Lại Lên Trang Đầu

Chương 42: Chương 42





Mọi người vẻ mặt đều nghiêm túc vây quanh ở máy tính, Tiểu Kim đầu tiên là mở một video.

Sau đó, lại tiếp tục mở thêm tài khoản Weibo được chứng nhận người nổi tiếng nào đó chia sẻ một bài viết trong một trang web được mọi người chú ý gần đây.
Mỗi ngày đều ăn ăn ăn V: Tôi đã đi đến một nhà hàng của diễn viên R để mua một ít thịt nướng và đồ ăn nhẹ.

Không ngờ sau khi ăn xong bị đau bụng, tiêu chảy trong thời gian ngắn, thật thất vọng!
【 hóa đơn 】【 Hồ sơ bệnh viện chẩn đoán 】
Bài viết đăng được lên Weibo vào sáng sớm, bởi vì cửa hàng của Nguyễn Tĩnh có nhiều minh tinh quảng cáo miễn phí, bởi vậy hiện tại chuyện này ở trên Weibo có độ chú ý rất lớn, chỉ cần xử lý không tốt, không chỉ có cửa hàng của Nguyễn Tĩnh bị đóng, danh dự minh tinh khác đều sẽ có ảnh hưởng nhất định.
"Đầu tiên, lúc mà bài viết được đăng trên Weibo, ngoại trừ mấy tài khoản, còn có một số tiểu minh tinh tuyến mười tám.

Mấy minh tinh này chắc chắn muốn cọ nhiệt.

Về phần mấy tài khoản kia." Hứa Đa Đa đẩy mắt kính trên mũi một chút, ngữ khí nghiêm túc: "Với kinh nghiệm nhiều năm, tôi cảm thấy đây là sự kiện bôi đen ác ý có kế hoạch."
Hứa Đa Đa chỉ vào màn hình máy tính, cô cùng Tiểu Kim sửa sang lại bài viết chuẩn bị đăng trên trang Weibo của cửa hàng.
"Còn có cái này." Hứa Đa Đa chỉ vào một cặp hồ sơ Tiểu Kim mở ra, "Cái này là tôi nhờ bạn tra một số tài khoản, còn có bình luận bôi đen cửa hàng chúng ta trên mạng tra một ít địa chỉ IP tài khoản.

Chị Tĩnh Tĩnh và mọi người xem đi."
Mấy người Nguyễn Tĩnh nhìn một chút, quả nhiên đều là ở chung một khu vực .
Phương Giai cả mặt xanh lét : "Chúng ta đến cùng là đắc tội ai chứ, đến 5000 tệ đó, nghĩ đến thôi lòng tôi lại chảy máu!"
"Đúng! Để tôi biết là ai, nhất định phải bồi thường năm trăm vạn phí tổn thất!" Mạc Hinh cũng giơ nắm tay.
Hứa Đa Đa cùng Tiểu Kim mặt cũng trầm xuống đáp lại lời nói hai người.


Chỉ có Chung Thúy vẻ mặt rối rắm.
Kỳ thực cô đi theo Nguyễn Tĩnh làm ăn, đã lời rất nhiều tiền, cho nên hiện tại 5000 tệ đối với bà ấy mà nói, đã không tính cái gì.

Chẳng qua nhìn những người này, cô thế nào lại có cảm giác, cửa hàng các cô lần này tổn thất không phải 5000 tệ, mà là năm trăm ngàn tệ?
Các cô lòng đầy căm phẫn, đối với lần bôi đen cửa hàng này, riêng Nguyễn Tĩnh lại muốn cảm kích chủ mưu phía sau!
Nhớ tới video vừa mới xem, Nguyễn Tĩnh cảm thấy tam quan chính mình đều bị phá vỡ mấy lần.
Nếu như cô nhớ không lầm, ở thế giới này streamer cũng là nghề nghiệp, có thể kiếm tiền.

Cô liên tục cho rằng chỉ có ca hát khiêu vũ mới có thể, chỉ có streamer tài năng mới có thể kiếm tiền, không thể tưởng được lại có thể làm như vậy! !
Đối với hằng ngày chúng ta đều ăn thức ăn m, đây chẳng phải mọi người ai ai cũng đều có thể làm được sao? Không thể tưởng được có thể kiếm tiền bằng cách này! Những người này có suy gì vậy? Chẳng lẽ nhiều tiền quá nên phát ngốc?
Nguyễn Tĩnh hít thở không thông, quả thực là mở ra thế giới mới.

Cô nhìn Hứa Đa Đa, có chút vội vàng hỏi: "Cô nói, đây là streamer hàng đầu, bình thường khi phát trực tiếp, chỉ có ăn thôi sao?"
Hứa Đa Đa có chút nghi hoặc nhìn Nguyễn Tĩnh, nghĩ rằng cô có bao giờ hỏi mấy cái vấn đề râu ria này đâu?
"Đúng vậy, chị Tĩnh Tĩnh, người này chính là streamer ăn uống, công việc mỗi ngày chính là phát trực tiếp mình ăn cơm."
Quả nhiên là thật ! Nguyễn Tĩnh trong lòng khiếp sợ, sắc mặt miễn cưỡng có thể gọi là bình tĩnh.

Cô nhìn về phía mọi người một bên toàn bộ đều tha thiết nhìn nàng, chờ cô trả lời việc chuyện này nên xử lý như thế nào, ánh mắt lóe lên, ý muốn thương lượng nói: "Các cô nói, chúng ta cũng đi phát trực tiếp lúc mình ăn thì thế nào? Có thể kiếm tiền, cũng có thể thuận tiện tuyên truyền cửa hàng chúng ta."
Mọi người nghe vậy đều ngẩn ngơ.

Cũng đúng, đề nghị này không tệ, các cô sao lại không nghĩ tới.
Mấy người như Mạc Hinh rất kích động, ánh mắt đều phát sáng, sắc mặt vui sướng: "Ý tưởng này không tệ nha, Nguyễn Tĩnh, em cùng chị làm.


Chúng ta tuy không ăn nhiều như họ được, nhưng chúng ta sẽ cho họ thấy được hương vị món ăn, thông qua đó chúng ta hướng bọn họ tới những sản phẩm chúng ta đang bán có mùi vị ngon bao nhiêu, đồng thời khiến mọi người cam tâm tình nguyện đến cửa hàng!"
Không tệ, không thể tưởng được Mạc Hinh tính giác ngộ cao như vậy.
Vài người vốn chuẩn bị thảo luận về cách chống lại mấy người phía sau cố ý bôi đen bọn họ, lại tụ ở cùng nhau tính toán nên stream lúc nào.
Bên cạnh Chung Thúy không bàn luận, trong lòng chỉ cảm thấy rất kỳ quái, mấy người này thật sự đều là minh tinh sao? Minh tinh công việc chủ yếu chẳng lẽ không phải diễn?
*
Dương Khiết cùng Chung Thúy thu thập cho Nguyễn Tĩnh cùng một ít vật phẩm cá nhân.

Ở trong tổ quay phim năm tháng, bộ phim《 Tinh hỏa 》 cuối cùng cũng hoàn tất các cảnh quay.
Nguyễn Tĩnh nhẹ nhàng thở ra, lần này quay cô cảm thấy vô cùng thuận lợi, hơn nữa cô có trực giác, nhân vật lần này, rất có thể là đỉnh cao trong sự nghiệp của cô .
"Chị Tĩnh, mọi thứ đều đã sắp xếp và thu thập ổn thoả." Dương Khiết đem hành lý của Nguyễn Tĩnh bỏ vào cốp xe, đi đến trước mặt Nguyễn Tĩnh, cầm theo túi xách, miệng còn không quên nói lảm nhảm, "Chị Tĩnh Tĩnh, chị nhớ nhé, tuần sau liền có một buổi quay quảng cáo, là cùng anh Liên."
Nguyễn Tĩnh có chút không yên lòng vuốt tóc,, trả lời có lệ: "Biết rồi."
Mãi đến khi ngồi vào trong xe, cô còn đang suy nghĩ về chuyện làm streamer.
Ai, chuyện này không biết nên nói chị Từ thế nào.

Nếu như nói hết mọi chuyện cho chị Từ biết, cô nhất định sẽ bị mắng chết.
Quên đi, từ từ tính tiếp.
Về đến nhà, Nguyễn Tĩnh phát hiện Bùi Dĩ Mặc đi công tác còn chưa về, Nguyễn Tĩnh sau khi ăn xong dỗ bánh bao ngủ, vừa mới tắm rửa xong nhìn thấy kết quả điều tra Hứa Đa Đa mang đến, về sự việc cửa hàng bị bôi đen lần này.
Nghiêm túc xem xong kết quả điều tra, Nguyễn Tĩnh cố gắng nhớ mình khi nào lại đắc tội với nữ minh tinh tên là Triệu Đồng Nhạc, nhưng nghĩ nát óc cũng không có một chút ấn tượng, Nguyễn Tĩnh chỉ có thể buông tha.


Trả lời tin nhắn của Hứa Đa Đa, kêu cô cùng Tiểu Kim lên mạng làm sáng tỏ sự kiện bôi đen ác ý lần này.
Sau đó Nguyễn Tĩnh tra cứu về streamer, mới tra được một nửa, Từ Tiêu Vân liền nhắn tin cho cô.
Từ Tiêu Vân: Tĩnh Tĩnh a, tin siêu tốt đây! Cô ở 《 Ám sát 》 diễn vai số ba, được đề cử kim hoa giải nữ phụ xuất sắc, có thể nói là cách mơ ước của mình càng gần thêm một bước, ha ha ha!
Nguyễn Tĩnh trừng lớn hai mắt, đứng hình nhìn trên màn hình vi tính.

Này người tổ chức giải Kim Hoa này, đầu óc có vấn đề sao? Kỹ thuật diễn xuất như cô lại có thể được đề cử! ?
Không cần nghĩ Nguyễn Tĩnh cũng biết, lần này dù cho có thể đoạt giải hay không, có khả năng sẽ trở thành đối tượng ném đá của cư dân mạng.
Cô chắc chắn, được đề cử trong giải Kim Hoa này, khẳng định độ nổi tiếng của cô sẽ lại được tăng lên.
Quả nhiên cô đoán đúng.

Ngày thứ hai liền có một tài khoản Weibo siêu nổi tiếng, đăng một bài viết nội dung mập mờ.
Điện ảnh Quân V: Nghe bạn bè nói, Giải thưởng Kim Hoa lần này có một nữ minh tinh R được đề cử diễn viên phụ xuất sắc, vấn đề là Lục lão sư bị rớt khỏi danh sách đề cử lần này.

Minh tinh hiện nay đúng là tuổi trẻ tài cao đó.【 mỉm cười 】@ Giải thưởng Kim Hoa.
Lướt sơ bình luận thì thấy, quả nhiên đều móc mỉa cô.
【 Ha ha, ai chẳng biết cô ta là của Bùi tổng, dùng tiền mua đề cử? 】 lượt like 100 vạn
【 Không cần phải nói minh tinh R, ai chẳng biết lý do, gần đây mở một cửa hàng Nguyễn Tĩnh.

】 chín mươi vạn like
【 Tôi xem bộ phim kia rồi, loại kỹ thuật diễn đó, vậy có thể nhận được đề cử? Giải thưởng Kim Hoa năm nay thật là tệ, năm nay tệ hơn năm trước.

Đầu chó.

jpg】 năm mươi vạn like
...
Bỏ di động xuống, Nguyễn Tĩnh bất đắc dĩ lắc đầu.


Quả nhiên, lễ trao giải còn chưa có bắt đầu đã bị chế giễu kỹ thuật diễn, lần này chị Từ lại phải thất vọng rồi.
Thời gian rất nhanh liền đến ngày trao giải Kim Hoa, Nguyễn Tĩnh mặc lễ phục, Từ Tiêu Vân mới sáng tinh mơ đã xuất hiện trước nhà Nguyễn Tĩnh, so với cô, chị Từ còn kích động muốn nhanh chóng chạy tới hiện trường trao giải.
"Làm sao bây giờ, Tĩnh Tĩnh, tôi nôn nóng quá! Hahaha, không thể tin được nghệ sĩ tôi dẫn dắt lại có thể có được đề cử, vui quá đi mất!"
Nguyễn Tĩnh ngẩng đầu, nhịn không được nói: "Chị Từ, đừng vui mừng quá sớm, lần này chỉ là đề cử mà thôi, chị đừng ôm hy vọng quá lớn.

Chẳng lẽ chị đã quên, trong khoảng thời gian này ở trên mạng phê phán kỹ thuật diễn của em sao?"
"Cô biết cái gì, ai nói cô không có kỹ thuật diễn, kỹ thuật diễn của cô rất tốt!" Từ Tiêu Vân liếc cô, "Những thứ trên mạng kia, khẳng định đều là mấy minh tinh khác mời thuỷ quân muốn dìm cô xuống, là thấy cô quá tốt nên mới ghen tị, cô tin tưởng bản thân mình chút đi!"
Nguyễn Tĩnh yên lặng, Từ tỷ thật sự là quá tự tin, đến cùng là cái gì tạo ảo giác cho cô ấy cảm giác thấy kỹ thuật diễn của cô tốt vậy, chị Từ đối với "kỹ thuật diễn" của cô hiểu lầm gì sao?
Hai người đi đến hiện trường trao giải, vừa mới chuẩn bị bước lên thảm đỏ, còn có một phóng viên xông tới.
"Nguyễn Tĩnh, xin hỏi chị cảm thấy danh sách đề cử lần này thế nào?”
"Nguyễn Tĩnh xin chị trả lời một chút, chị cảm thấy khả năng của mình tốt hơn Lục lão sư sao?"
...
Ở một đống câu hỏi lộn xộn, nhưng có một người nêu câu hỏi thành công khiến cho cô chú ý.
"Nguyễn Tĩnh, xin hỏi cô đối với tiểu hoa đán Triệu Đồng Nhạc có gì muốn nói không?"
Nhìn thấy vệ sĩ ngăn cản phóng viên kia, Nguyễn Tĩnh nhịn không được suy nghĩ, Triệu Đồng Nhạc này cô xác định mình cùng cơ thể này không biết, trước kia khẳng định là không có ân oán gì, nếu như là vì lần này bôi đen cô, ngược lại chắc chắn bên trong có chuyện.
Nhưng là hiện tại ai chẳng biết quan hệ của cô cùng Bùi Dĩ Mặc, người bình thường là tuyệt đối không đồng ý, cũng không ai dám chính diện cùng cô phát sinh xung đột.

Mà Triệu Đồng Nhạc dám như vậy, liền chứng minh cô ta không sợ bị phát hiện.
Lo lắng như vậy, chỉ có thể chứng minh sau lưng cô ta có người, mà người kia khẳng định là không sợ Bùi Dĩ Mặc .
Nguyễn Tĩnh giật mình, không sợ Bùi Dĩ Mặc, trong suy nghĩ của cô, tựa hồ chỉ có một.
Bên trong căn biệt thự ở Đế Đô, Triệu Đồng Nhạc xem phát trực tiếp buổi trao giải Kim Hoa, trên màn hình đang phỏng vấn Nguyễn Tĩnh, cô ta làm nũng cọ lên người đối phương, "Em mặc kệ, em chính là thấy cô ta không vừa mắt, anh giúp em giáo huấn cô ta một chút đi."
Người bên cạnh khẽ cười, nhéo mũi cô ta, ánh mắt vô cùng lãnh đạm, thanh âm đã có chút lười nhác nói không nên lời: "Nghịch ngợm."
Triệu Đồng Nhạc thẹn thùng cúi đầu, thế nhưng trong mắt điều là sự chán ghét.