Lãnh Cung Thái Tử Phi

Chương 36: Thay đổi triệt để




Đi quanh biệt viện, đa phần đều bị cỏ dại mọc um tùm, cây cối mọc hỗn loạn mà không có người sửa sang, khiến cho ánh nắng khó chiếu tới. Nguyên bổn tử khí của lầu các vẫn có dấu hiệu đang hoạt động, sinh khí cũng có không ít, một mảng cành lá chập chờn trong đó, cái hồ nhỏ ở hoa viên gợn sóng lăn tăn, càng hiện ra không gian yên tĩnh. Hoa viên lý, vài tên người hầu đang quét dọn tro bụi tích lũy lâu ngày ở đó, môt vài thị nữ mặc quần áo hồng nhạt đang giặt quần áo, sau đó phơi tại chỗ cây gậy trúc cao cao , cây gậy trúc ở một đầu có Ma Tước nghỉ ngơi, nhìn không đẹp mắt cho lắm. Long y hoàng đứng ở lan can lầu các màu son trước, từ từ hơi thả lỏng thân thể , trải qua thời gian chịu áp lực lâu như vậy, tự dưng được phóng thích, tự nhiên cảm thấy dễ chịu không ít. “Ngươi thật sự là… Chạy đến nơi xa như vậy,ngay cả một cái thị nữ cũng không mang theo.” Ở phía sau nàng, bỗng nhiên truyền tới thanh âm nam nhi hơi oán giận. “Ta một thân một mình ra đi, không cần phải để các nàng chịu khổ cùng mình, huống chi, các nàng còn phải hầu hạ ta , sẽ chỉ khiến Phượng Trữ Lan càng thêm chán ghét ta thôi, lại không có được báo đáp xứng đáng.” Long y hoàng một bên trả lời, một bên để hai tay lên lan can, nghịch ngợm híp mắt cười : “ Hơn nữa, không phải còn có ngươi quan tâm ta sao?” “Ngươi đối với ta tự tin như vậy sao, nếu chẳng may ta không đến, vây ngươi không phải sẽ ở nơi này mai danh ẩn tích?” Thanh âm dần trở nên tức giận. “Sẽ không a, ta biết ngươi sẽ không bỏ lại ta. ” Long y hoàng cười đến vô tâm vô phế: “Nói nữa, nếu là ngươi mang thị nữ đến, ngươi nhất định sẽ có lương cho các nàng, như vậy ta cũng yên tâm thoải mái một ít.” Đôi cánh tay từ phía sau lưng Long y hoàng nhẹ nhàng vươn lên, từ từ vòng qua lưng áo mảnh khảnh của nàng, những ngón tay bạch ngọc thon dài , tay áo màu trắng chung quanh thêu lưu vân – bằng những đường nét màu lam tuyệt mỹ , một đạo thân ảnh đó từ từ tiến tới tiếp cận lưng nàng, cái đầu dài kề vào cổ nàng, khinh khẳng thuần nhất : “Ngươi thật khiến ta muốn ăn ngươi ngay bây giờ.” Long y hoàng kinh ngạc nói: “Ngài đã đánh giá cao ta, minh chủ đai nhân, tiểu nữ nào có hoàn hảo như vậy đâu, có thể khiến ngài khen ngợi như vậy?” “Ở trước mặt ta, ngươi còn muốn thanh cao sao?” Lang ly uyên có chút vô lực nói. “A… Tốt lắm, Lang ly uyên, chúng ta không chơi, buông tay ba, như vây bị người khác nhìn thấy sẽ không tốt .” Long y hoàng cười xoay người sang chỗ khác, cùng đối mặt với ánh mắt hắn, làm bộ đẩy người hắn ra, nói đùa nói: “ Chẳng may nếu Oanh nhi đến thấy, ta liền xong đời, sang năm ngươi có thể mang theo con cái vợ con đến hóa vàng mã cho ta.” “Đừng nói lung tung, ngươi như thế nào có thể có chuyện? Hơn nữa, nếu Oanh nhi đối xử không tốt với ngươi, ta nhất định sẽ không buông tha nàng.” Lang Ly Uyên không để ý đến sự giãy dụa của nàng, vẫn duy trì tư thế mập mờ: “Sau một hồi thì thế nào? Toàn bộ nơi này đều là người của ta, nếu có người ngoài vào, chỉ sợ hắn còn chưa kịp thấy bóng dáng của ngươi đã phải về Tây thiên trước.” “Lang ly uyên, chuyện của Oanh nhi ngươi định xử lý thế nào?Nàng đến bây giờ chỉ trung thủy với mình ngươi, làm hại ta đến mức ta cũng không dám để nàng bên cạnh.” Long Y Hoàng nháy mắt mấy cái, vô tội nói. “Đây là nguyên nhân ngươi không đưa nàng theo.?” “Đó mới là một nguyên nhân, nàng là người mà hoàng hậu ban cho ta, như vậy trừ đi những thị nữ khác ở ngoài nhất định mọi chuyện của ta hoàng hậu đều biết, ta không thích chuyện gì của ta cũng bị người khác giữ trong tay , cho nên ta mới đuổi nàng, bất quá… Ai, khả năng sau này hoàng hậu cũng rất khó theo dõi ta.” “Không sao, sau này mặc kệ ngươi có xảy ra chuyện gì ta cũng sẽ luôn bên ngươi.” Long y hoàng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn, thiếu chút nữa không nói nổi , đột nhiên gian hai mắt thành Nguyệt Nha: “ Ca, ca ca? Lang Ly Uyên, ta phát hiện ngươi thật là…” Lời chưa kịp nói hết, nàng đã bị nụ hôn chiếm giữ của Lang Ly Uyên chặn lại. “Ngươi muốn ta nói bao nhiêu lần nữa? Ta không phải ca ca của ngươi! Ta cũng không muốn làm ca ca của ngươi!” Lang ly uyên tức giận – gầm nhẹ. “Vậy ngươi muốn làm cái gì?” Long y hoàng lộ ra ánh mắt khiêu khích , nhìn hắn mỉm cười, rồi lại thê lương. Lang ly uyên theo bản năng – ôm chặt nàng, hai người thân mật khăng khít, hắn ở bên tai nàng nhỏ giọng nói: “ Ta sẽ thay thế vị trí Phượng Trữ Lan, trở thành người thân mật nhất của ngươi.” “Ngươi cảm giác được có khả năng? Phía sau Phượng trữ lan, còn có hoàng hậu nham hiểm kia.” “Chỉ cần hiện tại ngươi gật đầu,ta tự biết bản thân phải làm gì.”Lang Ly Uyên không còn vẻ mặt hài hước như trước, hắn nghiêm cẩn nhìn Long Y Hoàng, phảng phất chờ đợi phán quyết vận mệnh của hắn từ nàng. Long y hoàng từ từ cúi đầu xuống, nhìn không rõ vẻ mặt: “Trong cung thị phi quá nhiều, tránh được nên tránh, ta không hy vọng ngươi cũng dây dưa đến cuộc chiến hoàng cung này, nếu không phải trời sinh dòng máu hoàng thất trong ngươi, ta hy vọng có thể cùng ngươi phiêu bạt bốn phương, đâu đâu cũng là nhà.” “Ngươi thích giang hồ? Bất quá cũng không còn quan hệ, coi như quyến luyến quyền thế thái tử phi cũng không quan trọng, chỉ cần ngươi thích, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện.” Long Y Hoàng phát ra hương hoa lan nhàn nhạt, khiến Lang Ly Uyên mê muội, suýt rơi vào tay giăc. “Lang ly uyên, hiện tại tự do mới là hy vọng xa vời của ta, đáng tiếc, ta đã lựa chọn con đường này, thì ta phải gánh chịu trách nhiệm…Ta không hi vọng ngươi vì ta , cũng bị cuốn vào biển sau không đáy này, Lang Ly Uyên.. Ngươi liệu có thể duy trì được hay không , coi như ta có thể đứng từ xa nhìn ngươi, nhưng ta biết ngươi đang tự do, cũng khoái nhạc.” Long y hoàng thanh âm có điểm tiếc nuối, từ từ nắm chặt vạt áo Lang Ly Uyên. “Hảo, chúng ta không nói , hiện tại ngươi đã rời xa hoàng cung, vậy không cần phải để ý những chuyện đau đầu này nữa, chúng ta vào đi thôi, Xích nhiễm chuẩn bị đồ ăn cho chúng ta rồi.” “Ân.” Long y hoàng âm thầm gật đầu, đang chuẩn bị rời khỏi vòng tay Lang Ly Uyên, nàng bỗng nhiên cảm giác được dưới chân nhẹ bẫng, tiếp theo, cả người bay lên không: “ Lang Ly Uyên, ngươi…” “Dù sao nơi này đều là người của ta, khó được có cơ hội tốt như vậy ở chung cùng ngươi, cho ta làm chủ một lần, sau này sẽ không còn cơ hội .” Lang ly uyên dễ dàng mang cả người hắn ôm lấy nàng, nụ cười tà ác đắc ý, sau đó quay người lại, trực tiếp đi vào trong phòng. Vì để Long y hoàng được thoải mái,cùn là vì suy nghĩ an toàn của hắn, Lang Ly Uyên để hai tên thị nữ bên cạnh nàng, là Xích Nhiễm cùng Tử Tuyển các nàng thay thế cho Oanh nhi, là hai thị nữ thiếp thân hầu cận theo Long Y Hoàng. Xích nhiễm cùng tử tuyển đều là hai người cực kỳ trầm tĩnh,nhưng cũng lãnh diễm vô tình , bề ngoài mỹ lệ càng dấu diếm võ công cao thâm bên trong. Lang ly uyên thật là không lãng phí một chút thời gian nào dù là trong tích tắc để ở cùng Long Y Hoàng, cứ như vậy công khai ôm nàng một mạch xuống phòng ăn. Long y hoàng đối với hành độ của hắn là không có biện pháp gì, uy hiếp cùng đe dọa cũng cô dụng, không những thế còn bị hắn hôn cưỡng chiếm, nàng đột nhiên cảm giác được bản thân này đã sống 17 năm cuối cùng vẫn là uổng phí , nhiều năm như vậy dĩ nhiên không thể ỷ lại vào một người, ỷ lại tùy ý hắn làm bậy,mà bản thân lại không dám phản kháng quá lớn. Có lẽ ở…nơi này , dị quốc tha hương mọi thứ đều xa lạ, Lang Ly Uyên là người duy nhất nàng có thể tùy tâm dựa vào. Nếu như nói Phượng Vũ Thiên cũng không tệ, nhưng đáng tiếc , khí tức hắn quá thấp, hành động nông nổi, có thể tự bảo vê mình đã là tốt rồi, Long Y Hoàng cơ bản là không dám trông cậy vào hắn. Chính là khi nhìn Lang ly uyên, nàng lại cảm thấy sợ hãi. Để … Long Y Hoàng xuống, Lang ly uyên lập tức ngồi xuống bên cạnh nàng , phòng ăn cũng bởi vì vừa mới dọn dẹp qua, mới tinh sạch sẽ , xà ngang thượng thùy lay động một màu thiển tử sa rèm, mùi thơm xung quanh bay ngào ngạt. Bên người bọn họ, là nữ tử lãnh diễm hồng y cùng tử y , sau khi hai vị chính chủ ngồi vào chỗ của mình , hồng y nữ tử vỗ tay , nha hoàn đã được chuẩn bị trước lập tức xếp hàng từ từ tiến lên ,sắp đặt thức ăn lên bàn , sau đó nhẹ nhàng lui ra ngoài. Chính là Long y hoàng căn bản không có hững thú liếc mắt, nàng nhìn tả nhìn hữu , đối với hai vị mỹ nữ hồng y- tử y kia có hứng thú thật lớn : “ Đây là Xích nhiễm và Tử tuyển?” “Ân, sau này các nàng sẽ có trách nhiệm với cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của ngươi, cũng bảo đảm an toàn cho ngươi.” Lang Ly Uyên nâng khuỷu tay mặt dày đáp. “A… Đều là mỹ nhân đây, Lang ly uyên, các nàng đồi với ngươi chung thủy một lòng như vậy, chẳng lẽ quan hệ các ngươi không đơn thuần là chủ tử thuộc hạ chứ ? Có hành động thân thiết hơn không? Mặc cho ngươi tùy thời điều khiển, hầu hạ ngươi tất cả mọi chuyện.?” Long Y Hoàng nghiêng đầu, nụ cười mập mờ, nhỏ giọng nói nhỏ vào tai Lang Ly Uyên. Lang ly uyên có chút quẫn bách, sờ sờ mũi thẳng đĩnh , thấp giọng nói: “Ngươi đừng nghĩ nhiều như vậy, không thể nào!” “Minh chủ đương nhiên không muốn Long tiểu thư biết, ” không để Long y hoàng mở miệng trước, hồng y nữ tử Xích nhiễm bên trái ,vẻ mặt lạnh như băng, tự nhiên xen vào cuộc nói chuyện của hai người,thần sắc bất động: “ Bởi vì Long tiểu thư, minh chủ đã tuyển chọn không ít những vũ cơ hoa khôi , phong lưu khắp mọi nơi, bất quá thuộc hạ chỉ là có trách nhiệm tìm người, cũng không có trách nhiệm thị tẩm.” Lang ly uyên không tự nhiên – ho khan vài tiếng, Long y hoàng – ánh mắt từ từ trợn to, không đợi hai người phục hồi tinh thần lại, nữ tử mặc tử y bên phải cũng yếu ớt mở miệng, thanh không thấy thiên nhật đích thực tướng tố giác: “Mà từ sau khi gặp Long tiểu thư, minh chủ thay đổi triệt để, không còn có đi tìm bất luận kẻ nào thị tẩm, chỉ là nửa đêm khó hiểu – đi ra ngoài ngâm mình ở suối nước lạnh, như thế lặp lại nhiều lần, thuộc hạ đô đã thành thói quen .” “Tử tuyển!” Lang ly uyên cũng nghe không nổi nữa, sắc mặt bạch ngọc có chút ửng hồng, quát một tiếng,cắt đứt lời tố giác của hai người. Tử tuyển bỗng chốc trở nên bất động, im lặng nhìn phía trước,Lang lY Uyên nhả khí, đột nhiên nghe được có thanh âm bên cạnh truyền tới, vừa chuyển đầu,thấy Long Y Hoàng nghiêng người , đầu hơi nghiêng ,ngón trỏ để tại trên môi… “ Long Y Hoàng!” Giống như, núi lửa phun trào, giống giận vang vọng thiên địa.