Làm Một Vị Vạn Nhân Mê Hợp Lệ

Quyển 2 - Chương 79: Bạch nguyệt chu sa (10)




Thời gian biểu dành cho cuộc thi giữa học kỳ bị sắp xếp rất căng, ngày đầu tiên buổi sáng thi Ngữ Văn, buổi chiều thi Anh, ngày thứ hai buổi sáng thi Toán học, buổi chiều thi Vật Lí, xếp kín lịch thi trong vòng hai ngày, tiếng oán than của học sinh lớp VIII đã muốn lật tung mái trường, ngày thứ nhất thì không cần phải nói, dù sao đều là con ông cháu cha từ nhỏ đã được học tập ngoại ngữ, tiếng Anh gần như là môn học duy nhất mà bọn họ có thể thi đạt kết quả cao, ngữ văn thì cũng tàm tạm, đáng sợ chính là môn Toán học và Vật Lí thi trong ngày thứ hai, thi xong não liền biến thành bã đậu, có não cũng như không.

Thế nhưng sau khi thi xong, trong lớp VIII tràn đầy niềm hân hoan vui sướng, trên mặt ai cũng treo nụ cười rực rỡ, chẳng hề có một tí gọi là buồn khổ khi bị Diệp Thiều An thường xuyên áp bức.

“Câu cuối đề Toán chính là dạng bài tập mà hai hôm trước Diệp Thiều An giảng đi giảng lại ba lần cho bọn mình nghe đó! Tao nhớ rõ lắm! Làm được hết nè! Tao cảm thấy điểm Toán của tao có lẽ được đến 100 điểm!” Một nam sinh kích động nói: “Cả Vật Lý nữa! Đề cũng dễ quá trời luôn, bài nào cũng là dạng tao đã gặp rồi! Hơn nữa câu cuối cùng của đề Vật Lý không phải là một trong mấy câu hỏi nâng cao mà Diệp Thiều An giảng trong buổi tối tự học ngày hôm qua sao? Chỉ hơi đổi số liệu một chút mà thôi, vẫn áp dụng mấy công thức đó, chẳng thấy khó ở đâu cả!”

“Tao cũng thấy tao thi môn Toán và Lí khá ổn, tao làm xong bài thi toán còn đủ thời gian để kiểm tra lại nữa! Cứ cảm thấy mấy dạng đề này quen quen, còn dễ dàng liệt kê ra một loạt công thức ra nháp nữa cơ, tao tao tao cảm thấy điểm thi toán của tao sẽ không thấp hơn 140 đâu.” Một nam sinh khác vui mừng rạo rực khoe: “Kỳ thi này thứ hạng trong lớp của tao chắc sẽ không thấp đâu, đến lúc đó tao phải xin mẹ thưởng cho tao một con Ferrari! Tao thèm nhỏ dãi nó lâu lắm rồi!”

“Ha ha ha ha ha điểm thi môn Toán lần này của tớ cũng không thấp hơn 140 đâu, câu hỏi nào tớ cũng làm được, cả môn vật lý nữa, tớ chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày tớ có thể trả lời tất cả các câu hỏi trong đề thi môn Vật Lý!” Một bạn nữ sinh vô cùng phấn chấn gia nhập vào: “Cả bài luận trong đề Ngữ Văn nữa, Diệp Thiều An hướng dẫn bọn mình luyện nhiều dàn ý văn lắm luôn, tớ lúc đó còn nghĩ làm mấy cái thứ này chỉ tốn thời gian thôi, không ngờ rằng nó còn có thực dụng, đề bài luận lần này không phải từng được nhắc đến trong kỳ thi mô phỏng môn Hóa ba năm trước sao? Đã có dàn ý rồi thì chắp vá thêm câu từ tuyệt đối không thành vấn đề, tớ rất tin tưởng vào kết quả của lần thi giữa học kỳ này!”

Thời điểm Diệp Thiều An bước vào lớp VIII, lớp VIII đang đắm chìm trong sự sung sướng, lúc hắn đứng lên bục giảng thì tất cả mọi người đều dừng việc đang làm lại, quăng ánh mắt sáng quắc nhìn Diệp Thiều An giống như mấy con sói đói nhìn thấy con mồi béo bở, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng xanh lục kỳ dị dọa Diệp Thiều An sợ hết hồn.

“Có ai xung phong không?” Diệp Thiều An ho nhẹ một tiếng, thông báo: “Đến phòng giáo viên bộ môn xin đáp án, tiết tự học tối hôm nay sẽ chữa đề thi, từng người tự đánh giá bản thân mình, thống kê xem mình sai ở đâu, sau đó đến tiết tự học buổi tối chúng ta sẽ giảng giải lại một chút.”

“Tôi đi cho”

“Tao đi nữa!”

“Tao đi tao đi!”

“Tớ cũng đi!”

“Đứng lại!” Diệp Thiều An nhìn đám học sinh lớp VIII đang sức kích động tích đó, hơi ngoắc ngoắc khóe môi, dựa vào biểu hiện lần này của bọn họ hắn đoán kỳ này họ thi không quá kém, vì vậy nói: “Nhiều người đi như vậy làm gì? Những bạn khác đàng hoàng ngồi tại chỗ tự học, bốn bạn nam dãy đầu đến phòng giáo viên xin tờ đáp án đi.”

Bốn nam sinh ngồi dãy đầu tiên vắt chân lên cổ mà chạy, giống như sợ có kẻ cướp công việc của họ vậy, Diệp Thiều An từ trên bục giảng đi xuống, trở về chỗ ngồi của mình thanh thản ổn định làm đề vật lý, trong phòng học lớp VIII hoàn toàn yên tĩnh, mọi người đều bắt đầu làm việc của mình đâu vào đấy, trải qua một tháng chịu sự quản lý nghiêm ngặt của Diệp Thiều An, học sinh lớp VII đã quen với cuộc sống thế này rồi.

Rất nhanh, bốn học sinh nam đã mang đáp án về lớp, thậm chí còn khiến mấy giáo viên bộ môn kinh ngạc, không phải lớp VIII trước giờ đều ghét thi cử nhất sao? Trước kia có bao giờ đi xin đáp án đâu? Ngay cả chữa đề thi cũng không ai thèm nghe mà!

Bốn nam sinh hoan thiên hỉ địa [1] lấy đáp án xong liền phát cho từng người trong lớp, học sinh lớp VIII bắt đầu tập trung tinh thần đối chiếu đáp án, trong phòng học yên tĩnh cực kỳ, ngay cả hiệu trưởng vì không yên lòng mà qua đó quan sát tình huống cũng hài lòng rời đi.

[1] 歡天喜地 hoan thiên hỉ địa: Ý nói vui sướng khôn cùng.

Hai tiết tự học đầu dùng để đối chiếu đáp án, sau đó tập hợp những câu không trả lời được hoặc trả lời sai lại, không có nhiều đề không trả lời được, chủ yếu là có vài bạn vì cẩu thả qua loa nên tính sai vài chỗ thôi, Diệp Thiều An không chữa những câu đó chỉ vì ít người làm sai, trái lại còn chỉ dẫn lại từng bước, nói rõ ràng từng chỗ mẹo mà giáo viên đặt ra để bẫy học sinh, có vài vấn đề không phải do họ qua loa mà do họ không cẩn thận vướng phải cái bẫy kia.

Diệp Thiều An cứ từ từ giảng giải như thế, mấy bạn làm sai bỗng nhiên tỉnh ngộ, những người không làm sai đề này cũng suy tư, Diệp Thiều An đứng trên bục giảng nhàn nhạt nói: “Tại sao lại nói mình qua loa? Qua loa không phải lý do, đừng đổ thừa cho hai chữ ‘qua loa’, cuối cùng cũng chỉ vì bạn chưa nắm chắc những tri thức đó, vì thế mới rơi vào cái bẫy giáo viên đặt ra, có bốn đáp án để lựa chọn, bạn cho rằng dù mình qua loa tính ra đáp án nhưng đằng nào thì đáp án đúng cũng chỉ là một trong bốn đáp án đó sao? Chẳng phải vì bạn qua loa đâu, mà là vì giáo viên đã bố trí cạm bẫy, cho nên dù bạn có tính sai thì vẫn có thể mò ra đáp án thôi, giáo viên đang chờ bạn làm sai đấy.”

“Đừng dùng hai chữ ‘qua loa’ làm cái cớ, được rồi, câu hỏi tiếp theo, câu số 8.”

Học sinh lớp VIII nghe rất nghiêm túc, rõ ràng trước đây bọn họ ghét vào học nhất, rõ ràng trước đây vừa nghe thấy mấy chữ ‘chữa đề thi’ và ‘làm đề thi’ bọn họ đã khó chịu đau đầu đau thắt lưng, thế nhưng bây giờ ai ai cũng thần thái sáng láng, nghe giảng vô cùng nghiêm túc, dường như muốn khắc ghi lại từng câu nói của Diệp Thiều An vào trong đầu.

Không chỉ bởi vì thành tích thi giữa học kỳ này đã cổ vũ bọn họ và giúp họ cảm thấy ưu việt, mà càng bởi vì họ có thể nghe hiểu mỗi một dạng đề mà Diệp Thiều An giảng, mỗi khi Diệp Thiều An chữa đề cho bọn họ đều dùng những công thức lý luận dễ hiểu nhất để giải đề, sau đó để họ từ từ thông suốt, rất nhiều đề bài chỉ dùng vài công thức lý luận đó thôi, chỉ có điều khác nhau ở quá trình suy luận mà thôi.

Tổng cộng bốn mươi ngày, Diệp Thiều An cơ hồ sửa lại hơn một nửa thói quen xấu trên người học sinh lớp VIII, rất nhiều người trong số họ đã quên mất lý do ra ngoài đánh nhau ẩu đả hồi trước rồi.

So với những ngày tháng trước kia, cuộc sống bây giờ có lẽ cũng không tệ lắm?

Hiếm khi Diệp Thiều An đúng 10 giờ đã cho tan học, vẫn chưa đánh giá gì về bài thi cả, điều này làm cho phần lớn bạn học lớp VIII hơi không thích ứng, trước đây ngày nào cũng phải học phụ đạo đến 10 giờ 30 mới tan, họ cũng đã quen hơn 10:30 mới được ra về, bây giờ mới 10 giờ đúng đã tan học rồi á?

Diệp Thiều An buồn cười nhìn từng gương mặt giật mình của bọn họ, cười nói: “Hiếm lắm mới có một hôm tan học sớm, còn không mau về đi?”

“Thôi rồi thôi rồi, tao đã phím với tài xế phải hơn 10:30 mới được đến đón tao, không thể tan học trước 10:30 thế này được đâu…”

“Đờ mờ tao cũng thế, tao đã nhắn trước với tài xế của tao rồi, bây giờ ra cổng trường căn bản là không ai đón…!”

“Tớ cũng dặn mẹ tớ như vậy…”

“Mình cũng thế…”

Một đám người mày một câu tao một câu nói xong, rồi đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiều An, “Hay là…học thêm nửa tiếng nữa?”

“Đúng vậy, học thêm nửa tiếng nữa nhé?”

“Ít nhất cũng phải chưa đề môn toán đã.”

Ngay cả những học sinh đã thu dọn đồ đạc chuẩn bị về rồi cũng thẳng thắn lôi sách ra, lớn tiếng nói: “Thêm nửa tiếng nữa đi!”

“Đúng vậy đúng vậy! Tao chưa quen với việc 10 giờ đã ra về đâu!”

Diệp Thiều An dở khóc dở cười chữa bài thi Số học, sau đó bị bạn cùng lớp VIII chen chúc kéo vào giữa đám học sinh, trong vô thức, hắn cứ như vậy mà trở thành nhân vật trọng yếu của lớp VIII, trong mắt học sinh lớp VIII, Diệp Thiều An còn hữu dụng hơn cả một trăm giáo viên gộp lại!

Phần lớn học sinh lớp VIII về đến nhà đều vui rạo rực, dáng dấp hoàn toàn khác xa vẻ ai oán mấy hôm trước, cha mẹ họ đều cảm thấy kinh ngạc, cười hỏi bọn họ đã gặp được chuyện gì tốt ư, học sinh lớp VIII đồng học thống nhất trả lời: con không nói đâu, mấy hôm nữa sẽ cho ba mẹ một niềm vui bất ngờ.

Đương nhiên phải đợi nhà trường thông báo kết quả rồi!

Bỗng nhiên thông báo sớm chuyện này cho cha mẹ thì còn gì vui nữa?!

Học viện Thương Hải chấm điểm rất nhanh, sau khi thi xong ngày thứ hai là có thể nhìn thấy từng tập bài thi được phê chữa xong, nếu không có chuyện gì xảy ra thì buổi tối có thể thống kê được bảng kết quả học tập, vào ngày thứ ba sẽ được công bố trên bảng tin nhà trường, điểm trung bình của mỗi lớp đều được liệt kê ở đó, nhưng lần này đến ngày thứ ba rồi mà vẫn chưa có bảng kết quả học tập!

Giáo viên khối 12 đưa mắt về phía bảng kết quả học tập trong tay, mỗi người hai mặt nhìn nhau, lớp xếp thứ nhất trong kỳ thi giữa học kỳ này lại là lớp VIII!

—— đừng nói là gian lận lộ đề nhé?

Phòng làm việc của giáo viên đều có camera giám sát, đặc biệt là hai ngày trước khi gửi đề thi, chỉ sợ đề thi xảy ra vấn đề, các giáo viên xem đi xem lại camera giám sát hai ngày này tận bảy, tám lần cũng không phát hiện được bất cứ một vấn đề gì, nhà in hợp tác in ấn cũng cực kỳ nghiêm mật, căn bản không khả năng gặp sự cố, lại tỉ mỉ nhìn camera trong phòng học sinh lớp VIII thi cũng không phát hiện ra vấn đề gì, chẳng lẽ đây đúng là điểm thật mà lớp VIII tự thi sao?

Mới khai giảng hơn hai tháng mà thôi, lớp VIII từ lớp đứng thứ nhất từ dưới lên biến thành đứng thứ nhất từ trên xuống, ai tin?!

Mấy người tin không?!

Không tin đâu!

Nhưng chẳng cần biết có tin hay không, cũng chẳng cần quan tâm nội tâm của các giáo viên xoắn xuýt cỡ nào, chỉ cần có kỳ thi thì nhất định phải đưa ra bảng kết quả học tập, đính lên bảng tin nhà trường, thậm chí trong khoảng thời gian các thầy các cô không tìm được một bằng chứng nào chứng minh lớp VIII gian lận, giáo viên cũng chỉ có thể khẳng định thành tích của lớp VIII.

Vì vậy ngày thứ năm sau khi thi xong, bảng kết quả học tập và bảng xếp hạng đồng loạt được đưa ra.

Toàn bộ Học viện Thương Hải đều kinh hãi!

Lớp VIII khối 12 lại là lớp đứng hạng đầu!

“Đây bảng xếp hạng ngược đúng không, lớp đứng đầu là lớp đứng thứ nhất từ dưới lên…” Một học sinh hoảng hốt hỏi.

“Đứng thứ hai là lớp I, chẳng nhẽ lớp I cũng đứng thứ hai từ dưới lên? Lớp đứng bét bảng là lớp VII, chẳng lẽ lớp VII đứng thứ nhất à?” Bạn của cậu ta lạnh lùng trả lời.

“Nhưng mà lớp VIII… tại sao lớp VIII lại đứng đầu danh sách?!!” Bạn học sinh đó kêu rên: “Nhất định là tao đang nằm mơ!”

Tiếng thảo luận vang vọng từng góc sân trường, thế nhưng chẳng tạo được bất kỳ một nguy hại gì với học sinh lớp VIII, bọn họ hiếm lắm mới thi tốt như vậy, hơn nữa tinh thần còn đang bị vây trong trạng thái phấn trấn, mới không thèm quan tâm mấy lời nói bóng gió đó đâu!!!

Mà Văn Khang Bình cũng nhìn thấy danh sách lần này.

Một trận cá cược tưởng thắng đậm lại biến thành thua thảm!

“Này, Văn thiếu.” Thấy Văn Khang Bình đi đến, Diệp Thiều An mỉm cười đuổi tới: “Vụ cá cược này tôi thắng rồi.”

Văn Khang Bình lạnh nhạt nói: “Ờ.”

“Dựa theo cá cược, anh phải đáp ứng một yêu cầu của tôi.” Diệp Thiều An cười híp mắt nói.

Văn Khang Bình lại lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, nói: “Ờ.”

“Văn thiếu quả nhiên sảng khoái.” Diệp Thiều An cười híp mắt vỗ tay một cái, “Vậy thì tôi nói đây.”

Văn Khang Bình vẫn lạnh lùng phun ra một chữ: “Nói.”

Diệp Thiều An khom lưng nghiêng mình, làm ra một tư thế “mời” rồi cười nói: “Văn thiếu, hãy ở bên tôi đi.”

Văn Khang Bình: Cái gì cơ?!

Văn Khang Bình:!!!!!!!!

Tác giả có lời muốn nói:

Văn Khang Bình: đờ mờ, đờ mờ!

Văn Khang Bình: Vô cùng sung sướng!

Văn Khang Bình: Người trong lòng đột nhiên kêu tôi ở bên em ấy, tôi phải đáp lại thế nào đây? Điều này có phải đồng nghĩa với việc em ấy cũng yêu tôi hay không? Nên cao lãnh gật đầu đáp ứng, hay nên dục cự còn nghênh đây? Hoặc nên hỏi em ấy vì sao lại muốn ở bên tôi trước chứ nhỉ?? Nếu em ấy muốn ở bên tôi, chắc là vì thích tôi đi, vậy tôi có nên tỏ tình với em ấy trước không? Khẩn cấp, online chờ thỉnh giáo nên làm thế nào!!

Hệ thống 001 lạnh nhạt phun ra ngụm khí, thương hại nói: Kẻ không biết mới là người hạnh phúc nhất