Trân Bảo các cùng với phương pháp bố trí Thiên bảo đại thừa pháp trận cùng với cách luyện chế Lôi hỏa thần tháp khi Lạc Bắc từ Nam Thiên môn quyết định trở về Thương Lãng cung đã thông qua trận pháp của Yêu vương liên thai mà đưa cho Bích Căn sơn nhân và Vũ Sư Thanh trước.

Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái, Đông Nhan cũng qua trận pháp của Yêu vương liên thai trở về Thương Lãng cung để chuẩn bị trước. Chỉ có một mình Lạc Bắc điều khiển Yêu vương liên thai quay lại Nga Mi rồi thông qua trận pháp ở đó để trở về Thương lãng cung.

Trên thực tế khi cỗ xe của Lạc Bắc trước khi hắn trở lại Thương Lãng cung đã được khởi động.

........

Dòng nước trong linh tuyền nhẹ nhàng chảy qua ngón tay của Lạc Bắc mang tới cảm giác mát lạnh cùng với linh khí dầy đặc xung quanh khiến cho suy nghĩ của hắn càng thêm rõ ràng.

Lạc Bắc cũng không lo lắng cái việc mình làm sẽ khiến cho Hoàng Vô Thần tức giận. Trên thực tế, Lạc Bắc hiểu rõ mười lăm ngày sau, chính mình quang minh chính đại thành lập căn cơ ở đây. Không chừng Hoàng Vô Thần sẽ bất chấp tất cả để nhổ cái gai trong mắt này.

Tuy nhiên có thêm nhiều Lôi hỏa thần tháp và Thiên Bảo đại thừa pháp trận, Lạc Bắc cũng không quá lo.

Cho dù là toàn bộ Kim tiên của Côn Luân tối đây, cùng với phần lớn cao thủ của đám huyền môn chính phái thì với lực lượng mà Lạc Bắc lôi kéo được cũng sẽ khiến cho Côn Luân tổn thất rất nhiều. Hơn nữa, Lạc Bắc cũng như Nạp Lan Nhược Tuyết đã nói, đánh không được thì bỏ chạy.

Lạc Bắc không đánh lại được Côn Luân cũng không sợ. Chỉ cần có thể bỏ chạy được, Côn Luân không giết được thì uy thế của hắn cũng không giảm xuống.

Lôi Hỏa thần tháp và trận pháp Thiên bảo đại thừa bị hư hại cũng có thể luyện lại. Có thể bỏ cả Thương Lãng cung để loại bỏ nhiều cao thủ Côn Luân cũng là chuyện đáng giá.

Hơn nữa đối với Lạc Bắc mà nói cái chuyện Khai sơn lập phái là điều bắt buộc đối với hắn, nếu không sẽ phải giống như một con chuyện suốt ngày trốn chui trốn lủi, không nhìn thấy ánh sáng mật trời.

Hiện tại điều Lạc Bắc lo lắng không chỉ có Huyền Vô Kỳ, Lạn Hàng mà còn có tiểu Trà và Tiểu Ô Cầu.

Từ sau trận chiến tại núi Đại Đông, Huyền Vô Kỳ và Lạn Hàng không hề có tin tức. Ngay cả Đông Bất Cố sử dụng lực lượng của Trạm Châu Trạch Địa cũng không thể phát hiện ra tin tức của hai người. Hiện tại Lạc Bắc hy vọng hai người nhận được tin mà chủ động tìm tới.

Còn tiểu Trà và tiểu Ô cầu thì mặc dù tìm được Thiên thần tinh thạch cũng phải có thần dược của Hoa Giáo.

Xử lý những chuyện này như thế nào? Tất cả đều phải chờ Lạc Bắc suy nghĩ mọi chuyện cho kỹ càng.

...

- Được! Vậy quyết định mười lăm ngày sau. Nếu không có việc gì, ta quay về Nga Mi trước. - Vũ Sư Thanh nhìn Lạc Bắc đang trầm từ rồi đứng dậy:

- Ta sẽ lệnh cho đệ tử đi tìm kiếm nguyên liệu luyện chế Lôi hỏa thần tháp. Cái thứ pháp bảo này sử dụng rất có ích.

- Đúng rồi. - Lạc Bắc ngẩng đầu nhìn Vũ Sư Thanh nói:

- Chưởng giáo Vũ Sư Thanh! Ta đang định hỏi ngươi xem Nga Mi các ngươi có cửa hàng giao dịch trong bí thị hay không?

Vũ Sư Thanh hơi kinh ngạc nhìn Lạc Bắc:

- Tất nhiên là có. Gần như tất cả các môn phái đều phải giao dịch. Nếu không, dựa vào tự bổn môn, hay đệ tử ra ngoài rèn luyện mang về thì không thể thỏa mãn như cầu của đám đệ tử.

- Có nghĩ ra được cách điều tra kẻ đứng sau những cửa hàng trong các nơi giao dịch không? - Lạc Bắc nhìn Vũ Sư Thanh hỏi.

- Mặc dù khó nhưng nếu điều tra sẽ có dấu vết. Như Dương Viêm Thảo chỉ có ở Nga Mi chúng ta sản xuất. Hàng năm chúng ta sản xuất ra một lượng lớn Dương Viêm thảo dùng để luyện rất nhiều nhưng loại bùa có cấp độ không tồi. Chỉ cần chú ý lượng bán ra ở một cửa hàng là có thể phát hiện được một chút manh mối. - Vũ Sư Thanh nhìn Lạc Bắc nói:

- Chỉ có điều nhiều môn phái đều bố trí che mắt, cho nên nếu muốn điều tra rõ cũng phải tới một, hai năm. Ngươi muốn điều tra để làm gì?

- Không phải vội. Cứ điều tra từ từ, có thể tìm ra được bao nhiêu thì được. - Lạc Bắc nói:

- Xét về mặt tạo áp lực mà nói thì so với sử dụng vũ lực uy hiếp nhẹ nhàng hơn, nhưng lại nhanh chóng có được kết quả.

- Ngươi muốn gây áp lực về mặt giao dịch với các môn phái đó? - Vũ Sư Thanh giật mình.

- Nếu một môn phái luyện đan không có dược thảo thì hoàn toàn mất đi gốc rễ... Nếu bọn họ không thể lấy được từ Côn Luân mà chỉ có thể lấy được từ chúng ta, hoặc là nhận được từ tay chúng ta nhiều hơn thì chắc chắn họ sẽ dựa vào chúng ta. - Lạc Bắc gật đầu:

- Gốc rễ của Côn Luân không vào thời điểm đối đầu. Lúc chiến đấu những môn phái đó có thể đưa tới bao nhiêu người để giúp? Nguồn cung cho họ chính là lượng tài nguyên khủng bố. Với bằng đó tài nguyên, bản thân Côn Luân sản xuất ra càng nhiều cao thủ. Chỉ cần chúng ta có thể nắm được tài nguyên của các môn phái này, cho dù các môn phái khác có là địch với chúng ta cũng không sao. Bởi vì điểm quan trọng không phải người của họ mà là tài nguyên do họ sản xuất... Chúng ta chỉ cần nắm được tài nguyên của một môn phái thì gốc rễ của Côn Luân cũng sẽ yếu đi một phần. Nếu không, cho dù chúng ta có giết của chúng mười một cao thủ, thì chúng ta thể đẻ ra tới hai mươi. Sự tranh đấu như vậy chẳng khác nào tự làm tổn thương đến mình mà không thể làm cho Côn Luân bị tổn thương.

Sau khi ngừng một chút, Lạc Bắc nói tiếp:

- Vốn với thực lực của chúng ta rất khó đào được tường của Côn luân. Nhưng hiện tại với tài nguyên của bốn bên chúng ta thì có thể thử một lần.

Vũ Sư Thanh trầm ngâm.

Y rất kinh ngạc bởi vì điều Lạc Bắc nói hoàn toàn đơn giản nhưng trước kia y lại không nghĩ tới. Nhưng câu nói của Lạc Bắc tiếp theo cũng giúp cho y bình tĩnh trở lại. Đúng là trước đó y không có vốn để nghĩ tới chuyện này. Với thực lực của Nga Mi cơ bản không thể động tới được góc tường của Côn Luân.

Nhưng hiện tại cả bốn bên góp sức thì lượng tài nguyên lại khác.

Hơn nữa, Vũ Sư Thanh kinh ngạc khi cảm giác được trong bốn bên, tài nguyên Lạc Bắc nắm trong tay có lẽ còn nhiều hơn cả núi Chiêu Diêu và Nga Mi.

Bởi vì bên cạnh Lạc Bắc có những người như Bích Căn sơn nhân và Đông Nhan.