Lãnh Cung Hoàng Hậu

Quyển 3 - Chương 27-2: Quyết định cuối cùng – Phần 5






<tbody></tbody>
Các nàng quay lại nhìn ta, nửa ngày, lược lược gật đầu, “Đại tỷ, ngươi muốn cùng hắn thành thân sao?”
Ta gật nhẹ, “Đúng vậy! Thành thân! Vấn Hiên! Từ khi bắt đầu quen biết chàng, chàng muốn ta giao ra tâm của ta, chúng ta đang đợi, có lẽ là lúc này đây! Vấn Hiên!”
Hắn xem mặt ta, chậm rãi vuốt nhẹ mái tóc đen nhánh của ta, “tóc của nàng!”
Ta cười lắc đầu, “Như thế nào? Có phải hay không thật không đẹp, chàng nhất thời trong khoảng thời gian ngắn ko thể nào tiếp nhận? như thế nào có người như chàng chứ!”
Hắn bên môi chậm rãi cười, “Là thật! nàng, là thật hiện hữu! Các nàng, như thế nào có thể trốn ra được! Rõ ràng chính mắt ta chứng kiến một màn hỏa hoạn lớn như thế! Ta tưởng rằng, các nàng, sẽ ko bao giờ quay lại nữa!” Nói đến chỗ này, tươi cười của hắn lộ ra một mạt thống khổ, nhàn nhạt bi thương
“Nam tử hán đại trượng phu, khóc cái gì! Chúng ta không phải cũng đã trở về sao? trận hỏa này là chúng ta tự mình tạo nên, không có nắm chắc, chúng ta liền tự tìm đường chết cho mình sao? Quả nhiên là một nam nhân ngây thơ ngu ngốc!” Dược Nhi hừ lạnh  .
“Không có phải không! lúc một người nam nhân nhã nhặn ưu mỹ như thế rơi lệ, thật bi thương! tiểu thụ này, quả nhiên làm cho người ta nhìn chảy nước miếng! Đại tỷ, nếu tỷ không cần thì nói 1 tiếng, nhường cho ta đi!” Nhận Hỉ mê đắm nhìn hắn.
“Muốn khóc, liền khóc đi! Ngươi cùng đại tỷ kinh qua nhiều chuyện như vậy, rốt cục có thể ở cùng một chỗ, ngẫm lại, cũng là một loại duyên phận đây!” Hàn Mai bên môi cười.
” cứ Như vậy thành thân đi! Đại tỷ! Ngươi cùng hắn thành thân! Dù sao bọn tỷ muội chúng ta cũng ở chỗ này! Có thể tham gia các ngươi hôn lễ! Thật tốt! Không phải sao? Không phải sao?” Hàn Tuyết oa oa kêu to.
Nàng vừa nói, tất cả mọi người bên cạnh ta đều cao hứng hô to, vui mừng cho ngày vui của chúng ta!
Ta không khỏi nhìn trộm hắn, nhưng lại phát hiện hắn lại đang nhìn ta, ánh mắt cả hai khi túc xúc, liền lập tức tách ra! Mặt ửng hồng!
“Chúng ta cũng sớm đã chuẩn bị tốt hết rồi, nói là ngắm trăng uống rượu, kỳ thật là từ khi nói từ trong phượng hoàng cốc trở về! Sau đó, liền đốt một đường dài dẫn đến, bạch phát sơn trang trong, thế là cứ như vậy phóng hỏa! Cứu chi bất diệt! Hơn nữa, chúng ta dùng mười bốn khối thân thể người chết, haizz! Nghĩ đến, thật sự rất xin lỗi các nàng! Bất quá, tỷ muội ta, đã hoàn toàn bình an mà trở về, không phải bọn họ cũng ứng với lời tiên đoán mười bốn phượng hoàng loạn thiên hạ chi cục! Nghĩ đến, bây giờ đang có một hồi tiểu chiến đi!” Ta cười nói.
sắc môi hắn trắng bệch, nửa ngày mới cẩn thận nói, “Ngươi không nghĩ thành thân sao?”
Ta thoáng giật mình, rốt cục là nghĩ hay không nghĩ! Ta mắc cỡ cúi đầu, “như thế mà ngươi cũng không hiểu hay sao! ngươi thật phiền!” Nguyên lai, chuyện tới trước mắt, ta dĩ nhiên lại như vậy không có ý tứ! Tại trước mặt bọn muội muội lại nói những lời này! Hảo ngượng ngùng!  hai tay bưng má, chạy vội vào cốc.
Vấn Hiên nhìn bóng lưng ta, nửa ngày mới quay đầu lại hỏi Dược Nhi, “Này, này, đây là ý gì chứ?”
Dược Nhi không để ý tới hắn, liền thẳng tắp lướt qua hắn, đuổi theo phía sau ta đi vào trong cốc.
Nhận Hỉ thì vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Ngươi quả nhiên vốn là chưa bao giờ nói chuyện yêu đương sao? Ngu ngốc!” Nàng dứt lời, liền cũng đi theo vào cốc.
Vấn Hiên nhìn bóng lưng của nàng nói, “vậy, vậy là đã xảy ra chuyện gì thế!”
Lúc Phù dung đi qua hắn, nhỏ giọng nói, “ngươi như thế nào ngốc thế chứ! Như vậy thật rõ ràng rồi lại bị ngươi ngu ngốc làm cho nó ko rõ ràng! ngươi là hạnh phúc nho nhỏ mà nàng nhất định phải bắt được!” Dứt lời, liền cũng lướt qua hắn, quay về Phượng Hoàng cốc đi!
Hàn Tuyết lướt qua hắn, cười nói, “Ngươi không hiểu thì không biết đi hỏi nàng sao?”
Hắn như là đột nhiên thông suốt được vấn đề, cất bước chạy như điên về hướng vào cốc! khóe môi ta kiềm ko dc lại hiện lên nét cười hạnh phúc. Vốn tưởng rằng, hạnh phúc của ta và hắn, vốn là bỏ lỡ nhau, nhưng nguyên lai không phải! Chỉ cần kiên trì theo đuổi thì nó nhất định sẽ quay về!
Thành thân, sao?
Chờ lúc trở lại Phượng Hoàng cốc, chúng ta ngồi xuống, liền bắt đầu thương lượng chuyện hôn sự, mặc dù hắn đã nhường ngôi và ra đi, nhưng dù sao cũng từng là hoàng quốc thái thượng hoàng, cho nên, ta nghĩ muốn giảm thiểu bớt 1 số tiểu tiết nhưng hắn lại không tán thành!
Nghĩ đến cũng đúng, hắn, cũng được xem như lần đầu thành thân a! thành thân lần trước là chưa kịp động phòng, tân nương liền đào tẩu. Ngay sau đó, hắn bắt đầu chú ý, dần dần, bọn tỷ muội cũng bắt đầu không nhịn được! Dược Nhi trước hết phát tác, đột nhiên đập bàn hét lớn, “Ngươi rốt cuộc muốn thế nào! Đem một người như hoa như ngọc. Thật vất vả nuôi lớn đại tỷ gả cho ngươi, chúng ta cũng đã không thèm để ý  rồi, ngươi nhưng lại tỏ vẻ khó chịu! lại nói nhiều, ta một kiếm chém ngươi!”
Nàng hô to, Hàn Tuyết rút kiếm đến, đặt trên cổ hắn, lớn tiếng quát đến, “Có muốn hay không nói một câu nói! Không nói rõ ràng thì ngươi đừng mong sống sót!”
Sắc môi hắn trắng ko còn chút máu, nhưng lại kiên định lắc đầu, “Ta phải về bẩm báo cha mẹ một tiếng! Lần trước mất tích, đã là đại bất hiếu rồi, ngay lúc này tại đây lại muốn thành thân, đương nhiên là muốn đi nói rõ trước mặt bọn họ rồi! Nô nhi!”
Ta ảm nghiêm mặt không nói lời nào. Ta vốn định đêm nay liền cùng  hắn kết thành phu thê chi thực, hắn lại bắt đầu lên tiếng về lễ tiết, người này, tới thời điểm mấu chốt, lại luôn không hợp tâm ý của ta!
“không phải chứ, ngươi từ trước đến nay chưa cùng phụ nào trải qua cái kia cái kia!” Nhận Hỉ híp mắt nhìn hắn. Khóe môi mơ hồ phiếm   nước miếng.
Hắn ngồi ở trên ghế đầu, tỏ vẻ đáng thương đau đớn như thế nhìn ta, chờ ta đi cứu hắn. Ta kéo kéo khóe môi, “thôi được rồi! Hắn muốn thế nào, liền thế ấy đi!” Ta nói xong, liền đứng lên khỏi ghế. Đem hắn từ bên trong cái ghế cứu ra.
Hắn cầm tay ta, nửa ngày sau dường như là nhớ tới cái gì! Đột nhiên buông tay! Mắc cỡ đỏ mặt, chân tay luống cuống nhìn chúng ta!
Tình huống bây giờ thật đáng cười. Một đám xem ra chỉ có mười mấy hai mươi tuổi nữ tử lại  đang ở đùa với một người nam tử đáng thương ngoài ba mươi!
“Không phải đâu! Như vậy động vật trân quý, liền được đại tỷ nhìn trúng? Hả! Hảo đố kỵ!” Nhận Hỷ lau đi nước miếng bên khoé môi
“cả đời này của ngươi phá hư danh tiết thiếu niên còn chưa đủ sao? Ngươi đã quên Lãnh Mạc, quên Thu Mạc Ngôn rồi à??” Dược Nhi hừ lạnh. Nói đến chỗ này, mọi người ánh mắt nhất trí nhìn về phía Tiểu hạ
Tiểu Hạ sắc mặt đỏ hồng. Nửa ngày mới nói, “Không liên quan tới ta! Ta không đối với hắn di tình  biệt luyến! nếu Nhận Hỉ muốn bọn hắn cùng ta không quan hệ! Các ngươi nếu không hạ thủ được, có thể để lại cho Nhận Hỷ. Ta thấy Nhận Hỷ cũng rất đẹp! Vừa là tỷ muội nhà mình!” sau khi nói xong, không quên quảng cáo cho bản thân!
Nói đến chỗ này, mọi người ánh mắt cũng quét về phía Đường Vấn Hiên cùng ta. Ý tứ rõ rành rành, nếu như ta không hạ thủ được, Nhận Hỷ có thể tiếp nhận!
Khoé môi ta có rút, nửa ngày một tay nắm lấy tay hắn, mười ngón tương giao, “Không nên nói bậy! Ai nói ta không hạ thủ được!”
Nhận Hỷ nhìn chúng ta chảy nước miếng, Tiểu Hạ bất đắc dĩ vỗ vỗ vai nàng, “cảm nhận dc rồi chứ! Trước kia Thu Mạc Ngôn nếu như không phải ngươi giả mạo ta, nghĩ đến cũng biết không tới tay! Bây giờ ngươi xem tên thái thượng hoàng kia, trong hoàng cung nữ tử nhiều như vậy, tại sao không chuẩn một người thị tẩm? kia thật là ko hợp lý a!”
Nhận Hỉ một tay đẩy tay nàng ra, “Nói chuyện ma quỷ gì thế! Nếu như không phải hắn là nam nhân của đại tỷ,  ta sẽ không buông tay như vậy! Hừ! vợ của bằng hữu không thể giở trò, càng huống chi là nam nhân của đại tỷ!” Tay nàng nắm chặt.”Ngươi không tin, ta liền làm cho ngươi nhìn thủ đoạn của ta! Theo ta!” Nàng dứt lời, liền muốn kéo Diệp Tiểu Hạ.
Diệp Tiểu Hạ phất tay tránh né nàng.”Ngươi tìm nam nhân, có chuyện gì liên quan tới ta?”
“Không được quấy tỷ tỷ! Nhận Hỉ! Nếu ngươi nghĩ muốn bị ta quần ẩu, không ngại thử xem xem! Trong khoảng thời gian này, người nào cũng không cho đi ra ngoài! Ai dám đi ra ngoài gây chuyện, ta không ngại quất bắp chân người đó!” Nàng hung hăng nhìn chằm chằm chân Nhận Hỉ.
“Tại sao! Tại sao không cho chúng ta đi ra ngoài chơi đùa! ngươi ko biết trong cốc rất nhàm chán hay sao!” Nhận Hỉ oa oa kêu to.
Dược Nhi buông tay, cười nói, “Ngươi muốn đi ra ngoài chơi đùa, có thể! Bất quá, không thể dẫn người khác đi ra ngoài!”
Thật là muốn mạng của nàng mà! Nàng nhất định sẽ bị lạc đường! Nàng giận dữ, nửa ngày mới nói, “Tại sao không thể ra đi chứ!”
“Bọn họ bây giờ cứ nghĩ chúng ta đã chết trong trận hỏa hoạn này, chúng ta đột nhiên lại xuất hiện ra, có phải hay không lại muốn một trận sóng công kích? Qua mấy tháng hơn nữa! Có một số việc, cũng sẽ đến hồi kết thúc! Có cừu, đáng báo, cũng muốn báo!” Hàn Mai lạnh lùng cười.
“Mai tỷ tỷ! Ngươi so với trước trầm tỉnh hơn nhiều rồi! Trước ngươi thật hay tức giận! Bây giờ như thế nào thành như vậy rồi!” Nàng đang đứng trước mặt của Hàn Mai.
Bên môi nàng chậm rãi hiện lên ý cười. Nửa ngày mới nói, “Bây giờ không phải là lúc nói chuyện đó! Chúng ta thương lượng một chút, lúc nào đi hoàng lăng Hoàng quốc! Nếu chúng ta tỷ muội không chết được, vậy liền nhanh chân đến xem phụ mẫu! Nếu không, đem phụ mẫu mang trở về cũng được!”
“Đúng vậy đúng vậy! đương nhiên phải mang phụ thân mẫu thân trở về! Đem cha theo mẹ ôi di thể chuẩn bị đi nơi nào rồi!” Trong phòng đột nhiên lại xuất hiện một đôi nam tử song sinh! chỉ thấy khóe miệng họ luôn giống nhau, lúc nào cũng phiếm ý cười. Một người mặc   hắc y, một người khoát   bạch y. Nếu như không phải quần áo màu sắc không giống nhau, căn bản là phân không rõ hai người hắn ai là ai! Lúc này, hắn hai người, đang từ từ tiêu sái đi vào, phong thái như vậy, cho dù là cô nương nhà ai có nhan sắc đẹp nhất cũng không bằng một nửa khí chất cùng nhan sắc của họ! đến lúc này, mọi người mới không thể không thừa nhận, Diệp gia nữ tử chúng ta, cũng không phải đẹp nhất, đẹp nhất, ngược lại vốn là này hai tên tiểu tử này!
“Yêu nghiệt!” Dược Nhi hừ lạnh nói.
Nhận Hỉ thấy vậy thẳng chảy nước miếng, tiến lên đông sờ tây sờ, tấm tắc nói, “này chắc chắn là đệ đệ ta rồi! trời của ta ạ! Thế giới này không một chút nào công bình! Các ngươi hai người, ai là Nhật Xuất, ai là Nhật Quang?”
Hắc y thiếu niên lược lược văn tĩnh, nửa ngày mới nói, “Nhật Quang!”
Còn bạch y thiếu niên nở nụ cười tràn ngập ấm áp nói, “Ta là Nhật Xuất!”
“Các ngươi trước làm ra động tác lớn như vậy, chúng ta liền đoán được, các ngươi sẽ đến đây! Cho nên, liền trở về chờ các ngươi!” Nhật Quang khóe môi phiếm nụ cười.
“Ta nói vì sao hai người các ngươi không đến! nguyên lai là trốn ở bên trong cốc không dám ra đây!” Hàn Tuyết oa oa kêu to lên.
Nhật Xuất ha ha cười nói, “Nơi nào nơi nào! Mười bốn phượng hoàng! Bằng hữu, theo chúng ta hình như không có vấn đề gì! Chúng ta là nam nhân! Phụ thân giao cho chúng nhiệm vụ lớn như vậy chúng ta còn chưa có hoàn thành, như thế nào có thể như vậy chết đi chứ? mạng Chúng ta, vốn là rất đáng giá!”
“Lúc phụ thân bỏ đi, hình như các ngươi mới một tuổi ko phải sao! người khi nào thì giao nhiệm vụ cho các ngươi chứ?”Dược Nhi ngệch  ra   cúi đầu nói.
“Đương nhiên vốn là nhiệm vụ nối dõi tông đường! Nếu không các ngươi nghĩ là phụ thân tại sao liều chết liều sống muốn sinh hai nam tử, không tiếc làm mẫu thân sinh tử, là vì cái gì? Không phải là vì cái này sao? Các ngươi nói, ta có phải hay không hẳn là còn sống?” Nhật Xuất cười nói.
Đường Vấn Hiên cả người chấn động! tay bị ta nắm thật chặt. Ta hí mắt nhìn hắn. Ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói, “Có phải hay không cũng muốn nối dõi tông đường rồi? vậy liền không nên lo lắng, trực tiếp thành thân là được!” Ta nháy mắt với hắn, hài lòng chứng kiến trên trán hắn nổi lên lớp mồ hôi.
Hắn kiên định lắc đầu, “Hài tử muốn sinh! Nhưng là, tuyệt đối không thể không có danh phận cho nàng! Ngày mai, ta liền mang nàng đi gặp mẫu thân! Tốt không?”
Ta bên môi phiếm   ôn nhu ý cười.”Ngươi muốn đi, liền đi thôi!”
Hắn tươi cười, đúng là như vậy cao hứng. Chứng kiến sắc mặt hắn chuyển biến tốt đẹp, trái tim của ta, cũng vui lây theo hắn! Vốn nên là như thế a! hạnh phúc của ta, luôn nằm trong bàn tay ta, chưa từng làm cho nó có cơ hội đào tẩu!
“phải rồi phải rồi! Nhưng là, các ngươi biết không? Tại Diệp gia, nam nhân, vốn là không có địa vị nha! Đáng thương hai người các ngươi, vốn là Diệp gia nam nhân duy nhất, bây giờ, lại phải đi mang nước rửa chân cho chúng ta!” Ta chỉ vào hai người hắn phân phó.
Hai người bọn hắn hô to kinh sợ. Chính muốn chạy trốn, cửa lại bị khoá lại! “Như thế nào? Muốn chạy trốn? Đại tỷ khó được dịp phân phó các ngươi chút việc nhỏ, các ngươi cũng làm không xong sao?” Nhận Hỉ cười ha ha  .
Hai người hắn nghiêm mặt, nửa ngày mới nói, “Cha a! Các nàng khi dễ chúng ta! Ngươi trên trời có linh, liền xuất hiện dạy dỗ các nàng đi! như thế nào có thể ức hiếp đệ đệ mình chứ! Cha!”
Lời nói chưa dứt, phía sau lại bị một cước gạt ngã! “Gọi cha có ích lợi gì! phải gọi tỷ tỷ!” Hàn Tuyết cười ha ha  .
Vì vậy, tỷ muội mấy người liền bắt đầu trêu cợt hai người hắn, tại bên trong phòng khách truy truy đánh đánh. hồ nháo thành 1 đoàn! Ta nhìn   bọn họ, mỉm cười, đem tay hắn áp vào má khẽ khàng nói, “Bọn nhỏ cũng trưởng thành! đại tỷ như ta cũng đã xong nhiệm vụ! Nên là lúc theo đuổi chính mình hạnh phúc! Vấn Hiên!”
Ta phát hiện hai mắt hắn sáng quắc nhìn chằm chằm ta. tay chậm rãi duỗi đến hắn sau vành tai hắn, sờ sờ, phát hiện không phải mặt nạ da người   sau đó, liền ngăn chặn môi hắn! Thẳng đến khi bọn đệ đệ muội muội cũng vây quanh ở bên người chúng ta. nhìn chúng ta  hai người thẳng bật cười!
“Đại tỷ! Ngươi thật xấu!” Bọn họ chỉ vào người ta cười nói.
Ta lược lược ngẩng đầu, “Phá hư cái gì! Phụ nữ phải dám yêu dám hận!”
Đường Vấn Hiên sắc mặt thoáng cái trướng lên đỏ bừng. Ta xem   hắn bộ dáng đáng yêu, trong đầu ăn mật ngọt giống nhau.
Nhật Quang 1 tay cẩn thận nâng cằm hắn lên nửa ngày mới nói, ” khuôn mặt đẹp như vậy, rốt cuộc có phải là thật hay không! Người như vậy, thật sự làm cho người ta rất không thoải mái, hảo nghĩ muốn, bị chọc phá ngươi!” bên môi hắn nở nụ cười thị huyết.
Ta một tay chụp tay hắn, “Không cho vô phép vô thiên! Nếu ngươi không bị hắn đánh đòn, ta liền đã đem ngươi đánh đòn! Nhanh đi cho lấy nước rửa chân cho chúng ta!” Khi dễ tiểu đệ đệ, là nghĩa vụ của người làm tỷ tỷ như chúng ta!
Nhật Quang oa oa kêu to 1 tiếng, Nhật Xuất lại thành thật nói, “Hay là đi thôi! Nếu không, chuyện cứ tiếp tục như vậy, liền không dứt rồi!”
Hắn hai người cùng liếc mắt một cái, đại thán một tiếng, liền cúi đầu chậm rãi đi ra ngoài. Tới cửa, hai người đột nhiên oa một tiếng, bay nhanh thoát đi. Dược Nhi cùng Nhận Hỉ một người một bên, bay vụt đuổi theo! chỉ trong chốc lát công phu, liền đã tóm được một tên tiểu tử trở về.
“Muốn chạy trốn? mang 1 thau nước rửa chân mà thôi! Nếu không đi, ta muốn các ngươi uống nước rửa chân của chúng ta!” Ta hừ lạnh nói.
Hắn hai người khóc lớn, khẩn cấp cầm thùng chạy vội đi! Đường Vấn Hiên đứng lên khỏi ghế. Ta bắt được hắn nói, “Ngươi làm gì?”
Hắn đối với ta ôn tồn cười.”Ta giúp nàng lấy nước rửa chân! về sau, công việc này, liền giao cho ta rồi, được không?” Hắn tươi cười ôn nhu nói với ta!
Bọn tỷ muội oa một tiếng gọi to, ranh mãnh theo dõi hắn. Hắn đỏ mặt  , bay nhanh vào nhà cầm mộc bồn, chạy vội ra ngoài!
Ta xem   bóng lưng hắn, sau này, ta cùng hắn, liền có thể hạnh phúc rồi đi! Ta nhìn   hắn ngây ngẩn bật cười. Nếu hắn kiên trì, chúng ta ngày mai liền đến du ngoạn nơi nào đây!