Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 36: 36: Ngươi Đối Với Lực Lượng Của Mình Không Hề Hay Biết






Sự tình xảy ra quá đột ngột đến nỗi nhiều người sống sót tin rằng nơi trú ẩn không có lựa chọn nào khác ngoài việc thỏa hiệp.Sau đó, họ thấy một trong những người thức tỉnh muốn thương lượng với nơi ẩn núp đã chết, những người còn lại đã chạy trốn.Chết rồi ?Bọn họ đã bị sốc và thậm chí không nhìn thấy những gì đang xảy ra trên sân.Ngay khi bọn họ nghĩ rằng nơi ẩn núp sẽ thừa thắng xông lên đuổi theo , đem nhóm người uy hiếp đến nơi ẩn núp giải quyết hết tất cả, La Triết đã cất thanh kiếm nặng nề và đứng sau lưng Giám đốc Đường một lần nữa.Bọn hắn có chút không hiểu.Đúng là bọn hắn chính xác là những người sống sót bình thường, cho dù đi đến đâu cũng là những người cấp thấp, nhưng họ không hề ngu ngốc, từ khi nơi trú ẩn động thủ, còn có hận thù, không có lý do gì để bỏ qua những người còn lại a.Suy nghĩ mới xuất hiện.Nhiều người sống sót liền thấy, những người thức tỉnh đã trốn thoát đều chật vật quay trở về.Những người thức tỉnh này, 1 thân quần áo rách rưới, thậm chí một số còn bị thương nặng, 1 bên chống đỡ thân thể 1 bên ho ra máu.Phía sau mỗi người thức tỉnh đều có một con rối tròn vo đi theo phía sauNhững người sống sót có đôi mắt tinh tường cũng nhận ra rằng máu đang chảy ra từ thanh kiếm dài trên tay con rối.Những con rối này, bọn họ đã quá quen thuộc rồi, chẳng phải hằng ngày những con rối chặt đá thành từng mảnh rồi để cho bọn họ phụ trách vận chuyển sao ?Mặc dù luôn cảm thấy vũ khí trong tay của những con rối này rất sắc bén, nhưng không một ai có thể ngờ tới những con rối này lại mạnh mẽ như vậy.Nhìn vào tình huống, mấy tên người thức tỉnh hoàn toàn không phải là đối thủ của những con rối.Lúc này mới bao lâu a, mỗi người thức tỉnh chỉ đối mặt với một con rối, trong khoảng thời gian ngắn, người thức tỉnh đã bị đánh bại, nhưng giống dạng này con rối, ở nơi trú ẩn còn có rất nhiều.Không có gì ngạc nhiên khi nơi trú ẩn không quan tâm đến những mối đe dọa của những người này.Có những cao thủ như đội trưởng La Triết, nếu như đối mặt với quá nhiều ma thú, đội trưởng La Triết 1 mình không giải quyết hết được, sẽ còn có những con rối này hỗ trợ anh.Quả nhiên bọn hắn vẫn còn tuổi trẻ bồng bột, những ai thành lập nơi trú ẩn, có ai là người đơn giản đâu chứ.Những người sống sót vừa theo dõi 1 vở kịch, không khỏi nuốt nước bọt.Bọn họ sợ hãi, nhưng không ai cảm thấy nơi trú ẩn này tàn nhẫn, thậm chí nhiều người còn cảm thấy những người thức tỉnh này gieo gió gặt bão, lãng phí thức ăn khi họ còn sống.Những người bị hộ tống trở về đã thức tỉnh nhìn chằm chằm Đường Vũ một cách cay đắng.Người thức tỉnh mang bộ râu quai nón gầm lên, " Nào! Giết ta đi! Một nơi trú ẩn tàn tạ, không có mấy người thức tỉnh, không thể thoát khỏi số phận bị tiêu diệt bởi ma thú, dạng này nơi ẩn núp ta đã thấy nhiều.

Haha, ta sẽ ở phía dưới chờ các ngươi.

! "Hắn ta cười điên cuồng, như thể cuối cùng hắn đã tìm được cách để trút giận.Cũng có người thức tỉnh khóc lóc thảm thiết, van xin lòng thương xót nơi trú ẩn buông tha.Đường Vũ mặt không biểu tỉnh, vẫy tay với Trần Hải Bình, " Tiếp tục đăng ký, à, nếu ai muốn tham gia tuần tra đội thì qua bên La Triết đăng kí đi.

"Râu quai nón vẫn rống to, " Tuần tra đội ? Ha ha, ngươi cho rằng những người khác thức tỉnh liền sẽ bán mạng vì ngươi sao!"Trong lòng hắn chắc chắn như vậy.Mặc dù những người thức tỉnh khác không đứng chung chiến tuyến với bọn hắn, nhưng gia nhập tuần tra đội, phục tùng mệnh lệnh nơi ẩn núp, vì nơi ẩn núp mà hi sinh tính mạng của mình ...!Trong vấn đề này, ngoài Bành Ba bị lôi kéo, còn có ai sẽ tham gia.Không có khả năng.Đột nhiên một giọng nói từ bên cạnh truyền đến, " Không có người nào thức tỉnh gia nhập? Thật nực cười, ngươi có thể đại biểu cho tất cả những người đã thức tỉnh! Chưa kể, ta là một người thức tỉnh tự nhiên cao quý!"Người đàn ông râu quai nón nhìn về phía thanh âm xem xét, đó là 1 chàng thanh niên trẻ tuổi, hắn có chút ấn tượng, người này đúng là một trong những người thức tỉnh trong hầm trú ẩn, nhưng sau khi tiếp xúc một chút, hắn phát hiện ra người này không cùng 1 đường với bọn ho, vì vậy hắn cũng liền không biết bao nhiêu.Thật không ngờ, hắn vậy mà đăng kíThông báo được viết rõ ràng, để tham gia đội tuần tra, ngươi phải ra ngoài đối mặt với ma thú và tuân theo mệnh lệnh chỉ huy, người chỉ huy thế nhưng là La Triết đáng sợ, không thể kháng cự lại mệnh lệnh.


Khi đó ngươi chỉ có thể tuân thủ, ngươi cần phải đối mặt với ma thú.Rất có thể còn muốn lên tuyến đầu và đối mặt với nguy hiểm đến tính mạng.Cứ như vậy, ngươi còn muốn tham gia đội tuần tra sao?Đến cùng các ngươi bị ngốc hết à.Không chỉ Lộ Tiểu Bằng, còn có một số người sống sót nữa bước tới trước ánh mắt kinh ngạc người đàn ông râu quai nón, đăng kí xin gia nhập đội tuần tra.Không chỉ những người đã thức tỉnh, mà còn cả những người sống sót bình thường.Hắn không cách nào hiểu được.Lộ Tiểu Bằng chửi bới, " Loại người như ngươi làm sao hiểu được thực lực của Giám đốc Đường và Đội trưởng La cường đại.

Ma Thú, tính là cái thứ gì ở đây, cũng chỉ có ngươi loại này cặn bã thức tỉnh mới sợ đái ra quần, ôi quên đi, ngươi như thế cặn bã, nói như thế cũng nghe không hiểu đâu, vẫn là không nên lãng phí nước bọt với loại cặn bã thức tỉnh yếu ớt như ngươi ”.Râu quai nón: "..."Khuôn mặt của hắn đen thui.Đến cùng ta không có đụng chạm người này a? Nhưng bên kia đối phương không ngờ lại nôn ra bọt nước phun hết vào mặt, tránh cũng tránh không được, phản kháng cũng không xong, phía sau có mấy con rối đang nhìn hắn chằm chằm, mặt đã đen giờ lại trắng.Với những biến đổi bất ngờ, cảm xúc của những người sống sót bình thường này cũng có lúc thăng trầm, khi mọi thứ lắng xuống, vô hình chung, niềm tin của những người này vào nơi trú ẩn đã tăng lên vài phần trăm.Những thủ hạ ban đầu thuộc về những người thức tỉnh này lúc này mới rùng mình kinh hãi, nhà hắn ông chủ nháy mắt liền bị bắt.

Bọn họ có thể làm gì, chỉ mang trong lòng tuyệt vòng và hối hận.Đây là mục đích của Đường Vũ, nhằm loại bỏ một số người có động cơ thầm kín, nhân tiện bóp chết giá trị thặng dư cuối cùng của những người đó.Thật hoàn hảo.Tất nhiên, hắn biết rằng hắn muốn xây dựng lãnh thổ thành một nơi trú ẩn thực sự, anh muốn để những người sống sót chân chính có lòng cảm mến, cái đó còn rất xa.


Nhưng cũng không vội.

..

tương lai sẽ còn dài.Không có người thức tỉnh nào gây rối, việc đăng ký diễn ra suôn sẻ.


Hầu hết những người sống sót rõ ràng đã chọn trở thành nhân viên thường trú của nơi trú ẩn.

Một số ít không gia nhập , đối với nơi trú ẩn không đủ tin tưởng, hoặc họ không thể chịu được sự hạn chế của bản thân, nhưng ít nhất những người này vẫn trung thực đăng kí các thông tin cơ bản như tên tuổi trên bản đăng ký.Thực tế bọn họ bị hù dọa.Sau khi đăng ký xong, công việc cũng được phân phối lại.Ngoài nhóm công tác vận chuyển, nay có thêm nhóm công tác xây dựng, cùng 1 số ít nhân số trồng cây.Bất kể bạn ở trong đội ngũ làm việc nào, lợi ích sẽ tăng lên, nhưng một lần nữa, lương thực được phân phối theo hiệu quả công việc.Nhân viên quản lý hiện tại vẫn còn hơi thiếu, Đường Vũ dự định nhóm những người sống sót này phân tổ ba hoặc 4 người.

Khi thực hiện sẽ thống kê hiệu suất, số liệu thống kê dựa trên toàn bộ khi thuê.Cũng không phải ngẫu nhiên phân tổ, mà căn cứ theo hiệu suất của những người sống sót này trong quá khứ, những người làm việc chăm chỉ được phân tổ lại với nhau, những người lười biếng được phân tổ lại với nhau.Cũng giống như những người sống sót bình thường đã đi theo Đinh Cường trước đây.Những người như Đinh Cường phải đem ra giết gà dọa khỉ, những người sống sót bình thường này ngược lại không cần thiết lãng phí, đem bọn hắn phân tổ lại với nhau sau đó xử phạt.

Đường Vũ đã hạ thấp phúc lợi của những người này xuống rất nhiều, trừ phi ra sức liều mạng làm việc, nếu không cũng đừng nghĩ đến no bụng, về phần những người này có thể hay không lười biếng, chỉ cần bọn hắn không muốn đói bụng, như vậy chỉ cỏ thể giám sát lẫn nhau, chó cắn chó đi.Bên kia, Trần Hải Bình đang kêu gọi một số người sống sót đáng tin cậy và giao việc cho những người khác.Đột nhiên, mặt đất bắt đầu run nhẹ.Vẻ mặt của Trần Hải Bình thay đổi.Loại cảm giác này mấy ngày trước anh đã cảm thụ qua.Đường Vũ nói: " Để những người sống sót trở về bên trong tường thành.


"Nhiều người sống sót không có kịp phản ứng, nhưng họ không biết tại sao họ phải quay trở lại bức tường thành.Chấn động càng ngày càng mạnh, sỏi đá trên mặt đất bắt đầu rung chuyển, từ xa truyền đến tiếng ầm ầm.Âm thanh như sấm rền và bất tận, không dứt ở bên tai.Nhiều người sống sót mặt tái mét, họ đã nhìn thấy, ở đằng xa, vô số thân ảnh xuất hiện ở cuối tầm nhìn của họ.Những bóng dáng này trông kỳ lạ , có kích thước khác nhau, thậm chí một số còn đang bay trên không trung.

Nhưng không có ngoại lệ, những con quái vật này đều lao về hướng của nơi trú ẩn."Đó là Ma Triều.......!"Ma Triều chắc chắn là cụm từ đáng sợ nhất trong những ngày tận thế.

Không biết có bao nhiêu nơi trú ẩn đã bị phá hủy dưới Ma Triều.Nhiều người sống sót chỉ mới nghe nói đến ma triều, chứ chưa được tận mắt chứng kiến, lúc này, đối mặt với đám ma thú đang trào dâng, họ mới hiểu rõ loài người phải chịu một thảm họa khủng khiếp như thế nào, bọn họ cảm thấy thật nhỏ bé!Nguyên bản đã tuyết vọng, người thức tỉnh mang bộ râu quai nón nhìn ma triều đang tới gần, trên mặt lộ ra một tia hạnh phúc, " Ha, ha ha, nơi trú ẩn của các ngươi, ta chưa từng nghĩ tới sẽ bị phá hủy sớm nhanh như vậy!"Hắn tự biết mình sống không nổi nhưng cũng không sao, nhìn thấy mặt người khác tái nhợt một lúc, trong lòng hắn có một niềm hạnh phúc vỡ òa.Thậm chí không sợ chết!Đây là lần đầu tiên hắn nhận ra mình dũng cảm như vậy, lúc này mới ngẩng đầu lên, muốn nhìn sắc mặt Đường Vũ.

Nhưng lúc này nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Đường Vũ, trong lòng thoáng qua một tia vui mừng, Đường Vũ cũng nghiêng đầu nhìn sang, khóe miệng hiện lên một nụ cười không nói nên lời." A, các ngươi đối với toàn bộ sức mạnh không hề hay biết gì, đúng là ngu ngốc.".